Những vần thơ cho ngày Hội ngộ IV

40 NĂM MỘT THỜI CHINH CHIẾN

(Mượn cách viết của Trần Dần để nói về bạn.)


Ta "không đi" giửa phố giửa phường.
Ta "không đi" dầu chiều nghiêng nắng tắt.
Sao mắt ta ướt...
Khi nghe tiếng thét gọi đàn.
Vang rền trong kư ức.

Ta về cúi mặt "chân không"
Phù du phía trước, rượu nồng trao tay.
Ơi An Lộc có một ngày.
Xua tan huyễn mộng, uống say chữ t́nh.

Trần trung Ngôn 344

Em,
Anh ră rời thân xác.
V́ thức trắng ba đêm.
Trong màu hồng của rượu.
Cùng tiếng thét êm đềm.
Nhưng vở tung kư ức.
Em biết không,
Anh đă viết hoa chữ BẠN trong trong trái tim ḿnh.
Là dấu ấn sau cùng trong cuộc sống.
Thằng cụt chân, thằng một mắt, thằng râu dài,
Thằng tóc trắng như mây, thằng tránh bụi trần trong cửa Phật...
Ngoài sáu mươi mà mầy tao tá lả.
BẠN anh đó vẫn sừng sững hiên ngang như núi.
Anh muốn là cây cỏ để cho dáng núi có hương thơm.
Người ta nhớ núi và yêu hoa bên núi.
Hoa có tàn nhưng núi vẩn hiên ngang.
Em trách anh, em gọi phone hoài sao không thấy bắt.
Em text message," Gặp BẠN bè rồi quên cả vợ con".
Thôi mà em, ḿnh bên nhau đi suốt cả cuộc đường.
Mà tụi nó, trời ơi, BẠN anh,
365 ngày mới có được một, nha em.
Anh viết bài thơ này như là một nụ hôn tạ lỗi.
Để nghe em: "Gớm! Chỉ biết BẠN mà thôi."

              Trần Trung Ngôn 344


 

 

Bỗng Nhiên Nhớ Em
Sáu mươi nh́n anh vẫn c̣n trẻ
Miệng anh cười vẫn như ngày xưa
Tóc anh đen, nh́n h́nh em không nghĩ
Anh đă già đừng nghĩ thế anh ơi.

T́nh yêu dành cho anh vẫn tuyệt vời
Nước trên nguồn xuôi về biển rộng
Khác ǵ nhau đầu nguồn cuối sông
Cảm ơn anh người bạn sáu mươi.

Ta gặp nhau đất trời mở rộng
Con tim c̣n rực lửa yêu đương
Ta yêu nhau cùng đi hết đoạn đường
Dẫu khó t́nh yêu là động lực.
Nắm tay em nh́n sâu vào mắt
Chướng ngại nào ngăn bước chân ta
Anh vẫn kể mỗi khi ḿnh ḥ hẹn
Trao cho nhau một nửa đời sau.
Có câu thơ anh viết không thành
Suốt ngày giam trong pḥng đầy tranh
Tranh quê hương, và tranh cuộc chiến
Bao nhiêu năm trên quê hương ḿnh.
Anh yêu em, tên em là hoa
Một loài hoa đặt tên Vỹ Dạ
Đất quê hương có em sanh ra
Bên ḍng sông rất thật hiền ḥa
Anh mơ thấy em Vỹ Dạ
Bángiùi



Cảm ơn Em Người Bạn Đời Tôi
Anh,
Thấy mặt anh hốc hác.
Đă ba ngày thức trắng.
Bia với rượu cùng bạn bè tri kỷ.
Ba hôm rồi các anh hét ngày đêm.
Thấy anh vui cứ mỗi lần gặp bạn.
40 năm rồi không bỏ chử “ Mày, Tao”.
Bạn anh đó, thằng này nằm bên cạnh.
C̣n thằng kia lại đối diện giường anh.
Rồi thăm hỏi coi thằng nào c̣n sống.
Kể nhau nghe sau trận chiến kinh hoàng.
Em không trách khi anh là lính trận
Đă quá nhiều nổi khổ.
Đă bao năm tù tội.
Đọc mail bạn anh em thấy ḷng ái náy.
Cho đi rồi sau lại text lại phone.
Em,
Cám ơn em với những lời chia sẻ.
Cám ơn em cho anh trọn vẹn 3 ngày.
Không gọi phone cũng chẳng Text chử nào.
V́ em biết t́nh bạn anh không bao lâu nửa…
Cám ơn em, anh lập lại cám ơn.
Cho anh gởi những nụ hôn đầy trên trán.
Và đính kèm thêm hai chữ “ THANK YOU”

Cho Người bạn đời tôi
Khoe352

 


Lời Thơ Riêng cho Đào Công Rung


Tao viết những lời này là một lời tạ lỗi
Gửi bạn của tao tên Đào Công Rung
Tao có nh́n thấy mày trong đám đông
Mày ít nói, chỉ cười
Tao nhớ mày bận bộ đồ xanh chiếc nón màu cà phê
Mày hay cựi nhưng ít nói
Vậy nên tao đếm măi
Vẫn sót tên mày.
Tao nhớ tao có bắt tay mày
Nhưng ngày mày rời đại hội
Bốn giờ sáng mày đă lên đường
Tao c̣n đang say khướt
Thằng nào đưa mày ra phi trường?
H́nh như tao chưa già
Nhưng mụ mẫm không nhắc đến mày
Ôi nói làm sao đây...Đào Công Rung?
Tao c̣n nhớ mày về SĐ 9 BB
Mày giữ yên cho cánh đồng nước nổi
Giữ cho màu hoa tím lục b́nh
Giữ cho màu vàng bông điên điển
Tao biết mày lội śnh để giữ cho hàng dừa nước đứng vững ở bờ bao
Có bao nhiêu con kinh xáng xúc
Có những con kinh đầy lá bồn bồn
Mày đă đi qua lục tỉnh
Vậy mà tao không uống với mày một ly
Tao chưa ngất ngưỡng cùng mày
Cho tao nói lời tạ lỗi.
Đào Công Rung ơi!
Bao lần đại hội mày có đủ mấy lần
Và lần nào th́ uống cùng tao?
Biết nói sao....tại v́ mày ít nói.
Vậy nhé, Đào Công Rung
Đây là lời tạ lỗi
Hẹn gặp lại mày.
Bángiùi

 

Phu Nhân & Giai Nhân
Ta đếm đủ...dường như 24!!
C̣n thiếu những ai?
Hai Mươi Bốn nhắc nhở ngày xưa
"4 giờ đi cộng thêm 4 giờ về
Thời gian c̣n lại anh cho em tất cả em ơi..."
Hai Mươi Bốn giờ bỏ trời đất bơ vơ..
Khi người lính trở về từ chiến địa
Hai mươi bốn giờ có nghĩa
Những giờ phút của yêu thương
Bạn có nhớ những ngày xa xưa đó
Khi trở về cùng An Lộc hôm nay?
Tai Sao! Tại Sao! ở nơi nầy
Chỉ vỏn vẹn có 24 người vợ?
Những người vợ lính hôm kia!
Những con người héo hắt đợi chồng dźa
Những ngày vui chưa thỏa
Những ngày thấp thỏm nghe tiếng đạn bay!
Chị có tiếc nuối làm một người vợ lính?
Chị ước mơ ǵ khi gửi phận cho anh?
Ngừời xưa nói:
"Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu,
Xuân nhật ngưng trang thượng thúy lâu.
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc,
Hối giao phu tế mịch phong hầu." ( Vương Xương Linh)
Chị có tiếc, có sầu như thiếu phụ
Khi ngâm câu "Chinh chiến kỷ nhân hồi"?
Bây giờ,
C̣n lại những ai? Những ai thiếu vắng?
Chưa hưởng mái ấm gia đ́nh đă vội chia ĺa?
Nh́n dáng chị, những Giai Nhân "471"
Trở về đây gặp lại ngày xưa?
Tôi không biết...thời hoa mộng đó
Có anh nào tặng chị đóa hoa tường vi?
Có anh nào đưa đón chị mỗi khi
...chị vừa tan lớp học?
Đường Sài G̣n...đường ruộng, đường quê
Anh có đưa chị đón hoàng hôn t́nh tứ?
Hay anh bỏ chị đi mịt mùng tứ xứ
Dấu chân anh đặt khắp 4 vùng?
Tôi không biết. Thực tâm tôi không hề biết.
Nhưng hôm nay các chị đă về đây...24
Hai Mươi Bốn này của Một Ngàn Năm Trăm Lẻ
Của Bốn Mươi năm đợi chờ.
Tôi thương bạn tôi, tôi thương chị
Quí mến t́nh đồng môn và nghĩa phu thê
"Khứ niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong" (Thôi Hộ)
Có bao nhiêu bạn đă bỏ chị ra đi?
Có bao nhiêu phu nhân pḥng không lẻ bóng?
Có bao nhiêu thế hệ trẻ mất cha?
Bao nhiêu măng mọc thiếu bóng tre già?
Bao nhiêu gia đ́nh mất một nửa phần hạnh phúc?!

Bángiùi 331
(Thân ái tặng quư Giai Nhân An Lộc 471)

 

Dư Âm
Người ta định nghĩa: Dư Âm là tiếng vọng
Những âm ba c̣n chấn động dài lâu
Những âm ba vang vọng cả núi đồi
Chấn động khắp sơn hà đại địa.
Cũng do người ta nói: âm ba có nhiều loại
Có âm ba lùng bùng màn nhỉ
Có loại âm ba chưa nghe đă muốn bịt tai
Có những âm vang ta muốn kéo dài
Là những tiếng hát, tiếng la, tiếng cười. Hội Ngộ!
Cũng giống như mọi chuyện trên đời
Vậy sao buổi hội ngộ lại mang nhiều h́nh ảnh
V́ đó là âm ba nên vóc nên h́nh,
Âm ba cận cảnh,
Âm ba của nghĩa, của t́nh
Được xây trên những trái tim rộng mở
Của máu, thịt, da, xương… đồng đội
Của những giờ đối diện tử thần
Là bất lực nh́n bạn chết trên tay… bâng khuâng!
Là lúc bạn lên chiếm mục tiêu
trong lửa đạn, giữa tiếng gầm của phóng pháo cơ
Của đầu đạn 175 chạm nổ
Tiếng rít của M 72
Khi dẫn quân lội śnh
Biết chắc có bạn đang yểm trợ.
Người ta có thể hỏi: Sao lạ!
Ừ thật lạ,
Cũng áo quần quân phục như người ta,
Cũng chỉ là cuộc họp mặt qua loa,
Có chi lạ?
Lạ: Người thương binh có bạn đẩy xe lăn
Phục dịch như người thân thiết
Lạ: Chữi thề nhưng anh em thương mến không rời
Lạ: It nói chỉ cười anh em gần gủi
Lạ: Bảy đại đội hơn một ngàn năm trăm
Khi ra chiến trường sự chết đến thật nhanh
Chết khi chưa mặc chiến y
Chết khi vừa về đơn vị
Sự chết đến bất ngờ như kẻ trộm
vẫn xông lên v́ bạn đang ở đó.
Lạ: Sau bốn mươi năm họ vẫn t́m nhau
Dù trước, hay sau, cũ hay mới
vẫn thương yêu không rời.
Dù khó khăn, dù ở muôn nơi
vẫn t́m về khi nghe tiếng gọi.
Đời sống ta có nhiều ngăn
Chiếc tủ đời ta chứa hết chăng?
Có gạn lọc để giữ những ǵ đáng nhớ.
Nhớ khi ở quân trường
Nhớ bốn ba C, hay bốn lăm D
Nhớ cô bán xương xâm
Nhớ Khu Sinh Hoạt
Nhớ căn pḥng Ba Lẻ Một
Nhớ cầu tên Bến Nọc
Nhớ những ngày c̣n học
Nhớ gát tuyến D
Nhớ nhảy xổm, nhớ đột kích
Nhớ KBC bốn người một mâm
Nhớ trước khi vào lính, ta là bạch diện thư sinh
Nhớ nhiều thứ linh tinh
Chẳng đáng nhớ, nhưng ta cứ nhớ.
Bao nhiêu tuổi đời? Có giới hạn của thời gian,
Mỗi ngày thêm cỗi.
Vẫn vui khi gặp nhau.
Cao thấp mập ốm, vẫn mày tao;
Thương nhau thật.
Bạn ngồi xe lăn nói với bạn đẩy xe
Tao với mày nằm gần nhau.
Tao Nhảy Dù mày ra Bộ Binh.
Thằng chữi thề gặp thằng hiền như thư sinh
Một đứa nói và một đứa cười
Thằng đi bộ, thằng ngồi trong xe bọc sắt
Thằng bắn súng ṇng dài ở phía sau,
thằng ôm tiểu liên xông lên phía trước.
Hai thằng ở hai nơi cùng yểm trợ cho nhau.
Thằng là lính Biệt Động Quân đi tăng phái,
thằng Địa Phương Quân ôm súng gát cầu.
Nhiều chuyện kể cho nhau nghe
Nước mắt rơi, miệng cười,
Bốn mươi năm gặp lại.
Bốn mươi năm xa nhau
Bạn về đâu? Tôi về đâu?
Vợ con thế nào? gia cảnh thế nào?
Dồn dập! Dồn dập! Những câu chào,
Những lời thăm hỏi.
Ồn ào, ai nói người đó nghe,
Hả! Hả! Cứ hỏi…Hả! Hả! Trong không gian ồn ào.
Người đứng bên ngoài thấy lạ.
Dư âm! Dư âm!
Đă chia tay nhau mà sao c̣n bịn rịn,
Miệng nói không cần, tim ẩn giấu một niềm đau.
Bángiùi ( post Mar.14-2012)

 

Cơn say

Tao nói cho tụi mày biết
Chẳng có thằng nào xỉn đêm nay
Thằng nào về cũng mang theo một vali thật đầy
T́nh nghĩa bốn mươi năm hội ngộ.

Buổi sáng đi ăn phở uống café
Buổi chiều rượu thịt ê hề
Miệng thằng nào cũng không ăn được
Có thằng không ngăn được
ḍng nước mắt Bốn mươi năm c̣n sống đề gặp nhau
Bốn mươi năm đâu đó chuyện bể dâu
Nhưng bốn bảy mốt trước sau như một.
Tiếng telephone reo từng phút một
Thằng này hỏi thằng kia đứa nào mất đứa nào c̣n
Thằng th́ nhắc hồi tao vào non nước
C̣n thuận an mày về đó khi nào
Thằng nhắc chuyện ừ tao vào thượng tứ
Thằng ở núi sam, thằng ở plây cu
Ôi chao ôi câu chuyện như sương mù
Thằng nào cũng ráng gào lên gặp mày vui quá
Nâng ly lên đêm nay ḿnh uống đả
Ngày mai có ai biết ra sao
Ừ nhỉ....bốn mươi năm mà như mới hôm nào
Trung đội tao vào thế cho mày ra quốc lộ
C̣n mấy bà ngồi nh́n ...coi dường như ngồ ngộ
Các ông chưa phải tuổi sáu mươi
Thương quá mấy anh chồng vui quá
Uống cho thật đả
Chai rượu này là t́nh là nghĩa anh em
Đêm nay rượu có say mềm
Không...tao say v́ bạn
Sách xưa nói khi hoạn nạn
Mới nh́n ra đâu là nghĩa kim bằng
Ừa thật vậy.
Đêm nay đất trời vùng dậy
Mặt trăng khuya vừa ra khỏi hàng cây
Chúng ta đêm nay tụ hội nơi đây
Kỷ niệm bốn mươi năm thời chinh chiến.

Bángiùi

 

40 năm c̣n lại những ǵ gửi Bạn

Con số 4...
Ừa, chúng ta đang nhắc về con số Bốn
Bốn Mươi Năm, Bốn Bảy Một về đây
Bốn Mươi Năm hội ngộ lần nầy
Hội Ngộ 4-40 Năm Thời Chinh Chiến.

Bốn Mươi Năm xưa gặp cơn quốc biến
Bao nhiêu chàng trai từ giả bút nghiên
Bao nhiêu năm làm lính?
Bao nhiêu chàng trai không thể tính
Chắc một điều trong số đó
có hơn một ngàn năm trăm.

Bảy hai, bày ba, bảy tư, bảy lăm
Là bao nhiêu năm bạn nhỉ?
Có phải bốn năm lăn lóc gió sương
Bốn năm khắp bốn vùng chiến thuật, mọi chiến trường?
Rừng, Núi, Śnh, Lầy...có đủ

Rồi, một sớm ...
Chấm dứt không lời từ giả
Không có trống, không có kèn đưa tiển
Không khai quân hiệu, bế quân hiệu
Cuộc chia tay không nói được một lời
Chia tay nhau đi khắp mọi nơi
Vào tù, ra biển, lên rừng
Bốn mươi năm thay đổi chẳng ngừng
Ai biết được máy trời chuyển đổi.
Sống thác rơ phân
Mọi sự có phần
Nhứt ẩm nhất trác giai do thiên định?
Cứ vậy...và vậy
Bốn mươi năm.
Ừ! Đă bốn mươi năm

Tháng Ba hai không mười hai
Thành phố nhỏ Sài G̣n
Hoa Kỳ, đất Trích
Ta về bắt tay họp mặt
Bảy đại đội, 15 tiểu bang
Xa và gần có Boston, Florida
Oklahoma, Houston, Tếch-Xịt
Atlanta-Georgia, Kansas, Missourri
Washington State, Oregon
Rồi Phila, Delaware, Ohio
Có Nam Bắc California, San Diego...Canada
Hội Ngộ, là thêm một lần hạnh ngộ
Tay bắt mặt mừng có người lần đầu gặp lại
Có người thiếu vắng hôm nay
Có người yếu đau
Có người ở xa
Chiều Tiền Hội Ngộ, họp mặt đếm đầu người
Dường như 50 hay bảy chục?!
Tổng kết bàn giao đến lần 5 Boston.
Nh́n h́nh đếm thử...

Thay mặt nhận lệnh anh em
Hứa Hiền Phong, Thuận Lê, Quách Đ́nh B́nh
Ben Nguyễn chạy ṿng ngoài cùng Mai Thước,
Phan Văn Đuông, Nguyễn Văn Nên,
Ngân Nguyễn làm slide show
Ngô Văn Hiệp và Trần Thanh Hiệp quân trang quân dụng
Phạm Ngọc Lân dự pḥng
Dù xa cũng có phần Vơ Hữu Ḥa ban nhạc.
Các phu nhân làm văn nghệ vui
Bài Xuất Quân và Bốn Bảy Mốt hành khúc
Văn nghệ, khiêu vũ...

Nhà hàng Emperal Bay ghế bọc khăn trắng muốt
Như cô gái mời về nhà chồng
Cổng chào, cờ quạt, âm thanh
Bảng tên trên túi áo
Lăng xăng làm việc
Cũng có anh ngồi hút thuốc
Có mấy chị tiếp tân
Có tặng sách, ly, h́nh, áo thun
Cũng có những giọt nước mắt

Các ông café, rượu mạnh
Hai buổi gặp nhau
Tiền Hội Ngộ chào sân
Chính thức chào cờ có ba vị Đại Đội Trưởng
Có đông bằng hữu anh em.


Tiếng hô hùng hồn...Vào hàng, Phắt!
Lịnh ban ra tập họp
Nhạc trổi khơi mào bản Xuất quân
Đủ màu áo trận,
Có đại lễ, tiểu lễ
Có màu áo hoa rừng, áo xanh sóng biển
Có anh SĐ 7, SĐ 5, SĐ 1
Truyền Tin, Biệt Động, Nhảy Dù
Súng ṇng dài, Thiết Giáp
Có Địa Phương Quân,
Tiểu Khu, Biệt Khu
Máy ảnh nhấp nháy

Nói sao cho hết những cảm t́nh
C̣n lại ǵ sau bốn mươi năm?
Nh́n lại những quân trang
Máy PRC 25, PRC 10
Trái 72, trái 26, dây ba-chạc
Nón sắt hai lớp, giày saut
Chiếc lưới ngụy trang...
Ôi bốn mươi năm Một Thời Chinh Chiến.

Ba ngày hai đêm tiếng cười sảng khoái
Café, thuốc lá, rựơu, bia
Thức đêm và từ giả chia tay
Hỏi thăm bạn từng ngày
Đếm lại những hành trang c̣n mất
Sáu mươi năm cuộc đời
Nh́n lại thưở đi qua
Và nh́n thấy tuổi thêm già, sống thêm sống thọ
C̣n bao lần hội ngộ. Bao năm?
C̣n lại bao nhiêu người?
Câu hỏi chưa có giải đáp.

Thôi th́ cố gắng gặp nhau
Hỏi thăm lấy số điện thoại
Ba ngày cố nói cho thật nhiều
Cố ghi vào trí những đường nhăn
Những vết chân chim trên khóe mắt...
Kḥc, Cười, và tay nắm cho thật chặt
Ghi vào tâm:
Là những giờ sống bên nhau
Là những tiếng chưỡi thề rất ngọt
Dường như không c̣n tuổi tác
Náo động cả mấy góc phố, con đường,
Quán café, tiệm ăn, sân khu nhà ở.
Con chim se-sẽ mở tṛn mắt nh́n ngơ ngác
Con Sóc dừng trên nhánh cây thông
Con mèo ở cuối dăy pḥng
Và cả bầu trời màu xanh, mây trắng đứng lặng im
Tất cả chào mừng cuộc hạnh ngộ

Ta gặp lại nhau
Ta thấy được nhau
Cười cho thật nhiều
Biết đâu ta sẽ sống thêm nhiều năm...
Tâm ta thanh thản.

Nói không hết,
Nên ghi vội mấy hàng,
Trên đường về chiếc xe bềnh bồng như đi trên mây
Cảm ơn cuộc hạnh ngộ.

Bángiùi
Little Saigon, Nam CA 2012


 
 

  HỘI NGỘ NHÀ ANLOC

Post Mar. 19-2012
Các anh hội ngộ đă về,
Nh́n trang ảnh mới chợt nao nao ḷng
Oai nghi một thuở hôm nào
Giờ đang mở lại một thời chinh nhân
Gặp nhau sao kể niềm vui
Tao,mày c̣n có đứa nào nữa đây?
Cờ bay,quân nhạc trổi dài
Cất cao tiếng hát tưởng ngày xa xưa
C̣n đây một phút gửi về
Linh hồn bạn hữu một thời liệt oanh
Chinh y, vũ khí trưng bày
Giữ ǵn như giữ màu cờ không phai
Cờ bay trên ngọn cờ bay
Là hồn đất Việt không thay màu cờ
Các anh- chiến sĩ oai hùng
Hôm nay gặp lại tưng bừng niềm vui
Rượu vui,vui ngất hồn say
Cho nhau sống lại một ngày liệt oanh
Kể nhau nghe chuyện di hành
Đồn xa đánh giặc không nề hiểm nguy...
Đă xin sống lại một ngày
Tao, mày nâng cốc bỏ ngày xa nhau
Ngày mai,xin chậm thời gian
Cho nâng măi cốc rượu đầy t́nh thân
Bốn mươi năm thấy thật gần,
Để cho t́nh bạn ân cần hôm nay
Chia tay xin nhớ ngày này
Anloc hội ngộ chúng ḿnh gặp nhau...
 T.H.


  ANH ĐI HỘI NGỘ

(Post Mar. 19-2012)
Anh đi hội ngộ em cùng bước
Gặp lại người xưa thấy nghẹn ḷng
Áo xanh nón lệch nghiêng vầng trán
Nh́n dáng phong trần sao quá yêu.
Tuổi trai mười tám ngày xưa ấy
Sao cứ như là mới hôm nay
Rượu nâng bước nhảy thêm lả lướt
Dạ vũ quay cuồng đêm cũng say
Anh đi t́m lại thời xưa cũ
Giầy bốt, áo xanh của núi rừng
Bạn anh c̣n đó bao người nhỉ
Kể chuyện thằng đi đă chẳng về.
Đêm say rượu uống mềm môi nhá
Để bỏ ngày qua vắng bạn bè
Vui đi -c̣n nhớ thời chinh chiến
Tṛn bốn mươi năm của chúng ḿnh.
Em gặp lại người trai Anloc
Đủ sắc màu quân chủng ngày xưa
Tóc chẳng xanh đượm t́nh chiến hữu
Ngồi quanh nhau nhắc chuyện quân trường.
Đêm sâu lắng phủ mờ khói thuốc
Thấy mắt cay mai đă xa rồi
Chim chắp cánh bay về muôn nẻo
Dặm đường xa-hẹn buổi tương phùng.
T.H.

 

Uống Rượu Với Ông Trời
Tao chờ một năm,
Ba trăm sáu lăm ngày dài dặt
Để chỉ nh́n nhau 3 ngày 2 đêm
Có muốn thêm cũng chẳng được
Hôm nay như em bé tập đánh vần
Tao tập đếm một, hai, ba bốn
Tập đánh vần với chữ ABC
Bê a ba ên nờ an là ban nặng bạn
Là những thằng hơn sáu chục năm sống trên đời
Có thằng già, có thằng rụng tóc
Cũng có thằng trẻ như thư sinh c̣n đi học
Có thằng ốm, thằng bụng bự
Có thằng như cướp biển tóc râu bù xù
Có thằng ngồi xe lăn
Có thằng c̣n nhanh như sóc
Có thằng hút thuốc
Có thằng như nhà tu
Có thằng kiêng ăn mỡ
Có thằng ăn thịt uống rượu lu bù
Mỗi thằng mỗi tánh
Nhưng có chung một điểm
Là thương yêu và trái tim rộng mở
Là trăn trở
Là nhớ là thương
Nói làm sao hết.
Nếu trên trần thế có thiên đường
Nơi đó chính là khung trời Bốn Bảy Một.
Những ngày háo hức đă qua
Hôm nay các chuyến bay, trên các con đường
Có thêm những khuôn mặt lạ
Là những người Việt Nam
Là chàng trai tuổi đă già
Ngày N, giờ G
Háo hức lướt mây, ngốn từng cây số đường
Vượt qua các trạm
Là lệnh hành quân ban ra
Là về điểm tụ hội...
Dù đến trước
Dù đi sau...chiều thứ Sáu đông đủ họp mặt
Bắt đầu tao đếm
Nguyễn Văn Măo phải không?
Lê Minh Châu, hay là Lư Văn Bane
Này là Đặng Văn Cúc mới trở về nhà
Này là Nguyễn Đồng Duy
Ồ...c̣n mày là...Đặng Vũ Hùng
C̣n thằng này là Trần Văn Hai ...sao mày là Hải???
C̣n mày là Ngô Nhật Tân
Bây giờ mày đi tu?
Mày là Trần Trung Ngôn, Trần Thanh Hiệp,
Ô..thằng này là Phạm Ngọc Sơn Play-Cu
Là Trần Bá Hiền, Nguyễn Đ́nh Sinh Biệt Động Quân
Mày là Vơ Hữu Ḥa Nhảy Dù, hay mày là Công Tử?
C̣n mày làm sao tao quên được
Nguyễn Văn Quan...uống rượu thành Rè
C̣n mày là Lê Văn Canh,
Là Nguyễn Tấn Cử, Hồ Trướng
Thằng này Huỳnh Lương Thọ…hù,
C̣n mày...À nhớ rồi Trần Văn Khỏe,
Mày th́ như con gái phải Nguyễn Doăn Ngọc đó không?
C̣n mày là Phan Văn Đuông,
Mày là Lê B́nh Boston...em song sanh với Lê Thanh B́nh “BùiGiáng”?
Ô c̣n mày nữa Lê Phước Hiền,
Là Khưu Ngọc Tân, Lê Mạnh Hùng,
Này là Trần Đức Tuệ,
Và đây Trần B́nh Quang, tùy viên
Phạm Tuấn Dũng, Huỳnh Văn Chính Chú D́nh
Tôn Thất Tuấn Biệt Động Quân biên pḥng
Ngày mày về đơn vị ở với người Thượng?
À...làm sao tao quên mày Trương Phước Dĩnh,
C̣n mày Ngô Văn Hiệp, Phạm Ngọc Lân,
À hai thằng này là Nguyễn Hữu Hạnh, Nguyễn Văn Ngân,
Ôi anh nhà giáo Quách Đ́nh B́nh,
Anh con trai Lê Mậu Sức,
C̣n cha này sao bệ vệ quá trời
Là Mạc Văn Rần có phải?
Đây là Dàn chủ Hứa Hiền Phong,
C̣n anh này "ba lăm" Nguyễn Văn Hào,
Là Lê Tiến Dũng DC,
Là Nguyễn Văn Nên, bốn chữ
Là Tạ Khoa Liệu tổ chức Hội Ngộ I,
Là Mai Mạnh Thước mới cưới vợ,
Là chàng Đan Mạch Bùi Thanh Liêm,
Là Lê Văn Thuận, là Ngô Văn Hiệp.
Lê Ngọc Chới đâu rồi?
C̣n Trần Đ́nh Lộc, Phạm Bá Chính, Ngô Đ́nh Hiệp...
Và c̣n bao nhiêu tao đếm chưa kịp?
Hay là tao tuổi đă già
Đánh vần măi không ra
Tên của mày những thằng bạn.
Tha lỗi cho tao.
Ừ, có thằng gửi ba chai rượu
Thay mặt mang về Hội Ngộ
Coi như một lời chào.
Nửa đêm về sáng
Bên kia Thái B́nh Dương
Có những thằng chờ đợi
A ha...đợi xem h́nh hội ngộ
Không có đâu các đàn em
Đàn anh đang bận rộn
Ráng chờ nghe em...
Hôm nay...Ôi ngày hôm nay
Trời Little Sài G̣n nắng đẹp
Mặt trời rạng rỡ trên tầng cao
Ông Trời cũng muốn đón chào
Chúng tôi...những chàng trai An Lộc?
- Cảm Ơn! Cảm Ơn!
Chúng tôi c̣n sống đây,
Mỗi ngày lên máy
Chúng tôi gọi nhau ơi ới,
Chúng tôi chọc phá như trẻ con,
Chúng tôi đếm đứa mất, đứa c̣n,
Tôi cảm ơn ông...nhưng tôi cũng trách ông
Làm Trời mà ....chơi không đẹp.
Ông đừng có nhăn mặt
Ông cứ hỏi ḷng ông
Ông quá bất công....những thằng chúng tôi làm ǵ nên tội?
Sao ông đem con bỏ chợ?
Sao ông dồn chúng tôi vào chân tường?
Gieo bao đau thương?
Ông có biết lựu đạn chúng tôi nổ
Chúng tôi không tiếc máu xương
Tuổi trẻ chúng tôi cho tất cả.
.....
Ờ, mà thôi, chuyện đă cũ
Mời ông nâng ly dzô một trăm phần trăm
Đừng ngại nhé
Chúng tôi tha cho ông.
Nè nh́n đây...hậu duệ chúng tôi
Những đứa con ra đời khi cha chúng c̣n nằm ngoài chiến trận
Có những đứa con mẹ chúng lận đận
Lớp nào nuôi tù
Lớp nào lo cho con
Bây giờ chúng đă thành nhân chi mỹ
Đâu thua kém ai?
Ha! Ha!Ha! Nâng ly. Mời nâng ly
Ông đừng sợ...Ông Trời già
Uống rượu mà không say
Là chưa hết t́nh với bạn...
Nói cho cùng tôi vẫn thương ông
Tôi vẫn kính là Ông Trời
Lời cuối là càm ơn
Cho chúng tôi có ngày hôm nay
Cho chúng tôi c̣n nhớ đến nhau
Dù có đứa đă mồ xanh cỏ.
Bángiùi
San Jose
tháng ba hai không mười hai

 

 

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Designer Ngan Nguyen 323