An Lộc
471 Thân Thương!
Mười tháng ba hội ngộ ta về
Để nhớ
lại MỘT THỜI CHINH CHIẾN
Ngồi
bên nhau ta nhắc chuyện năm nào
Theo
tiếng gọi đáp lời sông núi
Lớp
lớp ra đi chẳng hẹn ngày về
Hiến
thân mình chẳng hề nao núng
Bốn
mươi năm giấc mộng nam kha
Nhìn
lại đời bao bể đâu thay đổi
Ta vẫn
còn đây các bạn ta đâu
Người
nằm lại nơi chiến trường miên viễn
Bạn
vùi thân trong rừng núi âm u
Anh
phơi thây trên hàng rào tù ngục
Kẻ tật
nguyền lê kiếp sống lầm than
Bỏ lại
sau lưng cuộc chiến chưa tàn
Lịch
sử sang trang ngập tràn oan trái
Gởi
thân mình cho trùng khơi biển cả
Bạn bỏ
mình trên sóng nước mênh mông
Ta bôn
ba giửa giòng đời nghiệt ngã
Ôi
huyền diệu thay hai tiếng tự do
Cũng
vì đó hơn một lần ta dấn bước
AN LỘC
thân thương ơi!
Hãy về
đây ta nối vòng tay
Tìm
lại những NGÀY XƯA THÂN ÁI