HOME             Hồi Ký Thơ Nhạc         

 

                 

CHỮ BẠN TRONG TÌNH NGHĨA GIANG HỒ

 

Hiền huynh An Lộc,

Chỉ còn một tháng nữa thì bọn mình sẽ gặp nhau nơi đất Bốt. Vùng đất mà người Mỹ hãnh diện gọi đó là cái nôi văn hóa của xứ Kỳ Hoa. Thật ra tại hạ không đủ trình độ cũng như ngôn ngữ để diễn tả cái cảm xúc lâng lâng trong trái tim già nua của mình, trái tim già nua nhưng chắc một điều là nó vẫn còn rộn ràng khi thấy… rượu và gái đẹp. Không biết quý hiền huynh chuyện ấy thì thế nào?

Tại hạ đọc truyện kiếm hiệp cũng khá nhiều, nhưng không thấy bất kỳ một nhân vật chánh nào được tác giả xây dựng trên nền tảng của sự kiêu ngạo. Khí phách thì đầy rẫy nhưng không bao giờ kiêu ngạo. Nhưng cái chết người là, giữa cái khí phách và sự kiêu ngạo chỉ là một ranh giới mỏng manh mà kẻ có tâm thì không bao giờ muốn vượt qua cái đường biên ấy.

Trong Tiếu Ngạo Giang Hồ, Nhạc Bất Quần có 4 đệ tử nam.

- Lệnh Hồ Xung

- Lao Đức Nặc

- Lục Đại Hữu

- Lâm Bình Chi

Đó là huynh đệ cùng môn phái Hoa Sơn. Nhưng số phận thì khác nhau, vì mục đích của mỗi người khác nhau. Lệnh Hồ Xung, kẻ lãng tử, không ham danh lợi. Lao Đức Nặc kẻ nội tuyến đáng sợ, ăn cơm Nhạc Bất Quần mà thờ Tả Lãnh Thiền. Một Lục Đại Hữu thật thà của đời thường. Một Lâm Bình Chi đã trở thành cuồng tín trong mối thù phải trả cho gia tộc.

Đó là đồng môn huynh đệ. Lệnh Hồ xung không giết Lâm Bình Chi vì lời hứa với Nhạc Linh San, nhưng nhốt Lâm dưới đáy hồ, nơi mà ngày xưa Nhậm Ngã Hành bị nhốt. Lệnh Hồ Xung không cần giết Lao Đức Nặc, chuyện này Doanh Doanh đã thu xếp. Lục Đại Hữu chỉ là nét chấm phá trong bức tranh thủy mạc.

Từ đó, tại hạ có một kết luận chung là, đồng môn nhưng phải cùng chung một hướng nhìn thì mới tồn tại lâu dài.

Từ ngày tụi mình có cái diễn đàn 471, hàng đêm khi bất chợt thấy một tấm hình của bạn bè, nhất là bạn bè còn ở trong nước, dầu còn nhớ hay không còn nhớ, nhưng thú thật tao vẫn rưng rưng và hãnh diện quá. Chiến tranh tụi mình không chết, tù đày tụi mình không chết, thế mà 40 năm sau lại còn có cơ hội gặp nhau như thế này. Khi nhìn thấy những lần anh em mình đi phúng điếu với dòng chữ: Cựu SVSQ Khóa 471An Lộc trên vòng hoa chia buồn, mắt tao đã ươn ướt. Vì sao, đó là khí phách còn lại của tụi mình, của những thằng còn ở lại trong nước, nó nói với mọi người và chắc chắn rằng có những thằng công an đã thấy cái này, chúng nó có ghét nhưng trong tim chúng phải có sự khâm phục….. “À, sao tụi “Ngụy” nó thâm tình quá!”

Giữa vòng dây của kẻ có súng đạn, bạn ta tay không mà vẫn hiên ngang thể hiện phần nào đó của người SQ cũ, thì những kẻ nằm bên ngoài vòng cương tỏa, họa chăng có điên cuồng, hoặc vì không có cái tâm nên đã vượt qua ranh giới của khí phách và kiêu ngạo, nên mới gọi 471 BẠN ta còn lại trong nước là những thằng hèn.

Thú thật, tại hạ xin làm con ngựa già kéo cỗ xe chở những 471, chở những thằng bạn hèn này rong chơi cuối trời quên lãng, vì một lý do đơn giản là, BẠN TA có một tấm lòng.

Người Mỹ có câu:

Standing alone is better than standing with someone who hurts you. Với vốn tiếng Anh đi chợ của mình,  tại hạ xin được dịch là, “Thà là ta đứng một mình còn tốt hơn là ta đứng với ai đó mà người đó làm ta đau” hay giang hồ một chút thì… “ĐM, tao nhậu một mình, tao đéo nhậu với mầy. Mầy là thằng cà chớn! Đi chỗ khác.”

Quý hiền huynh hiểu dùm cho tại hạ dùng chữ không khéo này, và nhất là quý giai nhân của 471 tha thứ cho đệ. Khi viết tới đó, tự dưng tao bị sốc.

Cái chung của tụi mình là sự đùm bọc, là tìm vui một chút trong tuổi xế chiều. Tụi mình đã cố gắng làm những điều nhỏ có thể làm được, mà trước mắt là giúp đỡ nhau trong cơn khốn. Việc này chúng ta đã làm thật tốt trong thời gian qua. Bạn mình trong nước đã thực hiện việc cứu bồ thật là hoàn hảo.

Tụi mình nghĩ xem, nều chúng ta đi travel trên nước Mỹ này, hoặc Canada, hoặc Úc, chỉ cần một cú phone, hoặc một email, sẽ có bạn ta đón… nhậu...

Nếu có về thăm gia đình ở VN, thì độ nhậu sẽ vui như là tiệc cưới. (Tại hạ chỉ nói chữ TÌNH trong chữ BẠN, chứ không, có kẻ bảo tại hạ không biết….. “… Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa.” Thì khổ cho con ngựa già này lắm.

Viết tới đây mệt quá, quý hiền huynh đọc vui đỡ buồn. Từ từ viết tiếp.

Thần Cơ Lão Nhân

Trần Trung Ngôn 344

24-3-2013

 

-oo0O0oo-

Giữa cái nóng sa mạc Death Valley đổ lửa,

Anh thấy lòng mát rượi em ơi,

Cây mù u cao tỏa bóng bên đồi,

Con mương nhỏ chạy giữa vườn cây ăn trái,

Quê anh đó vẫn còn hiện tại,

Giữa quê người anh hát khúc khải hoàn ca,

Em có biết giòng Cửu Long cho nắng phù sa,

Cho con ca về đồng ruộng quê nhà,

Và anh đang sống nặng tình bằng hữu.

 

bángiùi

Trở về Hồi Ký Thơ Nhạc

 

 Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Doangoc 341