Bác Ba Gái là Bà Xã của Bác Ba Phi...(biết
gồi, khổ lắm, nói mãi...)
Ngày nào Bác Ba Gái, nếu
đi
chợ, thì...lúc nào cũng về nhà trể...hết á.
Bởi bả có tật ưa ”cà rề”: Đi lòng vòng
muốn...hết cái chợ, khi mua thì chọn cá kén
rau, với lại quen tánh trả giá từng xu, từng
ten...
Do đó, Bác Gái...hể đi chợ, thì y như
rằng...về nhà trưa trề trưa trật...
Nhưng hôm nay...bổng nhiên, Bác Gái...hấp
tấp đi chợ về sớm hơn mọi bửa!
Bác Ba gái vừa bước tới sân, chưa kịp vô
nhà, mặt đang hằm hằm, thì...thấy Bác Ba Phi
miệng ngậm điếu thuốc gò bự chà bá, đang
chẹt hộp quẹt nhôm bập thuốc.
Bổng, Bác Ba gái...mặt xanh lè (hình như
đang giận sôi gan) chống nạnh, nói liền:
- Sao tui…mệt ông quá...?!
Bác Ba Phi ngó lên chưng hửng, ngạc nhiên:
- Sáng...đổ quạu sớm...vậy bà chằn?
- Tui hỏi ông, con sấu nó cắn ông hồi nào,
hả...?!
- ...?!?...dỉỉỉỉ...?!?
- ...mà ông đi kể từa lưa...
- Hồi nào...???<><>???...
- Ông còn hỏi đố tui hả...???
- ...(((o)))...(?!?)...
- ....=>>>///<<<...báo hại, người ta hỏi,
tui trả lời muốn hỏng kịp thở vậy?
- Hehehe...tưởng gì...
- Ông nói dóc...y như thiệt...
- ...?>?>?...hí hí...
- Hí...cái con khỉ, ông có tật...sao kỳ
cục quá!!!
- Tật gì mà kỳ...???
- Tật nói dóc...>?!?>!...
- Sao ông nói dóc...hoài hoài vậy
chớ...???
- Thì...tại người ta hỏi miết, túng quá,
tui phải đặt điều nói dóc chớ bộ?!
- Ông hết chuyện nói dóc...rồi hả???
- ...?!..)))*?*?*>>>....?!...gì nửa
đó...???
- Ông nhè nói ”con sấu cắn ông”...sao ngu
vậy...>?>?>???
- ...ờ thì...thì...
- ...=>>>...ông muốn…xui xẻo chắc!?
- Hỏng dám muốn đâu!!!
- Xời xời...nghe ông nói dóc...ghiết, tui
phát mệt luôn hà...
Bác Ba gái đi vô, vì sợ bị giận thì...đổ
nợ, Ba Phi đi theo, rồi...khều vai, nói
tiếp:
- Bà biết hôn...hehehe...nói dóc cũng là
một...nghệ thuật chớ bộ(?!)
- ...nghệ-thực...??? Nghệ với ngải...ông
nội tui á...mô phật!!!
- Nói dóc, coi vậy (mà)...hỏng phải “bở“
đâu nha...
Bất ngờ, Bác Ba gái đứng lại, lấy tay gảy
ót mấy phát, rồi cười cười nói liền:
- ...?>?>?....hỏng bở hả...>??>?...nè...nè
ông...
- Gì đó bà...
- ...=>>>...bửa nay ông có đi chài hong
đó?
- Hỏi chi vậy...chời...???$%$#...?!
- Hỏi để đi theo...
- Trời, trời !!!...theo chi vậy bà?!
- Để tui biết...
- ...<>?<>?...biết để chi...???
- ...hì hì...để sau này, tui coi ông…nói
dóc thế nào, vậy thôi!
- ...hí hí...má bù trẻ ơi...dám theo hong
đó...???
- Tui nói dám là dám...chắc cú luôn!!!
- Khửa khửa khửa...cho tui ”xin keo” đi
bà...hehehe...
- ...xời xời...tui là ”bà xả bác ba phi”
nè...đó ông...hì hì...
- ...(?!?)...
- Bác Ba Gái là tui nè...
- ...!!!>???...
- Nó nè ông...!!!<><>!!!
- Ối chời
chời...<<<ooo>>>...(((o(((o....?!
Bác Ba Phi hết hồn, giựt thịt nghe cái rốp
luôn và thấy trong bụng…lộn xộn.
Vì hỏng ngờ, Bà Xả bửa nay…sanh tật gan,
rồi ổng…nhè nín thinh…
- Sao…???...cho tui theo chớ???...Tức
khắc…khoái chí Ba Phi vui ra mặt:
- Có nử tướng tháp tùng thì “tiểu đội phó”
này…hỏng dám cải!!!
- Cám ơn, cám ơn…
- Nhưng mà, tui báo trước, cho bà biết…để
mà chán (?)
Tới phiên Bác Ba Gái giựt mình nghe…cái
cạch:
- Sao…sao…?!...”báo trước”…gì chớ…%???$#$...?!
- Bà phải…thiệt là gan…mới được!
- Tưởng gì, nhè hỏi gan, tui gan…cùng mình
nè.
- Gan thì khi đụng mặt con sấu…hì hì…bà
không được chạy…bỏ tui!!!
- Ối ối...tưởng gì, tui thách đụng 10 con
luôn!!!
- Ngon !!! Hôm nay đi chài ở Vàm Sấu, bà
dám theo hooonnng…!?
- Đừng nói vàm sấu, dù vàm cọp, tui cũng
quyết theo ông một phen!
- Quá đã, thôi đi liền…bà nó ơi…
Khi ra tới vàm sấu, Bác Ba Phi ra lịnh:
- Tui đứng rải chài trên xuồng, bà trên bờ,
nắm chặt dây, đừng để xuồng trôi.
- Nói hoài…
- …bà kéo xuồng lại chổ cá táp móng đó
coi, kéo coi…
- …nói hoài…quăng đi…
Bác Ba Phi vừa nhún mình tính quăng chài,
bổng trợt cẳng…té xuống sông!
Trong tíc-tắc…mấy giây đồng hồ…
Chiếc xuồng…quỉ sứ, nhè lật úp, che kín, làm
mất dấu Bác Ba Phi…
Đồng thời cái chài lại trùm lên đầu Ba
Phi…ở dưới!!! Thiệt là quá bất ngờ!
Bác gái hoảng hồn kinh hét như sấm:
- Ối trời trời…má ơi…hả hả…ông bị con sấu
“đội xuồng” hả???
Lúc nầy “bác ba gái” còn đứng trên bờ, hết
hồn, rồi lay quay như gà mắc đẻ…
Trong khi đó, Bác Ba Phi bị chìm nghĩm,
vội tìm cách trồi đầu lên…
Bổng…Ba Phi nhác thấy, cái gì…rối nùi quấn
trên đầu, rồi lại thấy chập chờn “cái gì”
dập dềnh bên trên…tỏa bóng đen hu, bự tổ nái…
Bác Ba Phi…tá hỏa tam tinh, tưởng đó là con
sấu nái kềnh…nằm sẳn trên đầu!!!
Ba Phi hoảng hồn, nên tức tốc dồn hết sức
bình sinh trồi lên, may mà trồi được…
Và Ba Phi vội vả lội ào ào vô bờ, quên bà vợ
đang có mặt…để chạy thoát thân già.
Úi chà…do quá hấp tấp chạy, nên bị gốc bần
khô “thọc“ xéo vô mông đau điếng! Trong lúc
đó Bác Ba gái còn đang…hả họng á khẩu trên
bờ và “thấy hết ráo”…
Thấy rỏ…Ba Phi vọt thẳng lên bờ, vừa bò vừa
la như giặc tới:
- Bà nó…chạy mau…”nó” đó…
Bác Ba gái vừa nhìn thấy Ba Phi thoát nạn,
rồi ổng…tự động, bỏ chạy tắt bếp…
Nhưng lại nghe Ba Phi nói “nó đó” rồi la ó
sóc kêu chạy. Bác gái ngạc nhiên hỏi:
- Nó…là cái gì???...
- Nó đó…
- Sao ông lại chạy có cờ vậy…ông ơi ông…
Bác Ba Phi…nín thở chạy một quảng, ngồi dựa
gốc bần, tay vuốt mặt, thở hổn hển, lại thấy
đau đau, liền lấy tay…mò chổ gần mông, thấy
cộm cộm, hết hồn la hoảng:
- Chết cha rồi! Tui bị…trúng nanh sấu bà
ơi…
- Bày đặt…. nói dóc tui hả???
- … nanh nó gảy, dính đít tui nè, có máu
chảy nửa đây…
Bác Ba gái…gan thiệt nha, bả không chạy,
đứng tỉnh rụi, tay chống nạnh, hỏi:
- Sấu ở đâu mà dính nanh? Thôi đi ông ơi…máu
me gì nè…
Bác Ba Phi…tức mình, la lớn hơn:
- Bà tưởng tui nói dóc sao chớ?
- …???...<>o<>…???...nanh đâu, đưa coi…(((,,,<>,,,…???<>…
- Nó nè…bà chụp coi…
Bàn tay Ba Phi bị “cấn“ bụng xuồng đau điếng,
mất cảm giác, khi Bác Ba Phi nắm vội cái…cục
cộm cộm, rức ra, liền quăng mạnh đến cho Bác
gái coi, ý là để bả tin đó là cái nanh sấu
thiệt, Bác gái đưa tay chụp ngay liền, hỏng
dám chậm trể xí nào.
Bất ngờ, rất bất ngờ, là Bác Ba gái chụp
được…bằng 1 tay, rồi xanh mặt…
Bổng la “A“ một tiếng thật lớn, rồi bả vội
bỏ chạy…muốn sút đầu tóc!!!
Thấy Bà Xả gan lì…mà bỏ chạy có cờ như vậy,
chắc là bả “thấy” con sấu rồi đa.
Bác Ba Phi xanh hồn, vội chồm dậy…vọt theo
bén gót…
Bác Ba Phi vừa chạy phía sau, vừa hỏi:
- Con sấu ở…gần lắm hay sao mà bà chạy dử
vậy?
Bác gái mệt hả họng, rung lập cập hai hàm
răng:
- Sấu gần ông nội tui á…
- Vậy sao bà chạy dử thần ôn vậy chớ…?!
- Tại sao ông quăng con Đỉa Trâu…cho tui?
Vừa thở Bác Ba Phi vừa hỏi gặng:
- Chớ hỏng phải…con sâ…sâ…sấu rượt bà hả?
- Tui nói con Đỉa…chạy mệt quá mà…
- Uả !!! Uả...
- Ủa gì… ???
- Vậy mà tui tưởng con sấu, nó…đội lật
xuồng.
- Ối chời chời…
- …rồi nó còn dám lên bờ rượt Bà!
- Tui nói, tui sợ Đỉa mà…hu hu…
- Còn tui, tui tưởng con sấu…táp tui ẹo
xương sống...
- Xời…<><><>...!?
- ….khửakhửakhửa…
Bác Ba Phi lấy tay nắn nắn bẹ sườn:
- Chắc cái sườn số 8…thế nào cũng gảy...đó
bà.
Bác Ba gái...vẩn còn sợ đỉa, mặt xanh lè,
đang rung lập cập, hình như...hồn chưa nhập
xác...Bác Ba gái vừa mệt, vừa tức cành hông,
liền đổ quạu bất tử, nói sỏ.
- Vậy ông kêu thằng Đực nó lôi ông đi nhà
thương đi...
- ... !?…khửa khửa khửa…
- ...<> ?> ?> ?...
- Chuyện nầy Bác Ba Phi...đi nói dóc được
rồi nè...hehehe...
Tới non nước nầy…thì...(&&&)…chịu hết xiết
rồi.
Bác Ba Gái…giận run, hả họng, nạt lớn :
- Dẹp…!!!
- …?!...
Chàng Hiu
374