Xe Bò 2 Bánh 

 

Lão Tám Bò, ngụ gần nhà Bác Ba Phi, mới bán bớt miếng đất ... đầu thừa đuôi thẹo của ông bà để lại, nhưng chả bày đặt nói nghe xôm là ” đất thừa kế ”, rồi lại bán luôn chiếc xe bò ... Vậy là chả bắt chước người khác, bán gia sản để làm thành kẻ giàu sang ngang xương ...
     Cha Tám Bò mua về chiếc Mẹc (xe-đì) 4 bánh đen hu, chả lại cất chiếc Mẹc đen trong chái nhà, là chỗ để chiếc xe bò năm xưa, mà giờ đây, chả nói là ” cất trong ga-ra ” cho sang ... Hàng ngày, chả tập lái ... thụt vô ló ra (có ý khoe của đó nha ...)
      Bữa sáng lạnh lạnh, chả đi cầu cá tra ...Bên ngoài có chị Út Chằn (con Bà Tó ) đứng chờ ... Chả ngồi hơi lâu, chả thấy kỳ, chả vội đi ra ... nhường chỗ, cho có vẻ lịch sự chút đỉnh, giàu sang rồi mà  !!!
Chả đi ra, chị Út đi vô, sẵn đà, chả hỏi luôn :
-         Cô Út nó, Cô có dòm vô gara, thấy chiếc Mẹc 4 bánh của tui hôn nè ???
-         Có chớ !!!
-         Cô Út thấy gì nè, nói tui nghe coi, chiếc Mẹc đen 4 bánh hẻ  ... hehehe ???
-         Tui thấy trong gara của anh, có chiếc xe bò 2 bánh, chở rơm ...cháy đen hu !!!
-         ... !!?? ...
Lảo Tám giựt mình, kéo phẹt-ma-tuya quần, nghe cái rẹt!
-         Khè khè khè ... Ứ hự ... Tổ bà ... cái xe bò 2 bánh !!!
Lúc nầy, chị Út ngồi ló đầu trong cầu, Tám Bò đứng ngoài, tính đi, Út  hỏi:
-         Nè ... rơm cháy đen trên xe bò, là của Anh hay là của ... ăn trộm ???
-         Ý ý ... của tụi đó ...
-         Hèn gì, trong đống rơm cháy đen ... còn sót mấy cọng giây cáp trắng trắng !!!
-         Úy trời !!! (Già chát hay già háp đây ?)
-         Vậy chớ, cô Út ... mê xe bò 2 bánh hay xe Mẹc 4 bánh nè ...hehehe ...
-         Xè bò !!!
-         Úi chà ...Thiệt hôn vậy…a Út!
-         Xe bò 2 bánh, tui muốn ” lái ” là lái, hỏng kể ”lái ngày hay lái đêm”, nè,  cứ hể tui ” ưng” là tui ... leo lên lái !!! (?!)
-         ...??!!... Hả hả ...
-         Tui mê xe bò 2 bánh là vì gặp chỗ ” lầy lội chèm nhẹp ”, xe bò 2 bánh coi vậy mà hỏng khi nào lún - lầy! (??)
-         He he he ...Giỡn chơi hoài Út!
-         Anh cho tui hỏi câu nữa?
-         Cứ hỏi !!!
-         Anh chưa trả lời câu hỏi của tui ?
-         Để coi na .... câu gì nè ?
-         Anh nói, anh hỏng ăn trộm ... rơm ???
-         Thì ... ừ ...
-         Sao bị người ta chém ???
-         Đâu có !!!
-         Sạo quá ...
-         Sao sạo ???
-         Anh hỏng bị chém, sao trên chiếc xe bò, anh treo ” cái nón ” tòn ten, bị lũng một lổ, ở ... ngay chính giữa  ???
-         Hả ??? Ôi trời .... Hehehe ...
-         ...?!...
Tám Bò ấm ức thấy hỏng khoe của được với con mẹ Út Chằn ngựa rượt nầy khó ăn quá, tám Bò quay lưng tính bỏ đi…ai ngờ có tiếng nhỏ nhẻ đàng sau:
-         Nè! Anh Tám….giởn chơi chút híu mà anh Tám…giận sao anh Tám.
Giọng con mẹ Út Chằn sao màngọt hơn đường cát, mát hơn đường phèn, tám Bò bỏ đi không đành. Thiệt tình Tám Bò vướng vào cài cành “bỏ thì thưong vương thì tội”, dùng dằng nửa ở nửa về…Tám Bò còn đang lưỡng lự thì…
-         Anh Tám….ơoi…i
Tám Bò dừng chơn ngoái đầu lại, Út Chằn ngồi trong cầu cá ló dầu ra ngoài ỏn ẻn:
-         Đợi chút híu được hong anh T…ám…m.
Cái giọng chằn ăn trăn quấn từ hồi nẳm biến đâu mất, Út chằn bỗng trở nên bà tiên, đôi con mắt lá răm ướt rượt, mượt mà liếc Tám Bò thiếu điều muốn cắt đứt cái đầu của Tám.
Út chằn kéo quần đứng lên cái rột, Tám Bò liếc thấy muốn nổ đom đóm đôi con mắt, cái quần lãnh mỹ-a láng mượt còn dưới cái eo chừng gang tay, nửa kín nửa hở ló cá quần lót đỏ au. Tám Bò nuốt nước miếng nghe cá ực, trái khế trên cần cổ muốn lọt ra ngoài.
-         Ơì…có chuyện gì nói đi.
Ngó quanh, khung cảnh cầu cá vắng teo, không có ai lai vãng. Út chằn bước ra khỏi miếng ván che ngang, ỏng a ỏng ẹo bước qua cầu ván. Cô ả còn nhún nha nhún nhảy như trêu ngươi Tám Bò.
-         Nè Anh Tám. Chiều nay anh có huởn hong?
-         Chi vậy?
-         Hồi nãy là tui chọc anh Tám thui mà. Chiều nay anh có hưỡn, anh lấy cái xe Mẹt của anh chở tui đi dạo bờ sông một chuyến được hong?
Tám Bò nhíu mày, nghĩ thầm “Con mẹ nầy muốn chi đây ta?” Nhưng nghĩ cho cùng Tám Bò đang muốn ve vãn con mẻ cho nên y chẳng cần suy nghĩ lâu. Y gật đầu:
-         Ừ! Đi thì đi chớ có sao đâu…
Con mẹ Út Chằn hớn hở ra mặt:
-         Ừ, anh đợi tui chút xíu nghen. Tui dzìa thay cái áo.
Tám Bò sóng bước cùng Út Chằn đi về nhà cũng ở gần đó. Tám bò rẽ vô ngõ nhà minh.
-         Tui đợi ở bển.
Tám bò đưa tay chỉ sân nhà của y, Út Chằn cười mĩm chi:
-        Tui qua liền cấp kỳ.
Tám Bò đợi Út Chằn vừa khuất vô sân, y ba chơn bốn chẳng te te đi về nhà mình. Y bẻ ngoặt vô “ga-ra” đậu chiếc xe…nơi trước đây là chuồng bò. Đi một vòng quanh “con Mẹt” một vòng, Tám bò mở cửa bước vô xe. Y móc chìa khóa tra vô ổ khoá, thử vặn nhè nhẹ “đề” máy xe. Tiếng máy nổ ê ru, muì hơi khói xe tỏa ra trong không khí thơm ngào ngạt. Y hít một hơi
-         Thơm quá! Thơm quá!
Tám Bò lim dim đôi mắt mơ màng như cái ngày còn con nít cởi truồng chạy theo chiếc xe “mo-ni-lết” của thằng cha hàng xóm chạyngang qua nhà. Hồi đó Tám bò cùng đám con nít chạy theo xe hửi khói. Ôi sung sướng làm sao, khói xe thơm nồng mùi “văn minh” . Tám bò đang mơ màng thì có tiếng vỗ nhẹ lên vai:-         -         Tui xong rồi nè anh Tám
Tám bò giựt mình…Ý mèn đét ơi! Con Út đây hả trời! Nó bận chiếc áo đỏ chót, chiếc quần bò xanh xanh…Có phải áo quần si-da không đây hở trời?! Mấy lúc sau nầy, người thành phố theo thời trang thời mở cửa có cái “mốt” bận đồ hiệu…si-da.
-         Đi đươc chưa anh Tám.
Tám bò trở về thực tại:
-         Đi! Đi chớ. Đi liền. Leo lên ngồi bên kia.
Tám Bò tắt máy, y muốn con nhỏ lé mắt chơi. Đợi con nhỏ ngồi yên vị, y xoa hai tay vặn khó nhè nhẹ…tiếng má lại nổi lên êm ru, chiếc xe rung nhè nhẹ, êm êm. Con Út nhún nhún trên chiếc ghế nệm láng o mềm mại.
-         Chà! Ngon dự hén anh Tám. Êm quá chời!
-         Mẹt mà cưng. Tám bò nở mũi trả lời - Lát nữa chạy thì biết, còn êm hơn. Ngôi cho kỷ nghen, tui chạy à.
-         Ừ! Đi đi anh Tám.
-         Chết mẹ. Tám bò than thầm trong bụng. Mẹ làm sao đây. Y nhìn xuống hộp số, chiếc cần sang sống nằm ngang đùi có  ba bốn con số kèm theo mấy chữ cái…D… R…P…Chà Chà…số nào đây? Chữ nào đây?
-         Đi liên đi anh Tám. Con Út giục.
-         Ừ! Đi liền.
Y bậm gan kéo nhẹ hộp số…chiếc gật gật một cái và de lui...y hoảng quá lộn tùng phéo….thay vì đạp chưn thắng, y nhấn bừa vô chưn ga…chiếc rú lên và phóng lẹ.
Rầm…mm…!!!
Chếc xe ủi thằng vô mấy cây ngang và phóng thẳng ra sau….lại: Rầm…Ầm!...chiếc xe húc vô cây dừa và lọt tỏm xuống mương…
 

                                             Bà Tó 374

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngan Ngoc