Trong Khoá 4/71 An Lộc, có rất nhiều ông Ngoại
có tên là Bình, thằng Bình trong câu chuyện
nầy, tui lại quên Họ của nó, nhà Bình ở Quận
Tư, Tôn Đản, Khánh Hội. Năm 73, tui có tới nhà
nó 1 lần …
Tụi
"đụng"thằng Bình ở Quang Trung, năm 1971: ở
chung Sam, lại ở gần, nó ốm nhom, lưng hơi "
cong cong" (nó hỏng chịu thằng nào nói nó lưng
khòm, vì lưng nó " hơi cong cong" ) tướng đi
lỏng thỏng cà nhom…
- Bình, tao nói mầy đừng buồn, ốm o cở mầy,
tao nhắm mắt, tao thoi 1 cái là mầy … dính vô
nóc Sam ! Vì vậy, tao đặt tên mầy là Bình Ròm
cho khỏi lộn !!!
- Tầm bậy, tào lao mậy, tao là Bình Đầu Bò …
nhe …
- Trời ! Thôi, con lạy … mẹ, mầy là gì mà Đầu
với Bò ??!!
- Tại vì mầy hỏng biết, chớ, lúc học Đệ Lục,
là tao có tên là Bình Đầu Bò rồi đa !
- Tụi nó đui ??!!
- Ê, tao ở Tôn Đản Quận Tư, dân Khánh Hội nhe
…
- Khùng khùng nhe …
- Mầy ngu quá, để tao kể mầy nghe về cái lai
lịch của tao .
- Kể nghe …
- Hồi học Đệ Lục, tao … ốm hơn bi giờ, mấy cha
du đảng xóm tao hay ghẹo tao …
- Ghẹo mầy là phải quá mà !
- Tao đá vô họng mầy chớ phải! Để tao kể tiếp,
tao nói, mầy cắt ngang, tao quên …
- Kể đi …
- Ủa ủa … tao kể tới đâu rồi, trời ? (??!!)
- Tới chổ mầy " đá vô họng tao "…gãy răng …
- Gãy răng, hỏng phải, ủa … quên ta …. - ??!!
…
- Ờ ờ … nhớ rồi, lúc đó ở xóm dưới, có đám
cưới, mần bò, đãi Bò Bảy Món …nhen …
- Mời mầy nhậu ?!
- Hỏng phải, tao con nít, ai mời ? Tao đang kể,
mầy hỏi chọt vô, tao quên, nín đi …
- Ờ …
- Để coi … a ha ha …ờ, tới chổ, hỏng ai mời
tao, đúng ! Tao còn con nít, ai mời, mà tao
rất …láo cá nhe …
- Mầy … A, thôi …tao quên, hỏng nói, sợ mầy
quên, nói đi …
- Để tao nói tiếp, mấy cha lớn thách tao, nói
: Thằng Ròm dám xuống đám, kiếm chút thịt bò
hôn mậy, nếu mầy dám xuống chổ đám cưới … chỉa
thịt về nấu cháo bò, tụi tao kêu mầy là Sư Phụ
, dám hong Ròm ?!
- Mầy dám hong ?
- Sao không, tao nóng máu, tao đi, mấy chả
cười hô hố, nói, mấy Đệ Tử Già chờ Sự Phụ về,
để … sức thuốc đỏ vô lổ mủi Sư Phụ, ở cương vị
mầy, mầy chịu thấu hong mậy ??
- Mầy đi thiệt ?!
- Sức mấy hỏng dám? Hỏng dám hả, bỏ đi tám,
lúc đó trời sụp tối, khi tao xuống tới chổ,
thì con bò làm rồi, thịt khiêng cất đâu mất,
còn miếng da bự tổ chảng, tao lấy, nhưng nó
nặng quá, tao lơ…Tao ngó dáo dác, thấy cái đầu
bò treo tòn ten, lúp ló ở gốc cây sung, hỏng
thấy ai léo hánh, tao bay tới, hốt! Ôm chạy
một mạch về nhà…
- Chà chà …
- Ngon hôn mậy? Tao ôm đầu bò chạy về mệt muốn
thấy mẹ, mấy lảo thấy tao về hoan hô om sòm:
Hoan hô Sư Phụ !
- Ngon lành he …
- Cái con khỉ, chớ ngon …
- Sao ?
- Chừng đem đầu bò vô chổ sáng, tao té ngữa …
- Sao vậy ?
- Cái đầu bò người ta lấy da thịt hết ráo, chỉ
còn bộ xương với hai cái sừng !!!
- Trời !!!
- Tao cũng kêu trời như mầy !
- Bình Đầu Bò là có từ …
- Đó đó, mấy chả nói, có thịt thì kêu Sư Phụ,
còn có ròng cục xương thì từ : Bình Sư Phụ
thành Bình Đầu Bò !
- Hé hé …
- Do đó, e hèm … quả nhân, có tên là Bình Đầu
Bò " từ dạo ấy "
- Í ẹ …
- Vì tao óm nhom (hỏng có dấu ^) nên tao….
phái cái tên nầy, kêu lên, nghe nó "gồ ghề" gì
đâu: Bình Đầu Bò !
- … Tời !!! (hỏng có r )
Chàng Hiu
374