Tập Truyện BÁC BA PHI

 

 

 

 

         Bỏ Hút  

Tập Truyện BÁC BA PHI
 
 
       Ông Sáu Hên, người roi roi, ốm ốm, hơi hơi…nhỏ con, cao cỡ…thước rưỡi mấy phân…gì đó, lại cân nặng 45 ký mấy, ấy vậy mà ai nói… (nhất là Ba Phi)
-    Ông Thầy Bùa Hên… coi bộ nhỏ con…
Là nghe ngay câu trả lời… rất nháng lửa của thầy Hên liền:
-         Tao đâu có ăn của ông của cha ai… thì làm sao “bự con” mậy!!!
Câu nói đó làm Ba Phi tởn tới già, hết dám nói ông Sáu “nhỏ con“. Câu trả lời của Sáu Hên, Ba Phi nghe “sóc“ bà cố luôn, nhớ lại, có khi nghe… nhức nách non!
Có lần, thằng Tư Rèn hỏi Bác Ba Phi về “người khó tánh Sáu Hên” tại quán cà-phê-cháo-lòng của bà Sáu…=>>>>….
“Bữa đó” có mặt ông Chín Tiều, Sáu xe lôi, Hai Hùm và một số người khác…
Còn bà chủ quán Sáu Mập ở dưới bếp, lo nấu nướng tối trời rối đất, nhưng lỗ tai cứ vảnh lên… nghe sạch bách hết ráo, không sót con đỏ…về bất cứ chuyện gì có liên quan tới lảo Sáu Hên, cái đó mới thiệt là kỳ…
Chuyện “bữa đó” như vầy… Thằng Tư Rèn hỏi Bác Ba Phi:
-         Nghe nói ông Sáu Hên bị bịnh phù, ngồi tại chỗ hả Bác Ba?
-         Ờ …
-         Bịnh Phù nầy trị dễ ẹt…
-         Sao dễ hả con… mầy biết hả, nói coi…(?!)
-         … cứ cho ổng… ăn cám là xong! Tư Rèn nói.
-         Trời đất quỉ thần ơi…mô phật!!! Bà Sáu hết hồn và nói vói từ dưới bếp.
-         Sao bà kêu trời…=>>>??$$#$#$????
-         Biết thì thưa thốt, hỏng biết dựa cột mà nghe, hỏng ai xúi mầy nói bậy…
-         Sao vậy…???
Bà Sáu…tà tà…cầm con dao phay…từ bếp đi lên, miệng nói luôn:
-         Sáu Hên nghe được, ổng…xả thây mầy bằng “dao tu”!!!
-         Sao chém tui?
-         Vì mầy cho ổng là heo, mới cho ổng ăn cám xú!
-         Xời, xời…=>>>/)/|\.../////100%////…(thằng Tư định nói : Bà biết thì thưa thốt…nhưng, vì…ợ con dao phay trên tay bà Sáu, nên Tư Rèn khựng bô)
-         Ăn cám sao hết phù ? Mầy nói cho trôi nghe, con dao phay, do mầy rèn, còn bén ngót đang nằm trên tay tao, nghe mậy ! Bà Sáu hù thằng Tư.
-         Vì trong cám có sinh – tố - bê – on (Vitamin B1) mà bê – on khi thiếu trong “ngừ” thì nó bị phù ! Vậy là ăn cám hết phù, đúng hong Bác Ba?
-         Ái cha…dử dội quá he, sao mầy biết vậy chớ?
-         Tui coi sách, trong gạo lức cũng có bê - một, tui nói đúng không nè?
-         Ừ… hồi Tía mầy…phát thinh bị phù, tao cho ăn cám rang, nó xọp…
-         Hehehe….quá đã nha…
-         Nhưng mà …cái cái…ông Sáu bi giờ…tự nhiên “phát mập”…
-         Tại sao ông Sáu…bị mập???
-         ….ổng mập là do Bỏ Hút…(thuốc lá)
Tư Rèn…tình thiệt nói thiệt…(hay nói sỏ ngọt???)
-         Ủa ?! Ổng hút mấy chục năm, nay bỏ chi…uổng quá vậy trời???
Bà Sáu giựt mình, hỏng ngờ có…chuyện tài trời nầy.
-     Ủa…lạ he…Sao lảo Hên…đành tâm “bỏ hút” vậy chớ? Bà Sáu hỏi.
-         Bỏ hút vì…hút thuốc “tốn tiền”…chịu hỏng thấu…(?!)
-         Xời…hehehe…
-         …hút thuốc…”tốn tiền”…cở nhiu?!
-         Một “bánh thuốc cái” người…bình thường hút 3 tháng…
-         Còn ông thầy bùa Hên…bao lâu…
-         Hút 1 tuần…là bứt….
-         Trời trời…////<+><|\|\|\|\>…..(nói dóc cò can)
-         Gì đó mậy….
-         Tui hỏng tin…
-         Vậy tao kể chuyện Thầy Hên hút thuốc “tốn tiền” nghe Tư…
-         Kể nghe …
-         Hồi đó Tía mầy nuôi rất nhiều chó đó Tư Rèn!
-         Trời trời…(Hai Hùm la)…Sao tự nhiên kể chuyện nuôi chó??!!
-         …?!.../*/*)(…o…)…???
-         …*&*////=>>>…thì để tao kể…
-         Xời…?!
-         …. nè…con chó Tía mầy nuôi, nó đẻ sai hết biết, một năm đẻ…ba bốn lứa, một lứa đẻ …bảy tám con…!!! (>!?)
-         Trời…thiệt hôn…?$#$#$....<<<???
-         Ấy vậy mà Tía mầy để nuôi hết ráo…mới thấy tía tao nha!!!
-         …+>+.)=>+100%=o))))…(o)….???
-         ….((((o(((((o….
-         …?!....
Khi thấy hỏng ai hỏi han gì, im re hết ráo…Ba Phi tiếp:
-         ….nhưng mà Tía mầy…không đủ chó để nuôi, mới chết…tao chớ…
-         Mần thịt nhậu ráo…còn gì nuôi ??? Sáu xe lôi nói.
-         Tầm bậy mậy Sáu…
-         Vậy tại sao…hỏng đủ nuôi…?!
-         Là bởi…chó chết liền xì…
-         Sao…đi đái hết vậy…=>&i…100%...???
-         He he he…chó chết…là do ông Sáu Hên…hút thuốc!
-         Uý trời, hỏng hiểu…tui hiểu chết liền!!!
-         Đây nè, duyên cớ là vầy, tao nói tụi bây…ráng mà nghe nhe:
-         ….((((o))))…(im re cả quán)
-         Tờ giấy “huyến“ vấn thuốc, một miếng người ta cắt làm 10 “dun“, ông thần Hên mua về cắt có 3 dun thôi nha…
-         Trời…chi vậy ta…??!!
-         … để ổng vấn điếu thuốc…bự tổ nái…chớ chi nè…!>?!>?...
-         Trời…để chi vậy chớ???
-         He he he…Để hút cho đã họng…chớ chi?
-         …??>>>o<<<=(%).../////….chòi oi…?!
-         …hehehe…khi thầy Hên tới nhà Tía mầy…
-         …=>>>///=>>>..!!!....
-         Ổng lấy Thuốc Cái (Gò Vấp) trong đãi, quấn trong dun giấy một gang, nên điếu thuốc bự…cở lớn…hơn ngón cẳng cái!
-         …má ơi….
-         Khi hút, ông Hên bập cho khói thuốc bay như đống un…
-         Trời…
-         Muổi mòng nhà mầy…bị ngộp, túa nhau bay hết ráo…
-         …?!=>>>????////…?!
-         …Ờ ờ…lảo Hên nói chuyên khào, mà điếu thuốc, vẩn nằm trong miệng.
-         Hé hé…
-         ….bởi vậy, thuốc ướt nửa điếu, cháy tới đó, thuốc tắt!
-         …Khò khò…
-         Bởi vậy…ổng quăng cái…đuôi thuốc tàn…
-         Thì vậy….
-         Hehehe…thuốc tàn trúng con chó…con chó chết ngắt!
-         Tời tời..sao vậy…?#$#...
-         Con chó…bị bể đầu…chớ sao…
-         Trời…hehehe…
-         Ổng tới lò, ổng quăng tàn thuốc, chó nhà mầy, con bể đầu, con gãy cẳng…chết cả đống…cả đống luôn…(?$!)
-         Quá…Bác nói dóc Bác Ba ơi!
-         Hỏng tin, mầy hỏi ông Chín coi.
-         Có thiệt vậy hôn, ông Chín?
Ông Chín Tiều phụ hoạ:
-         Mầy hỏng tin hả Tư?
-         Tui hỏng tin…lấy gì làm bằng chứng nè…?!
-         Bằng chứng hả…???
-         Nè con Tư…gốc dừa trước lò rèn, còn cái lổ bự chà bá…
-         …((((o =>…là sao…
-         ….cái lổ đó là do thầy Hên…quăng trúng tàn thuốc…. đó đa!!!(?!)
-         Ủa…vậy he…Ghê vậy ta ? Tư Rèn tin hết biết. Ông Chín nói thêm:
-         Con trâu bầu của mầy gảy một cái sừng, cũng do cái đuôi thuốc-tàn của ông Sáu Hên…đó…Tư con…
-         …/#####////%///####....(hình như là Tư Rèn chới với thì phải)
-         Hehehe…
-         Sao Bác Ba cười… hehe…chớ…?!
-         Sau đó – Ba Phi tiếp – đám chó…còn lại của nhà mầy, vừa thấy dáng ông Hên từ xa là…đua nhau trốn sạch!
-         Ý ẹ….
-         Rồi hỏng hiểu sao…chó xóm nầy…đồn nhau, trốn ráo, vắng hoe!
-         Hehehe…Bác Ba tính nói dóc…qua mặt tui hả…khó nhe…
-         ….OOOOoooo….
-         …..=>>>>….Bây giờ tao trở lại “chuyện bỏ hút” của ông Sáu đây…
-         Kể nghe…
-         Ông Hên “mập lên” là do tao nói một câu, rồi ổng âm thầm làm theo…
-         Câu gì ?
-         Đó là câu “nhịn thuốc sắm trâu nhịn trầu sắm ruộng”…
-         Hả… (bà Sáu mập mất hồn)…thiệt vậy hả chú Ba nó ? Ba Phi tiếp:
-         Thiệt mà, thầy Hên nhịn thuốc, lấy tiền đó, mua một con trâu…((cho trúng câu =>>> nhịn thuốc sắm trâu…đó nha))
-         Cha chả…như vậy, hút thuốc tốn tiền dử he…?!
-         Chớ sao…
-         Nhưng mà…hút thuốc…bổ béo gì mà Thầy Hên “mê” dử vậy Bác Ba?
-         Hỏng phải “mê” mà ổng “thử sức chịu đựng”…của ổng…!!!(?!)
-         Gỉỉỉỉ,,,,????....><><><<<<….???...!!!...
-         …/#$#$=>>>…Trong khói thuốc có tới 4.600 chất độc!
-         Hả…???...bốn 1000 sáu =è<o><…???
-         Tao tính nè, nếu 4.600 chất độc đó, nó…quến cục lại…
-         …Má ơi…
-         …mà “mỗi chất” đó, nó…dò lọn một cục cở trái sơ-ry…
-         Rồi sao…
-         ….vậy thì 4.600 trái nó…dồn trong bụng ông Hên, thì cái bụng lảo bự bằng cái trống chầu…
-         Rồi sao…>>>>…
-         Thì lúc đó…thầy Hên …“mụ nội cũng đội chuối khô“!!!
-         Nhưng con thấy bụng thầy Hên…nhỏ chéo hà?
-         He he he …cũng bởi ổng là thầy bùa, ổng “trục“ ra hết rồi(?!)
-         …Oooo >>>100%>>>4600=>Ooooo…???
-         Nhưng mà, không hút thuốc, ổng mập…
-         Ủa ủa…???
-         Vì ổng “trục chất độc ra”…nhưng…còn sót chút ít…ở trỏng…hehehe…
….?!...
-         Nên thầy Hên lên cân vù vù hàng ngày, có ngày ổng mập thêm hai ba kí!
-         Một ngày thêm hai ba kí???
-         Nhưng ổng nhịn được một thời gian, cái bụng mập thù lù, ổng lại hút lại!
-         Trời ! Bỏ thuốc được rồi hút lại…Đúng là khùng!
-         Hỏng khùng nha…tao hỏi ổng sao “hút lại”… ổng nói, khi mua con trâu là ổng…hết tiền, nên…chưa kịp mua sợi dây cột trâu…
-         He he he …é é …
-         Ổng bèn hút lại, rồi sau đó…bỏ hút, lấy tiền đó, mua sợi dây!
-         Hí hí…cời cất cơi…má ơi…hehehe
-         Kế nầy…quá độc nhe ! Binh pháp Tôn Tử cũng…thua luôn nha Tư…
-         Khùng điên ơi là khùng điên!!! Thằng Tư chê rậm rề “kế” đó…
Bác Ba Phi…được lừng, nói luôn:
-         Có được con trâu rồi, nhưng gặp tao, ổng…than thêm…
-         Than…ga seo…???
-         Tao mua trâu, rồi ruộng đâu... tao cày…hả Ba Phi?
Thằng Tư Rèn nghe vậy cười hì hì…chọc quê “thầy dùi” Ba Phi:
-    …hì hì…Bác Ba bít tù lù he…Bác phải “dùi” thêm chớ…hé hé…
-         Tao nói, vậy thì anh chơi “vế hai“…đó là…nhịn trầu sắm ruộng ! Ổng nói:
-         Nhưng tao đâu có ăn trầu?
-         Thì bây giờ anh tập…ăn trầu cho ghiền, rồi nhịn trầu!!!
-         Chi vậy Bác Ba…
-         …hé hé…lấy tiền “nhịn trầu sắm ruộng”…là đúng y như trong kinh…(?!)
-         Khụ khụ…ông Hên…tập ăn trầu hôn?
-         Ý tao,,,là nói chơi cho vui, hỏng ngờ ổng làm thiệt…
-         Trời….
-         Thầy Hên ra bến xe Lục Tĩnh, đặt “tụi xe đò“ lên 18 Thôn vườn trầu Bà Điểm lấy trầu, mỗi ngày chở tới nhà ổng…ba cần xé trầu cộng thêm một thiên cau với…một lu vôi…cho ổng ăn trầu…phỉ tình!!!
-         Trời ơi là trời ! Bà Sáu kêu trời như bọng, khi trong bếp chạy ra, nói tiếp:
-         Một ngày thầy Hên…ăn 3 cần xé trầu…he he he…y như trâu ăn cỏ!
Bởi thằng Tư Rèn…ngán ngược thầy bùa Hên…liền đính chánh:
-         Cái nầy Bà nói ông Hên là trâu, chớ hỏng phải tui à nghen!
-         Ừ tao nói vậy đó…ý cha cha…rồi sau đó, chú Ba?
-         Ổng ăn trầu mới có mấy tháng, sau đó, gặp tui, ông Hên khoe…om sòm!!!
-         ?!#$#$oooo…???
Bà Sáu nín thinh, vì hỏng biết ông Sáu khoe cái gì. Ba Phi nói:
-         Sáu Hên khoe…tao “bỏ trầu” rồi nghen Ba Phi!!!
-         …*/*/*/*/…..
-         Tao “Bỏ trầu…(để)…sắm ruộng” …giờ tao mua ruộng nè…hehehe…
-         Hé hé…Tính sao Bác Ba…?!$%$...
-         Hì hì…bây giờ mới…chết tao nghe Tư Rèn?
-         Sao vậy ?
-         Ổng bỏ trầu có…một tháng, mà đòi mua ruộng, thì…cha tui cũng chết…hu hu…và và…hu hu!!!
Bác Ba Phi vừa kể, vừa khóc…nhíu nháu…dòm thấy ghê quá.
Bà Sáu chêm vô theo cách “đá thất thế, hủ lô cán nhẹp”…nghe nhức nách:
-         Một tháng nhịn trầu, chỉ đủ tiền mua…cái cán cuốc nha…(?)
-         …Chết Ba Phi chưa nè…hehehe…(!)
-         Làm sao bây giờ Bác Ba ? Thằng Tư tỏ ra lo lắng cho Ba Phi.
-         Gậy ông đập lưng ông, chết mầy Ba Phi !? Ông Chín chêm vô.
-         Chắc cắn lưỡi hả Bác Ba ? Sáu Đực tỏ ra hết phương cứu gở.
-         Tui rầu thúi ruột, ăn không ngon, ngủ không yên, thắc tha thắc thỏm…
-         Sao vậy…??? Chuyện nhỏ mà…
-         Nhỏ…????...con bà nó…ổng cứ tới nhà…thúc hối mua ruộng riết riết…
-         Mầy tính sao Ba Phi…
-         Tui oãi quá…muốn…cắn – lử cho rồi!!!
-         Rồi sau đó ?
-         Tui dắt ổng tới nhà ông Chín Chem…
-         Chi vậy trời?
-         ….mua đất chớ chi nè…hehehe…
-         Tính mua mấy mẩu…nè ta…?
-         …mu mu…mua…cái cái...mà mu… mua…3x3=9…thước đất…
-         Trời….
-         Lão Chín hầm hầm cái mặt:
-         Hehehe…
-         …Mầy mua…9 thước, tính cất…chuồng trâu hả…?!
-         Hỏng phải…
-         …tính giỡn mặt tao…hả mậy Ba Phi…
-         …#@#$#@#@#@..=>>>???...
Tới non nước nầy, ông Chín Chem giận…sùng máu…nói như tát:
-     Mầy-hết-chổ-giởn-hả…?
-         …!!??...Kui…ku kui…nói khiệt…kui hỏng dám-dởn…âu!!!
Sau đó …Bà Sáu nôn nóng hỏi liền.
-         Nói lẹ lẹ coi na…cà lăm hoài hà…
-         …thì thì…ông Chín Chem…xịt chó rượt hai thằng chạy xì khói…
-         Sau đó…???
-         Vì tiền…nhịn trầu quá ít…
-         Thì làm sao…
-         Hehehe…chỉ còn nước…mua dây cột trâu…
-         Trời….
-         …hì hì…Nhịn thuốc sắm trâu, nhịn trầu…mua dây cột trâu…???
-         ……???###???...
-         He he he…
-         …####...(sạo bà cố)…
-         …?!...


                                   
Chàng Hiu 374

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design  Ngoc 341