Bọc Điều  

 

Bà Sáu Mập, chủ quán cháo lòng ngã ba Vàm, rất bực mình khi biết ông Sáu Thạch Hên, Hai Hùm, Ba Phi …thời gian vừa qua, áp nhau nói dóc tàn canh gió lạnh: Hai Hùm mà đòi mua tàu bay hai chong chóng Dakota C47 thì còn trời đất nào nửa ? Ý cha cha, quá ể ! He he he …Thiên hạ nói dóc … bà cố luôn ta ơi, mệt quá !!!

Bởi vậy, bà Sáu canh me, lẳng lặng chờ cho đủ mặt bá quan văn võ, để bả nói với mấy người có … vẻ rảnh đó, một bửa, cho biết mặt bầu cua cá cọp …Và ngày đó tới, vào …
Buổi sáng, trời mưa rỉ rả, đúng ra phải là: Nắng nghỉ, mưa ngủ, mát trời đi chơi …nhưng không hiểu sao, bửa nay tự nhiên bá quan … quởn , văn võ …rảnh, ở không, rồi bày đặt tụ tập tại quán Bà Sáu . Hai Hùm xí xọn mở lời :
-         Mưa vầy, ai rảnh … miệng, nói dóc nghe chơi …
-         …!!!...
Sau câu nói của Hai Hùm, cả quán im re, y như trong lớp, học trò hỏng thuộc bài, ngồi “ nín thở “ sợ thầy chỉ trúng tên, dòm thấy mặt, kêu lên bảng, đứng khoanh tay trả bài, mắt ngó đứng tròng lên nóc nhà, nhưng miệng cà lăm, vì bài không thuộc, thì đời tàn trong xóm nhỏ lăng Ông, như vậy xệ lắm, xệ kéo hỏng lên ! Nhứt là thằng Tư rèn, nó muốn tàng hình cho … phẻ ! Không khí trong quán cháo âm u, nặng nề, buồn thảm, hình có mùi hôi mốc, (?!) y như trong rừng già, thì ông Chín Tiều bước vô, và ông cảm thấy cái không khí đó ngay, rồi cũng nói luôn :
-         Cái giống gì mà quán xá lạnh lẻo thấy ghê ?? Còn thằng Tư, mặt mầy sao sượng sượng, giống thằng ăn vụng cơm cháy vậy mậy ?
-         Chú Hai kêu ai quởn nói dóc, tui sợ không ai quởn, chú nhè … chỉ tui …
-         Khỏi chỉ, bà Sáu bửa hổm có hứa tại lò rèn mầy rồi…Bà Mập chủ quán đâu ?
-         Con Mập đây nè, ông Chín ăn hay uống ? Bà Sáu lanh lẹ nói .
-         Chơi hai thứ, vừa ăn lại uống! Tui nói chị đừng buồn, rồi chị chửi cha tui, tui cũng hỏi : Nghe nói chị Sáu đã từng … ốm bớt rồi phải hôn ?
-         Đúng vậy, trước khi “ ốm ốm “ như bây giờ, tui nặng một … tạ tám, rồi tui ốm còn  một tạ đúng, giờ còn tám mươi ký lô chẳn ! Vậy là ốm quá cở thợ mộc rồi nha, giờ tụi gọi là … teo nhách rồi ! (??)
-         Bà Sáu ốm quá xá rồi nha, ốm hơn phân nửa, nhưng vẫn … he he he …còn “ bự  cóc – xì – tô “ , bự chần dần trong quán nầy ! Tư Rèn nói.
Bà Sáu vừa bán vừa nói vừa đi :
-         Thằng Hùm đòi mua tàu bay C47 là nói dóc, giờ tao nói thiệt nè Tư, nói cho ông Chín với tụi bây nghe: -Tư Rèn con, hồi nhỏ tao sanh ra rất nhỏ con, nhỏ xí, nghe nói nặng có mấy trăm gờ ram, bự cở trái dưa chuột, nhưng khi sanh ra nằm trong… hai cái bọc điều nha ! Gọi là “ song bọc “ (??!!), quí lắm ..
-          Hai bọc ?
-         Chớ sao ! Hai cái, tía tao phải lấy dao phai chặt mấy phát mới rách có một bọc !
-         Trời !!! Bọc điều mà “ xé “ bằng dao phai thì còn gì của ?

-         Vậy mà nó còn không muốn lủng chớ bộ à, má tao la tía tao nghe Tư, vì sợ ổng vụng về, phụp dao phay, lở trúng tao trong bọc, ổng bèn đổi chiêu, lấy cây mác thông chơi một đường dài với cái bọc điều còn lại ! Ý cha cha hai cái bọc dai nhách dai nhơ hà, dai phát ghê, dai y như  hai miếng da trâu ta ơi …
-         Dai như hai miếng da trâu sao hỏng làm trống, trống cơm á ? Hai Hùm nói xỉa.
-         Sao lại không  mậy Hùm, tía tao mần cái trống cơm, bán cho ông Tà Xui, bạn chí cốt của ông thầy Sáu Hên nhà ta …Ông Tà Xui từ ngày mua lại tía tao cái “trống điều “ đó, ổng đi “ cúng đất “ kiếm ăn khá khủm !
-         Ông Tà Xui đó bây giờ ở đâu ?
-         Ông trời đó nói dóc quá xá ể, bị thiên hạ cười thúi đầu, tóc rụng, giờ ổng đi tu !!! Nói cho có trời, tui sống sót, lớn lên, mập ú, một phần lớn là nhờ ông Tà Xui, không có ổng là tui ngủm rồi, ổng tên Xui, nhưng gặp ổng là tui gặp hên …Ba má tui cho tui làm con nuôi ổng, nhưng ba má tui vẫn để tui ở nhà mình …Hỏng biết ổng cho tui ăn uống bùa phép gì, khi mới … vài ba tháng tuổi mà tui nói vanh vách, lanh phát sợ, thuộc sạch nhách tới cửu chương 9, đọc báo nhật trình rân trời, đã vậy còn biết vài ba chữ nho; nào là: thiên là trời, địa là đất, cử là cất, tồn còn, tôn con, tử cháu, lục sáu, tam ba…
-         Trời !!! Bà Sáu lúc ấy, cân được tròm trèm… 1 ký chưa ? Hai Hùm hỏi sóc.
-         Chưa ! Nhưng hỏng biết nửa, vầy nghe Hùm, má tao bỏ tao …lọt tỏm vô túi áo bà ba, như vầy là mấy … gờ - ram … hỏng biết ta ?! (???!!!)
-         Quaaaa… Má ơi … Có tí - nị vậy hả trời ???
-         Má tao kể lại nghe Tư, là có lần bỏ tao vô túi áo bà ba, đi chợ, có bà già trầu phun cổ trầu, sao nhè trúng miệng túi, lọt vô họng tao, tao nằm trong túi, tao la có vẻ sất sượt sao đó, nhỏ con gái bả, chửi tao, tao không nhịn, chửi lại! Tao nằm trong túi áo má tao, mà tao … gây lộn với con nhỏ đó cả buổi!!! Tao hỏng ngờ, tao… lanh quá xá cở nghe Hùm, khi chửi lộn tao bày đặt nói “ trây “ bà cố luôn ! Ban đầu thiên hạ còn bu lại, nghe tao chửi, vì thấy tao lú đầu …qua miệng túi áo, chửi lộn ve - kiu, thiên hạ thấy ngộ quá, sau đó nghe tao chửi tục tanh bành riết, họ sợ … thúi lổ tai, rồi bắt chước ông cố ngoại Hứa Do, áp nhau xuống sông Chợ Cầu rửa lổ tai hết ráo ! Bể thiệt !!!
Hai Hùm nhắc chừng bà Sáu :
-         Hứa Do ở bên Tàu, ông Chín là người Tiều, ổng rành truyện Tàu, bà liệu mà nói …
-         Kệ tía tao ! Hứa Do rửa lổ tai kệ chả, cha nội Sào Phủ tại sao thấy vậy, đang cho trâu uống nước, mắc mớ gì cũng vội vả dắt trâu lên bờ, cho trâu lên thượng nguồn uống tiếp là sao, chắc cha Sào Phủ lại sợ…thúi mồm trâu ?! Tao nói danh dách đó, giờ phát mệt luôn nè …Xời !!!
-         Ê ê …sạo, bà có chút xí làm sao biết truyện Tàu mà đía chuyện Hứa Do với Sào Phủ, làm sao biết, nói tui nghe thử ? Nói dóc hả ?
-         Tao mà dóc ? Lúc tao nằm trong túi áo, đang chửi lộn om sòm, tự nhiên nghe chợ búa gì vắng hoe, tao ló đầu qua miệng túi áo bà ba, thấy người ta đang ùn ùn kéo nhau xuống sông …Tao hỏi duyên cớ, má tao nói người ta bắt chước Hứa Do đi rửa lổ tai … Được hong, được hong ??? Gặp tao mà mầy hỏi lắc léo hả? Khi má tao kể tới chổ cha Sào Phủ không cho trâu uống nước rửa tai là do sợ … thúi miệng trâu, tao lại … hơi hơi bị “ mệt “ cha Sào nầy quá! Mầy mệt … dùm ông Sào đi, được hôn Hùm ?
-         Quá mệt cha nội nầy bà Sáu ơi, bà kể tiếp coi, đồng ý chớ ông Chín ?
-         Sau đó, thấy tụi chậm lớn, nhỏ con kỳ cục, ông Tà Xui mới bàn với tía tui để ổng đi tìm thuốc cho tui uống mau lớn …Hỏng biết tui mắc bịnh quái gì, mà cứ 1 năm, tui cao 1 tấc : Mới đẻ, một tuổi, cao …1 tấc, í ẹ… hai tuổi cao 2 tấc,10 tuổi cao 10 tấc,15 tuổi cao 15 tấc, 20 tuổi cao 20 tấc ! Nếu tía tui để tới 50 tuổi mới trị bịnh, thì lúc đó tui … cao 5 thước nha, cha chả, cao nhồng cao nhãnh… chết còn sướng hơn ! Bịnh gì kỳ cục quá à ơi !…
-         Cao 20 tấc là cao 2 thước đó nhe bà, hỏng bở đâu ! Bà … tính lại coi nheee !
-         Đúng rồi, năm 20 tuổi, tao cao đúng 2 thước nghen mậy Hùm !
-         Trời !!! Hết biết, nam mô .. thiên linh linh, địa linh linh …nam mô …

-         Khi ông thầy Tà Xui tầm được sư, luyện được thuốc, để trị bịnh đẹt con cho tao là đúng 15 năm, khi ổng được lịnh thầy cho hạ san xuống núi trở về thì…ông bành tổ ơi, tui đang cao đúng 2 thước ! Còn ổng,  khi đi, bự con, cao thước tám, sau 15 năm đói khát, dầm sương khổ luyện, ổng tự nhiên … lùn, còn có thước tư ! Con bịnh cao đứng bên ông thầy lùn, đúng là coi hỏng vô! Tía tui trông cảnh đó, khóc rống, hố hàng rồi : Ông Tà Xui luyện thuốc trị bịnh đẹt con, chưa trị, giờ tui bự chà bá vầy, bài thuốc đó làm sao ! Hu hu và hu hu… Tội nghiệp ổng, bỏ ra15 năm chứ ít ỏi gì, ổng cũng hỏng biết tại sao, ổng đang bự con, khổ luyện xong, ổng lại đẹt ngắc, đẹt ngơ, rồi lại… đẹt câm hà, con người ổng trở nên nhỏ nhắn, lẳn tẳn lỉ tỉ, tui thấy thương ổng quá, mà tui cũng thấy tội nghiệp cho, cái xác …trâu cui nái của tui, hu hu …
-         Tréo cẳng ngổng ! Rồi sau đó ra sao ?
-         Thì ông thầy Tà Xui phải lấy thuốc ổng đem về, ổng tự uống : Thuốc ổng bây giờ, úi cha … đem ra trị cho ổng …
-         Còn Bà Sáu, ông thầy tính sao ?
-         Ổng trị ổng … chưa nên thân, còn lo cho ai: ổng uống thuốc của ổng đem về, không biết … phạm thuốc hay do cái gì, mà ổng xém chết mấy bận, lại còn,  nay sình, mai sọp, tóc rụng, cẳng phù, mắt mờ, răng lung lơ, đã vậy, hỏng cử, còn nhậu cóc ổi ! Răng ổng ba xí ba tú, vậy mà nhai ổi thấy phát thèm ! Ổng với ông nội thằng Tư, cộng với tía tui, chiều chiều, mấy cha rủ nhau làm vài xị rồi đờn ca xướng hát tới khuya…còn tui, ngồi rầu muốn thúi ruột, tía tui thấy tội cho ổng, vì đứa con mình mà, người ta lảnh trị bịnh dùm, cho nên mới ra nông nổi …Còn ông Tà Xui im re không than thở một tiếng, ổng nói ổng bịnh, thì trị phải cho hết, không hết là chết ! Mà chết là hết …chớ sợ cóc khô gì …Ông Tà gan thiệt, tui nghe mà bãi hoãi tay chưn  !!!
-         Rồi ông Tà Xui, ổng hết bịnh hôn ?
-         Hết chớ…
-         Còn bà… có ốm được  ký lô nào hong ? Tư Rèn hỏi.
-         Lúc nhậu ba xồn, ông già tao hỏi chuyện, ổng luyện thuốc ra sao, ổng kể lại từ đầu chí đuôi, sau đó …tao thực hành thì y chang, muốn lùn thì lùn, muốn ốm nhom hỏng mấy hồi, muốn ốm mấy ký là ốm mấy ký nhe, phẻ re, dể ẹt  …
-         …?!...
-    Tư Rèn con, mầy đang ốm, muốn ốm … thêm hong, tao chỉ cho ?
-         Cám ơn, cám ơn…
-         Còn thằng Hùm ? Mầy sao ? Muốn ốm … để giử eo hong ? Tao chỉ mầy một phát mà mầy không ốm nhom ốm nhách … là tao làm con mầy ?
-         Cũng cám ơn cám ơn…luôn !!!
-         Tui nói thiệt, Tư Rèn nói, tui mà mập … như bà, thà … chết còn sướng hơn !
-         Tổ bà mầy Tư !!!
-         Hé hé hé …
Bà Sáu nói luôn :
-    Còn ai muốn chê tui " mập " để  ... tui chửi nửa, dơ tay lên ???
-    ...?!... ( im ru ) Bà Sáu tiếp :
-    Ông Sáu Hên ?
-    Hỏng dám !
-    Ba Phi ?
-    Hỏng thèm !
-    Sáu xe lôi !
-    Thâu !!! ( thôi )
-    Vậy là ... khôn hồn ...Hehehe ...
-    Heheheh vàvà hehehe !!!
-    Tổ bà mầy Tư ...
-    É é é ...
-    Bà tổ mầy !!!!
-    Hehehehe  !!!
                                                      
Cốc Chủ

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngan Ngoc