Chơi Bông Vụ là trò chơi của con nít, hồi
tụi nó còn bận quần xà-lỏn…rách đáy!
(Xịc xịc xịc…<o((((…>>)))…Kê tai nói nhỏ
nghe nè…=>>>…nhưng mà, người lớn cũng ”ké
vô”, để “bong”(bông vụ) cho tới tận bây
giờ, vẩn…còn bong lén đó nha…)
Bông Vụ của con nít…chỉ có 1 chưn.
Còn “bông vụ” của người lớn “chơi”…có tới
2 cẳng(đừng nghĩ bậy, hỏng nên)
Bông Vụ Của Con Nít có hình thù…giống ông
Chốt (trốt), bự gần bằng cườm tay, cao 5 &
6 phân tây, được tiện bằng cây…
Mặt Bông Vụ tròn vo, rồi từ cái hông vụ,
được đẻo…tóp từ từ, thành đít nhọn.
Cái đít nhọn của bông vụ được đóng vô cây
đinh, đó là Chưn vụ…
oOo
BÔNG VỤ (của con nít chơi)
Tiên khởi, hỏng biết do đâu…
…>>>))))…tự nhiên…(?!) >>>...(@)…
…@@@...thấy tụi bạn tới trường có đem theo
Bông Vụ, còn kèm theo cái cây bự cở…cán
chổi lông gà, dài 5 tất, mà đầu cây có cột
sợi dây mềm dài hai ba gang tay…
Nếu dòm sơ, thấy nó giống cây “phất trần”
(?) của ông Thái Thượng Lảo Quân!?
…>>>@=>)))…thấy tụi nó lấy sợi dây cột ở
đầu cây, quấn tròn thân vụ, rồi ngồi chồm
hổm xuống đất, gồng mình, phùng mang trợn
giọc…để “bong” bông vụ.
Bong là…bung mạnh cái cây, làm sợi dây
quấn vụ…kéo bông vụ quây tròn ro ro…mà
bông vụ…đứng sựng, hỏng té…dòm thấy cũng
hây hây, lạ lạ…
Liền khi đó, nó đứng dậy, chạy theo, xách
cây…quánh rốp rốp vô bông vụ đang chạy, để
cho bông vụ chạy tiếp, nếu ngưng đánh, thì
vụ chạy hồi lâu, bông vụ từ từ hết trớn,
rồi chậm dần và vụ té lăn cù mèo…
Nếu cứ “bong” rồi theo đánh, đánh riết,
chảy mồ hôi lưng…thấy cũng mệt mệt…
Vậy mà, tụi con nít, những thằng rắn mắc
cò can, thấy coi bộ…cũng khoái khoái…
Thế là…hùng hùng hổ hổ, thằng nào
cũng xin tiền má mua bông vụ để…quánh!
Và “cái hành động quánh vụ” như vậy, gọi
là Chơi Đánh Vụ…
Vì cẳng bông vụ là cây đinh nhọn, nên khi
bông vụ…”đã xoay còn chạy”…như ông Chốt,
nên cẳng bông vụ ngoái xuống đất cái lổ,
nên vụ chạy…rất mau té lăn tròn…
Chơi Đánh Vụ là bông vụ của thằng nào thì
thằng đó đánh, gọi là đánh…mình ên!
Khi đánh, vì có dây quấn, nên đánh vụ nghe
“rốp rốp rốp” thiệt là…sướng lổ tai.
Nếu…>>>O>>>…chấp 2 tay sau đít, đứng coi
nó đánh vụ, nhè…gặp thằng chơi ác, nó (làm
bộ) quánh hụt bông vụ, để “quánh” trúng vô
cẳng thằng coi, nghe cái…rốp!
- Ui
cha…má ơi…bà nội mầy…chơi ác, oánh tao
hả???
- Ai
biểu mầy hỏng…tránh vô???
- …o/)o/)o/)o/)o/)o/)oooo…(chửi
thề độc quá, hỏng dám dịch!!!)
- …khửa
khửa khửa…(giọng cười…nghe sùng máu)
Thằng “cu” nào bị một roi…đau thắc họng
như vậy…
Khi ấy, nó nói, nó đau như bị Roi Dóc
Ngựa…quất vô lưng, đau điếng hồn đó nha…
Thì…thì lúc đó, nó chỉ còn nước…hả họng
khóc rống, đòi về…méc má rùm trời!
Rồi cũng nhiều khi, đánh vụ xà quầng ba
bốn thằng, chơi trò…thằng nầy đánh vụ
thằng kia, thay nhau đánh tùm lum, để hét
hò cho đã cái họng…kể cũng vui quá xá.
Với “cái ngử”…cứ quánh từa lưa hột dưa như
vậy…hoài hoài, thì…thì…
Thì cái chuyện sợ vụ ngả…”bị quê”…với mấy
đứa con gái đứng dòm cười hí hí…
Tụi nó…khửa khửa khửa…vô tình quánh vô giò
nhau, là chắc cú,,,!!!$#$#$...rồi đa.
Lúc…bị oánh sảng như vậy, hỏng thằng nào
dám khóc, vì tụi con gái đứng dòm kia cà,
khóc…nghe kỳ lắm, nên nó cắn răng chịu
đựng, rồi cười hì hì…thế mới bảnh tỏn!
Chơi vụ Đánh, nó…bất tiện là do cái cây
cột dây…khó cất trong Bồi Đệm…
…Lúc đó, học trò Tiểu Học đi học, bỏ tập
vở trong cái Bồi Đệm 2 ngăn…
Bồi Đệm là cái “Cặp” học trò, được đương
bằng (cọng cỏ) Bàng.
Cây (cỏ) Bàng cao khỏi đầu, sống ở đất đen
chổ sình lầy, gần bờ sông, cây bàng nào
cao đúng lứa, thì cắt về phơi, rồi phải
giả cho cọng bàng xẹp lép, cho nên…(@)…
“đêm nghe tiếng giả bàng”, là giả bàng để
đương thành Tấm Đệm, dùng để phơi lúa…
Hì hì….rồi khi nhậu…mấy cha non tui…cũng
ngồi trên Tấm Đệm nhậu luôn!!!
Cái Nốp cũng đương bằng Bàng.
Nốp là Tấm Đệm (xếp) gấp làm ba, bít 2 đầu,
bên hông chừa “mép” để chun vô ngủ.
Cũng bởi “ngủ nốp” không những “khỏi lo
muổi cắn” mà lại còn “ấm” nửa…
Cho nên, nói “ấm như cái nốp” là…”vậy”…đó
nhen. Nó đó…
Cọng Bàng nào cụt cụt…thì đương Bao Bàng
để đựng muối hột…
Còn nếu cọng Bàng…cụt ngủn, thì đương
thành Bồi Đệm cho học trò năm xưa…
Bồi Đệm có hai ngăn để đựng tập+viết và có
cái quai để học trò mang vô vai.
Chớ nếu không có quai thì phải “Cặp” vô
nách…<>>>…nên nó có tên Cái Cặp(?)
Bồi Đệm nhỏ, không thể cất cây đánh vụ
được, nên phải cầm cây đó trong tay…
Do đó, cây đánh vụ nầy, có bửa, cũng trở
thành…vủ khí học trò!!!
…>>> Khi học trò…lên cơn khùng, rượt
nhau…oánh lộn nháng lửa tùm lum.
Là bởi vì…tại, rồi còn bị…
Bị…thằng mắc dịch đó, nó cứ kêu tên Tía
thằng kia hoài hoài, thì chịu sao thấu…
…hì hì…vậy thì…thì phải cầm cây rượt
nó…oánh tè le thôi…hehehe…
Dù nó biết rằng, oánh lộn thì bị Thầy phạt
Quỳ Gối, chớ hỏng tha…
Nếu bị phạt như vậy, thì quỳ muốn thấy bà
nội cái gối cỏn, nhưng mà…hỏng tởn!!!
Học trò Tiểu học đang chơi “oánh vụ” ngon
lành…thì…(thì hoài hà)
Thì…đùng một cái…=>>>…phát thinh…
…o)))))…có thằng đem vô trường (cái) Bông
Vụ, mà hỏng có cái cây oánh lộn…
Nó chỉ đem theo sợi dây “tim” đèn dài 6
bảy tấc, đầu dây có đồng xu để “chọi bông
vụ”…nếu hỏng chơi nửa thì quấn dây bỏ túi,
thiệt là tiện lợi…bá phát…
Khi chơi vụ, chỉ cần kẹp đồng xu vô 2 kẻ
ngón tay, quấn dây quanh vụ, rồi chọi bông
vụ xuống đất…mà bông vụ cứ chạy re re, bởi
vậy…ai mà hỏng ham…(chớ)?!
Chơi kiểu nầy, bông vụ chạy, mình…khỏi
đánh, thấy “đã-đíu” rồi nè…hì hì…
BÔNG VỤ HẦM
Bông Vụ Hầm là bông vụ gì, mà phải “hầm”
và sao gọi là hầm?
Tiếng Hầm…nghe loáng thoáng như “hầm thịt
bò”…
Nghĩa là “nấu cho nhừ” và chơi Bông Vụ
Hầm, cũng hầm “nhừ tử” như vậy…
Cách chơi như sau:
Vẻ đại dưới đất cái vòng tròn bự cở một
ôm, sau đó là Thi, Thi là chọi coi bông vụ
thằng nào chạy lâu té nhứt…là thằng đó
“sống chót”…một mình nó…
Còn tất cả ai Tử trước nó, phải để bông vụ
vô vòng, rồi đứng đó…mà lo rầu đi…
Thằng “cu”…sống chót nầy, nó chỉ “móc”
phe nó ra khỏi vòng tròn, để cho bạn bè nó
“sống lại”…Móc Vụ ra khỏi vòng tròn, để
sống lại…gọi là cú-bồ…
(Độc Giả…coi tới nửa, để biết “móc ra” là
gì)
Bông Vụ…tử, để trong vòng phải sắp ngay
ngắn đàng hoàng như sau:
Tất cả 5 hay 6 hoặc 7…bông vụ bị tử để vô
vòng theo cách, chưn vụ quay vô tâm vòng
tròn, vụ nầy nằm đụng vụ kia, thành ra dòm
những bông vụ nằm trong vòng tròn giống
như một…đóa hướng dương đang nở hết cánh
hoa…
Thằng sống duy nhứt nầy, coi thằng nào
thân nó nhứt, thì nó “móc ra” để cú-bồ…
Nó “móc” bông vụ ra…một cách thiện nghệ
như vầy:
Trước tiên, tay trái nắm bông vụ, còn ngón
cái tay trái đè đầu sợi dây tim đèn, tay
phải quấn dây từ chưn vụ quấn lên, phải
quấn chặt, khi hết dây, thì lúc đó dây
cũng đầy tới mặt bông vụ, cũng là sát đồng
xu cuối dây, ở đây, chót dây, có cái gút
để khỏi vuột dây ra khỏi đồng xu, nó cho
đồng xu vô kẻ ngón giữa và ngón áp út, vì
đồng xu có cái gút dây chận lại, nên dây
căng cứng, bốn ngón bàn tay phải nắm cứng
bông vụ…
….rồi nó “dan-cu-lỳ”…(chử dan cu lỳ dùng ở
đây là đúng chóc).
Nó Dan-Cu-Lỳ…nín thở, con mắt ngó chăm bẳm
vô vòng tròn, nó tính coi “nên cú” bông vụ
thằng nào ra…nghĩa là nó “móc” (vụ) thằng
đó ra…
Nó tính lẹ như sao xẹt, nó đưa tay phải
cầm vụ lên trời, cẳng phải…dở lên luôn,
trong tít tắc…nó dậm chưn, cùng lúc tay
phải chọi bông vụ nó cầm trong tay…mạnh
hết ga vô chùm bông vụ đang nằm trong vòng
tròn, tức thì nghe cái cốp, một bông vụ
trong vòng…lăn ra khỏi vòng, đồng thời
bông vụ nó vẩn quây hết cở và nhảy lưng
tưng 2 ba lần rồi từ từ…chạy ra khỏi vòng,
rồi bông vụ nó chạy tiếp một hồi lâu…ngoài
vòng…
Mấy thằng bạn nó, cùng mấy đứa con gái
cùng lớp…vổ tay bôm bốp hoan hô nó cú-
bồ…hây hết xẩy con bù cào, lổ mủi nó nở bự
thù lù…như trái banh…
Thằng được cứu ra, nó liền…lật đật “quấn
vụ” nhanh chư chớp, để cứu bồ tiếp…
Tụi nó…cứu dần dần từ từ…từng thằng một ra
khỏi vòng tròn dưới đất…
Sau cùng, trong vòng tròn, chỉ còn 1 bông
vụ duy nhứt của thằng “bị xui”, còn …nằm
chình ình mồ côi dưới đất…thì mụ nậu…thằng
đó, cũng đậu chuối khô…!!!
Thế là bắt đầu…thi nhau quấn vụ, chọi vô
bông vụ của thằng trong vòng…
Bây giờ bao nhiêu thằng “hầm” một mình nó…
Một bầy vụ…chỉ chọi 1 bông vụ duy nhứt…Thì
gọi đó là chơi Bông Vụ Hầm…
Khi Hầm, bông vụ nào bị hầm…cũng lảnh thẹo
tùm lum, vì cẳng vụ mấy thằng “ác ôn côn
đồ” là cây đinh nhọn, chớ hỏng phải là nấp
vòi xe đạp bằng đồng láng o…
Tả như trên là…tả dài lê thê, nhiều khi,
chưa chắc, Độc Giả nào…chưa chơi bông Vụ
Hầm có thể hiểu rỏ…cách (luật) chơi…vui
hết biết nầy…
Thành ra…@@@...lấy cớ, nói tiếp
luôn…+>>>=>>>…
Phần trên là nói phần “chơi suông xẻ trơn
tru”…do có “ông bà độ”…(ooOOoo)
Bây giờ là những “mắc me”…trong “nghề”
chơi Bông Vụ Hầm…
…<><><>,,,,…( đó)…thấy chưa…???...Nội Cái
Tên của Trò Chơi thôi, mà kêu cũng lung
tung, lúc kêu Vụ Hầm, lúc Hầm Vụ, khi nói
Bông Vụ Hầm…
Nhưng mà kêu, nói, viết gì thây kệ, chỉ
biết rằng chơi bông vụ như trên là chơi
“Vụ Hầm”… hay nói ví dụ…cho thông là:
- Ê
ê…làm bài chưa mậy…?!
- Chi
vậy…???
- Rủ
thằng Tám Tèo chơi Hầm Vụ…
- Ờ
ờ…quớ Tèo Lự…
- Gì
đó…má…???
- Qua
nhà tao chơi Hầm Bông Vụ nè…
Nói cách nào thì nói, thằng Tèo Lự cũng
xách bông vụ qua liền, hỏng dám chậm trể!
Sau đây nhà những cú “mắt me”…bị vướng
liền liền…
Nghĩa là gặp những trường hợp “khó nuốt”,
nghẹn họng, cứng hàm…trong khi chơi Vụ Hầm
mà con nít…ưa gặp phải hồi năm nẳm:
Khi một thằng duy nhứt còn sống, định cứu
bạn bè đang Tử nằm trong vòng, thằng nầy
mạnh dạng…dan-cu-lỳ, chọi vô vòng để
cú-bồ…(nói cứu ưa trẹo bảng họng)
Khổ nổi, hỏng hiểu sao, bông vụ nó lại
nhảy vô trung tâm cái vòng tròng, nghĩa là
bông vụ nó vẩn chạy ro ro, nhưng bị kẹt…ở
giữa vòng dây của cả chục cẳng bông vụ,
nên bông vụ nó chạy riết riết tới hết
trớn, rồi…té nằm trong vòng…hehehe…
- Thấy
mẹ…nó ra hỏng được…
- Hé
hé…chuối nè cưởng…hehehe…
- Té
đi con…té, tao nói té là té…
- Mụ
nội mầy đội chuối khô…con ơi…
- A
lê hấp…quất nó bây ơi…
- Hầm
nó nè…hehehe…
- …###@@@###...(tức
ói cơm nguội)
Thế là…là là…cả bầy lấy hết bông vụ mình
ra, rồi…a lê hấp…quấn dây, hầm nó!!!
Cả bầy, áp nhau ”hầm” cái thằng vừa ra tay
cứu mình, mà nhè xui…nó cứu hụt!!!
Vậy là thằng cứu bồ, bi giờ…nạp mạng cho
chằn, thế mới éo le…xí muội…
Rồi còn thêm cái “mắt me”…nửa đây:
(Mắt Me là cái mụt, thẹo ở thân cây khô,
gọi là “mắt”, chổ nầy gổ cứng như hột me)
Khi bạn bè….canh me, cứu bồ thằng nằm
trong vòng…
Bông Vụ…nạn nhân trong vòng văng ra khỏi
vòng, nghĩa là nó sống…
Còn bông vụ thằng vô cứu…nhè ngả trong
vòng, thế là nó Tử…hu hu…
Rồi nếu…
Thằng mình cứu ra, nó lanh tay quấn dây,
móc mình ra được, thì “ông bà độ”…
Nhưng nếu nó…rung tay quá, quấn dây ẩu,
khi chọi vô, bông vụ nó…té cái bịt, hỏng
chạy, thế là…”nó tử, mình vẩn còn tử”....thì
phải khóc hu hu…lần nửa…
Vậy là…2 thằng cùng tử ráo trọi…Vậy “mắt
me” hôn nè…?!
Tụi con nít khoái chơi Hầm Vụ, là khoái
cái…(///)…mắt-me ngạnh-trê, đó đó…
Lúc vướng mắc me…thì tha hồ…
…Mạnh thằng nào…nấy la, rồi ra dấu, rồi
nhảy tưng tưng, kêu…cứu bồ ỏm tỏi…
- Ê
ê…cú tao lẹ lẹ…
- Tao,
tao…cú tao trước…
- Thấy
mẹ, còn mình tao với nó, cú tao, hầm nó…lẹ
lẹ…huhu…
- Ối
chời chời…mầy dở như hạch…
- Thấy
mẹ rồi…
- …ê
ê…mầy cú hụt…tao “lảnh thẹo”…nè chời…
- …<><>>>>o/)…
- Ê
ê…sao hỏng cú-tao…nhè cú-nó…hu hu…
- Hehehe….
Lúc nầy tụi nó nhảy lưng tưng, như con khỉ
già mắc phong, mồ hôi mồ kê đổ đầy lưng…chảy
nhễu nhão…dòm thấy mắc ói…
Quỉ thần thiên địa…bà la sát ơi…coi nè…
Nó là thằng bạn thân chí cốt, nhưng nó…chơi
dở, nó cứu mình, mà nhè…nó lở tay, đi cứu
thằng khác, thế…mới “thắc họng heo”…
Khi bị hầm…thì chỉ còn nước…hu hu…rồi thì
…thì…
…>>>>…$$%$%#%$$&^&…>>>…thì chử thề “ve kiu”
thôi…hehehe…
Kể sơ vài hàng…
Để Quí Độc Giả nhớ lại, chuyện hồi lúc…còn
ở truồng tắm mưa…
Chàng Hiu 374
