Chuyện Lặt Vặt

 

 Bông Vụ Của Người Lớn

Chuyện LẶT VẶT   -   Cốc Chủ
 
 

Con nít mê chơi bông vụ…đã đành…?!

     Người lớn cũng “ham chơi” bông vụ...rất bền, vậy mà….
     ….=>>>…vậy mà, chỉ nói chuyện Bông Vụ Con nít, thì…hơi bị thiếu rồi đa.
     Thôi thì nói quọt quẹt vài câu…cho có chuyện nói, để có trớn…viết bài!
     Bông Vụ người lớn có hình thù hao hao hột xí ngầu, nhưng dài hơn và có 2 chưn.
Hột Xí Ngầu có hình tứ diện đều, màu trắng và có 6 mặt vuông…cũng đều.
Sáu mặt hột xí ngầu đều có “chấm lỏm”, mang tên (mặt) nhứt nhì sa tứ ngủ lục…
Bông Vụ cũng có 6 mặt…nhứt nhì sa tứ ngũ lục, nhưng là hình khối lục giác, màu đen, hai đầu có thò ra hai cái chưn…cụt ngũn!
Nhưng mà…khi bông vụ hành sự, nó chỉ xài 1 giò mà thôi…
Do đó “ông bà xưa”…coi nó như con quỉ 1 giò…đi cà tọt…(~/)o/)~///)…
Rồi…do vậy, nó “tọt” riết….+>>>$$$<><>$$$=>>>ooo…ai cũng banh càng…
(bởi nó là con quỉ 1 giò)…nên Bông Vụ “di hành”…như ma, bởi nó đi âm thầm trong cái chén kiểu, cho nên chưa ai thấy tướng đi 1 giò của nó, nên…hỏng tả được…(?!)
Cũng bởi bông vụ chạy…mình ên trong đó, hỏng ai thấy nó chạy và chỉ nghe nó té!
Nó chạy tới khi hết trớn thì “ngả vụ” và nó phát ra tiếng kêu “lóc cóc” để người chơi, gọi là Tay Em ngồi vắt óc “nghe”, rồi đặt tiền, đó là…nạp mạng cho chằn!
Chơi Bông Vụ là chơi như vậy đó…
Nghĩa là lóng tai để “nghe bông vụ ngã” để…đoán già đoán non (?!) rồi đặt tiền…
Bông Vụ có 2 cái chưn, đó là cái cây cốt…thọt qua giữa cho lú ở 2 đầu.
Khúc lú nầy dài 5 ly nầy gọi là Chưn Vụ…
Cái Chưn Vụ…trời gầm nầy, nó có thể cho gia chủ ăn tiền ngập mặt…
Hoặc nó “phản”, thì cái chưn mặc dịch nầy, nó “đá” cho gia chủ dở sống dở chết…  
Do Cái Chưn quan trọng như vậy, cho nên…
Lảo Tư Chua - dân Bà Điểm chánh cống bà lan trọc – muốn “hốt sòng” thiên hạ, nên lảo phải lên Long Khánh “cầu thầy”, để thầy làm (cái) bông vụ cho riêng mình…
Lảo Tư Chua khoe (kín) rằng, cái Chưn–Vụ của lảo được ông thầy Gồng…thập bát niên đại lảo, cưa ra…từ xương ống quyển của người chết…(?!)<<<<???>>>…rồi…
…>>> ếm xì bùa, phun ngải tam niên…rồi thầy rị mọ, cưa ra, mài nhỏ lại mà thành.
Úi chà chà…???...x))))))xxxx…nghe mà…ớn hồn chưa nè…bà tám?!
Lảo Tư Chua phải ăn chay 3 ngày, rồi bí mật, bỏ nhà lên Lộc Ninh Hớn Quãn hay núi Bà Rá bà thúng gì đó…ăn dầm nằm dề ở nhà thầy một tháng ròng…
Rồi sau đó, lảo ta rồi lặng lẻ cầm về 2 cái bông vụ mới cáo xèn…
Lại được thầy tặng thêm 4 cái chưn, để thay như thay bánh xe…(?!?)
Thân vụ được làm từ bình acquy xe hơi, nên…cất đâu cũng được…
Còn riêng Chưn Vụ…phải cất trên trang thờ…(>>> ,,,?>?>?...,,,)…vì chưn nầy làm từ xương ống quyển, của cô gái…thành tinh…(??!!^^^^^…) Má ơi, thấy ghê quá nha…
Lảo Tư nói rằng, chỉ có lảo mới có “bủ-bấu” và bông vụ nầy…ngải nghệ đầy mình!
Là bởi:
Khi vụ ngã, vì nó “có phép”, nên nó kêu…xí gạt người chơi.Thí dụ:
Khi vụ ngã, nó “kêu”…lục lục lục…”ý” là “nó nói” nó ngã mặt lục…(sáu nút)
Tay Em nghe “lục” đặt “cửa lục”, khi dở chén, nó ra Mặt Nhứt…thì hốt bạc nè…
Còn bông vụ “chợ”, loại “cỏn”, nó kêu...nhứt nhứt nhứt…(là nó té xuống)…nó phơi mặt nhứt lên trên…thì cha cũng lìa, hoàng thiên hậu thổ gì cũng…tanh banh…
Ý ẹ…Vụ mà kêu…nhứt ra nhứt, nhị ra nhì, lục ra 6…thì…hehehe…$$$>>>ooo…
…khửa khửa khửa…=>>>…thì…
…Thì Chủ Cái, chỉ còn nước xách bị bàng…“đi ăn mày chó”…tới nơi rồi…
Bởi vậy, nên…cho nên, lảo Tư Chua nhà ta, hỏng ngại đường xa thân già…hỏng kể.
Lảo ta phải đi “cầu thầy” để có Bông Vụ…bá chấy thượng đẳng trong tay, mới đặng.
(Một là…lảo ta tính trước)…
….Lúc Lảo “đương thời”…thì…
Khi Vụ Ngả, nó kêu…lục lục lục…
Dân chơi, tay em, nghe “lục” áp nhau đặt tiền “cửa lục”…
Nhưng khi “dở chén”, vụ hiện Mặt Tứ, thế là chú cái Hốt Sòng…dể như bởn.
(Hai là…lảo sợ…như vầy nè)
Còn khi “hết thời”…bông vụ nó “phản”…như vầy:
Vụ kêu “tiếng” nào, thì nó “ra” y như vậy…thì hu hu…
Lúc đó, thì…chỉ còn nước bán nhà trốn nợ, bỏ xứ đi luôn…bà tám ơi…!!!
Nhưng mà…
Đối với Tư Chua, khi bị vụ phản, lảo Tư Chua…hỏng lo, vì…“cũng có cách trị”(?)
Khi bông vụ “phản”…hả???...+…+=>>>…
(Ba là…lảo ta cũng tính trước luôn)
Khi nó phản, thì Lảo ta cũng có…,,,Cách Trị,,,=>>>…dể ẹt hà, như vầy:
Bằng cách…Chủ Cái làm bộ gải lổ mủi hay gò má, để cạo chút xí mồ hôi…thoa vô mặt vụ…thì nó sẻ…kêu một đàng, rồi ngã…một nẻo…
Thế thì lảo cũng…vét sòng…chứ chạy đâu cho khỏi lảo Tư ta…
Lảo Tư Chua “tự tin” thấy ớn luôn…
Còn nếu, thoa mồ hôi rồi, mà vụ vẩn “nói rỏ” khi ngã, thì…cũng, hỏng lo nhiều!!!
Chiêu cuối cùng là ”nhích cẳng vụ”, nghĩa là âm thầm, đừng làm lộ liểu cho tay em biết…Là lảo “bấm” cho chưn vụ…dài thêm hay ngắn lại…
Chưn vụ dài ngắn…thất thường, lảo cũng…xí gạt được người đặt tiền là Tay Em…
Và nếu nếu…
Nếu và nếu…hỏng xí gạt được ai nửa, thì…>>>???...thì sao đây…chời?
Lảo Tư Chua, tỏ ra…có thần thông 72 phép tề thiên…hỏng ai dám bì…<X>…
Sau cùng, lảo Tư ta còn một “chiêu chót”…để dựng cơ đồ…(?!$$$>>ooo<<)…
Chiêu nầy quả là…quỉ khốc thần sầu, giang hồ biết được…khóc rống tại chổ luôn!!!
Lảo ta nói Khổng Minh, cũng…bó tay bái sư phụ, lè lưởi hít hà, dông mất.(?!)
…>>>…Muốn biết Khổng Minh chạy tét, thì phải kể từ từ, có thủ có vỉ như vầy:
                                                   oOo
Khi lảo Tư Chua xách tụng (đựng tiền) ra đi, thì phải có hai ba thằng đi theo phò tá.
Quan trọng và lưu ý…thằng nhỏ chuyện môn xếp tiền tại sòng bông vụ, lưu ý nó đi.
Tiền “đặt” bông vụ để trên miếng vải có chia ô vuông…như bàn cờ tướng.
Trên miếng vải trắng đó có kẻ hàng, chia 6 ô. Đó là 6 cửa…nhứt nhì sa tứ ngủ lục.
Tiền chơi bông vụ, luôn luôn được xếp làm 2, rồi xếp làm tư…
Tiền giấy phải vuốt cho thẳng cạnh, còn gốc tờ tiền cũng phải thẳng đon luôn, để khi chơi có thể “bẻ gốc” rỏ ràng…cho khỏi lẩn lộn, dể sanh ra cải cọ…hỏng nên…
Kể sơ một lần “bong”…để thấy lý do tiền phải xếp và cái mánh lới của Chủ Cái:
…Khi Chủ Cái cầm bông vụ, bong (bong o) trong dỉa rồi úp chén lên…
Thì cả mười mấy người chơi (tay em)…đều nín khe, lúc nầy không gian im ắng như chốn không người, lúc nầy chỉ còn nghe tiếng bông vụ chạy re re dưới chén kiểu úp…
Tất cả phải lóng lổ tai, dùng hết thần công lực để nghe tiếng vụ ngã trên dỉa kiểu.
Vì là “đồ kiểu” nên tiếng kêu của bông vụ ngã nghe trong vắt, rất rỏ, ai “nghe” tiếng kêu nào, thì âm thầm đặt tiền vô “cửa đó”…nghe lục đặt cửa lục, tứ đặt cửa tứ…
Khi đặt tiền xong, thì…hai tay ôm đầu gối, hồi hộp ngồi chờ Chủ Cái dở chén…
Tiền giấy đặt “cửa” như vầy…(tiền xếp và vuốt thẳng gốc, láng o)
Thí dụ: Bỏ tờ 5 đồng “xếp tư” nằm ngay (hàng kẻ) ngả tư trên miếng vải:
Một đầu tiền xếp, dính vô ô “nhứt”, đầu kia dính vô ô cửa Tứ, rồi xếp (bẻ) gốc tiền một miếng bự cho vảnh lên, để góc bẻ đó…hướng qua “cửa sa” rồi nói:
-         (tui đặt)…Chánh nhứt, Huề sa, Vuốt tứ…
Ý của câu trên là “Đặt tiền vô Cửa Nhứt, nhưng mà huề Cửa Sa (3), rồi còn…leo qua để vuốt luôn Cửa Tứ…(ý là vụ ra tứ, tui cũng ăn luôn).
Nếu tay em đó, hỏng nói tiếng nào, nhưng ai cũng biết thằng đó đặt cửa như nó nói.
Ai “đặt” kiểu thủ- bủ nầy, nếu “trúng” thì ăn không nhiều…vì đặt 1 lần 3 cửa.
Nếu ai “nghe rỏ vụ ngã” (im re, dấu, hỏng nói) thì đặt tiền một cửa “chánh” như “chánh nhứt” hay “chánh ngủ” hay lục…gì đó”.
Đặt “chánh” vậy, thì khi ăn, là ăn 1 ăn 4 hay 5 hay 6 gì đó…quên tuốt luốt rồi.
Tiền đặt “chánh” thì để tiền ở trung tâm, hỏng dính vô gốc nào…
Khi đặt tiền, tay em đặt tùm lum, tờ tiền nầy nằm chồng lên tờ kia, tiền nằm lềnh khênh lủ khủ…thì “người phàm” chỉ còn nước khóc rống chớ làm sao, biết được ai ăn cửa nào, thua cửa nào…để ăn, để chung hay huề tiền…?!
Khi chủ cái nói Dở Chén…(vì không ai “đặt tụ” nửa)
Lúc nầy, Chủ Cái dở cái chén ra khỏi cái dỉa, lảo coi mặt bông vụ, rồi dòm vô đống tiền đặt ở sáu ô…rồi cứ thế mà ăn, mà chung hay “huề tiền” thì trả lại…
Lúc nầy…vẩn im ru bà rù, ai ăn, cất tiền vô túi, ai thua…=>>>$$$...móc túi ra…
Nè nè…thằng nhỏ… đã nói trên kia nè…
Lúc nầy thằng nhỏ xếp tiền, cầm một cọc tiền trong tay, vừa “chung tiền” vừa “ăn tiền” hay trả lại tiền huề…cứ thế thế…khi nghe lịnh của Chủ Cái Tư Chua…
Trong khi Chủ Cái bong để chơi bàn kế tiếp, thằng…ông cố nhỏ đó…lanh tay lẹ mắt …lặng lẻ lo chuyện của mình…(vì được dặn dò kỷ lưởng trước rồi)
Thằng nhỏ trời ơi nầy…liền lấy “giấy lớn” của tiền ăn…nhét nhẹ vô túi sau của thầy phù thủy Tư Chua…mà hỏng ai thấy…hehehe…mánh lới dử tợn chưa nè…
Bốn là…(luôn luôn tính toán như vậy)
Khi thấy…khó ăn thiên hạ nửa, lảo Chủ Cái nói:
-         Bong cây cuối, có nhiu tui chơi hết, ăn thua cũng về…
Phải nói vậy, ý của Chủ Cái muốn nghỉ chơi, Tay Em…có thua cũng hết đòi gở…
Sau cùng, lảo Tư Chua…thua hết ráo đống tiền (giấy nhỏ) kẹp dưới cẳng…
Tay Em thấy Chủ Cái thua “sạch túi”…như mình, nên rất hài lòng đứng dậy!!!
Nhưng ai có biết rằng…&&{<O>}&&…(dịch ẩu là…tui viết bài ó tui biết, ý ẹ).
      -   Tiền thua là “tiền lẻ” đó nha…Ối nhầm nhò gì ba cái lẻ tẻ đó chớ?!
Còn tiền lớn, lảo ta cất ở túi sau, đó là tiền lảo ăn…muốn “vét sòng” thiên hạ…
Hì hì…Cờ gian bạc lận…mà lỵ…
Ai cũng cho Tư Chua là người…cỏi trên, ăn trên đầu thiên hạ không hà.
Ăn uống như vậy, thấy…”đã-đíu” thiệt nhen…
Trên đời…có ai được…cái diểm phúc như vậy hong???
Ai biết chuyện, thấy vậy…cũng phát ham luôn…
Thế mà…cái cái…mà…cá cá cái…mà cái…
Hỏng lâu sau…/)a/)b/)c/)d/)e/)…fghijk…>>>…
Bà già Tư Chua, chửi “thằng con cờ bạc” om sòm...<x>…thì mới đổ bể tùm lum…
…>>>>$$$>>>>…ây da da…trời hởi…
…>>>…bốn thiên nọc trầu, hai dây ruộng bưng và bầy trâu nái 8 con…lần lượt bỏ chuồng, đi chu du thiên hạ…hỏng chịu về…(khửakhửakhửa)
Và lúc nầy…như vậy…là là…
….Lảo ông…thần sầu Tư Chua ôm Bông Vụ quỉ khốc…+>>>…
… Cũng lật đật từ bỏ 6 cửa bông vụ, để bước vô…cửa thứ 8…
      Cửa thứ 8 là cửa “bát”…($$$>>>ooooo…)
(và đó cũng là “cửa” tử…><?>?>….Oooooo…)
???...Giờ thứ 25…
Lảo ta bước vô “cửa bát”…thằng bần, rồi…nè…
…<>O<>…như vầy…$$$>>>ooo…thì xong đời cô-lụ…!!!
…Thiệt là “bó tay”…chấm chấm…(?!)
…Vài hàng bá láp, để Độc Giả coi chơi, đở buồn…


                                   
Chàng Hiu 374 

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngoc341