Đi
Câu Cá Rô, nhưng người ta thường gọi tắt là
“Đi Câu Rô” …
Cá Rô là loại cá
… nhỏ con, nhưng đẻ rất dử, đầu mưa, nước lắp
xắp mặt ruộng, là cá rô bắt đầu đẻ trứng, cá
rô đẻ trứng …hà xứ, nên nó sống tràn-lan,
ruộng nào cũng có, ao, đìa nào cũng đầy nghẹt
cá rô … nên nói “cá rô chạy đầy đồng” là vậy …
Cá rô … nhỏ tí …cở
hột bí ( rợ) gọi là “Cá Rô Bí” …
Con nít nhỏ
thường xách “Cái Nhũi” xuống ruộng để nhũi cá
rô bí nầy …nhũi một lát được cả tô …tụi nó đem
về kêu Má kho tiêu …ăn vô là …hết phản !
Rồi khi …biết
nhậu …lại bài đặt chế ra món “Cá Rô Chiên Xù”
!
Mồi …Xù nầy,
nhậu cũng ”bắt” quá xá rồi,
nhưng …mấy thằng chả, còn bày vẻ thêm cho tốn
kém … là phải ăn “kèm” với bánh tráng nướng,
cho nó …đúng điệu lu-linh !!!
Chi vậy …hỏng
biết nửa ??? (?!) Mập béo gì nè …
Món “Cá Rô Bí
Chiên Xù Xúc Bánh Tráng” nhậu với rụ-chuối-hột
…là Bà khen !!!
Còn uống với bia,
để rồi, ngồi lủ khủ… la om sòm cả buổi, là bá
chấy con bù chét …!
Gặp thằng mắc
dịch (nào) bị bịnh bao tử kinh niên, nói xin
lổi nghen, nó sợ quá, rồi nó nhè …đi nghe lời
Bác sỉ… xúi dại là nên cử - rụ, bỏ - bia, chỉ
nên uống Côca… chút chút, thằng nầy mà ngồi
chung mâm với mấy ông cố nhậu … nhây, có dỉa
Rô Bí Chiên Xù, thì …bằng hữu “nên” … lu - ý
coi chừng …thằng Coke ( đọc là Cốc ..hehehe) …nầy
nè !
-
….Quớ bà tám, nó ngồi im re, rồi làm bộ
“cừ-mỉm-chi-cọp”, rồi nó còn …“cố tình” ngồi
tới tàn tiệc hỏng về sớm, là “để mần chi” vậy
… bà tám hé ???
-
Xời xời …dể òm, nó …ngồi lì như vậy, ý
là …nó canh me để “đá” sạch dỉa Cá …Gô Bí
Chiên Xù Dòn Gụm… chớ “hỏng mần chi” mà lo !!!
É é ..
-
Ta nói …mồi “rô bí xù” nhai dòn rụm …ngon
thấy ngán luôn nha…!
-
Nè … tao già gụng - găng …mà còn bắt
thèm …huống hồ là thằng …nó !!!
-
…??!!... hehehe ….$%#8$#~!?<><> 888 ….
(Chào bà tám)
Tới mùa câu cá,
riêng “dân câu rô” đi nghẹt đồng nghẹt xá …dòm
phát nôn !!!
Cá rô ăn trùng
nhưng cũng rất khoái ăn mồi trứng kiến vàng,
mồi mắm thín, mồi ong non .…ngoài ra còn một
loại mồi (đang …bị dấu kín như bưng) …mà nếu
đem ra câu chổ nào, thì “coi như” …lụm sạch
nhách cá rô chổ đó !
Lặp
lại là “lụm sạch nhách cá rô” đó nhe … Bảo đảm
luôn !!!
Dân câu rô gọi
mồi nầy là “Mồi Thuốc” !
Nếu gọi cho
...trắng trợn tầy huầy, đó là “Mồi Chuột” …
Nhưng nói cho
đúng, đó là mồi “thịt chuột bằm bông gòn, trộn
dầu phọng” !!!
Coi vậy mà khó
…chế tạo lắm nha ! Nói “khó” cho người ta nản
chí …
Khó …chớ hỏng
phải …hỏng làm được !!!
Hỏng hiểu sao
“mồi chuột” là mồi mà cá rô thích nhứt, chứ
bản thân cá rô đâu có “ăn dơ ở dáy” như trá
trê trắng, cá trê dừa ?!
Bây giờ đây, nếu
muốn “hòa mình” với dân câu rô thiện chiến cho
“tiệp màu” tại đồng ruộng…thì …phải như vầy …
Trước tiên ta
chuẩn bị “đồ nghề” cho giống ...”dân câu nhà
nghề”…
Cần câu cá rô
cụt, cở 3 thước là vừa và cũng phải có hai ba
cây cần dư để phòng hờ …
Tốt nhứt là kiếm
cây tầm vong …đực, lớn cở ngón trỏ, đặc ruột,
chịu khó uốn lửa cho thẳng, loại cần tầm vong
nầy dẻo … ve – kiu, câu cá rô bằng cần nầy,
khi giựt “cá rô mề” nó “dịu nhĩu” êm tay …cho
nên giới giang hồ rất khoái !
Nhợ câu phải nhỏ
rí …nhưng chịu được 2 ký ! Vì có thể gặp cá
lóc lớn đó nhen …
Phải có phao,
phao nầy làm từ “cọng” củ tỏi, phao tỏi bền,
nổi đều, không thấm nước, phải có cục chì cho
lưởi câu chìm cho mau, nếu chậm, con bù – niển
sẻ rỉa hết mồi !
Cũng phải có
“Cái Rọng” để đựng cá câu, dân nhà nghề làm
thân rọng bằng nan tre, còn đít rọng, nếu
được, có thể làm bằng “nón nhựa” của lính ! Vì
nó bền chắc vô song …
Rọng mới đương,
phải …trét cức trâu để trám kẻ nang, rồi còn
phải “sơn” dầu hắc hay dầu sơn đè lên, để đựng
nước, cho mấy tểnh cá rô, sống cầm cự …tới
chiều khỏi chết !
Muốn có trứng
kiến để làm mồi câu, thì phải đi …mua, hay tốt
nhứt là tự mình đi thọc ổ kiến, để cho kiến
vàng cắn đầy mình một lần… cho biết đá biết
vàng với thiên hạ !!!…
Còn để, có dịp
ngồi quán ngồi xá, mới …dám mở miệng “nói dóc”
với người ta …
Muốn thọc, cũng
phải có đồ nghề là “Cây Thọc” để thọc ổ kiến
vàng …
Đó là cái cây,
có cái “vợt” cột trên đầu, vợt có niềng sắt
tròn đường kính cở 4 tất, được may vô cái túi
dài giống như “cái ống canh gió” ở bải đậu
trực thăng …
Vợt phải có cán
trúc dài, để đứng dưới đất “thọt nhè nhẹ” lên
ổ kiến trên cây, cho trứng kiến rớt gọn vô vợt
và khi ngóc mỏ lên …lo hứng trứng kiến, thì
không bao giờ tránh khỏi cái vụ “nước đái
kiến” nó đái vô mắt cay sè, nên “hưởng” một
lần …cho biết mùi !!!
Nhắc trước, lúc
nầy kiến vàng nó bu, nó cắn tứ tung huynh
tàn…tòn-thể thân hình !
Khi đi thọc
trứng kiến về thì trong trứng kiến có lẩn lộn
kiến già, kiến đen, nếu lượm hết cũng cả buổi
mới xong, nếu lượm sót kiến già, khi đang câu
ngon trớn, nó bò vô nách non nó cắn …trong đó,
thì lúc đó, chỉ có nước …chửi thề ỏm tỏi …chớ
sao giờ ?!
Có
cách riêng để làm sạch trứng kiến, đó là đổ
trứng kiến vô cái khăn lông, túm hai đầu khăn,
cho trứng ở bên trong, ta lộn lên lộn xuống,
con kiến vàng già trong khăn lông …sợ té, tụi
nó cắn vô lông của cái khăn, sau đó banh khăn
ra, bắt hết kiến già một cách mau lẹ, làm
chừng vài ba lần là trứng kiến “sạch trơn”
nghĩa là chỉ còn kiến non và trứng !
Nếu ai “mạnh
miệng” ăn thử, nó chua chua lợ lợ, nghe cũng
ngon, nên cá rô mê là phải !
Tới lúc đó, mới
gọi là mồi câu rô !!!
Trứng kiến “nước
mặn” miệt Bình Chánh, Chợ Đêm, cá rô nó chê …
Nó chỉ mê trứng
kiến “trên gò - nước ngọt” ….như Gò Vấp An
Nhơn Hốc Môn !
Vậy là mồi câu
coi như xong …nhưng chưa “hoàn chỉnh” đâu …
…Để
“vắt mồi” vô lưởi câu …mau gấp đôi gấp ba
thiên hạ, thì phải …thêm bùa, đó là rắc thêm
vô trứng kiến một ít bông gòn, đây là bông của
Trái Gòn dồn gối …khi có lộn bông gòn, trứng
kiến vắt vô lưởi khó rả, có thể một mồi câu,
câu hai ba con cá !!!
Và dù là … tay
ngang, cũng có thể “vắt mồi” nhanh như chớp !
Bạn bè nể nang ..!!!
Chưa hết đồ nghề
đâu nha, còn cái lon đựng mồi trứng kiến nửa,
lon nầy làm bằng 1/3 lon sửa Guigoz để có nấp
đậy, gọi là “Gô Trứng”, lon phải có sợi dây,
để đeo lon mồi vô cần cổ cho tiện, chớ nếu
không đeo lon vô cổ …phải
khòm lên khòm xuống cái rọng ở dưới đất để lấy
trứng kiến, thì … đau lưng thấy mồ và mất hết
thì giờ, trong khi cá rô đang ăn câu rần rần
dưới đìa, nếu móc mồi chậm chạp, thì ông thánh
cũng …bị rung tay lẩy bẩy, chớ ở đó …là mình !
Như vậy … nôn ruột chết nhe …
Vậy cũng chưa
hết đồ nghề đâu, phải đem theo cây kẻm gai, đó
là cây “song kim” để gài nấp rọng, đầu cây kẻm
gai ( song kim ) nầy phải cưa cho có cái
“khuyết” để khi lở con cá - lóc lớn nó ăn sâu,
hảy lấy đầu kẻm nhấn cái lỏm khuyết vô lưởi
câu, rồi đẩy vô cho …sút cái lưởi câu …rồi gở
lưởi câu ra, nếu không, con cá bự sẻ chết,
uổng lắm !!!
Cá
lóc cũng ăn mồi kiến nửa đó, cá lóc …lớn họng,
hỏng có cây kẻm thì …thua luôn …
Chuẩn bị “đồ
nghề” bao nhiêu đó cũng …thấy mệt cầm canh rồi
…bà tám hén !?
Đi câu, chớ đâu
phải đi “hóng gió ruộng” mà lè phè …để thiên
hạ cười cho thúi đầu…
Và rồi sau nầy,
khi “về già” mới có chuyện… “đía” với chòm xóm
…hỏng đi câu !!!
Trong tất cả
loại câu, nói nhỏ rí …là là …câu cá rô là … dể
ghiền nhứt thế gian đó nhen !
Khi đã “ghiền
câu” rồi, thì có thể, đêm ngũ … mơ thấy toàn
cá là cá !!!
Hể nằm đêm thấy
cá …là y như rằng …sáng ra :
-
Sao mậy, cốt đột …mai câu rô chớ ?
-
Chớ bây giờ mầy …có kẹt gì hôn ?
-
Đang quởn ..
-
Thì còn ..ụ ự …gì nửa …đi câu liền bây
giờ !!!
-
Ờ ờ …
-
Vậy thì lẹ lên ….
Khi dính vô “cái
nghiệp câu rô” thì phát ghiền, nó “ghiền” tới
độ …bỏ “ăn đám giổ” để đi câu, còn đám cưới bà
con xa xa thì tìm cách …khai bịnh, để “gởi bao
thơ” chớ hỏng đi “ăn-đám” …sau đó “lặn” đi câu
rô … cho nó phẻ gà !!!
Tới non nước
nầy, là …hết thuốc chửa, thầy pháp cao tay ấn,
cũng …bó tay !!! …
Lan và Điệp gì
cũng …cho qua, bỏ vé, hỏng đi coi !!! Câu rô
là trên hết !!!
Tóm lại là …mấy
thằng ghiền câu rô, đều bị cá rô nó “hành” …te
tua, tơi tả …!
Ghiền rồi biết
…!!! Nói nhiều …hỏng nên thuốc đâu nha !!!
Dính vô rồi biết
liền hà …Hé hé …
Giờ nghĩ lại,
mới biết, hồi đó (…tui …)… hình như …hơi bị
khùng !!! (?!)
Đâu đó chuẩn bị
xong xuôi, chịu khó đợi …tới tháng tám Âm lịch
vì lúc nầy cá rô bí, bi – giờ nó bự cở hai hay
ba ngón tay, còn con cá mẹ, bự … chà bá !
Và hảy … tập
tánh bình tỉnh, chờ ngày lên đường “thi thố
tài năng”! Đừng nôn !
Đi
câu rô, ý là, trước có “đồ nhậu” sau (quan
trọng lắm) là …xả cái ghiền …
Lại
còn “cái vụ” …gặp giờ xui, câu hoài cá hỏng
ăn, nhịp giò …hút thuốc riết riết
…
Lúc nầy, rầu
thúi ruột, rồi nói một mình cho …đở nhảo :
-
Chà chà …mình câu trớt quớt, giống như
lảo Khương Tử Nha ngồi cốt …chờ cá trên bờ
sông Vị …trong truyện tàu … quá hé !!!
Rồi sau đó, cá
cũng …chê, ngồi cả tiếng đồng hồ ngó trời nửa,
lại nghĩ trong bụng :
-
Mình câu như …nói cho …có vẻ “hàn nho
phong vị phú” chút xí là Đại Lảo Gia Nguyễn
công Trứ nghèo sát ván, nhà ổng thì “Đầu kèo
mọt tạc vẻ sao, trước cửa nhện giăng màng gió”
còn mình …hỏng có nghèo cở đó, đi câu chẳng
qua…là đi câu xả ghiền …chớ nhằm nhò gì ba cái
lẻ tẻ, mà lo …hehehe…
Anh chàng tự an
ủi như vậy…là lúc “ngồi chờ dài cổ” nhưng hỏng
bỏ về … đó đa …
Bởi “câu cá” nó
ghiền dử dội, cho nên “dân tình” trên thế giới
…áp nhau tha hồ lập “Hội Câu Cá” …do đó hội
mọc tùm lum tùm la, là vậy…đó hén !?
……Tháng Tám trời
mưa lu bù cốc, ta gom đồ nghề lên đường …lần
nửa coi sao …
…Ha ha ha …Quá
đã …Ta cùng mấy thằng bạn câu đã đi tới mấy
cái đìa ở Bình Chánh hay câu rô ở cầu số 4 Chợ
Đệm …hoặc Đập Ông Bồ …rồi nè bà con ơi !
Khi tới đìa ao
mương rồi, thì …bạn bè là bạn bè, còn câu là
câu !!!
….Kể
từ giờ phút nầy “Hồn ai nấy giữ …cần ai nấy
câu” …đó nhééé …hehehe !!!
Hảy quên chuyện
xung quanh hết đi bà tám ơi và …kiến lửa cắn
cẳng cũng hỏng màng, rắn hổ đất da bóng lưỡng
có lở …bò ngang, thì nín thở để cho nó qua,
rồi ..câu tiếp !
Ta dòm sơ cái
đìa hay ao, lựa chổ cao cao …có tí bóng cây
…thì tọa xuống …
Lấy lon trứng
kiến đeo vô cổ liền, mở nấp GÔ, lấy nhúm trứng
kiến vắt lẹ lẹ vô lưởi câu, ý là để “xả mồi”
…dụ cá rộ trước đã …
Cái Rọng để kế
bên hong, phải xả mồi ít nhứt là hai hoặc ba
“vùng” cho cá tụ lại …
Sau đó, vắt mồi
kiến và thả nhẹ xuống vùng câu …lúc nầy bèo
cám dạt ra lòi cái lổ trống nên rất dể thấy
cái phao tỏi nổi lềnh bềnh …
Hảy móc thuốc
ra, đốt một điếu …rồi chờ, nghe gió đồng thổi
riu riu, thiệt là đã chỉ !!!
“Nghía” qua,
thấy mấy thằng bạn cũng … đang chờ ở đìa kế
bên …
Bất chợt …Ý cha
cha …thấy cái phao nó “nhịp nhịp”…rồi bất
thần, rút ngay xuống nước nghe cái …óóóttt
…mất tiêu, theo phản xạ, ta giựt cần nghe cái
…phặăăatttt …!!!
Con “cá rô mề”
nó ghị đầu cần, kéo hỏng lên, con cá nó lạng
qua lạng lại, tay nắm cần, đầu cần câu tầm
vong … bổng cong vòng hết mức …Vậy là dính rồi
đây nhe bà con ..
Lúc nầy, ta cảm
thấy hồi hộp …kinh khủng, tim nhẩy liên –
thinh, quên hết đất trời !!!
Con cá không
nhịn, nó kéo nhợ chạy lòng vòng, xàng tới xàng
lui, còn ta, con mắt ta dòm, tay ta rung, cẳng
chưn muốn ..quíu lại, ta thở hổn hển như leo
núi ...vì sợ cá sẩy …!!!
Bất
ngờ …đầu cần bung lên, con cá …thoát khỏi mặt
nước, giãy nghe xạch xạch …vàng khé …thấy phát
ham …hehehe …
Nó tòn ten trước
mặt, ta thộp nó trong tay, tay … rung lẩy bẩy,
cập đại cây cần câu vô nách, tay kia gở con cá
khỏi lưởi câu mà trong bụng nó đánh lô tô tưng
bừng và hỏng chần chừ, bỏ ngay con rô vô cái
Rọng có đựng nước sẳn, nghe …cái tũm !!!
Ta
bất chợt la lớn lên mà hỏng sợ … ngượng miệng
tí nào :
-
… Phàààooo ….Một tểnh !!!
Thế là …tó được
một “tễnh” rồi nhe …bà con …hehehe …
Tó con cá đàng
hoàng …chớ hỏng phải nhờ “chó dắt” mới câu
được nha …(?!)
Tễnh rô nầy lớn
3 ngón tay, vàng khé, mập ú nù … đem về kho tộ
thì hết biết luôn …
Ta …liền lật đật,
tức khắc, như chớp …móc mồi tiếp, thả mồi qua
“vùng” kế bên …
Mồi vừa chìm,
phao vừa chấm nước là …a lê hấp …phao rút mất
xuống mặt nước …
Ta mạnh tay …gặc
cần cái “kịt” !!!
Hỏng dám chậm
trể giây nào !
Dính chấu một em
nửa rồi …
Con cá dính câu,
nó chạy lòng vòng, nhưng ta nghe …nặng trĩu
trong lòng ngực ta !
Không làm sao tả
hết cho được …không chử nghĩa nào tả cho thông
…
Ta thấy phẻ re
như bò kéo xe ò e …Cứ thế, cứ thế …mà câu bền
bền dài dài …
Ta vắt mồi, phao
chìm, giựt, bỏ vô Rọng .. móc mồi, gở cá, móc
mồi, gở cá lia chia …
Lúc nầy “không
thời gian” của thằng câu rô gom vô “không gian
4 vùng tứ diện” (?!)
Đó là Gô Mồi,
Phao Tỏi, Vùng Câu và Cái Rọng, ngoài vùng đó
là “vùng zéro” !!!
Lúc nầy thằng
chả quên hết, lại còn …nhẩn tâm, hỏng nhớ … ai
còn sống sót trên cỏi đời nầy, thằng chả cũng
quên luôn tên tuổi của mình, quên hết cảnh vật
xung quanh, quên ăn ổ bánh mì đang cất trong
túi quần ướt nhẹp mềm ùi …quên hết, quên ráo
trọi !!!
Lúc
đó…cái tình trạng quên như trên, nó “tệ lậu”
tới độ …nếu có mấy lảo Nam Tào Bắc Đẩu đánh
trống khua chiên rền trời hạ sang kế bên …thằng
câu rô lúc nầy cũng …hỏng thấy …để mà chào hỏi
cho phải phép thánh thần thiên địa !!!
Thấy ghê chưa
nè !!! He he he …
Lâu lâu …thò tay
vô cái rọng …để mò, thằng chả rà rà …đụng mấy
em rô mề trong đó ..úi cha cha …”ta nói” … ta
thấy …nó đã cách gì … đó nha …!!!
Câu tới trưa, ổ bánh mì …quên ăn luôn, tới
chừng coi lại ổ bánh ướt nhẹp, ta hỏng ngạc
nhiên …vì hồi sáng, lưởi câu bị vướng cây chà
dưới đìa, ta sợ đứt nhợ mất “lưởi – câu –thầy”
… ta bay xuống gở liền …thì bánh mì trong …túi
quần nói sao mà hỏng ướt chớ ? Hehehe … Nhịn
đói luôn …vì “câu trúng” thì …đâu bao giờ đói
bụng …nà !!!
Kính thưa Quí
Đọc Giả …đọc tới đây,
Nếu Quí Vị chuẩn
đồ nghề …giống như bài nầy …
Và đi câu rô
trúng “khỉa – khỉa” cá rô mề …cũng giống như
bài nầy ..
Thì Quí Vị …nên
“bảo trọng tấm thân” …kẻo …
Nếu không … Quí
Vị sẻ “lậm – cá” thì …bó tay luôn !!!
Nhớ bảo trọng,
bảo trọng …!!!
Khà khà …..
Chàng Hiu 374