Ông
Bà xưa có câu : “Nhỏ đi câu, lớn đi hầu, già
đi hỏi nợ” …Nghe xong tá hỏa !!!
Trong câu trên,
chử “hầu” là …kỳ cục nhứt ! ….Hầu là cái gì nè…?!
Hỏng lẻ “hầu”
đây là …hầu tòa ??? …Trời đất …cơi, kỳ he ???
Sao
kỳ vậy, hỏng lẽ tại hồi nhỏ (mê) đi câu thì
lớn lên (thì mắc mớ gì) đi hầu tòa ???
Chuyện đời coi
bộ, cũng …ngộ quá hén …(?!)
- …($)bC@!(((o)))cTc8$=.@<+=!!!…(tạm dịch : Bà tám cũng bó tay luôn !!! )
Còn hỏi, thì hỏi,
cho có chuyện hỏi, vậy thôi…
Chớ một khi đã …khoái
“câu ếch” thì cứ đi câu !!! Bịnh gì cử ???
Còn cái chuyện
“đi hỏi nợ” thì … lạ đời thiệt !
- Hỏng lẻ, hể, cứ
ham câu, thì …phải “mượn tiền” sao ???
- …..?!?? …nếu đi câu ếch…có “mượn
tiền” hôn ?!
- …. ???? ….
!!!!! ………&&&&&
(đón coi HỒI SAU sẽ rõ)
HỒI… TRƯỚC
Cho nên “nên hay
không nên” cũng nên nói chuyện “câu ếch” cho
vui qua ngày tháng!!!
Hồi nhỏ
vác cần đi câu ếch, thì Má …khi dể “ra
mặt” …nên Má mới la :
-
Xời xời… mầy mà kâu - kiết gì ??? Con ếch nào
mầy câu được, là nó …đui nó mới ăn mồi của mầy
? (?!!)… Thôi dẹp đi con …nắng nôi lắm, bịnh
bi-giờ !!!
Rồi khi có vợ,
nghĩa là, thằng chả …lớn rồi, đi câu ếch…thì
vợ, lại cũng …hỏng tin :
-
Ông mà câu được “ếch bự” là tui … cùi liền, ở
nhà bữa củi …dùm tui !!!
Vợ kêu …”dã”
bằng “ông” là thấy …hỏng êm rồi, bả “khi dể
ngầm” đó nhen …ông !!!
Sở dỉ đi câu ếch
…thất bại ê chề, nghe điều ong tiếng ve, rồi
còn bị … coi thường là do “thằng-chỏa” chưa
biết “thời khắc biểu” của “Nghề Câu Ếch” đó đa
!
Nên nhớ trong
bụng để mà …thi thố tài mọn …để cho đạt kết
quả như ý, như vầy :
1 … Đầu mưa, câu
“ếch ruộng”
2
…Giữa mưa, câu “ếch giếng”
3
…Cuối mưa, câu “ếch đêm” (mùa khô, đi
câu đêm ở hàng rào, chuồng bò, sàn chén)
Nghĩa là quanh
năm suốt tháng, bốn mùa tám tiết, lúc nào …
quởn quởn cũng có thể đi câu ếch …cho đã cơn
“ghiền” hay để kiếm cái ăn, hoặc …để làm mồi
nhậu !!!
Nhưng khi đã …cố
tình gia nhập dân chơi cầu Bến Nọc, thì phải
“chơi” cho tới luôn … chơi cho sát mí với “dân
nhà nghề” …thì mới bảnh !!!
Để
“sau nầy” có dịp…nói dóc lai rai đở buồn !
Muốn “Câu Ếch
Ruộng” cho đúng “y như trong kinh” thì ráng mà
“lo” như vầy :
Khi mưa xuống,
cở mồng 5 tháng 5Âm lịch, ta nên lo … o - bế
vài cây cần câu ếch sao cho “chiến”, lựa cây
trúc “nứa” loại bự, cao cở năm bảy thước, cây
trúc phải già đỏ, ngọn trúc phải thon nhỏ,
thẳng ngay đon, không có “mắt kiến”…Chặt ngang
gốc, phơi ba ngày, rồi hơ lửa uốn cho …ngây –
chừ mới được … Rồi còn phải đốt vỏ xe cho khói
đen dính thành khoan đen đều đều trên thân cần
câu, để ai dòm thấy, cũng phải “phát ghiền”
!!!
Ai mê, “nài”(nỉ)
mua, ta “đổi văn nghệ” 1 cần câu, lấy 1 ký lô
“ếch bự” để làm quen hé ?
Phải uốn cho mỗi
loại cần vài ba cây để … thủ - bủ như sau đây
:
Câu ếch ruộng …cần
dài năm bảy thước : Bốn cây .
Câu ếch giếng …cần
dài ba bốn thước : Ba
cây.
Câu ếch đêm …
cần dài ba thước…
Năm hay Sáu Bảy cây !
Tóm lại, muốn
cho xôm tụ, ta phải có trên một chục cây cần
câu uốn sẳn dựng một đống, thì lúc đó, mới an
tâm …tạm gọi là … thiện nghệ cùng mình !!!
Phải lui cui …uốn
nhiều cần câu như vậy, đó là “cố
ý khoe của” đó nha !
Lúc đó, ai mua
cũng bán, ai (hạp gu) xin thì cho khộng …(để
mần quen …học nghề) !!!
Phải như vậy,
mới tỏ ra, mình là dân chơi …bá chấy …!
Rồi còn uốn cho
“nhiều cây có khoan đen” ý là …để dòm cho vui
cửa vui nhà !!!
Nhưng cái chánh
là phải có nhiều cần câu, là để đề phòng, vì
nếu … lở khi đang câu, ếch ăn
“đeo gân” mà cần câu bị cúp ngọn hay…bị trâu
bò giập móp, thì chạy về lấy, thay thế liền,
còn nếu, không có cần thay ngay lúc đó … thì
tức ói hò he đó nhen !
Bởi vì, ếch đang
ăn quá dử ….còn mình đang …giựt cần lia lịa
đây mà !!!
Cũng bởi …số đỏ,
lâu lâu “chó dắt” ếch ăn một bửa, phải thay
cần ngay …đừng bỏ qua !
Rồi còn phải …
nghĩ tới cái chuyện “phô trương” đồ nghề, bằng
cách dựng “một đống” cả chục cây cần câu trước
nhà, cột cần vô gốc Bàn Thiên, để …thiên hạ đi
ngang, dòm vô, thấy đám cần dựng đứng …lủ khủ
ở đó, thì đâm ra …hết hồn hết vía …chơi !!!
Dân “trong nghề”
gọi …một đống cần câu như vậy là “thủ - bủ nhà
nghề “ !!! (?!)
Còn nhợ câu,
phải là nhợ loại “bẩy-mầu” trong veo, để cho
con ếch … hỏng thấy sợi nhợ, nếu nhợ bự, ếch
thấy nó …nhác, nó hỏng ăn mồi …Con ếch nó cũng
…khôn lắm !!!
Còn lưởi câu
phải do dân trong nghề uốn, mới có hiệu quả,
ít sẩy, lưởi câu phải uốn với “dọng” hột điều,
lưởi câu bằng dây “lò so truyền tin” thì mới
bén ngót, nhọn lễu, hỏng sét, khi gặp ếch nái,
bự chần dần, dù giựt mạnh, cũng khó mà “quác”
nổi cái lưởi câu nầy…
Nếu lưởi quác,
thì sẩy con ếch ngay….Tức ói cơm nhen !!!
Mà hể “con ếch
sẫy” là …con ếch bự đó nha !!! Luôn luôn là
vậy ! (?)
Đó thấy chưa, lo
chuẩn bị đồ nghề, mới …thấy, câu ếch “ đâu có
đơn giản” gì nhe …
Rồi tới “đồ đựng
ếch” là Cái Đục hay Cái Rọng thì tùy ý thợ câu,
chuyện nầy nhỏ ...
Vậy là “đồ chơi”
mình có đủ rồi …thì coi như xong…Hết lo …
Rồi …cũng phải
tới nhà mấy thằng bạn bồ tèo coi tụi nó “lo”
xong chưa !
Nếu tụi nó cũng
lo xong đồ nghề như mình…thì áp nhau …chờ !
Chờ trời đổ mưa,
khi ruộng lúa cấy hái đã xong, lúa bén rể, nở
bụi, ta xách cần câu lên đường …để thi thố tài
năng với bàn dân thiên hạ …dân câu xóm riềng
!!!
Tới chổ câu,
phải chọn đám ruộng gần xóm nhà, gần ao mương,
lựa đám ruộng nghiêng, nửa có nước nửa khô,
canh hướng gió xuôi, rồi bắt đầu móc mồi, mồi
nhái nhỏ …
Móc con nhái vô
lưởi câu, vì gió xuôi, quật cần, cục mồi bay
xa hết cở, nhấp nhẹ nhẹ lôi cục mồi chạy lưng
tưng trên bụi lúa, thỉnh thoảng dừng lại, nhấp
sơ sơ …để dụ mấy con ếch lớn …Khi nhấp, để ý
xong quanh coi chổ nào có “rụt-rịch” đen đen …là
nó đó !!!
Đừng rê cục mồi
ngay con ếch, phải rê xéo xéo, để dụ nó nhảy
theo, khi nó ăn, ta rị rị cần, ếch sợ mất mồi,
nó nuốt gấp và … a-lê-hấp …nghiêng cần, giựt
cái …Phặt !!!
Thì …bà hú con
ếch …mụ nội nó cũng đội chuối khô …!!!
-
…Hé Hé …Tao “theo” mầy cả buổi rồi nhen
!!! Gặp tao, mầy chạy đàng trời !!!
Vậy là … “lụm
một em”… bỏ vô đục …hehehe …Thiệt là quá đã
nha …
Cũng phải cẩn
thận tối đa, là bứt một mớ cỏ bờ, mở nấp toi,
bỏ cỏ vô đục, rồi lâu lâu nhúng nước cái đục,
cho ướt mấy cọng cỏ, để con ếch trong đục…nó
mát cái da !
Con ếch nào gặp
“cha” nầy câu dính, là con ếch …đẻ bọc điều,
sướng như tiên ! (?!)
Trời gần trưa,
nắng lên …nên tà tà
vác cần …vô chổ có bóng cây mát mát …
Bởi vì, con ếch,
nó quen vô trú nắng trong đó, đó đa, ta theo …sát
nút, hỏng bỏ …
Trưa, ta …móc
bánh mì thịt ra ăn gấp gấp !!! Ăn xong, uống
nước, câu liền …
Câu tới chiều,
nếu…bửa đó xui, hay hỏng có “tay sát cá” …mà
cứ quyết “theo” con ếch cả
buổi, như hồi ban sáng, thì … họa tới đó nhen
…Coi chừng !!!
Cho nên, khi đi
câu, nếu lần nào …bị “quê-cơ” chỉ câu được le
ngoe mấy con ếch con nhỏ chéo… thì đừng rầu,
cũng hỏng nên … sợ, khi về,
vì gặp “con vợ” nó … nhằn !
Chuyện vợ nhằn
lia chia ???…Đó chỉ là chuyện ...lẻ tẻ thôi !
Nhầm nhò gì mà lo ?!
Ta
…nên theo “kinh giải họa” để làm ... cho trúng
bài trúng bản sau đây là xong ngay :
Nếu bửa nào…ngày
xấu, gặp xui, câu tới chiều, khi dòm đi dòm
lại trong cái Đục Bự đeo bên hông …thấy chỉ
lèo tèo vài em ếch nhỏ - híu, lớn cở “chưa
thôi bú” đang ngồi cho - hỏ dòm lên, thì …đừng
hết hồn tá hỏa….chi cho mệt xác, cứ bình tâm !
Nghe nè :
Muốn bà xả khen
tới tấp, xúi đi câu …liền liền, để ta còn …né
bửa củi nửa …thì :
Hảy chịu khó …móc
tiền túi ra, rồi đi lòng vòng coi …ai câu
trúng kha khá, ta “nài” mua vài con ếch bự, bỏ
vô đục là xong hàng, vì để còn …giử thể diện
với bả nửa chớ ?
- He he he
…
-
Tao đâu có ngu mà về Đục rổng mậy … quê sao …
Hé hé …
-
Có
- níí - nấmm !!! ( có lí lắm )
Vậy là tới chiều,
y như dân thiện chiến, thằng chả, cứ …bình
tỉnh về nhà …chu mỏ hút gió véo von, kêu vợ ra,
mở nắp toi, cho… bả dòm vô, bả sẻ té ngữa, khi
thấy trong Đục… thôi …ếch là ếch … tàn – là
con bự chà bá không hà !!!
Rồi bả mừng, bả
sẽ “nể nang” thằng chồng, mà bả từng “khi dể”
…bấy lâu nay !!!
Rồi bả …hí hửng
“đi đồn” rùm beng, khoe tùm lum tà la :
-
Ông “nhà tui” coi …lù đù vậy mà câu …”tàn - là
ếch bự không hà” !!!
-
Vậy he ??? Thằng chả …coi vậy, cũng giỏi dử hé
? (?!)
-
$#@*&….ta nói “nhiều bửa”
ổng câu … “tòn - là ếch bự không hà” !!!
Bà Xả cứ lập đi
lập lại câu “tàn rồi tòn-là-ếch-bự-không-hà”…với
chòm xóm …
Lúc đó, anh
chồng, hên, nghe được, thì … lổ mủi thằng chả
…tự nhiên nó nở tè le, bự …bằng trái cà, thằng
chả …đâm ra, nghe mát ruột mát gan, nghe nó…phẻ
cách gì !!!
Thằng chả …đâm
ra phục tài thằng chả, thằng chả muốn quì lại
thằng chả …quá xá !!!
HỒI SAU
…Rồi sau đó,
ngày sau, bất chợt bà vợ khều lưng… nói nghe
ngọt xớt :
-
Mình …nó ơi, câu ếch đi …“câu tòn ếch bự” thôi
nha …!!!
Lúc đó, anh
chồng “nhà nghề”, nghe vợ kêu “câu tòn ếch bự”
thì …bỗng nhiên, thằng chả trợn trắng con mắt,
họng muốn sôi đờm, vội ôm đầu, bịt lỗ tai…rên
trời như bọng :
- ….#$@^<><>Ooo***?!!!
…( tạm dịch : Thấy mẹ nữa rồi !!! )
- He he he …nói
nhỏ nghe nè, lo tiền để “nài ếch bự” đi ông cố
!!!
- Mầy còn
“lúi” hong ? Tao “mậu” …
- Còn …
- Cho tao …mượn
đỡ …
- Chi vậy
trời ???
- Mầy biết mà
còn giả đò …Tao khổ quá mà ….Hu hu …
- He he he …
Lúc nầy, trong
bụng thằng chả, chắc là …thúi hoắc …rồi đây
!!!
Chuyện “Câu Ếch”
nầy bảo đảm có thiệt đó nha…Chấm
hết !!!
Chàng Hiu 374