Bà Sáu Mập, bán cháo lòng
tại ngã ba Vàm thì ai cũng
biết, nhưng khi bà tỏ ý
“nài“ (mua) Bác Ba Phi quày
chuối hột mới “đóng dóc“ để
làm thấu (làm chua) cho đám
cưới ở xóm Cồn, thì bấy giờ,
mọi người mới bật ngữa là bà
Sáu Mập còn là “thợ nấu đám“
nữa! Một bửa nọ, Bà Sáu hỏi
Bác Ba Phi:
-
Ở nhà chú Ba nó, có
quày chuối hột nào mới đóng
dóc hôn đó?
-
Để coi lại đã…
-
Cái gì? Chuối ở sau
hè mà? Bà Sáu thắc mắc.
-
Ậy…ậy …
-
…>?<!!!>>>…
Bác Ba Phi “ậy ậy” vậy là
hỏng có quày chuối nào rồi…
Sau đó không ai nói gì ráo.
Sau đó nửa quán sá cũng im
re…Tư Rèn nói:
-
Vậy là Bác Ba có
chuối hay không, chớ hỏng có
ậy ậy…!?
-
…>>>có chuối mà… cũng
như không có…<<< ooo>>>… đó
Tư Rèn!!!
Ba Phi trả lời ởm ờ, rồi lấy
tay gãi đầu lia lịa… là “dấu
hiệu quen thuộc” mà Tư Rèn…
biết tẩy từ lâu, nên nó nói:
-
Khà khà… vậy Bác Ba
nói dóc cũng được, tui đang
quỡn nè…
-
…nói dóc hả>>>???...
-
…Ừ…nói đi mà…
-
Chuối có, mà… hỏng có
là do… thầy Hên mà ra…
-
Gì kỳ vậy, sao hỏng
có chuối, lại do ông thầy
bùa trời gầm đó…
-
…>>>là vầy… để tao kể,
cái lúc tao với ông Sáu Hên
trốn nhà đi… học gòng!!!
-
Bác Ba kể chuyện “học
gòng” rồi, bây giờ tính kể
lại nửa hả, xưa rồi nha…
-
Hehehe… Bây giờ tao
kể chuyện tụi tao “thực hành
bùa gòng”…(?!)
-
Ca ca… cái mà kể
“thực-hành” hả… quá đã, nói
luôn coi.
-
Thầy Hên nằm ngữa tại
nhà, đưa bụng lên trời, tao
lấy chày giã gạo, bủa xuống
cả trăm cái mà ổng hỏng sao!
Ổng còn cười hô hố, kêu…
nhột!!!
-
… ???/////???…Úi chời
chời… thầy Hên “gòng“ dữ dội
vậy hả?!
-
Tao giã chày xuống
bụng ổng nghe “ành-ành“…nghe
chưa bây?
-
Tời tời…
-
Cái chày te đầu, tao
lấy chày khác, tao chơi banh
tè le bốn cái chày, mà bụng
ổng…vưởn trơ trơ! Thế mới
độc…
-
He he
he…(((???)))<><>>>>>…Q.u.u.u…aaaááá…(?!)
-
Sau đó, ổng biểu tao
lấy chày, giã vô đầu ổng,
tới khi nào…cái chày nứt làm
hai mới thôi!
-
Trời trời…>>>O<<<…?***???
-
Đầu thầy Hên cứng như…đá
xanh bây ơi!
(Hỏng dám nói ông
Hên “cứng đầu” vì sợ ông Hên
la)
-
Chuyện nầy Bác chưa
kể! Hèn chi…con hỏng nghe…(?!?)
-
Rồi ổng ỷ mình “đầu
cứng”, ổng rủ tao vô rừng
bắt cọp kiếm ăn…
Bác Ba Phi…bổng ngừng kể,
liền lấy thuốc rê ra hút,
bập thuốc khói bay tùm lum,
nhưng ổng…cũng hỏng kể thêm
tiếng nào, báo hại Tư Rèn
phải nhắc:
-
Bác Ba kể tiếp coi…
-
…>>>…thôi, tao ngưng,
để về nấu cơm…Vợ tao khó lắm!
-
Bác kể tiếp đi mà…ráng
kể tiếp đi…mà…
Bị Tư Rèn nang nỉ quá xá, Ba
Phi…đành nán lại kể tiếp:
-
Tao nói với thầy Hên:
Cái đầu Thầy Sáu như vậy…còn
hơi mềm, chưa cứng lắm, cho
nên tao phải “đập đầu” để
ổng…luyện gồng thêm!
-
Má ơi…ổng chịu hôn?
-
Chuyện chỉ…có vậy,
thế mà ổng tự ái, nói tao
khi dễ ổng, nói đầu ổng…là
đầu trâu, ổng giận tao cả
tháng…đó Tư…
-
Sau đó?
-
Thấy ổng không tới…để
rủ tao vô rừng kiếm ăn, tao
bèn tới nhà ổng coi sao…
Bác Ba Phi dừng chuyện lần
hai, lại lấy đãi thuốc rê ra
quấn một điếu nửa, rồi bập
chầm chậm, thả khói như đống
un, đôi mắt lim dim ngó lên
nóc nhà. Thằng Tư Rèn thấy
kỳ, hỏi :
-
Sao Bác Ba nín khe ?
Dòm gì trên trời vậy??!!
-
Tao nhớ lại mà muốn
khóc luôn!
-
…???<>???<>???...
-
Tao xuống nhà ổng,
thấy vắng hoe, kêu rát cuống
họng, cũng không nghe ổng ư
hử gì ráo…chết hong?!
-
Chắc ổng trốn vô rừng
chớ gì?
-
Tao bèn về nhà ngồi
rầu, tội nghiệp thầy Sáu Hên
quá bây ơi…
-
…>>>…
-
Trưa hôm đó, tao bỏ
cơm, rồi tự hỏi, sao…ông Hên
mất tích…
-
Thầy Hên mất tích,
phải hôn
đó…???<>?<>???...hehehe…
-
Chớ nếu không, sao
ổng hỏng kêu tao đi nè?
-
…?!...
-
Tao lo, nếu…không có
tao (?!) cọp sẻ…ăn thịt ổng
gấp!
-
Thầy Sáu Hên mất
tích? Trời đất ơi…Hỏng
lẻ??!!
-
…tao vừa lim dim,
bổng nghe đám chuối hột sau
nhà, khua lá rào rào lại có
tiếng thở è ạch, như trâu
cắt cổ…
-
Ông Sáu Hên…bị cọp ăn
thịt sau hè chớ gì, tui biết
Bác Ba sẻ nói như vậy mà?
Thằng Tư Rèn…nói trước, để
chận họng Bác Ba Phi.
-
Hí hí…Tao nghe tiếng
thở è ạch dội vô lổ tai, là
tao nghi tiếng thở đó…là
tiếng thở của thầy Sáu nhà
mình, chớ không ai vô đây?!
-
Vậy là cọp đang ăn
thịt ông thầy Hên>>>ở sau
nhà Bác Ba Phi>>>hả trời?!
-
Để cứu thầy Sáu
Hên…tao bay tới, chụp cái
phãng dựng sát vách, phóng
ra cửa, tao vớt…thử một
phãng, trụ bàn thiên đứt
lìa…
-
Úi chà…###<<<…?!
-
Vậy là lưởi phãng còn
bén ngọt, tao phóng…ngược ra
sau vườn, ngồi xuống “thủ bộ
hổ“…đúng thế luôn!!!
-
Khò khò…
-
Tao thủ như vậy, cho
dù có năm ba con cọp nhào
vô, tao cũng hỏng ngán!
-
Sao vậy…?!
-
Đây
là thế vỏ thầy Hên dạy, gọi
là
thế “nhất trụ kình
thiên“ nghe bây(??!!)
-
Thế thế…ông Sáu Hên
còn thở hong?
-
…tao nghe im re, tứ
bề vắng lặng như tờ, bao
trùm một màu chết chóc!
-
Vậy ổng ngõm củ tỏi
rồi hả???
-
Tao bổng nghe một
tiếng “sạtttt…pppiiììnnn“
giống tiếng cây chuối gãy,
rồi bốn bề lại vắng ngắt
vắng tanh, không có một hơi
gió làm thuốc…
-
Bác Ba tả nghe…thấy
ghê quá nha…
-
Tao ôm phãng thủ
thêm…nửa tiếng đồng hồ nửa,
nhưng không nghe động tịnh
gì, tao bèn tà tà vô...nhà
uống nước, nghỉ xả hơi, coi
như hỏng có gì!!!
-
…???…Gì kỳ
vậy...%%%...???
-
Vừa đặt lưng lên vỏng,
tao nghe tiếng…ẹt-ẹt…éttt…sau
nhà, chắc là có gì rồi , tao
cầm cây phãng, tông thẳng ra
cửa sau, vừa đúng lúc, thấy
cây chuối hột ngả từ từ…tà
tà và hình như nó đang đè
cái gì đó?
-
…đè cái gì ?
-
…đè ông thầy sáu Hên!!!
-
??? Má ơi…Trời trời…sao
đè ổng!?
-
Ông cố tao cũng hỏng
hiểu…
-
…?>?>?>?...
-
…ý chu choa…cây chuối
ngã đè thầy Hên bật ngữa,
trong khi cánh tay mặt của
ổng…xỏ xiêng qua cây chuối…ló
lên 5 tay!!!
-
Trời!
-
Cây chuối lớn hay nhỏ
Bác Ba? Sáu Đực hỏi.
-
Cây chuối hột có quày
chuối non đang “đóng dóc“
!!!
Bà Sáu Mập nghe cho đã, tới
giờ nầy mới lên tiếng:
-
Nói dóc đi chú Ba,
cây chuối hột bự sự như vậy,
làm sao gãy ngang gốc, đến
nổi…đè ông thầy bùa Hên?
-
Ừ hé, hé hé…Thằng Tư
Rèn và Sáu Đực phụ hoạ cười
theo, nghe nóng lổ tai…
-
Tao thấy cây chuối bị
vặn gốc mấy tua, ông Hên nằm
dưới, ốm nhom, giữa thân cây
chuối “tự nhiên“ lú lên mấy
ngón tay…đơn giản vậy
thôi!!!
-
Ông nội ơi…hí hí…kể
tiếp coi…
-
Tao chồm qua, thòng
đầu xuống dưới thân chuối,
hỏi ổng có sao không…Mà tao
lại quên rằng, tao đang nằm
vắt qua thân cây, ông thầy
bùa nói:
-
Mầy đang nằm trên cây
chuối…đè tao, làm sao tao
trả lời nổi mà hỏi nè!
-
Trời !!! Chuối đã
nặng, bây giờ lại cộng thêm
Bác!
-
Bởi vậy…tao tuột
xuống, nắm mấy ngón của ổng
lú qua thân cây coi thử, uý
mèn…tay ổng tọt qua thân
chuối sát nách, giờ chỉ có
mấy ngón tay khẳng khiu, nhỏ
híu…dơ hầy…lú qua thân
chuối…(!)
-
Chuối hột của Bác Ba,
thân cây có “bề trực
kính“…lớn nhiu?
-
…bề hoành, dài cở…2
thắng ôm!
-
Q.u.u.a.a.aaa…Bà Sáu
kéo dài tiếng “quá“ nghe
phát mệt!
-
Chớ sao ! Bởi vậy cho
nên…a ha ha…thầy Sáu Hên nằm
bên dưới cây chuối, ái chà
chà…nó giống như “chàng-hiu
bị cột đình đè“ ! He he he…
-
Tại sao ông Hên tọt
tay vô cây chuối …kỳ cục vậy?
Làm sao rút tay ra?
-
Đoooóóó…đó mới là
gian nan, tao định lấy cây
phãng…chém đứt gốc chuối,
nhưng ông Sáu Hên không cho,
ổng sợ tao chém trật là…bay
mất cặp dò của ổng, như vậy…thật
là bậy bạ…quá nha…
-
Úi chà chà…thiên nan
vạn nan….
-
…trời thì càng ngày
càng trưa, ông Hên rên như
trâu cắt cổ, cuối cùng tao
lấy phãng ngồi cứa gốc chuối,
cứa chổ bị vặn vẹo…lâu lâu
tao phải chạy vô nhà lấy
nước cho ổng uống, cứa vậy…cũng
tới xế bóng! Tao lăn gốc
chuối qua một bên, bây giờ
thầy bùa Sáu Hên nằm ôm cây
chuối…như bóng với hình!
-
É é …((o)))))=>((((OOO…000…(ôm
như sam)
-
Tao tìm cách rút tay
ổng ra, nhưng không được,
đành phải gở từng bẹ chuối,
ổng đau quá xá, ổng chủi tao…tan
- tát như chửi con, gở xong
trời xụp tố!
-
Bác có hỏi ổng lý
do…?
-
…vợ tao về, thấy tao
cỏng ổng vô nhà nghe Sáu
Đực, cái bụng đói tóp dạt,
lòi hai dề bẹ xường, bả lật
đật nấu cơm, còn tao ngồi
nghe ổng kể:
-
Tao cám ơn Ba Phi,
bởi…mầy chê tao “non tay”,
tao giận lắm, tao tìm cách
thử tay…lần cuối, tao ra sau
nhà, lấy tay chặt gảy cả
chục cây chuối, nhưng toàn
là chuối non, tao chợt nhớ,
nhà mầy có giống chuối hột
bự vang danh: Lớn cở “hai
ôm”…tao bảo đảm là độc nhất
vô nhị, không đâu có, tao
bèn tới thử, nhưng không cho
mầy hay, vì nếu chọt
không…phủng qua thân, thì sợ
mầy cười, nên tao âm thầm
tới vườn chuối của mầy và ra
tay…ai dè, cớ sự nó tệ như
vầy, tao hỏng ngờ là tao ốm
ốm như vầy, mà lại có sức
mạnh…của Hạng Võ Sở Bá
Vương…
-
Khửa khửa khửa…
Sau đó ông thầy Hên nói
tiếp…tỉnh rụi như vầy, bà
con coi nè, ai chịu thấu
hong:
-
Tao cảm thấy, tao
ngán tao vô cùng ! Ba Phi
mầy…coi chừng tao đó.(?!)
-
…hé hé…
Bác Ba Phi kể
tiếp…
Lúc nầy, Bác Ba
gái…dưới bếp đi lên cười hì
hì:
-
Tui nói anh Sáu nghe
cái nầy…he he he…tui thấy
anh vô vườn chuối…rồi thấy
luôn…từ đầu chí cuối…đó
nha!!!
-
Hả ??? Ông Hên tá hoả
ngạc nhiên, Thím Ba thấy tui
vô?
-
Thấy rỏ…thấy hết
ráo!!!
-
Sao bà không ra cứu
ảnh?
-
Cứu cái gì, tưởng anh
Sáu “luyện nghề”…nên…hỏng
dám làm phiền!
-
Trời hởi trời ! Thiệt
tình…$#%$#^…!!! Sáu Hên…muốn
điên cái đầu!
-
…tui thấy anh Sáu đi
vòng sau vườn, lúc tui đang
kiếm ổ vịt đẻ bậy trong lùm
chuối, thấy anh Sáu ngồi
xuống, rồi đứng dậy nhè nhẹ,
tui hiểu là “đứng tấn“ tui
rành mấy ông chuyện nầy quá
mà, tui vội ngồi núp coi
chơi, bổng anh Sáu hô một
tiếng “chát“ kinh thiên, rồi
nhảy một phát…phi thân, bay
tưng qua hàng rào, rồi
bay…quần lại, đáp vô…cây
chuối, đẹp như mơ, anh
Sáu…tài thiệt nhen!
(Thật sự thì thầy Hên có bay
biếc gì đâu, ông xé rào,
chun vô…chổ lổ chó)
-
Trời…thiệt vậy hả Anh
Sáu ??? Bác Ba Phi ngạc
nhiên hết cở…
Lần đầu tiên
được…phu nhân Bác Ba Phi
khen, thầy Hên nở lổ mủi dử
nhen…
-
Tao mà mậy, thầy Sáu
Hên nè…tao thì mầy phải biết
nha, vợ mầy chứng kiến đó
nha, chớ tao hỏng có nói dóc
đó đa…He he he…
Nói xong, Bác Ba
gái xuống bếp…
Để lại…trong lòng
Bác Ba Phi một sự việc kinh
hoàng…
-
…cái mà cái…thầy Sáu
Hên bay như chim!!! Tời ơi
tời…có hôn đó cha nội?!
Ông thầy bùa Hên
sẳn trớn, quen tật…đía luôn
như vầy:
-
Tao bay tưng lên cao,
nhưng còn…thắng bớt nghe mậy,
tao mà …xả ga bay, là bay
qua…khỏi vườn chuối nhà mầy,
ra tuốt tới bờ vàm…hỏng
chừng!
-
Vậy là anh Sáu còn
dấu tui chuyện “bay tưng”
nầy nhen?
-
Không phải dấu, mà
tao để dành “thủ một miếng
giải –vây“ chớ mậy Ba Phi!
-
Cũng được, giờ anh
Sáu kể tiếp sau đó ra sao?
Ba Phi đang kể tiếp:
-
Tao bay…đáp xuống kế
cây chuối bự, tao chống nạnh
đứng ngó nó, cây chuối nầy,
mầy kiếm giống ở đâu, mà bự
kinh hồn vậy, sao không nói
cho tao biết chớ? Sao mầy
lại dấu tao…hả thằng Ba Phi
mắc phong!?
-
Thì tui cũng…phải dấu
một thứ, để thủ - bủ chớ!!!
-
Cái thằng …
-
Anh kể tiếp đi…
-
Tao nghía tới nghía
lui, ôm thử, nó lớn hơn một
ôm, tao lấy tay chọt thử vô
thân cây, thấy nó hơi cứng,
tao bèn thủ thế, gồng hết cở
bàn tay, tao thu “tàn-bộ
tàn-lực vô hình”…dồn cứng
mấy đầu ngón tay, tao chọt
một cái…hơi hơi nhẹ, khi
nghe cái “bụp“, hỏng ngờ,
bàn tay tao ngập…mất trong
thân cây!
-
Trời ! Anh chọt một
cái “hơi hơi nhẹ“ mà vô hết
bàn tay rồi???
-
Chớ sao! Nhưng cái
nầy, mới chết cha tao nè Ba
Phi…
-
Gì đó!?
-
Tao định rút tay ra
khỏi thân chuối, tính là
chơi lại…một cái thiệt mạnh
xem sao … Nhưng tao rút tay
không ra mầy ơi…
-
Sao vậy…
-
Mầy thấy bàn tay tao
gồng mạnh hong?
(Thầy Hên cố giảng cho Bác
Ba Phi nghe, tại sao chọt
bàn tay vô, mà không rút ra
được, chép y nguyên văn
luôn…đáng lẻ phải ghi chử
“sic”)
-
Nè nè…bàn tay là hình
tam giác, đỉnh là ngón tay
giữa, đáy là bàn tay, bây
giờ …bị 2 góc nhọn đáy tam
giác…nó cản lại, như cái
ngạnh lưởi câu, chỉ đi vô mà
không rút ra được, bây giờ
mủ chuối tuôn ra xối xả, ướt
tèm lem thân cây…
-
???!!!ooo(O(O(O…(Bác
Ba Phi cũng chưa hiểu)
-
Mầy tưởng tượng coi,
rút tay không ra, nên tao
lấy hai cẳng đạp vô thân
cây, y
như con ếch lấy hai
cẳng…đạp lưởi câu…
-
Ừ ừ…hí hí…đúng vậy…
-
…tao cong lưng…đạp vô
thân chuối, nào ngờ, mủ
chuối hột nhiều quá xá, làm
tao trợt cẳng…bất ngờ, bụng
tao nhè…ập mạnh vô cây
chuối, cũng là lúc, tay mắc
kẹt nó…thọt qua lút bên kia
luôn…hu hu…
-
…?<><?><!!!
-
Đã rút tay không ra,
giờ lại vô “lút cán“…vậy là
đời tàn trong ngỏ hẹp, thì
mụ nậu cũng đậu chuối chiên
bán chung khô bò…!!!…Hu hu
và hu hu…
-
Sao anh không kêu, để
người ta cứu?
-
Xời xời! Nói như mầy,
còn gì là danh thầy Sáu chớ?!
Lúc đó, tao cầu mong cho vợ
mầy…đừng đi bậy bạ tới đây,
để thấy tao kẹt tay như vầy…thì
ẹ cho tao quá!
-
Trời…sao lại…sợ vợ
tui thấy???
-
???....Kệ cha tao…
-
Hehehe…
-
…tao nghĩ ra nhiều kế,
nhưng không kế nào bằng…xoay
cho thân chuối vẹo đi, rồi
nhân đó, lôi cây chuối ngã
xuống…
-
…rồi rồi làm sao
thoát…
-
...xời…dể ẹt nha…tao
lấy miệng cắn…hehehe…
-
Úi chà chà…hàm răng…ba
xí ba tú…
-
…nói vậy, nhưng tao
có cắn đâu là mầy lo…
-
…rồi rồi…
-
Nè nè, nếu không có
mầy chặt gốc, thì tao quyết…nằm
chung gốc chuối, cho tới lúc
thân…nó teo đi, thì tao rút
tay ra…chớ khó khiếc gì đâu
nà.(??!!)
-
Cha chả, anh giỏi…chịu
đói nổi hong? Cả tuần chưa
chắc chuối teo?
-
Trời, vậy là thằng Ba
mầy, lầm…cái bụng thầy Hên
rồi…
Tư Rèn ngồi im ru,
lóng tai nghe Bác Ba Phi kể
tới đây, thằng Tư vội hỏi:
-
Vậy là ông Sáu từng
nhịn đói…dài ngày rồi hả Bác
Ba!?
-
Chớ tao chưa kể
chuyện đó cho mầy nghe hả Tư
Rèn?
-
Chưa…
-
…để đó, giờ tao kể
tiếp…Tao nghe ổng nói mà
giận trong bụng, thân cây
chuối mà teo, để cho ổng rút
tay được, thì ít nhứt là ba
tháng, ba tháng ổng sẻ đói,
rồi khô queo như con khô hố,
tóp – dạc như khô sặc!
-
Khửa khửa khửa…Tư Rèn
cười nghạo thầy Hên. Ba Phi
kể tiếp:
-
Thầy Hên nói với tao:
Ai nói mầy tao đói với khát
chớ – Hể đói, tao vói tay bẻ
quày chuối “đóng dóc“ nằm kề
trên đầu, đúng không, khát,
tao…nhai vỏ chuối hút nước,
y như “theo voi hít bả mía”
vậy, được hong? Chắc hỏng
được quá??!!
-
Hì hì…được mà anh Sáu…
-
É é…Chỉ có nói dóc,
rồi làm biếng…như mầy là
chịu chết…
-
Khà khà…
-
Chớ thầy Sáu Hên thì
miển, sáu Hên nầy dử dội lắm
nha…
-
Khửa khửa khửa…
-
…ủa ủa, vợ mầy đâu,
tao đói bụng quá…nấu cơm gì
lâu mà chưa chín!?
Ba Phi xuống bếp
kiếm cơm, thấy miếng giấy,
cầm lên cho ông Sáu coi.
-
Mầy đọc coi vợ mầy
viết cái gì trong đó. Ba Phi
đọc:
-
Tui chưa nấu cơm, vì
biết anh Sáu…nhịn đói giỏi
quá…
-
Ý ý…Thầy bùa Hên ngạc
nhiên dử dội…Ba Phi đọc tiếp:
-
…tui nói cho ông hay…là
anh Sáu không bay qua hàng
rào mà ảnh…chun vô vườn bằng
lổ chó, anh Sáu không phải…tự
tay thọt qua thân cây chuối,
mà ảnh lấy…cây tre thọt qua,
rồi ngoái cho rộng cái lổ,
sau đó mới thò tay qua, tui
tưởng ổng tính “Tập Thiền“
nên không để
ý…*)(*)(*)(*()…(nào ngờ nó
kẹt tay)
-
Chà chà…hì hì…tại vợ
mầy “nói thêm nói bớt” là
tao bay như chim, nên…
-
Khửa khửa khửa…
-
Ê…Ba Phi, mầy dấu kín
chuyện nầy nha? Thiên hạ
biết, kỳ quá…
-
Gì mà anh Sáu sợ…Tui
có nói, người ta cũng nói
tui nói dóc…lo gì nà.
Tư Rèn nói luôn:
-
Bác Ba Phi kể chuyện
bửa nay…quá dài, nghe phát
mệt…
Khi kể tới đây…Bà
Sáu Mập hỏi Bác Ba Phi:
-
Tóm lợi là chú Ba Phi
có quày chuối nào hong?
-
Quày loại nào? Ba Phi
nói “dàn lân”.
-
Trời…hỏi loại nào là
sao!?
-
Loại cây lớn hay cây
nhỏ?
-
…???...nói lẹ>>>có
quày chuối hong…???
-
… chắc hỏng có quá!
Bác Ba Phi vừa nói, vừa gảy
đầu soàn soạt. Bà Sáu…chờ
quá lâu, đâm ra quạu:
-
Vậy nói…hỏng có mẹ nó
cho rồi…
-
Để tui về coi lại…
-
Dẹp !!!
-
…hì hì…