CHÁO CỌP
Tiệm hớt tóc của Thầy Hai Hùm (
kêu Thầy cho nó oai ) mới cất xong dưới gốc cây tràm có lẻ
đây là lần dời tiệm lần thứ tám rồi cũng không chừng ! Vì
rằng thì là : Cất dưới gốc cây bần thì … sợ câu chử Nho :
Bần cư náo thị vô nhơn vấn , nhưng câu nho Bần Cư … đây là “
nhà nghèo dù sống chổ đông người cũng không ai thèm hỏi “ ,
vậy mà cha Hai Hùm cất tiệm dưới gốc cây bần cũng sợ … nghèo
lây … nên dời qua gốc tràm , cũng nghèo , dời qua gốc trăm
bầu, cũng không khá mấy … rồi dời lung tung , bây giờ lại về
chổ cây tràm củ , là chả áp dụng câu : Cây da củ , bến đò
xưa … Nói là Tiệm cho sang cả , chứ thật ra chỉ là cái chòi
lá , mái cơi cao cho sáng đặng thấy đường hớt tóc và vách
cũng chỉ có ba , còn “ mặt tiền “ để trống cho ( chả nói ) :
gió thổi mát mẻ cái thân còm , đặng mà … biểu diển nghệ thực
( ăn tiền hớt tóc ) cho đời lên hương chút xíu chớ ụa ? !!!
Tiệm cất ngày hôm qua , cả xóm đều tới phụ “ một tay “ , chỉ
một ngày là xong , chiều , nhậu canh chua cá kèo với bánh
tráng cá lóc nướng , gần mười tay nhậu, làm bay gọn hơn tám
lít đế ngâm cắc kè ! Gọi là nhậu mừng Tân Gia !
Hôm nay thằng Tư thợ Rèn tới hớt để “ cắt băng khánh thành “
, đó là vinh dự số một mà ngày hôm qua bà con bàn tính kỷ
càng là phải dành cho nó !
Bởi vậy , hôm nay vừa tảng sáng là thằng Tư lật đật mò tới ,
nó hối như giặc chòm :
- Lẹ lên chú , sao chú hay rề rà … tụi mệt chú quá !
- Từ từ mậy , làm gì dử vậy ? Tư tỏ ra lịch sự, làm sang,
nói :
- Tui thật hân hạnh được làm “ khách mở hàng “ : Chúc chú
giàu sang … quí phái !
- Thành thật cám ơn quí khách , chủ tiệm dám mong hưởng nhờ
phước đức ông bà của quí khách, để mà … làm việc mới có ăn !
Thầy Hai Hùm cũng tỏ ra … biết chuyện .
- Nhà mới mà chú bài biện xô bồ xô bộn quá , sao bàn ông
Thần Tài chú không để ngay cửa , cho ổng … câu khách dùm chú
? (?!)
- “ Hữu xạ tự nhiên hương “ mậy ! Mầy nói tao để ông Thần
Tài không đúng chổ : sao mầy biết tao trật ?!
- Là vì tui thấy ở nhà ông Chín Tiều .
- Giỏi ! Bây giờ, tao “liết” … cái kéo thần, vô tấm da cho
bén, , mầy quởn lấy dùm miếng vải rồi tự động trùm …
Hai Hùm trịnh trọng đốt nhang bàn Thần Tài , xá ba xá , khói
nhang nghi ngút …
Tư Rèn ngồi lên ghế , tự động lấy vải trùm kín , đợi chờ …
Hai Hùm tà tà bước tới , tay phải … nhắp kéo “ chóc chóc ”
lia lịa … Tư la hoảng :
- Trời ! Chú nhắp kéo chi dử vậy , nghe điếc đầu quá ?
- Kéo tốt nhắp kêu nghe đã lổ tai gì đâu ta ơi … Kéo nầy mầy
rèn mà …
- Trời ơi là trời ! Chú hớt kéo mà không nhắp kéo được hôn ?
Nhắp chóc chóc nghe nhứt đầu quá … Chú kề sát lổ tai tui mà
nhắp thì ông bà ông vãi cũng chịu thua …
- Tao quen tay , mầy muốn cái nào : Nhắp kéo thì hớt đẹp bá
chấy bù chét , không nhắp, tay tao sẻ bị khựng ngang, lúc đó,
hớt tóc như chó gặm , mầy muốn cái nào ?!
- … !!! … Ờ thì nhấp !
- Sao hôm qua mầy tới phụ tao làm nhà … trể quá vậy , mậy Tư
?!
- Kẹt công chuyện …
- Buổi sáng có Bà Sáu mập tới phụ , bả nói mầy hâm he sẻ bán
cháo Cọp để giựt mối của bả ?
- Chớ sao ?!
- Cọp đâu mầy bán ?
- Tui “ lấy mối “ từ ông Sáu Hên …Hỏng lẻ bà Sáu không kể
chuyện ông Sáu đi tu ?
- Mầy tưởng bắt cọp dể lắm hả ? Bắt một con đã khó , bắt
nhiều , rồi để … dành bán cháo thì khó hơn đó nha … Mà cái
nghề bắt cọp mầy biết hỏi ai hong ?
- Hỏi chú !
- Đúng !!! Quá đúng . Còn muốn nấu cháo cọp ? Hỏi ai ?!
- Cũng phải “ học nghề “ của chú !
- Đúng luôn !!! Tao giờ già rồi , không dấu nghề , vì nghề
nầy đối với tao … “ xưa “ (?!) rồi , giờ nghe tao nói , rồi
mầy học , dể lắm …
Tư Rèn đang ngồi thòng chân trên ghế bèn sửa thế vắt chân
chử ngũ , Hai Hùm tay vẩn nhắp kéo chóc chóc đều đều dài dài
càng ngày càng lớn , đi ngoài đường còn nghe chan chát huống
hồ nhấp gần lổ tai , vậy mà Tư Rèn không nói gì hay nó đã
quen tai như Bác Ba Phi : không phấp kéo là hai Hùm liền bị
Ba Phi rầy tức khắc: Sợ mõi tay sao Hùm !!!
Hai Hùm tỏ ra quan trọng , chả tằng hắng hai ba tua , Tư Rèn
sốt ruột :
- Lẹ lên , chú cứ rề rà , ho tới ho lui hoài , mệt chú quá !
- Từ từ , tao không biết phải mở đầu chỉ dạy nầy ở … khúc
nào ? Hỏng lẻ chỉ mầy cách gài bẩy cọp ?
- Trời ! Tui hỏng dám bẩy đâu !
- Chớ thịt đâu mầy nấu cháo ?
- Uý trời ! Sao chú lãng giang quá vậy ? Ông Sáu Hên cho
thịt …
- Ờ hé hé … Để coi … Mầy lôi ông cọp về , cọp giờ phải kêu
là “ ông “ nghe chưa , lôi ông về , bất kể ngày đêm , để lâu
thịt thúi , mất ngon , để ông nằm ngoài sân , đốt râu cái đã
…
- Chi ậy …?
- Đó là luật – luật rừng – lấy kềm rút móng , lấy móng … bán
tao , sau đó bẻ răng , cẩn thận nhe, bẻ nhẹ nhàng đừng cho
gảy chưn răng , bỏ răng vô hủ rượu ngâm liền …
- Chi vậy ?
- Cho thịt dính chưn răng không thúi , rồi mầy cũng … bán
răng đó cho tao luôn !
- … ??? …
- Lật ngữa “ ổng “ ra , lấy dao rọc da từ càm xuống bụng ,
nhẹ nhàng lột sạch …
- Rồi cũng bán da cho chú !!!
- Đúng ! Tao cũng mua da luôn ! Sau đó , mổ bụng lấy lòng ,
gan , tim phèo phổi để nấu cháo gọi là : chào lòng cọp hay
cháo cọp cũng vậy … còn thịt với bộ xương …
- Cũng bán cho chú luôn chớ gì, biết mà ??!!
- Không , tao không mua “ ngử “ đó !
- Hỏng lẻ bỏ ?
- Sao lại bỏ ? Bán “ ngử “ đó cho ông Chín Tiều để ổng nấu
cao, đó là cao hổ cốt ! Mầy thấy chưa Tư , cả thân hình ông
cọp không bỏ thứ gì cả , cái gì cũng xài được ráo !
- Quá đã !
- Bộ đồ lòng đem vô nhà , vuốt phân trong ruột già ra …
- Đúng , ruột già có phân, phải bỏ phân , không xài …
- Bậy na , phân đó là “ cứt cọp “ , mà cứt cọp là quí vô
cùng , quan trọng lắm nhen …
- Cứt mà quí ?
- Cứt gì không biết chớ cứt cọp là quí vô song ; nè , mầy
nghe người ta hay nói “ dựa hơi hùm “ không ? “ Hơi cọp “ có
người còn dựa vô để hù thiên hạ, huống hồ là … cứt ! Vì cứt
là “ hiện vật “ , rỏ rành rành , khỏi dựa hơi, mầy chỉ … móc
ra chơi tới tấp là ai cũng tá hoả tam tinh !!!
- … tui sợ nó thúi … ghê quá !
- Phơi khô chớ mậy , phơi cho thiệt khô, xong cất kỷ trong
nhà để dành hộ thân …
- Còn cách nấu cháo ?
- Tim gan phèo phổi xắt nhỏ như bộ lòng heo, đặc biệt , phèo
non : vuốt chất lợn cợn trong phèo ra , cái chất vàng vàng
đục đục đó phải để dành …
- Gì kỳ vậy ? Nghe mắc ớn !
- Mầy ngu quá ! Chất nhầy nhầy đó mà quậy trong tô nước “
mắm thấm “ rồi lấy miếng lòng chấm vô , nhai nó hơi đăng
đắng nhẩn nhẩn , chép miệng, chơi vô ly đế là ngất ngây con
tàu đi nghe …Khách quí loại tai to mặt bự mới được nhậu kiểu
đó nha , khách bá xàm , cà chớn cở sáu Đực , năm Cá trê …
thì đừng hòng rớ tới ! Tóm lại là nấu cháo cọp giống y như
nấu cháo heo … Chỉ khác là khác tô nước mắm thấm … một ông
cọp chỉ nấu một nồi cháo , ăn xong thấy nó ngon tới độ đi …
xà lỉa luôn chớ không giởn đâu ! (?!)
- … ?? … vậy là một tháng ba mươi ngày , tui phải “ chơi “
30 ông ?
- Chớ sao …
- Vậy tui bán vài năm là sạch bách , không còn một ông cọp
nào …để làm thuốc sao ?
- Đúng rồi ! Không cần vài năm , cho mầy hay , tao đã “ bán
cháo cọp có vài tháng “ mà tới bây giờ cả vùng nầy có còn
ông cọp nào đâu ? Hết cọp , tao đành giải nghệ , thế thôi !
- Tiệt giống cha nó rồi !
- Chớ còn gì … nưưưư ửa …
- Nhưng mà …còn những ông cọp ở miệt Bà Rá Tây Ninh Hớn
Quảng lận mà … xa lắm ! Trên đó còn nhiều cả đống , cả bầy ,
cả bầy , chạy nghẹt đồng …
- Thằng ngu , đường xa diệu vợi , về không kịp , thịt nó
thúi , nấu cháo chó cũng chê, ai dám ăn …
- Ờ hé hé , vậy phải làm sao ?
- Giờ vầy , tao bàn với mầy, mầy nên lên tận trển nấu cao hổ
cốt tại chổ , chịu hong ?
- Ờ Ờ … có lý ! Nhưng nấu làm sao ?
- Mầy bắc nồi nước sôi để sẳn , chờ khi ông Sáu Hên túm được
một em cọp, em càng già càng quí …
- Kêu ông Sáu thộp cổ ông cọp hả …Hé hé , thầy Sáu Hên quá
đã …
Ông Sáu đi ngang tiệm , nghe tiếng “ thầy Sáu “ , bèn đứng
lại, rồi bước vô :
- Cái gì , cái gì … “ ai kêu tui đó , có tui đây “ !
- Thằng Tư tính kêu ông bắt cọp cho nó nấu cao ! Hai Hùm lên
tiếng trước .
- Giởn nhột mậy Tư ?
Sợ ông Sáu nói hố , Hai Hùm đưa hơi :
- Thằng Tư nó kể với tui là ông Đi Tu trên rừng , ăn ớt thay
cơm – vừa nói Hai Hùm vừa nheo mắt cho ông Sáu hiểu ý – vì
ông ngồi tu mà cọp bu đầy …
- Nhưng …
- Nhưng gì , Hai Hùm tiếp , ông nói đi , tu bao lâu thì cọp
tới nạp mạng , nói đi , đừng giấu , ông tu với Bác Ba Phi đó
.. đó …
- …??!!...
Phải hồi lâu Ông Sáu mới hiểu hai tiếng “ đó đó “ , ông nheo
mắt với Hai Hùm , hai cha nầy hiểu nhau lắm …
- Nè Tư , Ông Sáu bắt đầu , tao ăn ớt tu là để cọp nó sợ ,
hể sợ là nó hỏng dám ăn thịt mình , mình thừa dịp đó mà túm
cổ làm thịt ! … dể quá …
- Vậy ông lên tu tiếp đi , tui theo nấu cao hổ cốt , bán cao
lấy tiền chia nhau xài … Ông ở không , chỉ ngồi dựa gốc ớt ,
rồi dụ cọp tới , túm cổ đưa tui là xong ngay , tiến bán chia
“ tứ lục “, ông 4 tui 6, dể quá ! Chỉ có vậy mà ông làm
không xong thì không biết ông làm gì cho nên chuyện !
- Mầy nói nghe dể quá ! Nè con , tu mười năm : cọp thấy mình
thì không ăn thịt . Tu hai chục năm : cọp , heo lăn chai ,
voi mới dám lại gần để mình rờ . Tu ba chục năm : cọp già ,
heo già, voi già sắp chết, thì tụi nó bắt buột phải mò lại
chổ mình tu mới dám … tắt thở … Vậy mầy muốn ở “ giai đoạn
nào “ ? 10 , 20 , 30 năm ?
- Ông tu bao lâu rồi ?
- Mới được … 3 ngày !
- Xời ! Mới tu ba ngày mà oải rồi ! Tui mà tu là tu đúng 30
năm chẳn !
- Giỏi ! Mỗi bửa cơm mầy “ mần “ mấy trái ớt ?
- Một chén cơm … sơ sơ chơi hai trái , được hong ? Hỏng có
ớt ăn cơm không ngon miệng nghen , tui quen vậy rồi mà …
- Nếu ăn 10 trái ớt chung một chén cơm ?
- Đi cầu nóng đít bà cố luôn …
- Bây giờ nếu ăn cơm 5 chén với một chén ớt ?
- Khùng !
- Nè , Hai Hùm xía vô , ông thầy Tu 30 năm để cho cọp nộp
mạng , mầy biết ổng ăn gì không ?
- Ăn chay ! Tu thì phải ăn chay , đúng không ?
- Tao có ngải , tao cho mầy uống vô bụng nửa hủ , tu 10 ngày
là cọp , voi beo gì thấy mầy cũng chết ngắt , tha hồ mà bắt
nấu cao …
- Ừ ừ … chỉ tui đi , tui muốn bán cao hổ cốt để làm giàu …
- Ngày mai , ông Sáu nói , mầy theo tao lên ngồi gốc ớt ,
tao cho mầy ăn ớt 10 ngày trừ cơm là xong …
- Ăn ớt hỏng ăn cơm ? Xong ngay , chú Hai hớt tóc lẹ lên …
- Từ từ … gì hối dử vậy ?
- Tui về rèn cái xẻn gấp , lẹ lên chú …
Tư Rèn hối Hai Hùm không kịp rái lổ tay cho nó , cũng chưa
kịp xịt nước vô cây chổi hôi rình để cạo râu ( râu nó có mấy
cọng le que ) , nó làm như gấp lắm , Hai Hùm và ông Sáu
không hiểu vì đâu , tự nhiên tư Rèn hối hả dử dội …Nghĩ chắc
nó khùng !
- Lẹ lên tui về gấp , chào ông Sáu, Thầy Hai nhe , tui lui
ghe …
Nói xong Tư ta xuống ghế đi te te …Hai Hùm nói vói theo :
- Trả tiền hớt tóc mầy Tư …
- Mai mốt tui trả !
- Mầy làm gì mà hối hả ghê dử vậy ?
- Tui về rèn gấp cái xẻn !
- Chi vậy trời ?
- Để đi tu …
- Trời , cái thằng , đi tu đem xẻn chi vậy ? Khùng hả mầy ?
- Để tui tự đào huyệt chôn tui !!!
- Trời ! Sao vậy ?
- Chớ ăn ớt thay cơm 10 ngày, thì sống sao nổi !!!!
- Trời !!! Tổ bà mầy Tư !!!
XUÂN
2010
Cốc Chủ