Bác
Ba Phi sau khi đi nhà thương “trị bịnh” gần
nửa tháng mới về.
Hay tin đó, bà con chòm xóm tới thăm rần rần.
Là bởi:
“Bà con xa, hỏng bằng láng giềng gần”.
“Tình làng nghĩa xóm, tối lửa, tắt đèn có nhau”.
“Nhất gia hữu sự, bá gia ưu”…
Đạo lý ở đời là vậy.
…Một thời gian sau, vào buổi sáng, tại quán
cháo lòng bà Sáu Mập.
Bửa đó…
Tất cả những diển viên…gạo-lức-rang của “gánh
bồ tèo BBP” (BBP = bác ba phi)…có mặt đầy đủ
để ăn cháo lòng, uống chà-phe…
Bấy giờ, Bác Ba Phi đã “lợi nghỉnh”, mặt mày
tươi rói…
Như thường lệ, ổng ngồi “cho hỏ” ở gốc quán
cháo và…nói dóc rân trời…
Hồi lâu, bổng có người “bắt quờ” hỏi qua
chuyện “đi nhà thương” của ổng:
- Hì
hì…Bác Ba “ở trển” về, có gì hay ho kể nghe
chơi đi…
- Tui
nằm bịnh viện, có gì vui mà kể…
Bà con muốn ổng kể chuyện vui, thế mà Bác Ba
Phi nói nghe trớt quớt!
Thấy vậy, thằng Tư Rèn cố tình…moi móc:
- Chẳng
lẻ Bác Ba không “nghe hoặc thấy“ gì ở nhà
thương, sao tệ vậy?!
Rồi tới Sáu Đực…hùa theo, chê Bác Ba Phi
hỏng tiếc lời:
- Đúng
!!! Đúng là Bác Ba Phi, bây giờ quá xá tệ
nha…
Sau cùng, khách và khứa trong quán cháo, hè
nhau…chê luôn:
- Hà
cớ gì, Bác Ba hỏng chịu “nghe với ngóng”…ở
trển he?!
- Tại
sao Bác Ba “hỏng chịu nghe ngóng” chớ???…bịnh
gì cử nè?!
- Tại
sao “cử” vậy Bác Ba???
Bị
“chê” ráo riết, Bác Ba Phi chịu hết xiết,
ổng phải “kiếm chuyện” thôi.
- …tao
tính dấu ”chuyện ở trển”…hỏng nói…
- Trời
đất, thì Bác Ba nói coi, có sao đâu, mà lo?
- Bác
Ba thấy gì nè ? Nói nghe chơi.
- …!!!...tao
thấy ít, mà “nghe” thì nhiều.
- Nghe
tiếng xe chạy chớ gì? Biết mà…
Bi giờ Bác Ba Phi hết im lặng nửa và bắt đầu
kể chuyện:
- ?&&&!=>>>…Đêm
đầu tiên ở nhà thương, đâu hình như…đúng nửa
đêm, tao nghe tiếng xe chạy ngoài đường…
- Xời…”nghe
tiếng xe chạy” thì kể làm gì ông ơi, khổ quá
nha!!!
- Hỏng
dám khổ đâu bây!!!
- ….lúc
đó, đồng thời, tao nghe dưới (nền) giường
tao nằm, có cái gì đó…cục cựa, rồi kêu “cà
ục – cà ục“ nghe rợn tóc gáy…
- Trời
đất ơi, cái gì vậy???
- Con
gì kêu vậy Bác Ba…?!
- ….))))ooooo))))oooo…(im
ru bà rù)
- Sao
Bác Ba im re vậy??? Kỳ he…
- Ban
đầu, tao hỏng biết chuyện gì, sau đó, tao…nghi
nghi…
- …$$%$%???....Bác
Ba nghi cái gì chớ?
- …=>>>…tao nghi là ở dưới giường tao, hay
đâu đó, thế nào cũng có con “Cù“ đang tu, bi
giờ nó đang…tính chuyện “trở mình” đó bây!!!(?!)
- Trên
thế gian nầy có “Cù Tu” thiệt hả trời!?
- ….??!!!...hì
hì, nó tu, sao nó…nhúc nhích…<<oOo><><>????
- Con Cù đang “tu” êm thấm, khi nghe…tao nói
dóc bên trên, nên nó…cười khửa khửa khửa…đó
nha(?!)
- …?!...##@#@#@#....hehehe…
- Ý
cha cha…sao tao ngại quá bây ơi…
- Hehehe…Sao
Bác Ba lại ngại nè?
- Nếu
Cù Tu đủ 9 kiếp, nó sẻ “bung” lên, gọi là Cù
Dậy…
- Hehehe…cù
dậy, thì sao nè…héhé…
- Nó
“dậy” thì nó “đi”, nó để lại “cái biển nước”
lớn minh mông thiên địa!
- Lúc
đó, dân Xóm nầy…sẻ chết ngộp hết ráo(?!)
- Tuị
bây biết “tại sao” cái Bắc, có tên là Vàm
Cống hong đó?
- Ờ
…ờ…!!!@???…nhưng mà, Bác nói coi…
- Hồi
đó, lâu lắm, cái Vàm đó, đâu có rộng bát
ngát như hiện nay, nó nhỏ híu hà, nhỏ tới độ,
chỉ cần kê “Một Cái Cống” là qua được Vàm…(?!)
- …?>?>?><?<?...Ối
chời chời…?!
- Khi
con “cù” tu đủ 9 kiếp…ở đó, nó liền “dậy“
một phát, thì chổ Vàm đó, nó rộng tét bét
như bây giờ (?!)
- …khửa
khửa khửa…!!! (giọng cười nghe….khó tả)
- …báo
hại, bây giờ muốn qua >><<>////oooo=>>> phải
qua bằng Phà…
- Má
ơi …thiệt hôn Bác Ba?
- Tao
nói dóc…mập béo gì chớ?....(???@@@!!!)
- …?!$%#@*& …( tè quá ) …
- Con
Cù Vàm Cống “dậy” rồi, sao Bác Ba còn sợ…ở
nhà thương?
- Một
con đã đi rồi…nhưng “chưa chắc ăn” đâu bây…(?!)
Bác Ba Phi nói “chưa chắc ăn” liền lấy tay gải
ót…rồi im ru bà rù…
Không khí bổng nhiên có vẻ nặng nề bao trùm…quán
cháo lòng!!!
Bác Ba Phi, ho ho hai ba tiếng, lặng lẻ thọt
tay vô túi, lấy bịt thuốc Gò(Vấp) quấn một
điếu bự cở ngón cẳng cái, phà khói như đống
un, quán cháo từ ồn ào, trở nên im phăng phắt,
không khí có vẻ khó thở, hình như ai cũng đang
chờ một cái gì đó ghê rợn, sắp được nói ra,
chắc là “thấy ghê” lắm…
Nhưng rồi, đang êm ắng, đám con nít, chợt cười
rộ, rồi 1 thằng…la lên:
- Ờ
ờ….hehehe…Con Cù, nó “dậy” rồi, là …phẻ!!!
Bác Ba Phi cho tụi nó biết như sau:
- Phẻ
??? Tày lanh! Tụi bây biết “con đi” đó…đực
hay cái hong, mà phẻ?!
- Chuyện Cù Tu…mắc mớ gì “đực cái” Bác Ba?
- Sao không? Nếu con Cù Đực “dậy” rồi…thì
kẹt “xóm mình” lắm nha.
- …$#$#$#%$%...sao
lại kẹt…???
- Nghĩa…gà,
con Cù Cái còn đang tu….hehehe…
- Khà
khà…con Cù Cái…nó sẻ đẻ ra bầy Cù Con…
- Hehehe…rồi
sao nè..khè khè…
- Thì…thì
cá…cái, mà…cái đám Cù Con sẻ “dậy” nửa…
- Hé
hé…Ý Bác Ba là dân Xóm Vàm, sẻ chết hết ráo
chớ gì?
- Tời
tời…ai cũng chết hả trời???(?!)
- Bác
Ba….có bị chết hôn?
- Má
ơi…thấy sợ quá nha…hì hì…
Nghe tới chết, ai cũng sợ, nhưng Tư Rèn (hỏng
sợ chết) nói:
- Bác
Ba, con mong xóm mình…có mớ Cù Con.
Bác
Ba Phi kinh hồn:
- ....Trời
trời!!! Mong chi vậy Tư Rèn?
- Đào
lên, bắt nó…mần thịt ăn, chớ chi ?!...Khửa
khửa khửa…
- Mầy
cứ lo ăn không hà, chết tới nơi mà hỏng lo…
- Tư
Rèn nầy…hỏng sợ chết nha…hé hé…
- ….Bác
Ba sợ chết hong đó??? Sáu Đực hỏi.
- Tao…vừa
sợ chết, lại vừa lo…
- ….>>>>…
tao lo nươm nướp…cái đám Cù Con…
- Sao
Bác Ba lại lo, nói coi…hehehe…
- Tao
lo “cù con” nó “dậy” bất tử đó nhen…
Lúc nầy Bà Sáu mập mới lên tiếng:
- Xời,
nếu sợ “cù dậy” bất tử, thì…né nó dể ẹt hà…
- Thì
giao cho thằng Tư Rèn với Sáu Đực, thay
phiên “canh” giùm!(?!)
- Canh
riết…làm sao ngủ…???#@#$#@#^^^???
- Thì
thằng Tư Rèn “thức canh”, thằng Đực ngủ…
- Rồi
khi thằng Tư Rèn ngủ…???
- …con
bà nó…$#$#$#$... thì thằng Đực thức canh….hehehe…
- Có
hai thằng mắc dịch đó…canh 2 đầu xóm, thì bà
con chỏng cẳng ngủ!!!
- Khò
khò…khửa khửa khửa…
Tư Rèn cười khoái chí, Sáu Đực đổ quạu, nói:
- Tao
bóp họng mầy, chớ ở đó mà cười khửa khửa…trước
mặt tao!!!
Bà Sáu chủ quán, nghe giọng cười khửa khửa,
bả cũng ứa gan…
Sau đó, cả đám cười rần rần: …Chợt một người
lên tiếng:
- Hỏng
lẻ “chuyện ở trển”, chỉ có vậy sao Bác Ba?!
- Thằng
Đực đạp xe lôi chở tao về mới là “có chuyện”
đó chớ!
- Thằng
Đực có ở đây hôn? Cái thằng…ba trợn quá nha.
- Sao
đó Bác Ba???...Có Sáu Đực nè…hehehe…>>>*/*<<<…
- Tao
hỏng ngờ, mầy chạy xe lôi, kiểu…trời gầm nha
Đực!
- …!?...gì
nửa đó…???<><>>>><><>???
- Mầy
chở tao ở nhà thương về, có thêm bả, với 4
ông già…
- Đúng
vậy…Sáu Đực “xác nhận” đúng như thế,
- …khi
mầy chạy tới cái cua chử ếch chổ Lung Tròn
Láng Le…
- Mầy
phát thinh…chổng mông đạp, mắc dịch mầy Đực,
chết nhe…
- …???...Sao
đó Bác Ba, nói nghe…
- ….đường
đang làm, đất đá đổ có đống có đống, thằng
Đực…lạng qua, thùng xe lôi…dở lên một bánh,
lạng lại, xe vảnh lên bánh kia…y như hát
xiệc…
- …báo
hại 4 ông già kia sợ té, ôm thùng lôi, mặt
tái méc…
- Sao
Bác Ba không la nó ?
- Chưa
kịp la…là xe nó cán lên cục đá bự…#@#@#@$#$...!!!
- Xe
tưng lên, sút thùng, chổng ngược, đổ dồn 6
người một đống!!!
- Quỉ
thần thiên địa ơi…Còn thằng Sáu Đực?
- Thằng
Sáu bay xuống mương, cái mặt như Hà Bá!
Bỗng
có người la lên:
- Mầy
thấy cái tội của mầy chưa Đực? Thằng quỉ?
- Bác
Ba nói quá ! Xe lôi sút chốt, rớt thùng sơ
sơ...
- Sao
ổng nói mầy chạy lạng…một bánh !
- Chớ
chạy thẳng, đụng đống đá cho...trào máu !?
- Bác
Ba còn nói, mặt mày như Hà Bá ...
- Há
Bá ??? Tui té xuống mương, dính có chút
sình!
- Tao
“chạy” mày nghe Sáu
Đực...
- Tui
cũng “chạy”
Bác Ba luôn.
- Bác
Ba Phi…nói dóc quá xá…
- Hì
hì…Bi giờ tao hỏng nói dóc nửa…
- Vậy
là Bác Ba Phi nói thiệt ???
- Bác
Ba nói thiệt chuyện gì…
- Thằng
Đực mí lị thằng Tư Rèn lo canh đi…hí hí…
- Để
tao ngon giấc ngủ trưa… !!!
Chàng Hiu
374