Lão
Thạch Hên, là bồ tèo ruột của Bác Ba Phi, lảo
Hên là tay nhậu trời gầm, khi đụng trận lớn,
cho dù ….bị “ nhổ cức cò “ chèm nhẹp đi chăng
nửa …Nhưng lảo nhứt định :” ngồi đồng “ tại
chổ, tránh ….đi lòng vòng để kiếm cớ
“ qua tua “ … Chớ hề !!!
Do đó, cứ tới tua
lảo, là lảo hả họng “ mấp “ sạch, hỏng chừa “
long-đền “ dằn đáy ly…Sáu Hên kỵ “ dằn - đáy “
lắm …
Chết bỏ mà !!!
Vì lảo nói :
- …Xuồng chìm tại
bến, cũng còn … dính dây cột sào, hỏng lo !!!
Ngoài
ra ….
Trong con người
ốm nhom sỏi đá đó, còn “ ẩn chứa “ một … kho
tàng “ ngãi nghệ bùa mê thuốc lú “ mà “ người
phàm mắt thịt “ lớ quớ, khó mà nhận ra …
Lảo hay nói vậy
và ai … yều bóng vía, nghe mà sợ luôn !!!
Cho nên … bà con
nể vì, gọi lảo Hên một cách “ tưng – trượng “
là Thầy Sáu cho oai !
Bởi vậy, Thầy Sáu
ta, thường …ngồi trên mây xanh, vừa nhậu … vừa
nói dóc rền trời, ngay cả Bác Ba Phi mà còn …chịu
hỏng thấu lảo ta nửa đó !!! ( ?! )
Thầy Sáu già …
trước tuổi, nhưng ổng hỏng chịu … già, ổng nói
như vầy :
-
Tao sao già ? Mà già chổ nào … chỉ coi ???
Khi Sáu Hên hỏi
vậy, đố ai dám hó hé, tài lanh …để chỉ “ chổ
nào già “ !!! Đố dám !
Vì bà con sợ, nếu
“ chót chét “ với ổng, lúc nhậu huỷnh cà na,
hết biết đất trời, ổng nổi điên, ổng thư cho
một “ bụng da trâu “ là đời tàn … như lúa lép
!!!
Tuy nhiên vì tánh
“ hịch-hạc” không mích lòng ai, cũng chưa bao
giờ “ ra tay “ với ai, lảo nói nghe rất dử,
tưởng trời sập tới nơi !!! Cũng bởi cái tật ưa
“ nổ “ đó đa !!!
Lảo còn hay giúp
đở bà con trong xóm khi hữu sự, thành ra ai
cũng mến …
Thầy Sáu Hên là
người Kong pong Som bên Cao Mên, qua
Việt Nam làm nghề “ bùa chú “ để kiếm
ăn và rồi gặp chổ “ đất lành chim đậu “, ổng
bèn … đậu luôn trong xóm Ngã Ba Vàm, trời xui
đất khiền, lại “ đậu “ kề nhà Bác Ba Phi … mới
chết chớ !!!
Bác Ba Phi và
Thầy Hên, hỏng hiểu sao …. nói dóc ăn ý nhau
lắm, cho nên bà con, coi đó là “ cặp bài trùng
“ và hai tay tổ nầy như là “
tay mặt tay trái “ của nhau vậy !
Thầy Sáu Hên làm
“ nghề dạo “ và cứ thế mà sống tà tà, bất kể
thời gian …
Sáu Hên làm nghề
: Nuôi con nít, sên bùa, đeo - niệc, chơi
gồng, nuôi ngãi, trừ tà, ếm bói, thư da trâu,
lên đồng … và đặt biệt là chuyên bắt mấy con
quỉ ...một giò, nó ưa đeo cây bần già nhác ma
…hay mấy con ma vú dài ngự tại gốc da đầu vàm
.
Con quỉ một giò
nầy ai cũng ngán nó, Thầy Sáu biết được, liền
ra tay “ cứu nhân độ thế “ và bắt nhốt “ ngử “
quỉ đó vô hủ, nhốt riết, vùng đó, quỉ 1 giò
hết sạch, còn con ma vú dài, đành bái sư phụ,
phải … bỏ xứ đi luôn !!!
Do đó, danh tiếng
Thầy Sáu Hên nổi như cồn, là do, lảo đi tới
đâu, quỉ trốn tới đó !!!
Thầy Hên thường
nói là ổng làm chuyện “ cứu nhân độ thế “ chớ
hỏng phải làm … vì tiền, nói chuyện tiền bạc
với ổng là ổng … nhằn dử lắm, hỏng nên bàn !
(?!)
Buổi sáng thứ
hai, không biết lúc ra chợ, ổng “ nài “ ( nài
nỉ ) đâu đó, mua được một
con khỉ già, Sáu Hên khoái chí, nói rằng :
- Con khỉ già nầy,
hỏng hiểu sao, nó “ láu cá “ hết chổ chê ! Nó
thuộc loại “ tay tổ “ và
khôn … hết phản luôn ! Tui còn phải … nể nó đó
nha !!! (?!)
….Và bửa đó, cái
bửa Thầy Hên mua khỉ, Sáu Đực chở mỗi một Thầy
Hên về nhà, không ai biết làm thế nào và tại
sao, con khỉ già đó lại cắn vô bẹ sườn Sáu
Đực, hoảng hồn, Sáu Đực nhảy xe, bỏ chiếc xe
lôi đang chạy ngon trớn, xe không ai cầm lái,
nó liền “ sịa “ ngang xuống mương, con khỉ đeo
cứng chiếc xe, còn chiếc lôi quăng Sáu Hên lộn
mèo 3 vòng, tưởng Thầy Hên “ tử nạn “ … nhưng
chỉ có tay chưn mình mẩy dính đầy sình và “ đồ
nghề “ của Thầy Sáu bay tứ tung, Sáu Đực bị té
chúi nhũi và đầu gối u một cục, còn chiếc xe
đạp lôi nằm chỏng gió kế miệng ao….!!! Hú vía
…
Bà con dòm cảnh
đó và thấy phát chán …cái tài chạy xe lôi của
Sáu Đực !
Chuyện xảy ra là vậy và chỉ như vậy, chớ hỏng
có gì khác … nhiều !!!
Mấy bửa sau, vào
một buổi sáng, tại quán cà phê cháo lòng Ngã
Ba Vàm, Ba Phi hỏi chủ quán là bà Sáu Mập :
-
Mấy rày, thằng Đực có tới đây chưa, chị
Sáu ?
-
Không thấy, nhưng chú Ba hỏi thằng Đực chi vậy
?
-
Nếu nó không ra đây uống cà phê thì đúng là nó
…mần huấn luyện viên rồi !
-
Nó
làm Huấn luyện viên hả ??? Dạy ai đó ?
-
Dạy …con khỉ già !!!
-
Trời !!! Hả ??? Ủa ?! He he he …Hết chuyện dạy
rồi he …
Nghe
bà Sáu Mập ….thất kinh, đám con nít bu lại rần
rần, hối như giặc :
-
Tiếp đi Bác Ba …
-
Nói dóc “ thiệt là dóc “ đi ông …
-
Chuyện nầy … tao nói thiệt …
-
Ờ
…thì dù là chuyện thiệt, nhưng Bác Ba …cứ nói
dóc đi ! ( hết biết luôn )
-
Trời !!! Đây nè bây, Ba Phi nói, hôm qua,
thằng Tư Rèn nó nói tao nghe, hôm nay tao kể
lại cho tụi bây với bà Sáu nghe …
Bà Sáu chủ quán
tài lanh :
-
Thằng Tư Rèn nó thiệt tình, nó mà kể, là coi
như thiệt rồi …Nhưng chú Ba nó cứ nói dóc đi …
nói dóc nghe đã hơn ! (
He he he … )
-
Thằng Tư kể, Ba Phi nói, nó thấy Sáu Đực chở
Thầy Sáu Hên trên xe lôi, Sáu Đực cứ chỏng
mông chạy bán sống bán chết ….
-
Chớ thằng dịch vật đó có khi nào chạy chậm đâu
?
-
Không phải vậy …
-
Chớ chuyện ra sao Bác Ba , kể lẹ đi mà … Đám
nhỏ lao nhao …
-
Tao nói tụi bây nghe : Sáu Đực chạy bán sống
bán chết … là do con khỉ già của Sáu Hên nó
cắn vô mông thằng Đực !
-
Ủa
… chớ hỏng phải …
-
Bị
khỉ cắn, mà Thằng Đực im ru, Thầy Hên thấy
thương Sáu Đực đứt ruột …
-
Vô
… chuyện đi mà …
-
Sau đó, Sáu Hên … vì cảm tình, tặng con khỉ
già đó cho thằng Đực …
-
Hả
??? Tặng khỉ chi vậy trời ?
-
Để
thầy Hên … có cớ truyền nghề dạy khỉ cho Sáu
Đực !
-
Trời !!!
-
Rồi sau đó, Lảo Hên còn truyền vài chiêu bí
mật thần sầu, rồi truyền luôn “ bài thuốc lú “
cho con khỉ đó uống, uống xong, nó “ khôn lên
liền “ và con khỉ già đó, tự nhiên, nó nghe
lời Sáu Đực, như học trò nghe lời thầy !
-
Ối
trời ….Sáu Đực làm … thầy khỉ hả ??? Hehehe …quá
đã !
-
Khi luyện cho khỉ “ thành thuộc “ rồi, bi- giờ
Sáu Đực, sáng sáng, sai con khỉ già mắc toi đó
… chạy xe lôi thế mình (?!) …
-
Ồi
trời !!!
-
Còn Sáu Đực chỉ nằm nhà, chờ con khỉ chạy tua
về là, Sáu Đực ra xe, thò tay lấy tiền cuốc xe
của con khỉ ! (?!)
-
He
he he … Tiền ??? Sao con khỉ nó biết tiền ?
-
Ê
… tụi bây nhớ là con khỉ già nầy tính tiền …
không sai một cắc nhe !
-
Ủa
, con khỉ mà biết tính tiền ?! Lạ nhe … Đám
con nít nghi ngờ ( cũng phải )
-
Thằng Đực dạy nó đó, con khỉ còn … biết thối
tiền xe nửa, mới ghê rợn !!!
-
Má
ơi …??!!
-
Nè
… bi – giờ “ trình độ học vấn “ của con khỉ đó
là Lớp Ba nhe ….
-
Vậy là bằng “ trình độ “ của ông Thầy Đực ?
-
Ừ
…Thằng Đực, có bi – nhiu … học vấn là dạy hết,
hỏng chừa !!!
-
Nhưng làm sao biết “ trình độ “ của con khỉ
chớ ?
-
Thầy Sáu Đực “ làm giấy xác nhận trình độ “ …
là xong, dể ẹt hà !!!
-
Xác nhận … mần sao, nói nghe thử ?
-
Giấy ghi “ Thầy Sáu Đực xác nhận : Con khỉ già
nầy Tốt Nghiệp Lớp Ba “
-
Ối
trời … hehehe …. Dể ăn quá hén ???
-
Con khỉ “ có trình độ “ rồi …thì …
-
….
con khỉ nó đâu có … ngu mà … lao động tay chưn
… chạy xe lôi …
-
Cho dù nó có học tới Lớp Ba đi nửa, nhưng con
khỉ vẩn là con khỉ … Sáu Đực biết vậy, cho nên,
cứ …thủ sẳn gói đậu phọng rang, khi con khỉ
chạy xe về nhà, nếu con khỉ ngoan ngoản đưa
tiền, Sáu Đực cho nó …ăn 2 hột đậu phọng rang
là con khỉ già mê tít thò lò …
-
…???... Hai hột ??? Trời !!! Kẹo bà cố !!!
-
Nhiều lúc, con khỉ già, vì nó có học tới “
trình độ Lớp Ba “ nên nó cũng biết
… tính riêng cho bản thân nó đó !!!
-
He
he he …Bác Ba tiếp đi …
-
Nó
mua riêng một gói đậu rang, nó …một tay cầm
gói đậu, một tay lái, còn miệng thì nhai, cẳng
… cứ đạp tà tà, con khỉ cứ thế, cứ thế đưa
khách lên xuống dập dìu …thấy phát ham !!!
-
???*&^%$# …( nghi nói dóc )
-
Bởi vậy thằng Đực …
-
Ủa
, ủa ??? Cẳng con khỉ cụt ngũn, làm sao nó đạp
tới cái “ mê đan “ xe được chớ ? ( Chắc hỏng
tin nên Bà Sáu hỏi cắc cớ đó nhe … hehehe )
-
Sáu Đực ….chỉnh lại “ bộ đồ giữa “ xe đạp là
xong …
-
Con khỉ chạy xe lôi … ông nội ai dám đi ?!!!
-
Thằng Đực treo bảng sau lưng con khỉ “ Xe nầy
của sáu Đực, bà con cứ ngồi, cứ bình tỉnh trả
tiền cho con khỉ, ăn gian là nó cắn rán chịu !
“
-
Trời đất ơi …
-
He
he he …
-
Có
bửa ế khách, con khỉ xách cây roi …. lùa khách
quen, lên xe lôi …
-
Hả
..??? Tời ơi là tời …!!!
-
…%^&* ….( hỏng hiểu )
-
Ai
…. chống cự, nó dở áo trước ngực, cho coi cái
bảng…là riu ríu lên xe …
-
Bảng viết gì mà … linh vậy ???
-
COI CHỪNG KHỈ CẮN ….!!!
-
Trời …!!!
-
He he he ….
Chàng Hiu
374