Bà Mười Móm là thầy chữa
bịnh ”con sỉ mủ” rất tài
tình...
Bịnh Con Sỉ Mủ là chưn răng
có mủ, nếu không kịp thời
chữa trị, thì nó lây qua
răng kế bên>>>nếu để nó lây
riết thì hàm răng sẽ rụng
hết ráo!!!
Bà Mười bị như
vậy...>>>...sau cùng, kết
cục Bà Mười trị được bịnh
nầy... khi hàm dưới rụng
răng sạch nhách và bả
cũng... biết được Bài Thuốc
trị bịnh con sỉ mủ luôn...
và Bà Mười làm thầy, bả trị
bịnh hỏng lấy tiền gọi là
”trị làm phước”.
Vì ”vật dụng” trị bịnh ”đơn
giản và rẻ tiền”>>>gồm Xương
Sống Rắn Mái Gầm cà nhuyễn,
trộn chung với dầu dừa rồi
thoa vô chưn răng có mủ thì
dứt bịnh...
Do đó, khi thằng Tư Rèn bị
sưng răng và chưn răng ”làm
mủ” nó tới nhà ông Chín Tiều
thì ổng...hết thuốc và chưa
Bổ Toa, nó ôm cái họng sưng
chù vù tới nhà Bác Ba
Phi...cầu cứu và Ba Phi chỉ
nó tới nhà Bà Mười...Thế là
Tư Rèn hết bịnh...
Buổi sáng, tại quán cà phê -
cháo lòng của bà Sáu Mập...
Đang có sự hiện diện của
”một mớ văn vỏ bá quan” của
xóm Ngả Ba Vàm:
Đó là Hai Hùm, Tư Rèn, Sáu
Đực...và bà chủ quán, cùng
dân ”chầu rìa” là một đám
con nít...lon con cóc
ken...mê nghe Chuyện Bác Ba
Phi!
Trong quán cháo lòng bửa
sáng đó...
Sau khi Tư Rèn nói hết bịnh
con sỉ mủ là do Bác Ba Phi
chỉ tới nhà Bà Mười trị
dùm...và ai cũng thắc mắc
sao Ba Phi biết Bà Mười mà
chỉ cho Tư Rèn, Ba Phi được
dịp...nói om sòm như vầy:
-
Cô Mười là dân Xóm Vàm có
chồng về Xóm Cồn, hồi nhỏ cô
Mười đẹp người đẹp
nết...nhưng về già>>>
-
Nhỏ đẹp>>>rồi về
già...>>>??? Bà Sáu hỏi hỏng
biết với ý gì, Ba Phi nói:
-
Bả bị bịnh ”con sỉ mủ” nên
bị móm>>>móm tới độ ”móm
xọm” đó bà...
-
Ý Bác Ba là muốn nói về bà
Mười Móm chớ gì. Hai Hùm nói
vậy.
-
Đúng, tao hỏi riêng thằng Tư
Rèn cái nầy...Ba Phi đột
nhiên hỏi Tư Rèn bất tử.
-
Chuyện gì đó Bác Ba..tui vô
can nhe...(Tư Rèn sợ Ba Phi
chửi sản)
-
Ừ thì mầy ”vô
can”...híhí...sợ tao chửi
sản hả con, hỏng có đâu!!!
-
Quá đã, vậy Bác Ba cứ hỏi,
rồi con...cứ trả lời...hé
hé...
-
Tao sao về già, bà Mười
Móm>>>bị
móm...???<>!!!...khà khà
khà...
-
...?!...ca
ca cái...cái mà cái...ai
biết đâu nà...!!!
-
Tao đố
thằng Hai Hùm...
-
Có gì đâu, tại bả...hỏng
chịu súc miệng...hehehe...
-
...?!...rồi
sao nửa mậy???///...
-
Ăn thịt
dính răng, thịt nó thúi,
răng bả sưng, bả nhổ...thì
bả móm, dể ẹt.
-
Ừ ừ....công nhận, bà
Mười>>>bả móm tàn canh
luôn...
-
Bi giờ, bà Mười Móm là thầy
chửa bịnh Con Sỉ Mủ...hây
đại tài. Bà Sáu nói.
-
Bà Mười bị
bịnh ”con sỉ mủ” là bịnh thế
nào, Bác Ba biết hôn...
Hỏi qua hỏi lại om sòm, nên
Bác Ba Phi phải ”nói cho rỏ”
cái bịnh con sỉ mủ...
-
Bịnh ”con sỉ mủ” là chưng
răng có mủ, răng lung lơ,
lâu ngày răng rụng...rồi
”con sỉ mủ” nó...ăn vô xương
càm, xương càm...teo lại,
nên bả móm xọm luôn.
-
Nghĩa là ăn thịt, thịt dính
kẻ răng bị thúi...thì con sỉ
mủ nó ăn vô chưng răng.
-
Ở dơ...thì
bị vậy...
-
....<>>>>???<<<<!!!...Cả
quán im re, rồi bất chợt, Tư
Rèn hỏi:
-
Khà
khà...cọp ăn thịt, nó đâu có
súc miệng, nhưng răng nó còn
nguyên, đó nha.
-
Ừ ừ...cọp ăn thịt, nó hỏng
súc miêng, nó đâu bị bịnh
con sỉ mủ, hén Bác Ba?!
Thì...cái cái...mà cái
cái...(tới phiên Ba Phi cà
lăm)
-
...???<ooo>!!!...Thấy Ba Phi
im re, Hai Hùm...khoái chí
tấp luôn:
-
Lâu quá tui
chưa hỏi Bác Ba, bửa nay,
xin mạn phép cho Hai Hùm
hỏi...sơ sịa một câu, vậy
được hôn...Bác Ba...hé...và
hé hé...hehehe...
-
Mầy hỏi cái
gì. mà mầy ”hé” kiểu đó vậy
Hùm? Bà Sáu hỏi vậy.
-
Tui hỏi ”tại sao con người
ăn thịt bị...rụng răng, còn
cọp ăn thịt thì răng hỏng
rụng...Bác Ba có giỏi, nói
coi...khà khà...
Bửa nay...Hai Hùm sanh
chứng, nên làm cho Bác Ba
Phi bị kẹt đạn rồi đây...
Ổng liền móc bịt thuốc gò,
quấn một điếu bự, bập khói
mù trời, quán xá im re, Bác
Ba Phi ngó lên nóc nhà, rồi
ngó ra sân, vì đang bị...bí
rị tại chổ...
-
Sao Bác
Ba>>>?!<<<Bác nói dóc ngọt
xớt, sao bửa nay bị bí...Hai
Hùm nói.
-
...?!<<<ooo>>>...Bác Ba Phi
lại im ru, bà Sáu la lớn:
-
Quớ, quớ giang hồ, Bác Ba
Phi nói dóc...mà bị ngọng,
nè giang hồ...hehehe...
-
Khửa khửa
khửa...
-
Hỏng dám bí
đâu...
-
Hỏng bí thì
Bác Ba nói dóc nghe chơi.
Sáu Đực...nhử Ba Phi.
Bác Ba Phi hỏng dám chậm trể
xí nào, liền nói vòng
vo...để câu giờ như sau:
-
Nè...cho tụi bây hay
nhe, là trên đời nầy, hỏng
có gì đáng sợ hơn cọp nghen.
-
...>?<?><?>...(dịch đại
là...biết rồi còn hỏi đố)
Thấy ai cũng nín thinh, coi
như ”chịu đèn”, Ba Phi hứng
chí nói tiếp:
-
...>>>...để
coi na...aha...dử nhứt là
cọp 3 cẳng, con chằn tinh 3
giò nầy nó dử tàn canh gió
lốc...nghe Sáu Đực!!!
Sáu Đực nghe xong, cảm
thấy...bực mình, dằn lòng
khỏng đặng, nói liền:
-
Xời...xời...(!?%$%#)=>>>...nửa...kể
chuyện cọp...nửa, chán phèo
ông ơi!
Nghe vậy, Ba Phi...hơi bị
nhột, liền lanh miệng...trớ
qua nghe cái xèo:
-
...ủa...mà
mà...hỏng biết, tao kể
chuyện cọp 3 cẳng...lần nào
chưa hè?
Bác Ba Phi đang đía ngon
trớn, bị chận họng, rồi làm
bộ hỏi đố, Sáu Đực nói luôn:
-
Bác Ba kể
chuyện cọp 3 cẳng...tui
thuộc lòng luôn rồi!
-
Giỏi, còn, còn...còn cọp 1
giò, tao kể tới lần thứ mấy
rồi Tư Rèn con?
Thằng mắc dịch Tư Rèn...bất
ngờ, liền xòe bàn tay
ra...đếm ngón:
-
Để coi...năm, mừ, mừ lăm,
hai mư...ai da...Bác Ba kể
tới lần thứ 102 rồi!
Cha hớt tóc Hai Hùm...chêm
thêm cái tủ đứng:
-
Kể rách
giấy luôn!!!
-
Trời hởi!!!
Nếu vậy, thì....thôi, tao
kiếu, tao về...
Tư Rèn sợ Bác Ba Phi đi về
thiệt, nó bèn...làm bộ nang
nỉ ỉ ôi:
-
Bác Ba ngồi
lại đi mà, Bác Ba có...cuốn
sách mà, kể mà, kể đi mà!!!
Bác Ba Phi nói chuyện cọp
trong quán Bà Sáu mập, vào
lúc sáng mưa ngâu tháng 7,
trời mưa thúi đất. Ổng tính
đi về, nhưng về nhà, rồi
khỏng có...cái gì làm hết,
còn nếu kêu thầy Sáu Hên
nhậu nửa...thì tiu-luôn, vì
mới nhậu...lết bánh chiều
hôm qua rồi, giờ nghe hơi
rượu còn...chán ván mặt mủi,
bi giờ ”còn bị” thằng Tư Rèn
có lời...nang nỉ, kêu ở lại
nói dóc...thì về sao được mà
về(?!)
-
Vậy giờ ở
lại, tao kể chuyện gì đây?
-
Kể chuyện
voi! Bà Sáu nói thẳng.
-
Ừ ừ...kể
chuyện voi đi Bác Ba...
Bác Ba Phi...hỏng đành về,
nhưng cũng, hỏng đành...hỏng
kể, nhưng kể là...kể làm sao
cho...thông lổ tai mới
được??? Cũng bởi...
Nói dóc...bậy bạ, cũng phải
nói ”kín-kín” một xí, nếu để
lòi tẩy là...ê càng.(??$$!!)
Ba Phi ngồi...thừ lừ một
đống, mặt mày có vẻ suy tư
trầm ngâm dử dội, bổng lấy
tay gải ót sồn sột, mặt nhăn
như khỉ, vậy là Bác Ba
Phi...đang bí rị hoàn toàn.
-
....??...((((o=>>>> (quán xá
im ru bà rù)
-
Trời...sao
quán xá im re, thấy ghê
quá...
-
Kể đại
chuyện voi cho rồi...kể đi
Bác Ba...
-
...??!!$%$%...<ó>...
Thầy hù Hai Hùm, thấy Ba Phi
im ru như vậy, hối thúc tới
tấp:
-
...????<>???...Bác Ba...già
rồi, mắc cở gì nửa...hả
trời, kể đại coi?!
Bất ngờ Bác Ba Phi vổ đùi
nghe cái bốp, nói oang oang:
-
Con voi nó
lớn dình dàng, nhưng bị nó
rượt, đừng ai sợ gì nhen...
-
Úy
mèn...vậy là Bác Ba hỏng sợ?
-
...tao hỏng
sợ như vậy...một lần rồi!
-
Hả?!...Ối
trời???...giờ Bác Ba kể
coi...
-
Mới hôm nào cà...để coi,
cách lâu lắm rồi...Ê
mà...bửa nào đó vậy Hùm?
-
Tời tời!!!??? Thinh không
hỏi tui...!#$#...Má ơi...ai
mà biết chớ???
-
...thì ừa...voi rượt, tao
chạy, tao ”me” cho nó chạy
sau, sau tao chừng 5 thước,
tao cứ ...giử y khoảng cách
nầy, tới khi gặp cái cây
nhỏ, tao quơ 1 tay vô cây,
nắm lỏng tay, thân
tao...quay vòng ”trăm tám”
là quay ngược nhe, đúng lúc
đó, tao thả tay ra,
rồi...tao chạy...
-
He he
he...Bác Ba...me voi, tưởng
sao, nhè chạy tắt bếp???
-
Tầm bậy
mậy, tao chạy...lòn ngược
dưới bụng voi, chớ bộ.
-
Quaaaa ...<><?!>>=>>>...rồi
sau đó?
-
Tao...thắng
lại, thì tao ở đàng sau đít
con voi...
-
Rồi sao
nửa???
-
...hí hí...tao đá
”song phi” vô...đít con voi
mấy phát!
-
Tời
tời...Bác Ba ”đá đít
voi”...??><??...hé hé...
-
Hehehe...
-
Khà khà
khà...nói tiếp đi ông...
-
Tao
đá...mỏi cẳng, rồi tao mới
chịu chạy thẳng nhe...
-
...?!...>>>??...Bác Ba đá
song phi như vậy...chết cha
con voi sao chớ?
-
...>>>khửa
khửa khửa>>>...
-
Như
vậy...chết cha cái mông con
voi rồi, ý cha cha...mô
phật!!!<>!!!
-
Rồi sau
đó...ra sao Bác Ba, kể
nghe...
-
Con
voi...chỉ nghe nhột, nó quay
đầu, thì tao đã...phóng xa
cả cây số rồi!
-
Mô
phật...lần hai...híhí!!!
-
Vậy là Bác
Ba chạy luôn?!
-
Tao
chạy...theo câu nói ”tránh
voi hỏng xấu mặt nào” đó
nhen!!!
-
Hehehe...
-
Còn cọp,
Bác Ba dám...đá đít cọp hôn?
-
Đít cọp...teo nhách thì khó
đá nha, nhưng mà, thật ra,
cọp 4 cẳng...là cọp thường
...hỏng nhằm nhò gì...mà lo!
Để tao kể cho nghe nè...
Bác Ba Phi kể lòng vòng, rồi
cũng...quay lại chuyện cọp
củ mèm mà mấy thằng con nít
hỏng biết, nhưng thằng Tư
Rèn...vẩn biết:
-
Xời...chuyện cọp 4
cẳng, Bác Ba kể hoài hoài
hà...
-
...?!...vậy
he...
-
Bác Ba kể
chuyện cọp khác đi...
-
Cọp ”khác”
là cọp nào?
-
Như cọp...1
cẳng, chẳng hạn!
-
Cọp 1 cẳng
tao kể rồi...
Nghe đám nhỏ...nhắc lớp, Bác
Ba Phi ”chiếp” trong bụng
liền và nói luôn:
-
Cọp 3 cẳng mới đáng ngại
hơn...nhen.
-
Trên đời
nầy có cọp 3 cẳng?
-
Có luôn, thợ rừng có 3 câu
nằm lòng để...né là: Thứ
nhứt là cọp 3 cẳng, thứ nhì
là voi 1 ngà, thứ ba là heo
độc chiếc...
-
...???...
-
....nè bây,
cọp 3 cẳng nó dử hơn chằn
tinh!
-
Chắc nó có tật...
-
Bậy na, nó bị dính bẩy vòng,
nó cắn cẳng để thoát thân,
cẳng nó, nó còn dám cắn, thì
huống hồ khi gặp người...
-
Vậy ý Bác Ba là cọp 3 cẳng
nó...dử nhứt thế gian chớ
gì, biết mà...híhí...
-
Chớ hề.
-
Sao
sao...?!...%$^%$...??
Bà Sáu chủ quán nghe ”chớ
hề” liền hỏi ”gặng” Ba Phi:
-
...chớ cọp nào dử
nhứt?
-
Cọp 1
giò!!!
-
Hả...?!...He he he...!!! Có
hôn???
-
Có luôn!!!
-
Sao có 1 giò
...???$#$#%$%!!!
-
Cop nầy dính bẩy 3 lần, nó
cắn đứt cẳng nó 3 phát, nên
nó giống...con quỉ 1 giò
...rồi cũng bởi vì nó đói,
nên nó quạu tàn canh gió
lốc...
Bà Sáu Mập, chủ quán cháo
lòng, lắng nghe kỷ càng,
liền...chận họng Ba Phi:
-
Có phải chú
Ba...tính kể lại...con cọp 1
giò ngồi gốc cây, rồi chú
chơi...ác, là ăn trộm thịt
của nó, phải hôn đó?
-
Ủa ủa...Bác Ba...ăn trộm
thịt cọp...hả ông?!
Bác Ba Phi tính quay lại kể
chuyện củ, nhưng bị bể mánh,
liền giả lơ, muốn kiếm
chuyện ”dử hơn”...nhưng tìm
chưa ra, khổ thiệt nhen. Bác
Ba Phi ngồi thừ lừ một đống,
tay gãi ngứa, tay vuốt
mặt...coi bộ ổng thất vọng
dử lắm...
Quán xá im re chờ nghe...hồi
lâu sau, ổng tìm được cốt
truyện, Bác Ba nói liền:
-
Chuyện cọp 1 cẳng đó, đâu có
ly kỳ bằng chuyện Cọp Không
Răng.
-
Ủa ủa...có cọp ”khỏng có
răng”...có thiệt hả?! Hai
Hùm hết hồn.
Bác Ba Phi nói nghe chắc cú,
chắc như đinh đóng cột:
-
Đúng vậy, có loại cọp
khỏng-có-răng...nghen Hùm...
-
...???!!!%$%^....má ơi...Hai
Hùm rên trời.
-
Khà khà...tính nói dóc để
qua mặt Tư Rèn hỉ...Bác Ba?!
-
Thì thì...mầy nghe rồi
biết(?!)
-
Úi chà
chà...quá dử, kể đi Bác
Ba...
Thế là Bác Ba Phi...hỏng dám
chậm trể, kể liền:
-
Chuyện nầy
xảy ra lâu lắm rồi, hồi tao
với ông Sáu Hên còn trẻ...
-
...???..((((o))))...(quán xá
nín thở)
Bác Ba Phi thấy ai cũng im
re chờ nghe, vậy là
ổng...trúng tủ và nói tiếp:
-
Lúc mới
khẩn hoang, đất đai tại đây
còn rừng cây um tùm, cọp ở
cả bầy, nên ai đi đâu, cũng
phải đi 2 người trở lên,
nhưng vẩn còn sợ thấy bà!
-
Ậy...dà...dà...Bác Ba có sợ
hôn đó?
-
Tao đi với
thầy bùa Sáu Hên, vì ỷ chả
có ngải, nên tao hỏng sợ...
-
Ờ ờ...
-
Tao xúi cha Sáu Hên dấn sâu
vô rừng tìm đất tốt, phát
rẩy làm lúa...
Bác Ba Phi bổng thèm thuốc
hút, khựng ngang, móc đãi
thuốc rê ra, xé tờ giấy
huyến, quấn 1 điếu bự tổ
nái, khói thuốc Gò...tuôn ra
miệng như đống un...
Quán xá tự nhiên ”lặng-im
như tờ chiếu trải”...Thấy
vậy, Bác Ba Phi kể tiếp:
-
Phát rẩy mới có mấy ngày,
tới bửa cơm...tụi tao hỏng
hiểu tại sao, cục mắm ruốc
để 2 thằng ăn cơm trưa, bổng
dưng...biến mất!!!
-
Trời!!! Ai lại đi ăn trộm
mắm ruốc vậy trời?
-
Rồi sau đó???
-
...hai thằng ăn cơm lạt,
uống nước lạnh...
-
Xời! Chuyện vậy mà cũng kể,
mệt quá nha...
Bà Sáu Mập chê chuyện...hỏng
hây, rồi than mệt, Ba Phi
nói luôn:
-
Chuyện mất mắm ruốc kéo dài
cả tuần lể...
-
Ai dám đùa dai với lảo thầy
bùa trời gầm Sáu Hên vậy
cà???
-
Rồi Bác Ba tính sao???
-
...hai thằng bèn đi rình...
-
Rình cách
nào Bác Ba?
-
...leo
cây...
-
...leo cây, chi vậy trời???
-
Leo cây để
rình, rình vậy cho hỏng ai
thấy...
-
...rồi
rồi...sau đó, Bác Ba kể
coi...
-
Tới giữa trưa, tao thấy con
cọp già, bò mọp sát đất tới
chổ để mo cơm...
-
Tời
tời...rồi Bác Ba bỏ chạy?
-
Chạy gì
được nè, phải ngồi im re
trên cây, nín thở coi thử...
-
...?!...
-
Con cọp bò tới gốc cây, tụi
tao ở trển...quíu cẳng, hỏng
dám ho...
-
...vậy là
sợ thiệt tình rồi...
-
Con thứ 2 xuất hiện, rồi con
thứ 3...tụi nó phát thinh,
mở...lá chuối, lấy cục mắm
ruốc ra, rồi...chia nhau ăn
ráo!!!
-
Trời đất!!!
-
Lúc đó tao mới thấy, cả 3
con cọp, đều móm-xọm.
-
...??!!...úy mèn, đã
móm...mà còn ”xọm”...thì
hỏng có răng rồi nhen...
-
Hehehe...
-
Vì vậy, tụi nó, chỉ còn
nước...ăn mắm ruốc thôi...
-
Ý Bác Ba
là...
-
Vì hỏng có
răng, nên tụi nó, chỉ ăn
đồ...nhuyễn đó đa!
-
Ối trời trời, sao cọp...rụng
răng vậy ta??!! Hai Hùm thắc
mắc.
-
Hỏi kỳ cục
vậy mậy, để Bác Ba kể coi,
rồi sau đó...ra sao?
-
Sau đó, hai
thằng tao trốn gấp.
-
Hehehe...huề tiền!!!
-
Chuyện có
vậy thôi hả? Sao con
thấy...hơi hơi dở, nhe Bác
Ba.
-
Tao kể dở
hả Sáu Đực?
-
Chớ còn gì
nửa?!
Bây giờ tới Hai Hùm nghe cho
đã, rồi mới xía mỏ vô:
-
....$%$???...Xời !!! Chuyện
dở ẹt.
Ba Phi nghe Hai Hùm chê,
chuyện đã dở...mà còn ẹt,
bực mình, kể tiếp:
-
....#$#!^%$...hỏng hiểu sao,
tao trốn, mà đám cọp đó nó
biết nhà tao?!
-
Hả???
-
Rồi nó bắt
heo mễnh nai tha tới nhà
tao...để cả đống cả lèn
trước sân...
-
Hả??? Cái
cái...mà Bác Ba được cọp,
ch...ch...cho thịt rừng, hả
trời?!
-
Vậy là ngon
quá xá...
-
Ngon con
khỉ, ý tụi nó là...nhờ tao
bằm thịt dùm!!!
-
Úy
mèn...hehehe...
-
Tao chưa
biết tính sao, thì cọp kéo
tới cả bầy, nằm chờ ăn lủ
khủ...
-
...??>?>?...
-
...bị tụi
nó ”bao dây”...bí quá, tao
phải bằm, bằm thịt mỏi tay
lắm nha...
-
Bác Ba lo
bằm suốt ngày, thì lấy gì
ăn...để sống chớ?Tư Rèn thắc
mắc.
-
Tao lấy
thịt rừng phơi khô, nướng
ăn...để sống bậy bạ qua
ngày...
-
Quá đã...hé
hé...
-
Cọp tới nhà tao ngày càng
đông, thịt rừng nó cõng tới
ngày càng nhiều, tao bằm
...chí tử luôn, bằm riết,
tao bằm hỏng xuể đó bây...
-
Rồi phải
làm sao???
-
Tao phải
kêu thầy bùa Hên tới bầm
phụ...một tay.
Thầy Sáu Hên...vừa bước chưn
vô quán Bà Sáu, chưa biết ất
giáp gì, lại nghe ba trật ba
vuột...liền chới với, nhưng
cũng hỏi liền:
-
Tao phụ mầy...cái gì
Ba Phi?
-
Bằm thịt rừng...
Sáu Hên...chưng hửng, hỏi
đại:
-
...hồi
nào...?!
Bà Sáu Mập chấp hai tay
trước ngực, xá dài:
-
Trời đất
quỉ thần ơi...thiện tai
thiện tai...hai ông luôn!!!
Thầy Sáu Hên...té ngữa:
-
Chuyện gì vậy trời???
-
...???!!!$#$#...
-
Mầy đương nói dóc chuyện gì
đó Ba Phi?! Thầy Hên thắc
mắc.
-
Bác
Ba...nói lén ông Sáu thầy
bùa đó...hehehe...Tư Rèn lẹ
miệng nói liền.
-
Rồi
rồi...có thầy bùa Hên đây,
tao cho mầy nói lén tiếp đó
Ba Phi, nói coi...
Ba Phi nghe vậy, nói luôn:
-
Tao với
thầy Hên ”làm mọi” mấy tháng
trời...đó Tư Rèn.
-
Gỉỉỉ...tao làm mọi cho
ai???<>!!!Mặc kệ Thầy Hên
hỏng hiểu, Ba Phi nói:
-
Thầy
Hên...chịu hết xiết, thầy
Hên trốn mất...ý ẹ thầy
bùa....hehehe!!!
-
Dỉ....!!!///??? Trời, thầy
Sáu Hên mà trốn>>>chuyện gì
đó mậy???
Tiếng thầy Hên nói...hỏng ai
để ý, vì cả quán đang nghe
Ba Phi nói chuyện cọp
...đang ở đầy nhà đầy cửa...
Tư Rèn thắc mắc:
-
Thầy Sáu trốn, giờ còn một
mình, Bác Ba làm việc sao
xuể?
-
Tao trốn luôn!!!
-
Trời
trời...rồi bầy cọp?
-
Không ai bằm thịt, nên tụi
cọp, bèn tha thịt đi giáp
xóm...
-
Chi vậy trời???
-
Nhờ bà con
bằm giùm.
-
Úy...trời
đất cơi!!!
-
Rồi rồi...
-
Cả xóm sợ quá, hè nhau bỏ
xóm trốn mất.
-
Rồi cái đám Cọp Không
Răng...ra sao???
-
Chết đói hết ráo!
-
Trời...!!!
Tới giờ phút nầy, Bà Sáu Mập
lại thắc mắc:
-
Ủa...mà sao, cọp hỏng có
răng vậy ta...hử>>>?!
-
Ờ ờ...tại sao cọp...mà lị
khỏng có răng, ta hé??? Tư
Rèn cũng thắc mắc.
Bác Ba Phi lấy tay...chỉ
thẳng qua Hai Hùm, rồi nói
lớn:
-
Vì bị Hai Hùm...nhổ sạch!!!
Bà Sáu mập nóng ruột :
-
Nhổ răng cọp...tế tổ mầy
Hùm?Thầy Hên thấy vậy, nói
theo:
-
Mầy nhổ răng cọp chi vậy
Hùm???
-
Tui bị...ông thầy già xúi
dại...
-
Thầy nào xúi mầy...kỳ vậy.
Thầy Hên lại hỏi tiếp, Hai
Hùm nói thẳng:
-
Ông thầy Hên..
-
Ê ê...
-
Tính chối tội hả ông???
-
Cá cái....mà
cái...cái...Thầy Hên cà lăm.
-
...khửa khửa khửa...Bác Ba
Phi cười nghe thấy ghét,
thầy Hên chửi liền:
-
Mắc dịch mầy Ba Phi...
-
Khửa khửa khửa...
-
Khà khà...