Mùa Hè là mùa… trúng tủ… của con nít ăn
chua…
Nhớ lại câu nói ông bà xưa:
Thằng nào hồi nhỏ mê ăn chua,
sau nầy… răng hỏng có sâu.
Thằng nào hồi nhỏ sợ chua, về
già… răng bị sâu, rụng hết ráo!(?!)
Lâu lâu ngẫm lại thấy, cũng hơi… hơi có lý…(?)
Rồi bèn… (mở ngoặc)… tài lanh xách rìu ra
múa vài đường… sau lưng bác sĩ nha khoa
một phát, về cái chuyện “sâu răng” như sau:
Đứa nào hồi nhỏ khoái ăn xoài chua, là vì…
miệng nó “có vôi”… nên khi nhai xoài chua,
cái chua nó tan trong miệng, nên nghe… đã
miệng cách gì, là bởi nước miếng nó có
“chất vôi”, rồi ăn chua, chua là “acid”,
acid trung hòa vôi trong miệng… nên ăn
chua nghe… nó khoái quá xá… mà lại hỏng
thấy ê răng…
Cũng bởi trong miệng nhiều vôi, nên khi
tuổi… hơi lớn, chưn răng bị… nhuốm lên… là
do nướu rặng…hụp xuống… để lòi cái chưn
răng vàng khè!?
Vì vôi đóng cặn thành miếng nhỏ, bó cứng
chưn răng… nên khổ chủ phải cạy ra… liền
liền, cạy riết… thì bị Nha Chu…
Cái… Nha Chu chỉ làm răng… lung lay xệu
xạo, nhưng lớ quớ… cũng rụng hết ráo!
Còn hồi nhỏ sợ chua là do “miệng chua sẳn”…
nên hỏng thèm chua, mà môi trường chua là…
miếng đất màu mỡ để vi trùng cày cấy…
Con “vi trùng răng” là… con sâu răng, con
nầy… nó ưa soi lỗ răng, có khi “cạp nát”
chưn răng, làm cho răng… gãy lọi chìa phao,
nên gia chủ thường bị móm!!!
…. múa vậy đủ rồi, bây giờ xin “đóng ngoặc”
khi… nói dóc xong!
Bi giờ… bàn tới…
Tháng nắng ăn cái gì ngon…?=>$$$%%%...
Trả lời luôn là tháng nắng… chỉ có ăn Xoài
Chua là ngon nhứt hạng!
Muốn ăn chua… cho ngon thiệt là ngon… thì…
“như” câu chuyện sau đây:
Ba thằng nhỏ, nhà thằng nào cũng trồng
xoài, nhưng tụi nó nói ăn xoài nhà “dứt
khoát” hỏng ngon… Thế mới rối chuyện đời
xưa…
Ba thằng tụi nó… khoái ăn xoài tượng của
Bà Năm và để “chĩa xoài” cho… chắc cú, tụi
nó chia nhiệm vụ: thằng leo cây, thằng
canh dưới gốc để… me gia chủ, thằng thì…
làm bộ vô nhà bà Năm xin uống nước hòng dò
la… động tĩnh chủ nhà, để nếu “có gì” thì
nó “ho” một tiếng, hai thằng kia… nghe
động… để tháo chạy tháo thân…
-
Bà Năm ơi… cho con gáo nước…
Nó cố tình la lớn xin nước… nhưng Bà Năm
nằm võng… ngủ im re…
Thấy bà Năm hỏng trả lời… nó liền khoát
tay, thằng ôn dật kia tức khắc leo lên cây
xoài tượng liền… hỏng dám chận trể…
Bỗng bà Năm nói lớn… cho nó nghe:
-
Tụi bây… hái xoài tao… ba lần
rồi nhen…!!!
Nó xanh hồn, tức khắc… móc gáo vô cây trụ…
bay thẳng ra cửa, chạy đứng tóc, hỏng kịp
la một tiếng… để cho cho 2 thằng kia… làm
thuốc…
Thằng leo xoài dòm nó chạy thấy ghê như
vậy, hỏng biết có chuyện gì… liền vội vã…
nín thở, ôm thân xoài tuột xuống ào ào…
nghe rát cái bụng, rồi cũng co cẳng, xé
rào, chạy… tắt bếp…
Thằng “canh chèo”… hỏng biết ất giáp gì,
thấy vậy… cũng chạy xì khói phía sau…
Sau vài phút, như thường lệ, ba thằng tụ
lại tại bụi tre tàu:
-
Mầy làm gì chạy… thấy ghê vậy?
-
Tao thấy… có ai… la gì đâu???
-
Trời trời… tụi bây biết bà Năm
nói gì hôn?
-
…?!#$#<=>..=…ai biết… =>???
-
Nói coi…
-
Ba thằng bây… hái xoài lần thứ
ba rồi nhen…
-
Ối trời… hehehe… đúng chóc…
-
Sao bả biết???
-
Ai biết đâu nà…
-
Hehehe…
Về sau nầy, tụi nó khám phá ra rằng, cái
võng bà Năm nằm được ngăn bằng tấm vách
liếp, nên dòm ra gốc xoài… bà Năm thấy hết
trơn…
Thằng leo xoài bị… quở:
-
Mầy dở quá…
-
Sao dở…
-
Hỏng hái trái nào…
-
Có nè… tao… lận lưng quần 1 trái…
-
Còn tao… có muối hột nè..
-
Ủa… thủ kỹ vậy he…
-
Hehehe…
Ba thằng chia nhau… cạp trái xoài… ăn trộm,
mỗi thằng cắn một miếng, rồi “lụm” hột
muối bỏ vô miệng, nhai từ từ… cái chua nó…
quện với cái mặn… nó làm cho cái họng chứa
đầy nhóc nước miếng… rồi cái chua không
còn, cái mặn cũng bị… đồng hóa hết mặn,
liền biến thành cái… chất ngon ngon giữa
trưa hè oi ả… nắng chang chang…
Tụi nó… thắc mắc:
-
??? Hỏng biết sao kỳ???..
-
Kỳ gì…???
-
Xoài nhà tao ăn… hỏng ngon bằng
xoài bà Năm!?
-
Tao công nhận…
-
Hehehe… y chang…
Xoài
tượng, xoài thanh… vừa tới lứa, tươi rói,
cuống trái còn chảy mủ, để nguyên vỏ, xắt
mỏng miếng lớn.
Nước mắm ngon pha đường cho ngọt ngọt,
quậy thêm tiêu sọ…cho khá khá…cở một chén
mới đủ cho vài ba trái, còn phải thêm cái
muỗng…để “húp nước mắm”.
Lấy miếng xoài bẻ xấp đôi, nhúng vô tô mắn
đường, hả họng cắt đứt tiện phân nửa, nhai
từ từ…để chờ….
Chờ cho nước dãi… tươm từ chưn răng… ứa ra…
rỉ rả… trộn với nước miếng trong họng,
trộn với cái chua chua, mặn mặn, cay cay,
ngọt ngọt…nghe nó đã cái họng quá xá… nhai
nhè nhẹ, rồi nuốt vô…
Cục bột nhão xoài với nước mắm trộn với
tiêu… tuột từ từ qua cổ họng…. rồi nó bò
nhè nhẹ qua thực quản… tuột lần lần xuống
bao tử… y như xi măng đổ vô cột!!!
Khi nuốt hết, chép miệng nghe cái khè… và
làm tiếp miếng khác…
Thỉnh thoảng lấy muỗng múc nước mắm tiêu
đường… húp sơ một bận… để tận hưởng hết
cái chua cay…của nắng hè… ba mươi mấy độ C
… rồi nhớ tới già…
Còn món xoài xanh bầm nhuyễn trộn với nước
cá kho…
Nước “xoài cá” nầy chan vô chén cơm… khỏi
phải tả cho dài dòng… ai cũng biết là sao
rồi… Nội cái chuyện “nghe” kể, nước dãi nó…
ri rỉ trong họng rồi nè…
CHÙM RUỘT TRỘN NƯỚC MẮM ĐƯỜNG.
Trái Chùm Ruột còn có tên trong giới (rụ)
“đế”… là “bò tơ vò viên”
Một trăm cây chùm ruột, hết 99 cây cho
trái chua lè…
Khi trái chua già bự, ta hái xuống một rổ…
rồi rửa sạch… để ráo nước…
Cho trái vô tô-đá (coi chừng bể tô) lấy
chày đâm tiêu… tọt nhẹ cho trái chùm ruột
bể ba bể bốn… nhưng còn lẩn hột trong đó…
Đâm hết một rổ chùm ruột xong, lấy nước
mắm + đường + tiêu sọ đâm to to… trộn đều
vô thau trái…dập dập, đợi chừng vài phút…
cho ai nấy chảy nước dãi…
Rồi lấy muỗng múc một muỗng “hổn hợp trong
thau”, hả họng cho vô…một họng, ngậm miệng
lại rồi nhai từ từ…
Lúc nầy, cho dù…chó điên đứng kề sau lưng…cũng
hỏng ai thèm hả họng để la…cũng bởi cái
họng đang “ngậm mà nghe” cái chất chua
chua ngọt ngọt mặn mặn…nó quấn xà nùi…đùn
cục đùn hòn trong họng…
Mấy thằng ăn một lèo hết sạch một thau
chùm ruột…nhưng thấy…còn thiếu…
Ngày hôm đó…uống nước tới chiều…muốn thấy
bà nội luôn…
Ôm cái bụng nước chang bang…mà cười ngất…đành
bỏ cơm chiều…
Và sau cùng là món ĐẶC SẢN MÙA HÈ.
Lưu ý là…trời sanh ra…mấy loại trái nầy
đều có đủ trong mùa hè….
Thứ nhứt…đu đủ…mới hờm hờm.
Thứ nhì…..cà tây vừa chín tới, còn cứng.
Thứ ba…...khế chua, trái còn sống nhăn.
Thứ tư……chuối chát đóng dóc (chuối chưa
già)
Thứ năm…quáy mít có cám (còn gọi dái mít,
bông mít…)
…Quáy Mít phải có cám đầy đủ, gần nủng,
quáy mít non sẽ bị sượng, ăn mất ngon.
Lưu ý coi chừng hái lầm Trái Mít Non Èo (nó
cũng có…cám) rồi chê tùm lum…
Tất cả “ngũ quả” trên, xắc hay bào xong,
không rửa, để riêng từng thứ…
Cách làm…cho 4 miệng ăn:
Đu đủ chẻ tư, bỏ vỏ, xắc mỏng, một trái,
bự cỡ bắp chuối.
Cà tây bổ hai, xắc lác, dăm bảy trái.
Khế chua (phải là khế chua) xác dài theo
thân trái, một chục.
Chuối chát để vỏ, xắc dài theo trái, một
chục trái
Quáy mít nhiều cám, cũng xắc dọc, nhưng
xắc hơi dầy dầy hơn những thứ kia.
Nếu 4 miệng ăn thì 20 quáy, ít hơi là trật
chìa…nhiều hơn là ăn bỏ mứa, uổng lắm.
Phải o-bế chén nước mắm đường cho ngon,
như sau:
Một chén gần đầy nước mắm ngon, đừng sợ
hao đường, cứ bỏ đường cát vô rồi quậy,
quậy tới khi đường bảo hòa nước mắm, nghĩa
là sát đáy chén còn lóng đường tráng đáy
chén, bỏ vô chén nầy cở 4 hay 5 muổng cà
phê tiêu sọ, càng cay càng ngon…
Cũng phải thủ hai ba cái muổng…để húp nước
mắm, hỏng húp, hỏng ngon!!!
Cách “ăn”…theo trong kinh…ta bà ha:
Lấy 5 miếng “ngủ quả” kẹp chung, nhúng
ngập trong chén nước mắm, hả họng…thồn hết
vô miệng 1 lần…
…Rồi bắt đầu nhai từ từ…
Cảm nhận đầu tiên là chất…mặn măn mẳn của
nước mắm, sau tới chất chát của quáy mít
chuối chát, rồi tới cái chua của khế…và tự
nhiên, nước dải…túa ra đầy họng, nó bắt
mình phải nhai, nhai nhè nhẹ, nhai kỷ càng…
Trong khi nhai, hỏng hiểu sao, đầu óc trở
nên…đờ đẩn, lú lẩn, rồi tánh ham…ăn chua
từ đâu…trong xó óc, cũng chạy về…dồn vô
cái lưởi…
Cái lưởi bây giờ là vua, nó làm cho…con
người có bộ óc nặng 1 kilô tư…trở nên…câm
lặng…ngậm mà nhai, nhai mà…hỏng biết mình
nhai!!!
Bao tử cuộn lên, cuống họng mở lớn, cái
chất sền sệt thấm đậm chua cay ngọt mặn đó,
nó thành…cháo loảng và từ từ…trôi qua yết
hầu, tuột dài dài xuống gần bao tử…rồi nó
dừng chút xí…và rồi bất chợt…rớt xuống đáy
bao tử nghe cái …phẹp…!!!
Ta…tự nhiên…vãnh môi, xệ càm, méo mỏ, hít
vô nghe…cái xẹt…trong khi hai tay thò vô
cái rổ….chuẩn bị…táp lần thứ nhì…rồi cứ
thế cứ thế….mà ăn no cành!!!
Lưu ý là…cứ để ý …trong khi “ăn” quáy mít
chuối chát…có tới 4 mạng, nhưng mà im
re…lo ăn, hỏng ai nói với ai tiếng nào,
thiệt là khác xa…khi nhậu, nhậu chỉ có 4
mạng…thôi hà, ấy vậy mà “mấy ổng” la…chỏi
làng chỏi xóm…rốt lại…hỏng biết mấy “ông
tụi”…la vậy…là la cái giống gì!!!=>>>$#$...
Bể mấy ổng quá xá…(?!)
Trong khi ăn quáy mít, thì thi thoảng chỉ
nghe tiếng húp nước mắm…rột rột…rồi im,
rồi nghe thằng khác húp…hai ba cái rột
liên tiếp…rồi cũng im re…lo ăn…
Ăn ào ào…mà hỏng nghe khua chén khua tô gì
ráo, chỉ nghe tiếng nhai…chóp chép kèm
theo tiếng “hít hà”…in như là…khoái chí tử…(???)
Khi còn vài miếng cuối cùng…mới nghe mấy
tiếng:
-
Tao công nhận…
Rồi sau đó:
-
Hehehe…mới đó mà…đá hết nà nó
rồi…
-
Hehehe…ăn đã thiệt…
Tả…sơ sịa như vậy là…đủ rồi, để khi Quí
Độc Giả…ăn thử thì…tả thêm…hì hì…
Sau đó…
….Thì…thi nhau uống nước lạnh (vì ăn mặn
quá cở) cho đã cái miệng và nếu uống nước
gáo liền liền…thì…cái bụng bự chang bang
luôn.
Nhưng bảo đảm là hỏng có “tháo tỏng” gì
ráo nha…
Vì sao vậy ???
Muốn trả lời, thì… một lần nửa, xin mạn
phép…lấy vải thưa che mắt thánh…để múa rìu
qua mắt thợ…lần thứ II…
Cũng xin bác sỉ…đừng dòm…nếu dòm, sẻ thấy
nói…bá xàm, oãi lắm…
Nói…trả lời nè:
Vì có tiêu trong đó, mà tiêu “làm cho ấm
bụng” nên…cái bụng…hỏng có sao…(?!)
Vì có “chất chát”, ở đây có tới 2 loại
chát: chuối chát, quáy mít chát…vậy hỏng
sợ!
Vì có đu đủ…lo tiêu hóa dùm (ăn mì vịt
tiềm có kèm thêm món đu đủ “bỏ chua”…cho
dể tiêu, thì ở đây…cũng vậy) hỏng sợ sôi
ruột, ruột hỏng sôi…thì lo con cóc khô gì?!
Tóm lại, cứ ăn quáy mít + chuối chát…rồi
thêm… +1+2+3…thứ…
…rồi cứ chấm mắm đường ăn thoải mái…hỏng
lo…chuyện gì hết ráo…
Món Ngon Mùa Hè…chỉ có vậy…
Quí vị nào chưa ăn…cũng nên ăn một lần cho
biết…
Còn vị nào ăn rồi…thì muốn ăn nửa hong…mùa
hè tới rồi đó…
Chàng Hiu 374
