Đoán mò…
Đánh Quạ là trò chơi… hiếm hoi…(?!)
Chỉ chổ nào (?) trồng Thuốc (Gò)… mới có
trò chơi nầy(??!!)
Và trò chơi nầy cũng “quến” con nít tới
người lớn vợ con đùm đề cùng tham gia…
Trò Đánh Trõng thì phải chuẩn bị “đồ chơi”
sẳn từ trước.
Còn Đánh Quạ (Oánh Quạ) thì không cần
chuẩn bị đồ nghề gì ráo nha.
Muốn chơi thì rủ nhau xuống ruộng, lấy “đồ
nghề tại ruộng” là… coi như xong!!!
Đồ Nghề để Đánh Quạ thì chỉ có 1 Trái Quạ
và mổi người một Cây Thuốc khô…
Trò chơi Đánh Quạ chỉ chơi lúc đầu mưa,
khi cỏ ruộng lên xanh đồng…
Khi cây thuốc được nhổ lên phơi khô, chất
đống trên đồng ruộng…
Vì lá thuốc đã bẻ và xắt phơi lâu rồi, giờ
mưa xuống, bà con nhổ cây thuốc cho trống
đất ruộng, phơi cho khô, để đem về chụm
lửa…
Trò Đánh Quạ không cần… tuổi tác, muốn
chơi thì nhảy vô, chơi mấy người cũng được,
nếu đang chơi… vợ kêu về… thì cứ ra về…
Con nít hay người muốn chơi, cứ rủ vài ba
thằng xuống ruộng, lại đống cây thuốc đang
phơi khô, lấy một cây, bẻ bỏ khúc ngọn,
chừa cái gốc thuốc với một đoạn cây khô,
sao cho “cầm vừa tay” là lấy…
Còn Trái Quạ (hỏng rỏ tại sao nó tên là
Trái Quạ) cũng lấy ra từ gốc cây thuốc lá
khô… để làm, nghĩa là đồ chơi “có ngay”
tại chỗ…
Bởi vậy mới nói “chơi đánh quạ chỉ có ở
chỗ trồng thuốc cái”… là vậy(!?)
Đặt biệt, gốc cây thuốc khi khô rất dai…
rồi còn dẻo, nên “đánh” nó hỏng bể, hỏng
tét, đánh hoài hỏng…ăn thua, chơi hoài còn
y nguyên hoài…
Khi có đủ mặt bá quan văn võ, thì nhào vô
tìm cây đánh vừa ý, rồi thì chùm nhum… lấn
nhau, để vừa chọn gốc thuốc khô cho ưng ý,
vừa cười nói rân trời…
Lúc nầy, không thèm phân biệt… già trẻ lớn
bé…
Khi chơi, ai cũng như ai, ngang râu trong
cách chơi, bình đẳng trong cách đánh…
Nghĩa là, khỏi đầu ai cũng phải “thắt”
trái quạ (giống như thắt Trõng)
Thắt là cầm cây thuốc rồi đánh trái quạ
từng cái một cho khỏi rớt xuống đất, rồi
đếm từng cái thắt, ai thắt ít nhất… thì
dính chấu.
Khi “dính chấu” thì phải Gửi Quạ, nghĩa là
phải Lừa Quạ…
Lừa Quạ… là phải thẩy Quạ cho người khác
đánh ra xa, rồi phải chạy lẹ đi lượm Quạ
chọi vô cho người khác đánh tiếp…
Khi chọi vô hay khi đánh ra, có người đánh
trái quạ bay… điệu nghệ như đánh
"ten-nit"… Nghĩa là ai cũng “hây” nên mới
có khán giả ngồi đường bờ lủ khủ để coi!!!
Phần trên là tóm tắt chuyện phim như tờ
“bò-gam”… ở rạp Chớp Bóng…
Phần dưới là phần… cứ coi như là “chiếu
phim”… miệng cho bà con nghe…
Trên miếng ruộng 30 cao nằm kề bên đám
ruộng trồng thuốc, cỏ lên xanh um, gần 20
nhân mạng, có lớn có nhỏ… rất lộn xộn, bu
quanh đám cây thuốc đã nhổ gốc gom thành
một đống, để phơi khô, bi giờ vỏ cây đã
thúi, mạnh ai nấy cùng gỡ vỏ cây thuốc khô,
gỡ… sơ sơ là có cây Đánh Quạ ngon lành.
Bởi cây thuốc khô bộng ruột, cho nên rất
dể tìm cây đánh quạ nhẹ, vừa tay, vừa ý.
Cũng… sẵn đây, ai khéo tay, gặp cây thuốc
“chiếc” (không cắt ngọn) thì lấy bẻ sát
gốc, chỉ chừa cái “gốc cái” để làm Trái
Quạ…
Sau khi đã “thắt” xong, ai bị “tội” Giữ
Quạ, thì cầm Trái Quạ đứng chờ cho mấy
người kia, lấy gót cẳng… ngoáy xuống đất
thành “cái lỗ” cạn ệu cho riêng mình.
Lỗ cách nhau hai ba thước là tùy tụi nó
chọn, vì gần quá, sợ oánh trúng mặt nhau,
còn lỗ xa quá… cũng sợ… hỏng ai cú-bồ!!!
Lỗ của ai thì người ấy “chấm lỗ”
Chấm Lỗ là lấy cây quạ… chọt vô lỗ của
mình, chấm lỗ người khác là Tử, khi tử
phải ra Giữ Quạ (lừa quạ) thế thằng đang
giữ quạ… Đó là “luật” chơi ai cũng rành.
Khi đâu đó đã sẵn sàng, thì bắt đầu… nhảy
cà tưng la hét, giống như bị khùng!!!
Bấy giờ thằng Giữ Quạ, muốn “lừa”(quạ) ai
là tùy nó chọn…
Thằng Tư giữ quạ, nhưng… xung khắc với Tám
Lùn, Tư ta đi tới trước mặt Tám Lùn và
đứng gần cái lỗ của Tám ta, rồi lấy Cây
Quạ… chọt (trước) vô lỗ Tám Lùn, tay kia
thẩy trái quạ lên cao mút tí tè, để cho
Tám Lùn đánh, miệng hô lớn:
- Hehehe…
tao lừa mầy nè Tám Lùn, chuối nè cưỡng…
Tám Lùn và hết thảy… 2 chục, những người
khác, ngửa cổ dòm trái quạ quay mòng mòng
trên cao… từ từ hết trớn rồi đi xuống.
Khi trái quạ rớt xuống “có mấy” trường họp
xảy ra:
1- Thằng
Tám đánh trúng trái quạ, trái quạ bay ra
xa, thằng Tám hỏng tử.
2- Thằng
Tám đánh hụt… nhưng nó chấm lỗ kịp, thì
hỏng tử…
3- Còn
thằng Tư chấm lỗ trước thằng Tám, thì
thằng Tám tử…
4- Nếu
thằng Tám chê thẩy quạ xấu… hỏng đánh, thì
nếu, trái quạ rớt xuống, nhè nằm gần lỗ,
thì Tư ta lấy cây đánh quạ của mình “đo lỗ”.
5- Nếu
trái quạ nằm gần lỗ bằng cây đánh quạ, thì
thắng Tám tử…
Tóm lại, chỉ có đánh trúng trái quạ thì
khỏi chấm lỗ, ngoài ra bất cứ “hành
động”gì thì thằng giữ quạ…cũng lo tranh
chấm lỗ… với thằng mà nó vừa lừa quạ.
Cái vụ “chấm lỗ” này… vui hết biết và cũng
vì “cái vui chấm lỗ” nầy, mà mấy cha lớn
vợ con đùm đề… cũng ham tham gia… chơi với
con nít!!!
Bởi… đất ruộng mềm, cỏ lên xanh rì, còn
cái lỗ ngoáy sơ sịa, nên… cạn ệu, rồi bởi
đi qua đi lại, nhè dậm mất dấu cái lỗ, cho
nên… hai thằng đua nhau “tìm lỗ để chấm”…
Chơi đánh quạ… ăn tiền là lúc kiếm lỗ của
mình… đây nha…
Lúc nầy, ai cũng… hồi hộp quá chừng và kèm
theo, là la… tét cuống họng luôn!
Một khi bị “thảm cảnh” đánh trật, hai
thằng vội tìm lỗ, lúc này tụi nó la ó sóc:
- Ê
ê… lỗ nè…
- Lỗ
ở sau… đít mầy đó…
- Xời…
lỗ ở… dưới cẳng mầy đó…
- Tao
chấm lỗ trước nè….
- Ê
ê… hỏng phải cái lỗ đó, nó nè… hehehe….
- Mắc
dịch mầy, mầy chơi… 2 lỗ hả???
- …
$#$#$... hỏng có nha, lỗ nầy là lỗ tao…
- Ê
ê… còn cái lỗ nầy của ai…
- Ai
biết nà…
- ….^&^&^&^%%???///(bà
bắn thằng nào chơi ăn gian)
Nếu thằng đánh hụt, nó tìm ra lỗ trước,
thì thằng giữ quạ phải giữ tiếp thôi…
Ngặt nổi… trong khi 2 thằng kia… gò lưng
tìm lỗ, thì mấy thằng khác lượm trái quạ
cầm trong tay… chờ 2 thằng kia… coi thằng
nào tử…
-
Tìm lỗ lẹ lẹ… tao ngứa tay rồi nha…
Nếu thằng giữ quạ biết thằng nào cầm quạ,
thì nó chạy lại lỗ thằng đó chấm, như vậy
thì thằng cầm quạ tử, nhưng sự đời… đâu dễ
ăn vậy đâu…
Nếu nghi nó cầm trái quạ trong tay, nhưng….
hỏng thấy nó cầm, vì nó… dấu tay cầm quạ
sau đít …hehehe… Vì hỏng thấy quạ, nên
không thể chấm lỗ nó được…
Chơi Đánh Quạ… nó “ác nghiệt” ở chỗ nầy nè…
hì hì…
Sau đó, cả bầy hỏng biết trái quạ… ở tay
thằng nào, thằng giữ quạ phải đi… lục-lạo
tay từng thằng, coi ai cầm, thì như chớp,
thằng cầm quạ… sợ quá, liền đánh trái quạ
văng ra xa rồi nó tức tốc chấm lỗ nó liền…
Lúc nầy trái quạ bay xa gần 30 thước…
Đúng lẽ, thằng giữ quạ phải chạy ra đó,
cầm quạ chọi vô, nhưng…
Hai ba chục mạng chạy tới chỗ trái quạ,
rồi áp nhau ngồi đâu đít vô trái quạ, ý là
để cho thằng giữ quạ hỏng thấy ai cầm quạ.
Lúc nầy là lúc chơi trò “khiêng quạ”…. vui
nhứt đây nè.
Sau khi cẩn thận… ngồi đâu đít cả bầy, còn
tay thì thò sau mông, cố ý nói lớn:
- Ê
ê… để tao nắm quạ cho…
- Kỳ
nầy tao nắm nhe…
- Mầy
đánh dở, để tao…
- Thấy
mẹ, trái quạ ai nắm rồi ta…
- Xong
chưa, đứng dậy bây ơi…
- Ò
e… con ma đanh đu, thầy tăng… đứng dòm,
tụi mình đánh hé…
- Khạ
khạ khạ… hè hè…
- Ê
ê… tao cầm quạ nè, chấm lỗ tao đi… kiếm ăn…
hehehe…
- Hỏng
phải nó, tao nè…
- Chuối
nè cưỡng… (tụi nó xài 3 tiếng nầy đều chi
luôn)
Lúc nầy, mấy chục cái họng la hét tứ tung,
rồi thằng nào cũng để tay sau đít, từ từ…
rã bầy đi vô… Thằng giữ quạ, hỏng biết ai
cầm quạ mà lần. Nó chạy lung tung, dòm sau
lưng coi ai cầm quạ… Còn thằng kia, nhứt
định… hỏng cho nó thấy sau lưng, làm bộ…
né tới né lui, rồi nó xòe tay ra… với thái
độ rất tức cười…
Lúc nầy, nếu ai ở xa dòm vô… thấy rất kỳ
cục, vì có vài thằng nhẩy, mấy thằng la,
mà thằng nào cũng… để tay sau đít, vừa đi,
vừa khệnh khạng… né thằng lừa quạ…
Rốt cục, thằng cầm quạ sau lưng… bất ngờ,
đánh trái quạ bay xa mút chỉ…
Thế là… chọc quê thằng lừa quạ…
- Tìm
con cóc khô á…
- Đi
“lụm” đi con…
- Hay
chờ tụi tao “khiêng” tiếp???
- Khửa
khửa khửa…
- Hé
hé… hè hè… hí hí…
Khi chơi đến lúc vui nhộn nhứt…
Thì cũng là lúc, mấy ông trung niên… già,
nghe la ó sóc ngoài ruộng, chịu hỏng thấu,
cũng mò tới tham gia.
Khi ấy, ai muốn chơi thì tới đống cây
thuốc khô, tìm một cây, để tới “thắt quạ”
với thằng đang bị lừa quạ là xong…
Ai thắt thua thì Lừa Quạ thế thằng vừa
“thắt” thắng…
Cứ nghe nói “thắt” trái quạ hoài, mới nghe
tưởng… hỏng có gì…
“Có gì” lắm đó nha… hỏng dễ ăn đâu!
Mầy thằng nhỏ, thắt quạ rất hay, có thằng
thắt 2 ba chục cái dẽ như chơi, có ông…
già thắt ba bốn cái thì rớt quạ, nó thấy…
tội nghiệp, nên cho ổng “thắt lại”, ổng
cũng chỉ thắt vài ba cái… lại rớt! Thế mới
có chuyện vui…
Khó thắt quạ, là bởi trái quạ bằng gốc
thuốc khô, lớn cở cườm tay, dài nửa gang
tay, hai đầu trái quạ hỏng tròn, hỏng láng,
vì lấy tay bẻ gốc, nên đầu quạ bị xừ…
Còn vì gốc chưa khô kiệt, nên trái quạ hơi…
ỉ ỉ, hơi trơn trơn, nhớt nhớt...
Trái quạ nó hỏng tròn, hỏng vuông, hỏng
dài, hỏng có gốc cạnh rõ ràng… nên khi
thắt ưa bị vuột… là cái chắc!!!
Còn khi “đánh” trái quạ… thì chưa chắc
đánh trúng, nếu ỷ mình lớn mà đánh hay…
Hỏng dám đâu…!!!
Khi thằng lừa quạ cố tình thẩy trái quạ
bay thẳng lên trời, cho quạ quay mòng mòng,
khi rớt xuống, trái quạ quay liên tu, nếu
hỏng phải “nhà nghề” thì…ndòm muốn lé con
mắt, cho nên đánh quạ ”mười lần, trật bảy,
trúng ba”… đó đa!
Rồi còn “cái vụ” tìm lỗ để chấm…
Phải “lanh trí” làm dấu cái lỗ… cho bí mật,
để khi gặp cảnh “điên đầu” thì tìm cho dễ.
Nhưng, do dậm đạp tùm lum, khi hữu sự… cái
lỗ bị “bình địa” mất rồi… huhu…
Do đó…
Chơi Đánh Quạ nó có cái hay riêng… đó đó,
nên dễ ghiền, dễ bỏ cơm, dễ bị vợ la…
Ai đã chơi, giờ… làm biếng, hỏng chơi,
ngồi coi một hồi…
Rồi bất chợt, thấy “nôn ruột” chịu hỏng
thấu, liền tới đống thuốc khô… lựa liền.
Đặt biệt nhứt…
Là khi chơi đánh quạ, luôn luôn có khán
giả ngồi lền khên… ở xa xa… xung quanh đám
ruộng, để coi… y như coi Đá Banh… xả nhà!!!
Những khán giả nầy là bà con cô bác… già,
cùng con nít ở gần đó tới… dự khán!!!
Cũng vì ngồi ở vòng ngoài, nên khán giả…
già với trẻ, dòm thấy hết ráo:
- Hehehe…
Ê ê… Tèo Lự… chấm ông Tám…
- Ông
Tám vắt quạ sau lưng ổng đó…
- Chọi
quạ đi ông tám… ớ ơ…
Khi nghe “điềm chỉ viên”… chỉ điểm, ông
Tám Tạp Hóa… hoảng hồn kinh, vội móc trái
quạ sau lưng…quăng đại ra xa, ổng liền lật
đật lo tìm lỗ chấm…
- Ủa
ủa… quái lạ… lỗ tao đâu bây…?!
Nhưng khổ nỗi, tụi nhỏ chơi ác, nó ngoáy
tới 2 cái lỗ khác… dùm ổng, rồi hét:
- Lổ
đó đó…
- Đâu
đâu… chỉ tao lẹ lẹ…
- Ông
Tám… lỗ nè… lỗ nầy nè… hí hí…
- Chấm
vô đi ông…
- Ủa
ủa…<><><>…???
- Nó
đó… chấm vô…
- Khửa
khửa khửa… >>>$%$%$%%$<<<... (mụ nậu cũng
đậu chuối khô)
- Nó
đây he… tao quất vô nè… hehehe…
Ông Tám Già thấy tụi nó chỉ lỗ tùm lum,
ổng cầm cây quạ chạy lung tung như “chó
đạp lửa”… bí quá, ổng phóng tới, chấm đại
vô… cái lỗ bá vơ…!!!
Thằng lừa quạ hỏng chịu, áp nhau cãi… từa
lưa hột dưa, làm cho mấy “tay chơi” cười
muốn tét bản họng, còn con nít thì la ó,
nhẩy cà tưng… như bị bịnh điên…
Khán giả bên ngoài… cười cho đã miệng, rồi
la vô:
- Lỗ
đó tụi nó mới ngoáy… hehehe…
- Ông
Tám tử rồi mà…
- Chịu
đi ông…
- Tính
ăn gian hả…
- Đi
lừa đi… mau coi… hehehe…
- Ủa
ủa… vậy he… $%$#$%$...
Thế là khán giả mần trọng tài luôn…
Cả chục bà già la ó… ông Tám riu ríu, chạy
lúp xúp… đi lượm quạ, để chọi vô… úi chà
chà… dòm thấy…cái mà thấy thương… luôn nha…
Vợ ổng… lén ổng làm khán giả, nhưng khi
thấy ổng đi lượm quạ, nóng ruột… hét:
- Bán
quán hỏng lo, lo đi Lừa Quạ… xời xời…<$$$>!!!<ooo>…
- Cái…
cá cái… mà mà… ủa ủa… bà đi đâu đây…?!
- Đi
coi… được hong???
- Ối
chời chời…. hehehe…
- Xíííi…
>>>Oooooooo….
- Khửa
khửa khửa…
Nè nè…
… Có bữa, bà con… quởn, ngồi nghẹt bờ… để
chờ tới giờ Đánh Quạ nữa đó...
Như vậy, mới gọi là… bó tay…
(có 3 chấm lớn kèm theo)
Chàng Hiu 374
