Tập Truyện BÁC BA PHI

 

 

   Đi Tu

Tập Truyện BÁC BA PHI
 
  
Lão thầy bùa lổ ban Sáu Hên ngày nào cũng gầy độ nhậu, nhậu miết…ốm nhom.
Do đó, lảo “nhận thấy”, cứ nhậu riết riết…hoài, thế nào cũng “hư-ngừ” cho coi.
Đã vậy, rồi khi nhậu ba ngù, ổng hay la ó, múa tay ra oai…
Sau cùng, ổng nhận thấy…cứ nhậu vậy…rất khó tu tâm dưởng tánh…(?!)
Cho nên thầy Hên…âm thầm trốn Bác Ba Phi, đi đâu…hỏng ai biết!!!
Người ta đồn là thầy Sáu Hên đi tu ở đâu đó, nhưng…
Cuối cùng…đoán mò mãi, cũng hỏng ai biết thầy Hên đi tu ở đâu…
Một thời gian sau…
Tại quán bà Sáu Mập, chuyện ông Hên đi tu, bắt đầu lộ diện, khi Bác Ba Phi nói:
-         …thầy Hên lên giữa rừng tràm, cất chòi làm Cái Am, để tu đó nha.
Hai Hùm, nghe vậy…chới với, ngạc nhiên:
-         Ủa…???
-         Nè nè…Hai Hùm, mầy…cũng tới cái am đó đó?
-         …?!...(((o)))… (Hai Hùm…nín khe) Ba Phi nói luôn:
-         Tao mầy, ông Chín Tiều, tới am đó, lúc ổng chuẩn bị ăn cơm, nhớ hong Hùm?
Hai Hùm im ru, nhăn mặt, lấy tay…cào ót soàn soạt, thằng Tư Rèn thấy vậy nói:
-         Thầy Hên đi tu…thì ổng phải ăn chay nghen…
Sở dỉ thằng Tư nói thầy Hên “đi tu phải ăn chay” là bởi thầy Hên hay nói…
-    Trong đời tao, tao nấu chay, ai ăn thì ăn…còn tao ăn mặn…Ba Phi nói:
-         Nè…Tư Rèn =>>> !!!...thầy Hên ăn chay 100% nghen! Tư Rèn hỏi liền:
-         Đã “ăn chay”…sao còn là chay một 100 phần 100??!!
-         Là…đủa bằng nhánh trúc, chén bằng mũn dùa, cơm nấu bằng hủ sành…
-         Kỳ vậy ? Tư Rèn thắc mắc.
-         Kỳ gì, ổng nói ăn chén thường, đủa thường, nồi thường, sẻ dính chất…phàm, còn cơm phải nấu trong hủ chao sành còn mới, đó mới là…tu thiệt thọ…(?!)
-         Quuuaaa…%#####$=è>>1<<<…hehehe…Bác Ba kể tiếp coi.
-         Lúc tới thăm thầy Hên, thằng Hùm thấy cái chén, tưởng là cái gáo…uống nước, mầy lấy múc nước, ổng chửi mầy quá xá, nghe Hùm?
      Nghe 4 tiếng “chửi mầy quá xá”, tay Hai Hùm…hơi nhột, chối gấp:
-         Ê ê…tui hỏng có bị thầy Hên chửi nhe…
-         ….??!!...()()/*/*-+*/…
-         Ủa…chớ ai bị…vậy ta…hé hé?!
Tư Rèn khi nghe nói ‘thầy Hên chửi” (bất cứ là ai) nó đều khoái chí, cười hé hé…nhưng Hai Hùm im ru bà rù luôn:
-         ...(((<><>)))…
-         Thôi để tao kể tiếp…
-         …+=|\)*(>=….>>>>…
-         … tụi tao ngồi đó, vậy mà ăn cơm, thầy Hên hỏng thèm “mời lơi” một tiếng!
-         Hỏng lẻ ông cố Hên…cố ăn ?!
-         Ổng ăn cơm với chao, có gì ngon, để “cố ăn”chớ!?
-         Vậy sao thầy Hên hỏng mời? Tư Rèn thắc mắc.
-         Ổng nói, cơm ít, nếu mời…thì cơm hỏng đủ ăn…hehehe…
-         Ờ ờ…còn nếu đủ cơm, thầy Hên…dám mời hong?! Tư Rèn hỏi. Ba Phi nói:
-         Ổng nói…nếu cơm có đủ, ổng cũng…hỏng cho ăn…(?!)
-         Hehehe….kỳ he…sao vậy???
-         Ổng nói, miệng mồm tụi tao mắm muối phàm tục, nếu ăn chung…thì sự tu hành của ổng…mất hết linh nghiệm!(?!)
-         E hèm…cái cái…mà….Hai Hùm nói hỏng ra hơi. Ba Phi tiếp:
-         Tụi tao ngồi coi thầy Hên ăn…mà phát thèm…
-         Kể nghe…
-         Ổng lấy đủa trúc, bới cơm trong hủ sành ra gáo dừa, gắp cục chao bỏ vô, rồi chan thêm xí nước chao, ổng…trộn sơ, rồi lua một hơi sạch chén…
-         Hehehe…
-         Thầy Hên nhai ngồm ngoàm, tao thấy nó…phàm phu tục tử gì đâu…
-         Hé hé…
-         Ổng vừa ăn…cơm một họng vừa nói chuyện, nên rất khó nghe…
-         Ổng nói gì mà…khó nghe?
-         Ku như Kao Gầy mới Gọ Gà Ku nen…(tu như tao vầy mới gọi là tu nhen)
-         Chời chời…Bác Ba nói…chậm chậm xí coi…hehehe…
-         …Kao ăn uống Khăm Gính Gáng ghì Kới phàm Cần, phải hôn…cái Ám Nậu Nẹt…bù khú…bê Kha…Kụ bây?
-         …công nhận, ổng nói khó nghe thiệt…Rồi sau đó?
-         Lão Hên chơi sạch nồi cơm, tụi tao đói bụng quá cở, ruột sôi rồ rồ…
-         Rồi sau đó?
-         Ngồi “coi miệng”…thấy ổng nhứt định hỏng cho ăn, tụi tao “lui ghe“…
-         Vậy là hết chuyện?
-         Chưa đâu, cả tháng sau, ổng không về…
-         …>>>100>>>…đi luôn hả???
-         Tao tới chòi, mà bấy giờ, ổng gọi là Cái Cốc…
-         …Cốc hả…(?@!)...Khửa khửa khửa…
-         Tao thấy Cái Cốc vắng hoe, quang cảnh tiêu điều xơ xác…
-         Rồi sao…
-         Cái Cốc đó, hỏng biết tại sao…bị phá tanh banh.
-         Hả ??? Thôi rồi…hỏng lẻ…##c@p##%%%....Tư Rèn mất hồn.
Khi kể tới đây…bất giác Bác Ba Phi khóc rống…tại chổ:
-         Tao khóc hu hu…tao thấy thương ổng quá nha…hu hu “và” hu hu…
-         Bác Ba khóc hu hu mà còn “và hu hu” con nghe…hỏng vô nha…
-         Nghe hỏng vô kệ mầy…huhu,huhu,huhu…tao nghĩ tới cảnh…cọp ăn thầy Hên, nó xé cái xác già…nghe tèn tẹt, tao muốn khùng luôn!!!
-         …###...thịt ông Hên, mà Bác Ba nói như giẻ rách, xé nghe tèn tẹt, mắc ói!
-         Mầy quên thầy Sáu Hên…có bùa gồng hả?
-         …>>>||||||….thầy Hên có bùa gồng, thiệt chớ???Kể nghe luôn coi.
-         Thiệt mà…có lần, ổng kêu tao lấy rựa, chặt vô bộ giò ốm nhách của ổng..
-         Tời tời…chi vậy???
-         …ổng nói, nếu tao hỏng chặt, là tao khi dể…bùa gòng của ổng!
-         Ối chà chà…Bác Ba dám “chơi dại“ hôn ?
-         Bịnh gì cử ??? Tao cầm rựa, chắp hai tay, tao quất vô ống quyễn của ổng… nghe một cái “cản“…lửa nháng xanh lè luôn!!!
-         Cời cất cơi….+++=<><>=?!
-         Tao giựt mình, coi lại, cái rựa mầy rèn, nó mẻ một miếng bự chà bá(?!)
-         Còn cẳng thầy Hên???
-         …còn nguyên…
-         Hehehe…y như trong kinh luôn…
-         …ý ẹ…rựa mầy rèn sao dở òm vậy Tư?!
-         Nhíp xe mà dở!!!? Bị chê, thằng Tư trả lời nghe xụi lơ, Ba Phi tới luôn:
-         Giờ tao quay lại “chuyện tu hành” của ổng. Tao thấy cái Cốc tanh bành…tao ôm chai đế, tao khóc hu hu, kể lể đủ thứ chuyện “hằm bà lằng xắn cấu”.
-         Bác Ba kể cái giống gì…nói nghe...
-         Tao kể : Ngày nào tui với anh cũng nhậu, ăn cùng no, nhậu cùng say, anh say tui cỏng, còn tui say, anh chỉ bá vai, anh lôi tui đi…như lôi trâu…hu hu…
-         Kể hết đi Bác Ba…đừng dấu gì nha…hehehe…
-         Tao tiếp nè…Anh biết hong, anh kéo xển tui, cẳng tui…tróc móng hết ráo…
-         Có chuyện kéo xển nửa hả…Tư Rèn hỏi, Ba Phi hỏng trả lời, nói tiếp:
-         Giờ anh “đi” rồi, lít rượu nầy tui đổ phân nửa cúng anh…hu hu…chớ cúng hết 1 lít, anh sẻ say…thấy ông bà ông vãi anh, anh Sáu ơi…hu hu và hu hu…
-         Bác Ba khóc, tui nghe…gượng gạo…gì đâu nha!
-         Kệ tao…hehehe…
-         Kể tiếp đi Bác Ba…
-         Tao lấy chai đế, rút nút, định đổ…cúng ông Hên…
-         Bác Ba đổ rượu…thiệt hả…?!
-         Tao mới “định” thôi, bổng tao nghe tiếng tằng hắng a-ha-ha…hai ba lần!
-     Tời tời…ai vậy…???…#####&&&…?!
-         Tao ngó dáo dác, hỏng thấy ai…tao hoảng hồn kinh luôn…
-         Hả hả…có ma thiệt hả???
-         Tao tưởng ma hiện hồn, nên tao rung thấy mồ tổ, tao bèn…khóc rống…
-         Bác Ba…khóc lại…coi…
-         Anh Sáu sống khôn thác linh, về phò hộ thằng Ba Phi nầy, hu hu, chớ Bá Nha mà ngũm, thì Tử Kỳ…mắc mớ gì phải ngũm theo, anh Sáu ơi…hu hu…(?!)
-         Khửa khửa khửa…Bác Ba khóc “khôn” quá hé?
-         …tao khóc tiếp…hu hu…hay là vầy…hu hu…
-         Là vầy…là sao, nói coi…
-         …tui “nối gót” theo anh, cho có bầu có bạn…hu hu…
-         …?>>>$$$@@hehehe@@###...?!?…phải vậy chớ…
-         Tao kể…thê lương như vậy, mà hổng nghe tiếng trả lời…
-         Hay là thầy Hên…bị cọp cắn thiệt rồi???
-         …bổng…tao ngó lên cây, thấy thầy Hên ngồi cho hỏ…ở trển…
-         Hì hì…ngồi đó, thầy Hên có nói gì hôn?
-         Ổng nạt: -Tao sống nhăn nè, mày đổ rượu…uổng vậy Ba Phi?
-         …=>>>$$$<<<=…OOOO…
-         …Ba Phi, mầy khóc, tao nghe…tao ngượng miệng dùm, đó nha…(?!)
-         Ổng ở trên đọt cây chi vậy trời? Tư Rèn hỏi.
-         Ai biết đâu nà, mầy coi…cái cây bự tổ nái, vậy mà ổng leo tuốt trên đọt, tao hỏi:  Anh Sáu tu ở…trển hả? Ổng trả lời:
-         Ổng lẻ tao quởn, lên đây hóng gió, thằng ngu!!!
-         Trời…rồi sau đó…
-         Thầy Hên thấy tao…đứng chờ ở dưới…
-         …???...rồi sao???
-         Ổng nạt tao…Mầy về đi…
-         Vậy là Bác Ba đi về…
-         Chưa đi, còn đứng…
-         Rồi sau đó…???
-         Ổng lấy dàn thung…bắn đạn chai xuống…
-         Trúng…Bác Ba hôn…?
-         Trật lất…
-         Trời…rồi sau đó…?
-         Tao về luôn…
-         …?!...


                                   
Chàng Hiu 374

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design  Ngoc 341