Bác
Ba Phi vừa… cạo trọc ở tiệm
hớt tóc thầy Hai Hùm và đi
về nhà bằng xe đạp…
Tới nhà, Bác Ba dừng xe bằng
cách một cẳng tì lên pê đan,
một cẳng bỏ xuống đất, sau
khi đánh vòng yên xe qua
phía sau, xe chạy thêm một
xí là ngừng.
Do đó, cục thắng chiếc xe
đạp hiệu Anh-Song sườn đòn
dông có thắng đũa, vì Bác Ba
Phi ít khi xài tới thắng,
cho nên Cục Thắng đỏ au vẩn
chưa hề hấn gì ráo.
Đúng lúc ấy, gió thổi bay
cái nón “da bành“ nên Ba
Phi… bị lộ cái đầu láng o,
không còn một cọng tóc làm
thuốc!
Năm Cá Trê vừa đẩy ghe củi
về ngang thấy cái đầu trọc
lóc của Bác Ba Phi…
Sau đó Sáu Đực chở Tư Rèn
trên xe lôi trên đường… cũng
thấy luôn…
Sau đó nữa, Năm Cá Trê kêu
Sáu Đực với thằng Tư Rèn
cùng đến thăm Ba Phi: Ở thôn
quê luôn có sự thăm hỏi nhau
khi chòm xóm có chuyện gì đó…
Và…Xe lôi chở hai mạng chưa
ngừng, tiếng Tư Rèn la rang
rảng:
-
Quớ… Bác Ba sấu cắn… ớ ơ…
Nghe la ó sóc ngoài ngõ, Bác
Ba Phi nghe được và liền
bước ra, trên đầu vẩn đội
cái nón da cũ mèm (“dân gian”
gọi là nón da bành hay nón
bù hụp)
-
Cái thằng mắc phong, sáng
sớm mầy “mắc thằng bố“ hay
sao mà la dử?
-
Hehehe… Ba Phi ngạc nhiên
hỏi:
-
Mà ủa ủa, đi đâu mà tụi bây
chở nhau cả bầy? Quởn quá
he?!
-
Thăm Bác Ba chớ đi đâu?
-
Tao đâu có bị… sấu cắn mà
thăm?
Xe
ngừng, ba tay… trời gầm bước
vô nhà, Ba Phi thắc mắc tiếp:
-
Có chuyện gì mà mặt thằng
nào cũng…quạu đeo vậy bây?
-
Chuyện gì mà Bác cạo đầu?
Sáu Đực nói luôn.
-
Chắc phải “dử dội“ lắm nên
mới cạo trọc? Tư Rèn nói
tiếp.
-
…?!.../)/)/)…<>?<>?<>…?!///…
Bác Ba Phi nghe rỏ, nhưng
nín thinh. Tư Rèn nói:
-
Cạo đầu là chuyện hệ trọng
khôn cùng nhen Bác Ba?!
Ba mạng áp nhau hỏi. Ba Phi
chỉ bộ ván dầu:
-
Tụi bây ngồi đây, có con khỉ
gì đâu mà quan với trọng,
đầu ngứa là tao cạo!
-
Tui chưa hề gặp…ai ngứa đầu
là cạo trọc nha…Tư Rèn sanh
nghi.
-
Tui chắc là có chuyện tày
trời, rồi Bác Ba van vái sao
đó…chớ ụa?!(?!)
-
Tao nói hỏng có chuyện gì mà
ầm ỷ…Ba Phi trả lời kiểu
trớt quớt.
-
Bác Ba tính dấu tui phải hôn…?!
-
Khó nhe…khó dấu lắm nghe…
Nói hoài mà hỏng ai chịu nghe,
Ba Phi đành phải...>>>…nói như
vầy:
-
Rồi rồi…tao nói ra, lại sợ
tụi bây…nói tao nói dóc!
-
Đâu Bác Ba nói…<><>???<<<…(thiệt)
coi…
-
Nè…tao vừa thoát chết trong
đường tơ kẻ tóc! Mém xí
nửa…bà hú…
-
Thấy chưa, tui nói mà, Bác
Ba Phải có cái gì đó ghê lắm
cạo đầu mà???
-
Đâu Bác Ba nói nghe chơi…
Ba ông thần nước mặn đó, cứ
cố…moi móc riết, chịu hết xiết,
Ba Phi phải nói:
-
Chuyện là vầy: Bửa đó tao đi
“ăn ong“, ong vắng kèo, nên
trớt quớt…
Đang nói Ba Phi tự nhiên ngừng
ngang xương rồi lấy đải thuốc rê
quấn 1 điếu bự kền, rồi ngó lên
trời…nhả khói như đống un…
-
Vậy là hết chuyện…?!
-
Xời xời…hết he???
-
Chưa nhen…tao tiếc công, đi
nên vòng qua Vàm Bần…dòm kỷ
tao thấy bên hong cây bần
lảo có một lổ bự cở cườm
tay, tao lấy tay gỏ nghe
cạch cạch, vậy là đầy cóng,
tao lấy cây mác cạy một
miếng vỏ, lòi ra ổ ong…
-
Vậy là Bác Ba trúng khẫm?
-
Trúng cái gì, tụi nó túa ra,
oánh vô mặt tao bôm bốp, tao
co dò chạy thẳng, tụi nó bay
theo, đóng sau ót tao mấy
mũi nhe bây!
-
Hehehe…
-
Chỉ có vậy mà Bác Ba đi cạo
đầu?! Kỳ cục he…Ba Phi nói
tiếp:
-
Nhiu-đó mà nhầm nhò gì bây,
tao bay qua con rạch, chung
vô đám cây rừng dầy đặc, ong
mất dấu...
-
…???>?>?...í ẹ…vậy mà cạo
đầu…xời…???
-
Sau đó tao đi tiếp, mắt ngó
trời, tao lủi vô ổ ong sắt
bây ơi…
-
Loại ong bụng có khoang vàng
đen, nó bự cở chiếc đủa?
-
…?!...>>> loại ong nầy nó bự
cở “ngón cẳng cái“(?!)
-
Trời trời…Nghe Tư Rèn kêu
trời, Ba Phi nói luôn:
-
Có con lớn cở con chim se sẻ
(?!)
-
…?>?>?...
-
Tụi nó oánh tao tanh bành té
bẹ, bổng, tao thấy từ xa,
một con ong lớn chà bá bay
tới...
- ...lớn chà bá...là lớn cở
nào???
- ...cở bắp tay chửa(!?)
-
Hả…?>>>>???...<>???...gồi
gồi>>>
-
Nó bay thẳng vô ngực tao
nghe cái ứ…đó bây…Xác nó
dính cứng vô ngực tao, tao
phải lấy mác cạy mấy lần mới
gở ra được, tụi bây tin hôn,
cây kim nó làm mẻ cây mác
tao một miếng bự chần dần!
-
Ối chời chời…###???<<<…
-
Tao vội vàng phóng vô rừng
dừa nước, vậy mà có vài con
bay theo chích tao cho bằng
được...nha bây!!!
-
Ong chích nó “bỏ kim” nha
Bác Ba.
-
Đúng…nó chích, nó “bỏ kim“
trong bẹ sườn tao, cây kim
nó dài nhằng, lớn như kim…may
bao bố!!!
-
Cây kim may bao bố
kêu bằng cây “lẹm“ nhen Bác
Ba!
Tư Rèn nói vậy. Ba Phi giả
lơ “cây lẹm”>>> rồi nói tiếp
như vầy:
-
Nó chích nhức thấy
ông bà ông vãi! Mặt tao bị
nó chích tanh bành, rồi bắt
đầu sưng lên, mắt híp lại
hỏng thấy đường, hai cẳng
còn bị cả ngàn mủi kim nên
bị sưng cứng, chạy không
được, tao bèn…lăn tròn…cho
mau.
-
Nhưng lý do cạo đầu sao
không thấy Bác nói? Sáu Đực
thắc mắc hoài hà.
-
Nè bây…tao lăn xuống sình là
thoát nhe…
-
Vậy là Bác chết hụt, sợ quá…rồi
van vái cạo đầu?!
-
Sợ cái gì? Thịt tao…hạp với
nọc ong, một tiếng đồng hồ
sau, nó sọp, tao đi về phẻ
như bò kéo xe!
-
Nhưng sao Bác Ba lại cạo đầu?!
Nói nghe coi…
-
Tại sao tụi bây cứ
lưu ý cái vụ cạo đầu hoài,
tao nói cái gì cũng hỏng
chịu nghe, thôi tao nghỉ nói
cho rồi!
-
Nghe nghe…tụi tui nghe mà,
đừng nghỉ…
-
Tại sao Bác Ba cạo đầu>>>nói
coi>>>=>>>…
Bị hỏi miết cái vụ cạo đầu,
Bác Ba Phi…nói thiệt luôn:
-
Tao cạo đầu là vì tao đội
cái nón da củ ẩm ướt lâu
ngày, tóc bị “bịnh có trứng”,
tao cạo sạch tóc cho mất gốc
bịnh, vậy thôi!
-
Còn cái vụ ong chích…có dính
líu gì với cái vụ cạo đầu
hong?!
-
Hông…(có ô)
-
Vậy sao Bác kể ong chích chi
vậy??!!
-
…để cho tụi bây thấy “cái
đau của cây kim may bao bố“...
-
Chỉ vậy thôi sao?
-
Chỉ có vậy thôi hà…
-
Xời…&*&*&*…>>>???
-
Vậy mà Bác cũng nói…
-
Tao nói…cho bỏ ghét cái vụ
tụi bây kêu "Bác Ba sấu cắn".
-
...?!...
-
Tụi bây muốn nghe nửa hong,
tao tiếp?
-
Cám ơn...cám ơn…quá xá…
-
Hehehe…