Tập Truyện BÁC BA PHI

 

 

   Lẹ Như Chớp

Tập Truyện BÁC BA PHI
 
  
Kể từ lúc…
Lúc…thằng Tư Rèn nghe Bác Ba Phi Kể Chuyện ở tiệm hớt tóc Hai Hùm, rồi dặn nó: Đây là “chuyện bí mật, phải dấu thầy bùa Hên”, thì y như rằng, là nó ghim-trong-bụng, về 4 tiếng “phải dấu thầy Hên”…>>>?!mắc mớ gì chớ?!
Rồi bửa nay, Tư Rèn đương rèn liềm, nhưng trong bụng cứ nghĩ tới cái vụ ”Bác Ba Phi kêu nó “phải” dấu thầy Hên” và…>>>bất chợt, nó nghe tiếng ho, nghía ra, nó thấy lảo Sáu Hên bước vô lò, ổng chưa kịp ngồi, nó nói liền:
-       Tui muốn hỏi ông chuyện nầy, nhưng còn ngại.
-       Mầy cứ hỏi, sợ gì con?!
-       Bác Ba Phi nói cho tui nghe, rồi dặn tui “phải” dấu ông, sao kỳ vậy?!
-       Ba Phi nói chuyện gì, mà kêu mầy “phải” dấu tao, mầy nói lại tao nghe coi.
      Tư Rèn liền kể vanh vách Chuyện Bác Ba Phi kể nó nghe bửa hổm, đó là chuyện:  Tây đi ruồng, chuyện trâu cụng, rồi tới chuyện chó rượt…cuối cùng nó nói:
-        Bác Ba nói, chuyện nào cũng có ông Sáu…dính ở trỏng, đúng hong?!
-       Ạ ạ…tưởng gì…để coi…
-       Tui…hỏng dấu ông>>>thì ông đừng nên dấu tui, bửa nay kể tui nghe coi…
Ông Sáu Hên nghe xong, thấy…phèo non lộn xộn trong bụng, ợ tới ợ lui hai ba tua, rồi…thở dài, lảo lấy tay gải ót, rồi nghĩ bụng: - Thằng Ba Phi lại đi nói dóc nửa rồi trời…(báo đời thiệt)…rồi nói nhẹ hều, để thăm dò:
-       Úi chời…nó nói dóc mà mầy tin, Ba Phi mà “chậm“, xời…mô phật!!!
-       …(((o<***><(?!)))…hỏng chậm hả???<><>???
-       Nó chậm…ông nội tao á! Ba Phi “lẹ như chớp” đó mầy!!!
-       Vậy hả!? Ông Sáu kể lại coi. Thầy Hên…được thể, y như Ba Phi, kể từ từ:
-       Để coi na…hồi thời tây, khi có tây đi-ruồng đi-bố, bà con trong xóm thường báo động, bằng cách gỏ mỏ tre, đó Tư.
-       …?!...tui nghe chuyện đó rồi…
-       Vậy tao kể tiếp>>>tụi tao đang nhậu, thì xảy nghe mỏ “hồi-một” đánh một hồi dài, tiếng mỏ chưa dứt là Ba Phi bỏ mâm, vọt xuống bờ sông nghe…cái ào>>>ta nói ta la>>>…Ba Phi chạy lẹ như chớp nha mậy.
-       Trời! Vậy mà Bác Ba nói, ổng chạy chậm rì, nên phải trốn trong lùm cây!
-       Úi cha, cái thằng Ba Phi nói dóc thiệt…
-       Khửa khửa khửa…Nghe giọng cười Tư Rèn, thầy Hên tỉnh rụi, nói tiếp:
-       Con bà nó, bửa đó tụi tây nhè kích sẳng ở bờ sông, mới thấy mẹ tao chớ!!!
-       Chết cha…rồi rồi…sao, ông nói lẹ coi…
-       Khi thấy có người chạy xuống bất tử, tụi tây bắn lên…nghe một tiếng cắc – bùm, thì tao thấy…Ba Phi dội ngữa, đó Tư…
-       …>>>…má ơi, chết cha…<<< Tư Rèn điếng hồn, Sáu Hên nói luôn:
-       Ba Phi chạy về, tụi nó ria theo một tràng “súng liên thinh”…ý cha cha…tao nghe nó dòn như pháo nổ, nha mậy…
Thằng Tư Rèn nóng ruột, vô tình hỏi một câu…hỏng nên thuốc:
-       Trúng Bác Ba Phi chớ!?
-       Trúng con khỉ khô! Tao thấy bụi, đất tung mù mịt, Ba Phi chạy tới chổ tụi tao ngồi, nó thở muốn hỏng ra hơi, vậy mà>>>Ba Phi nói dóc liền, bửa đó tao nghe, mà tao muốn thắt họng heo luôn!!!
-       Hé hé…lúc ấy Bác Ba Phi nói dóc cái gì…hả chời!? Sáu Hên nói:
-       Nó nói, tụi tây bắn dở ẹt, nếu gặp Ba Phi…mà bắn>>>thì thằng chạy>>>thế nào cũng “rụm nụ”…>>>con bà nó>>>…(?!)…mầy chịu thấu hong Tư?
-       Úi chời chời, bể thiệt, tui mô phật ổng luôn…Sáu Hên nói tiếp:
-       Ba Phi lại chê>>>nói đạn đùng gì mà bay “chậm mắc ớn”, tui chạy…tà tà, mà đạn cứ rớt sau đít, nên đất văng trúng mông…làm nó nhột thấy mồ tổ!
-       Khửa khửa khửa…Ý Ba Phi nói là ổng “chạy lẹ hơn cục đạn” chớ gì?
-       Đó đó…Ba Phi nói vậy>>>là để “qua mặt tao” đó Tư…rồi nó hỏi tụi tao:
-       Sau mấy cha còn ngồi đây chờ nó tới, để nó bắn cho bỏ hút cả đám hả?!
-       Tao nói chạy ẩu như mầy…là có ngày>>>…Thầy Hên nói vậy đó.
-       …(o))))…
Thấy Tư Rèn im re lo làm và (hình như) nó có vẻ tin chuyện nầy, nên thầy Sáu Hên (khoái chí) nói tiếp, bửa đó, ổng nói…cái giọng chỉ huy, như vầy:
-       Bây giờ thằng nào “xấu mặt“ thì leo lên cây dừa, coi na…
-       Ông Sáu kêu leo dừa chi vậy trời??? Tư Rèn thắc mắc, Sáu Hên nói:
-       Để thám thính!
-       Tui leo dừa cho…Ba Phi nói vậy, rồi Sáu Hên kể cho Tư Rèn nghe tiếp:
-       Ba Phi nói xong, nó leo cái “rẹt“ là tới ngọn dừa, thì tao nghe đạn bay chéo chéo…ghim lụp bụp vô cây dừa, mới phát ghê nha Tư!!!
-       Thôi rồi…mụ nậu cũng đậu chuối khô!!! Thầy Hên tiếp:
-       Nè Tư Rèn, khi tiếng đạn chưa dứt, là Ba Phi…tuột cái ào xuống tới đất, nó tuột…mà tao hỏng kịp thấy luôn, đó Tư con!
-       Tuột lẹ dử…trúng hong? Thằng Tư lại hỏi một câu hỏng nên thuốc nữa!
-       Trật lất…khi xuống tới đất, thì trời hởi trời>>>nó nói dóc nửa, nè trời…
-       Bác Ba Phi nói dóc nửa hả, thầy Sáu kể thiệt tui nghe…cho đã-đíu coi.
-       Ba phi nói: -Tụi nó bắn dở…lần hai, gặp tui bắn, thì thằng leo dừa…sẻ chầu tiên tổ rồi đa…
-       Khửa khửa khửa…
-       …>>>mầy coi>>>Ba Phi nói dóc riết, tao nghe, tao mệt cầm canh nha Tư…
-       …(tui)…công nhận Bác Ba Phi nói dóc bà cố…Tư Rèn kết luận chắc cú!!!
Thầy Hên móc đải, quấn điếu thuốc, đốt, rồi bập bập, nhưng im ru. Tư Rèn nói:
-       Bác Ba Phi còn nói, vì Bác chậm, nên bị con trâu trong lò mổ cụng gần bể bẹ sườn, phải leo cây ổi lánh nạn! Còn Ông Sáu thì đứng xa xa dòm…còn cười hì hì, ông làm gì kỳ cục vậy, hởi ông Sáu thầy bùa!?
-       Ý cha cha, vậy là Ba Phi, nói…xỏ tao đó chớ! Sáu Hên gãy ót, nhăn nhó.
-       …?!...Xỏ…??!!
-       Là vầy: Bửa đó, cũng có tao…hehehe…khi con trâu ở lò mổ bứt dây chạy sản, chủ lò với đám con nít chạy sau la ó vang trời, tao đang đi, bèn đứng ngó ngoái lại, khi tao đang dụi mắt dòm cho kỷ, thì con trâu mắc dịch đó…chạy tới tao như gió, tao chỉ còn nước bay xuống bờ kinh xáng lánh nạn!
-       Ối chà chà…rồi rồi>>>…ông thoát chớ?
-       Con trâu nhè trợt cẳng, nó bay theo sau tao, tao lội đàng trước, con trâu lội đàng sau, nó quơ cặp sừng, thiên hạ đứng hai bờ kinh la làng ỏm tỏi.
-       Bà con sợ ông Sáu chết>>>còn ông cũng sợ chết>>>chứ gì nè, phải hôn?!
-       Tao mà sợ (?!) còn hơi lâu nghe Tư, tao…nghía lên bờ kinh, thấy Ba Phi cầm cây, đập vô lưng con trâu để cản nó lại>>>mắc dịch nó>>>Ba Phi càng đập, con trâu ôn hoàn đó càng lội gần tao hơn, thế mới…bỏ xừ chớ!
-       Úi chời chời…ủa, không ai nhảy xuống kinh cứu ông hả, tệ thiệt!
-       Hỏng có tệ nhe, khi tao lội mệt gần đứt hơi, bổng Ba Phi nhảy xuống, nó ôm tao, rồi quăng tao lên bờ, Ba Phi cũng lên bờ, nè Tư Rèn, tụi tao thoát nạn, trong…đường tơ kẻ tóc, hí hí…!!!
-       Bác Ba giỏi quá!
-       Giỏi hả, còn lâu…khi hoàn hồn, tao nói với Ba Phi: Cám ơn chú mầy đã cứu tao, bổng Ba Phi chống nạnh, trợn mắt nhìn xung quanh, rồi chửi thề:
-       Tổ cha thằng nào, hồi nảy…đẩy tao xuống kinh…(///()()///?!)
-       Tời ơi tời !!! Té ra…thế là, ra thế>>>khửa khửa khửa…Thầy Hên nói tiếp:
-       Tao chưa biết “ai đẩy Ba Phi xuống sông“ thì con trâu lội dưới kinh quay lại, nó…nghía tao, tao...nghía lại, con bà nó, tao tính chạy, lại nhè trợt cẳng, tao rớt ngay giữa hai sừng trâu, mới thấy bà cố nội tao…
-       Trời!!! Y như trong kinh…rồi ông Sáu tính sao đây, hỏng lẻ ông bó tay?
-       Tao mà bó…lúc đó, tao chơi ngon, hai tay tao nắm hai chót sừng, tao bẻ đầu trâu, lái nó đi như lái máy cày>>>vậy, mầy thấy tao “gan” hong mậy?!
-       Tui “công nhận” ông Sáu gan cùng mình…
-       Tao “lái trâu” như vậy cả buổi, nên con trâu…xỉu luôn, đã-chỉ thiệt!!!
-       Vậy mà Bác Ba Phi nói…Ông Sáu bực mình nói tiếp:
-       Nói cái gì nửa chớ? Chuyện “sơ sịa” vậy, mà nó đi quan trọng quá vấn đề, rồi nó nói dóc cho mầy nghe…úi cha, tao mệt Ba Phi quá cở thợ mộc!
-       Rồi còn…cái vụ chó điên rượt, ông biết hôn đó?
-       Khà khà, bửa đó, cũng (vì) có tao, nên Ba Phi nói dóc là…lộ tẩy nhe, sao nè, Tư con, mầy nghe Ba Phi rồi, giờ nói lại cho tao nghe, được hong mậy?
Thằng Tư Rèn kể lại chuyện Ba Phi đang nhậu, rồi con chó điên chạy ngang, rồi bốn người nhậu mà…ba-khô một-ướt…vân vân…Sau đó Tư Rèn nói:
-    Khi tui hỏi ổng, sao không chịu về thay quần áo cho khô để nhậu cho sướng, nhậu ướt bịnh chết, Bác Ba Phi nói: Bịnh gì cử…tui ghét câu nầy!(!!!)
-       Bởi nó không “cử“ nên nó nói dóc…còn hơn tao, chuyện là vầy: Tao nhắc lại là bửa đó cũng có tao, giờ tao nói, không phải con chó điên, mà là con chó nó tha con gà của bà Chín Tiều, nên bả rượt nó, để lấy lại con gà, vậy thôi.
-       Ủa...chời chời…<?><>?><>???...vậy mà tui tưởng…
-       Nè Tư, bả xách chổi rượt, chó chạy ra ruộng còn ngậm con gà, tụi tao đang nhậu, Bà Chín chạy ngang, đứng lại, dòm thấy mồi nhậu, rồi chê: Mâm nhậu gì mà…nghèo quá! Bả chê mồi như vậy, mầy chịu thấu bà Chín hong Tư?!
-       Mồi gì mà bị chê…vậy cà!?
-       Cóc ổi…Thầy Hên kể tiếp: Bả thấy tội nghiệp bèn nói:
-       Tui cho mấy ông con gà…chó tha, rượt nó mà lấy!
-       Trời trời…Ông Sáu đi dành gà với…hè hè…tui hỏng dám nói hết câu!!!!
-       Thì mầy cứ nói đại, là tụi tao…dành ăn gà với chó đi, có sao đâu…
-       Hì hì…rồi sau đó, ông kể thiệt coi.
-       Tụi tao rượt con chó, Ba Phi chận đầu, con chó vòng lại gặp tao, tao bay tới giựt  con gà trong miệng chó…
-       Khà khà khà…
-       Không ngờ dành xong, con gà y như nùi dẻ-rách, nên tao bỏ luôn.
-       Rồi sau đó…tan hàng, phải hôn?
-       Dể hôn>>>tao quay lại mâm nhậu, mà mình mẩy tao dính sình tùm lum!
-       Rồi nhậu tiếp?
-       Bịnh gì cử…
-       …nè…chuyện nào Bác Ba Phi “lẹ như chớp”…ông nói thiệt tui coi.
-       Ờ ờ…để coi, tao hỏng biết, tao có nên, nói thiệt cho mầy biết hong nửa.
-       Nói đại đi>>>bịnh gì cử>>>Bác Ba Phi lẹ nhứt chuyện gì nè, nói coi!!!
-       Chuyện Nhậu !!!
-       Úi chời chời !!!
-       He he he…
-       Khửa khửa khửa…


                                   
Chàng Hiu 374

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design  Ngoc 341