Cái lưới của Bác Ba Phi củ mèm…nhưng vẩn còn
nguyên, còn…bửa hổm:
Tấm lưới bị rách, là do…bị vướng gốc bần khô…
Là bởi, Bác Ba, đi lưới mà…làm biếng như quỉ,
cứ…kệ bà, kéo đại…
Cho nên lưới rách một lổ bự chà bá lửa…là
phải quá rồi!!!
Sau đó…lại bị Bác Ba gái nhằn hoài, ổng chịu
muốn hết xiết…
Sau cùng, Bác Ba Phi đành phải đi mua cước,
để vá lại cái lưới, là vậy đó.
Vừa bước chưn vô quán ông Chín Tiều, Bác Ba
Phi nói liền:
- (bán)…cho
một...ôm cước để vá lưới coi, chủ quán già
khù!(?!)
Ông
Chín Tiều, chủ quán hàng xén, mới tản sáng,
nghe Bác Ba Phi đòi mua tới “một ôm dây cước”
liền…hết hồn, nên nói thiệt luôn:
- Mua một ôm cước thì…mua bà nó cái lưới mới
cho rồi, khùng vậy?!
- Hỏng khùng…
Nghe nói “hỏng khùng”…ổng hỏng hỏi nửa, ông
Tiều lại cười hì hì hỏi:
- Hì hì…bửa “lay” ông Ba mua cước khẩm hà…
- Một ôm mà hỏng khẩm là sao, nghộ he?!
- Vậy…vậy…còn ôm cái lưới theo chi?
- Để cho ông đo…bán đủ, hỏng dư…
Nhưng ông Chín vẩn thắc mắc:
- Bộ gặp cá lớn, nên “lứ“ mới…chịu dách ten
ben hả chú Ba?
Bình thường, ông Chín Tiều hể ai hỏi mua
cước là bán, ổng ít khi nào hỏi lý do tại
sao lưới rách, đã vậy, còn đòi coi lưới rách
như hôm nay đâu?!
- Đưa cái lưới coi…
Bác Ba Phi còn đeo cái lưới trên vai, ông
Chín vói tay đở xuống, rồi banh cái lưới ra
coi, làm Ba Phi…hơi bị nhột, nghĩ bụng:
- Ông cố ơi…banh ra chi vậy cha…
Coi một hồi, ông Chín hỏng nói tiếng nào,
bởi cái lưới rách…như vầy, thì còn “ý gì”
nửa mà nói chớ?! Đúng là nó rách ten ben,
nên ông Chín hỏi tiếp:
- Sao
nó…tanh bành té bẹ vầy nè…
- …??!!..$$$>>>$$$...(bán
đi, hỏi hoài)
Thấy Bác Ba Phi nín khe, ông Tiều…hỏi tiếp 1
câu “ghẹo gan” Ba Phi:
- Rách
cở nầy, phải là…”con rồng nó lộn”…ở trỏng…hé???
Ông Chín Tiều là bạn nhậu “chí cốt” của Ba
Phi Phi, ổng ưa nói “cà rởn”.
Bửa nay cũng vậy…
Và sẳn đà, Bác Ba Phi cà rởn lại, rồi hỏng
bỏ tật “nổ”, nổ luôn:
- “Rồng lộn”…con khỉ khô á…
- Chớ sao nó rách, nói tui coi…
Bị hỏi hoài, Bác Ba Phi…mở cuốn sách, trúng
trang 301…hehehe…=>>>
- Lưới rách, là do tui kéo trúng con “sấu
đôi” đó ông!
- …??!!...%()/)))%...=>>…sấu đôi...= 2
>>1+1<<???...là sao, nói coi?
- …hai con sấu cắn lộn…
- Ối chời chời…thấy sấu cắn lộn…rồi kéo lưới,
ngu vậy…
- Tui mà ngu…
- …hỏng ngu…(((?)))…sao kéo???
- …hai con chìm lỉm, tui đâu có biết…
- Ờ ờ…vậy là Ba Phi mầy…vô mánh dồi!
- …???..Mánh ông nội túi á…???=>>$$$...huhu…
- Mầy lưới…sấu ở đâu, nói nghe…
- Tui với thằng Năm Cá Trê lưới chổ…Vàm Sấu!
- Ngộ piết chổ ló mà…
- Tụi tui kéo lưới đầu, được một mớ cá lon
con…
- Ây da da…con sấu ló ăn hết cá dồi mà, hỏng
piết hả…sao ngu vậy???
Bị chê ngu liền xì, Bác Ba Phi…chịu trận,
hỏng giận, rồi giải thích:
- Thấy chổ đó dậy sình…
- Ờ
ờ…
- Hai đứa kéo lưới bao…
- …<><>>>>?!
- Vừa
bao xong, nghe lưới “giựt giựt”…
- …vậy
là nó dính cựa rồi…
- Bởi
vậy, rồi do đó, hai thằng quây lưới, tóm đầu
kéo vô bờ…
- Hì
hì…hốt gọn dồi hé?!…
- Nhưng
lưới nặng quá, tưởng vướng gốc cây, tui
phóng xuống mò thử…
- …rồi
sao…???
- …ái
chà chà…bổng có cái gì, như 2 bàn tay, chụp
giò tui…ôm cứng!
- Gặp “thằng chỏng” chết trôi chớ gì, biết
mà…
- …(oOo)..,.,.<><>???...
- Sao mầy im re vậy Ba Phi…nói tiếp coi…
- Tui
lấy tay rờ thử, thấy nó nhám xàm…
- …???...hả
hả…???...cái gì nhám…???
- …hoảng quá, tui tống một cái, trồi lên mặt
nước liền hà…
- Vậy
là thót nạn dồi…mô phật.
- …hehehe…tui
chưa kịp thở…bị nó kéo xuống…
- …ây da…!!! Chết pà dồi, cái gì vậy???!!!
- Thằng Năm Cá Trê tá hỏa, Năm kéo tui lên…
- …dồi
cái…mà bị…sấu kéo xuống lần nửa, chớ gì,
biết mà…hì hì…
- …hí
hí…hỏng có vậy nha…
- …!?O()O(=)O()O?!...
- …thằng
Năm liền chụp tay, kéo tui vô bờ…
- Hà…hà….(?!)…($#$#$#$)…
- Rồi
con sấu…cắn ống quyển, lôi tui xuống.
- Ối chời chời…#$#@$#@#...
- Năm lanh trí, nó bắt chéo hai cẳng…ngoéo
vô gốc bần…chịu cứng.
- …rồi sao…?!
- Con sấu kéo cẳng tui xuống, thằng Năm kéo
tay tui lên, ối trời…
- Quỉ thần ơi, thấy ghê quá nha…
- … hai bên giằng co, tui ở giửa…
- Hehehe…mụ lội cũng lội chúi khô…ché???
- Thân tui…giản tới giản lui…như dây
thung(!?)
- …>><<>><<…???
- Tui nói thiệt, tui muốn…đứt ruột luôn đó!!!
- Ây…da da…khửa khửa khửa…
- Ông cười khửa khửa…tụi nhột quá nha…
- Hehehe…nói
tiếp coi.
-
Dằn co một hồi, con sấu nhả tui ra…
- Rồi
rồi…
- …làm tui văng tưng…dính vô gốc bần!!!
- Ối chời chời…
- Thằng Năm té ngửa, hai con sấu…đội nước
tung lên!
- Chời…lất ơi !!!
- Con sấu hả họng, tui thấy răng nó lởm
chởm, dính máu từa lưa…
- …???<O><>O<>…<<<…rồi sau đó?
- Đang dính gốc bần, con sấu bay tới, táp
tui…nghe cái bụp!
- Thấy bà nị…dồi hé…hehehe…!!!
- Xời…nhờ có tí vỏ thầy Sáu Hên dạy, tui
liền né đòn, né…nghe cái rẹt…
- Má
bù chẻ oi…né cái rẹt he…?!
- Đúng!!!Tui
liền trở bộ, sấu bay tới, tui “nhấp sơ” hai
cẳng vô ngực nó…
- >>>ooo???<><>???...
- ….đồng thời, tui dộng vô bụng con sấu…một
thoi, như trời giáng đó nha!
- Ối chà chà…
- Làm
con sấu…tưng lên, rồi rớt xuống sông, lặng
mất!
- Ấy dà…còn con sấu kia?
- Nó rượt theo, thằng Năm…phải leo lên cây…
- Rồi thằng Năm…rớt xuống chớ gì, biết mà…?!
- Hỏng có nhe…Năm liền chuyền ào ào như con
vượn…
- chời…chời…
- Lúc sau con sấu mất dấu thằng Năm…
- Còn chú Ba mầy..???
- …còn tui, tui co giò…chạy muốn sút đầu tóc…!!!
- Hehehe…
Bà Chín, vợ ông Tiều nảy giờ đứng im bên
trong…
Bà Chín nghe sạch nhách “chuyện bác ba phi…đang
nói”…
Bả nghe nói dóc quá mạng, mà bả cà lăm, hỏng…góp
được tiếng nào…
Rồi bất ngờ, rất bất ngờ…
Bà Chín phát thinh…đi ra, chẳng nói chẳng
rằng, bả liền khòm lưng, tức tốc vén ống
quần Ba Phi…mà hỏng sợ Ba Phi phiền, Ba Phi…mất
hồn la lớn:
- Á
á…sao…sao vén quần tui…?!
- Tui
phải coi cái cẳng chú Ba…Bà Chín nói y như
vậy.
- Tời
tời…coi chi vậy trời??? Ba Phi rất thắc mắc,
bà Chín nói:
- Miệng
con sấu có răng…
- Đúng
đó bà…Ông Chín nói với vợ.
- …khửa
khửa khửa…
- Sao
bà cười…sỏ lá vậy, nói coi…
- …í
cái…mà ẹ ẹ…sao cẳng Ba Phi hỏng trầy vậy ta!?
- …(((*))%((*)))(<>!<>)ooo…
Ba Phi…chới với, bản họng cứng “nạt sa” liền
nha, chưa biết nói sao thì…
Ông Chín vội đở lời cho bạn hiền…nhậu:
- Chắc Ba Phi có mang…giày ống mà, đúng hong?
Lật tẩy Bác Ba Phi xong, bà Chín cười…mỉm
chi cọp đi xuống nhà bếp.
Còn Ba Phi thì…cười trừ, mặt sượng ngắt,
liền chửa thẹn:
- Ông Chín…quả có mắt tinh đời (?)…cám ơn,
cám ơn…
Ông Chín biết tẩy nói dóc của Bác Ba Phi,
cứu bồ xong, ổng nói ngay:
- Ngộ từng “nói như nị” nên phải…bỏ xứ mà đi
(?)
- He he he …
Ba Phi cười he he, là vì Bác Ba Phi…tin là
ông Chín nói dóc…
Ông Chín nói tiếp…một cách tỉnh rụi:
- Ngộ
bỏ xứ ga đi…vì cái tội nói dóc, đó…nị chú Ba…
- …khà
khà…
- Nhưng
mà…bi giờ ngộ tiếc cho nị đó…
- Tiếc
gì nè…hé hé…&^&^%*&???...
- Ngộ tiếc là…nếu nị bắt lược con “sấu-đôi”...
- ???...gồi gồi sao…?!
- …ngộ sẻ mua…để ngâm rụ…
- Ngâm…”rượu
sấu”…chi vậy chớ?!
- hehehe…rụ-sấu…uống
ló pổ pà cố…!!!
- …???>>>abcdefghijk<<?>>>…(đớ
lưởi)
- …khửa
khửa khửa…
- …(ooo)…