Tập Truyện CHUYỆN QUÂN TRƯỜNG

 

 

 

 

    Lưu Linh       

Tập Truyện CHUYỆN QUÂN TRƯỜNG

 

Trong khuôn viên Trường Bộ Binh Thủ Đức năm 1972, 10 giờ tối là giới nghiêm, đồng nghĩa với cửa của 37 Đại Đội đóng, thì cửa 301 mở toác, chờ khách lãng du …

Còn một tiếng nữa là giới nghiêm, 9 giờ đêm hôm đó ở gốc bã đậu ven đường, giữa ranh 2 ĐĐ36 & ĐĐ37 cả chục mạng ngồi đầy gốc cây .

Thằng Bình “rụ” (rượu) hai tay cầm 2 chai bia lave, chai đầy chai lưng (uống giữa chừng ở CLB, sợ giới nghiêm ôm chai trốn về sớm) ngồi chồm hổm trên lề như tay nhậu nhà nghề:

- Nè, mỗi thằng một hớp, cho quen!

Chai bia đầy, chuyền 1 vòng :

- Ý ẹ, đắng quá, đắng hơn ổ qua, mắc ớn !

- Ngon lành gì trời ??? Đắng thấy bà cố tổ !

- Mồi đâu, tao đưa cay, mồi đâu ???

- Uống “chay” mới nhà nghề nhe …

Hồi đó, thời đó, thanh niên ít uống rượu, nên “hớp một ngụm bia ” nghe nó đắng nghét,

thấy ghê luôn! Một cụ non, chê đắng, lên lớp :

- Tụi bây còn nhỏ, rượu chè be bét, để “ báo vợ báo con“, nghe chưa? Một “cụ lão“ khác cảnh cáo:

- Ở xóm tao, có cha đó nhậu tới độ gan sưng tù lù, lúc sắp chết, gan nó nổ cái “ bốp“, tè luôn! (?!)

- Còn chổ tao, cha nội đó nhậu tối ngày, hỏng hiểu sao bị liệt 2 giò, giờ chả lết đi ăn mày ! (???)

Uống có 1 hớp bia, mà tụi nó nói xấu “thợ nhậu“ thấy mà ghê!

Thằng Bình rụ tốn bia, nóng gà:

- Tụi bây có đọc truyện tàu hông ?

- Trời… đang nhậu, mầy hỏi kỳ?

- Bỏ truyện tàu, bàn chuyện nhậu, mầy nói cha ở xóm mầy nhậu tới độ “ nổ gan “, chôn chưa?

- Chôn lâu … ooồồii ... ồ …

- Trên tấm mộ bia của chả, có ghi câu: "Vi Tữ Vong Thâ" hong ????

- He he he … ééé…!!! Tổbàmầ… hìhì…

Bình rụ nghe vậy, khoái chí:

- Thấy hôn, nhậu đâu có sao, có ngõm cũng… hỏng lo hậu thế cằn nhằn !

- Bào chuốc mậy ?

- Giờ tao hỏng bào - chuốc con cóc khô gì ráo, tao nói… vô sách, nói có sách, mách có chứng hẳn hẹ…

- Sách nào mà khen nhậu, vậy trời ?!

- Nè, tụi bây có nghe câu “Thằng nầy nhậu dữ thiệt, nhậu hơn lu-lin ? (lưu linh), có nghe vậy hôn?

- Nghe hoài ?

- Ai nói ?

- …. Ông nội tao, nói với… Ba tao !!!

- he he he …

- Giờ tao hỏi tiếp, tụi bây có coi tranh tàu vẽ trong kiếng xe hủ tiếu chưa ?

- Vẽ gì ?

- Nó vẽ hình một lão già đi trước, nách kẹp cái hồ lô, đằng sau, vẽ 2 đứa nhỏ, đứa cầm quạt, đứa cầm xẻng …

Cả đám cười rộ lên :

- Tưởng gì !!! Xời …

- Sao xời ? Tụi bây biết cái hồ lô đựng gì trong đó mà xời ?

- … “ Rụ“

- Còn cái xẻng, làm gì ???

- Chết mẹ, tự nhiên có cái xẻng, đi uống rượu mà xách xẻng chi ta, bó tay !

- Nè, tao đọc truyện tàu, tao biết, nó nói trúng phóc, nghe chưa ?

- Kể nghe …

- Tụi bây có nghe mấy cha nhậu nói câu : "Thằng nầy nó nhổ… cứt cò, nó tiêu rồ i". Hiểu "cứt cò" hôn.?

- …??!!...

- Nhà tao lò rụ, tao rành, nhậu đế "tới chỉ" nói chuyệ xà bát, phun phèo phèo xuống đất, nuớc miếng trắng hếu, dẽo nhẹo một cục y như cứt con cò! Như vầy, cha nầy, 30 giây nữa là xong hàng, nằm thẳng cẳng tại chỗ!

- He he he kể tiếp coi …

- Mấy cha nhậu… ở dơ lắm ! Nhậu đâu khạc đó, bởi vậy cha Lư Linh đi nhậu, kêu thằng nhỏ cầm theo cái xẻng, khi chả khạc xuống đất, thì thằng nhỏ lấy xẻng súc cục đất quăng đi …

- Ý chà chà …có lý…tiếp …

- Như vậy cha Lưu Linh hỏng ở dơ !

- Đúng, nhổ xong là vít đất vụt, do đó, chả nhậu quán nào, thì quán đó, từ từ… thành cái ao ! (??)

- Hả… sạo mậy ?

- Sao là sạo, mầy coi, phun ra, lấy xẻng đào cục cứt cò phải kèm theo cục đất nền nhà, mà nhậu một buổi, tui bây tính nhổ cứt cò bao nhiêu lần ?

- Lu bù cóc…

- Đó, làm sao hỏng thành cái ao, hả con ?!

- Hé hé hé…

- Sau đó cha Lưu Linh vô quán, chủ quán hỏng cho nhậu, mới khổ …

- Sợ… cá nhà thành cái ao chớ gì?

- Đúng !!!

- Lảo Lu-Lin bỏ rụ...?

- Chớ hề giờ vô quán nhậu, chả kêu thằng nhỏ cầm xẻng đứng ngoài, chờ…

- Còn nước miếng chả nhổ xuống đất, ai lo ?

- Lưu Linh… lấy cẳng chà sạch bách !!!

- He he he … hòhòhò…ééé…

Tới đây, quí độc giả có thể nghe văng vẳng, tiếng tụi nó cười rần rần thế nào rồi, chuyện thằng Bình rụ kể thấy cười thiệt.

- Ê Bình, vậy thì cha Lưu Linh đâu cần xẻng, sao hỏng bỏ, còn cho thằng nhỏ cầm theo làm gì ?

- Đó mầy hỏi hay đó, cha Lư linh nầy cũng biết rõ nhậu nhiều "nổgan", liệt một lượt 2 giò chết dọc đường dọc xá báo vợ báo con…

- Rồi chả bỏ rượu ?

- Trời, sao lại bỏ chớ?

- Vậ là chả“ báo vợ báo con rồi “ ???

- Chớ hề…

- Sao vậy ?!

- Ông thầy Lưu Linh, nói với hai tiểu đồng: Ta uống rượu nhiều, khi chết sẽ báo vợ báo con, ta dặn 2 đệ tử:

- Thầy đi nhậu, hai con cầm xẻng theo ta bén gót…

Tiểu đồng hỏi?

- Chi vậy Thầy ?

- Nếu ta có chết bất tử ở đâu (để không báo vợ báo con) hai con lấy xẻng, đào lổ chôn tại chổ!!!

- Héhéhé…

- Khàkhàkhà…


                                   
Chàng Hiu 374

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngoc341