Tại quán cà-phe cháo lòng của bà Sáu Mập ở
ngã ba Vàm...
Cũng như mọi lần, tụi con nít cứ bắt Bác Ba
Phi kể «chuyện bác ba phi» hoài hà...
Bác Ba Phi kể tới kể lui riết mà tụi nó nghe
chưa đã !!! Nhứt là thằng Tư Rèn xúi tụi nó,
kêu Bác Ba kể miết… cho nó thuộc lòng, để
rồi Tư Rèn về lò rèn nói dóc dài dài với
nhiều người khác...(cũng bởi có câu «nhất
bến đò, nhì lò rèn» mà lị)
Bác Ba Phi kể rất nhiều chuyện…
Và đây là một chuyện... của ‘truyện bác ba
phi’... do Bác Ba Phi kể bửa đó nè:
- Người ta đồn, tao – ba phi – cái gì làm
cũng được hết ráo ( ?!) còn bạn bè chí cốt
tao là ông Sáu Thạch Hên, chuyên chơi bùa
ngải, gòng, độn nham…nên ổng hỏng sợ thứ gì
và ông Chín Tiều, là tay… thứ dữ, đã đánh
được cọp thì… đánh voi mà nhầm nhò gì?! Cho
nên tụi tao bị mang tiếng là «bộ 3 thần
sầu»...
- Khửa khửa khửa... (giọng Tư Rèn cười
nghe... thấy ghét mệt)
Bác Ba Phi nghe giọng cười «ấy» nhưng hỏng
ngừng nói, cứ nói, nói như vầy:
- Ta nói, ta la... từ làng trên xóm dưới,
người ta đồn khắp Nam Kỳ Lục Tỉnh: Từ Chẹt
Sậy ở Bến Tre hoặc những chổ khỉ ho cò gáy
hay ở hóc bà tó, rồi còn đồn... kéo dài từ
Saigon cho đến Lịch Hội Thượng, Sóc Trăng,
hoặc Họng Chàng Bè, Khúc Tréo ở Giá Rai –
Bạc Liêu hay ở Bù Đăng, Bù Đốp, Bu Cà Mau ở
Bình Long kể cả Trà Vong Mỏ Công ở Tây Ninh
hay ở Giằng, Hiên Quảng Nam… vv và vv... ta
nói, ta la, ta hô... tiếng đồn «về tụi tao»
vẩn cứ... ầm vang tá lả hồn binh!!!
- Úi chà chà...<<<><>?!
- Bất cứ chổ nào, hể “nghe nói“ hay “nghe
đồn“ hoặc «hình như» có sấu, cọp, beo, kỳ
đà, voi, thậm chí heo 3 cẳng gì đó, thì bà
con cũng…réo 3 thằng tao...(!?)
- Réo...chi vậy trời??? Tư Rèn chơi cắc cớ
hỏi vậy.
- Réo để tụi tao đi...trị nó chớ chi, mần
hoài...thấy phát mệt luôn hà…
- Xời...đi mần thì có tiền xài mà rên...mô
phật!!!
- Đi mần...làm gì có tiền!!!
- Sao vậy...???
- Thầy Hên nói, mần vậy là...cú-nhơn độ
thế, để đức cho con, nên hỏng lấy tiền...
- Úy mèn...
Bác Ba Phi nói một lèo trong quán Bà Sáu, ai
cũng im re nghe. Bác Ba Phi tiếp:
- Bổng một bửa ông Chín Tiều chạy qua tao
“nói nhỏ nhỏ“, rồi tao vội chạy tới nhà ông
Sáu Hên cũng...nói nhỏ nhỏ với ổng
luôn...(?!)
- ... ?>?>?>/o/<?<?<?...???
- Chuyện gì “lớn“ mà phải nói “nhỏ nhỏ“ vậy
Bác Ba?!
- … *?!<>ờ<>?!*...ờ ờ...
- ...nói đại coi...
- Người ta đang tìm «tụi tao» nhờ bắt con
voi một ngà...
- Rồi...rồi Bác Ba...phải ra tay cú nhơn độ
thế chớ?
- ...hỏng có…đùng một cái, ba thằng...hỏng
đi, rồi áp nhau trốn mất!!!
- Trời trời !!!...<><>...???
- Người ta đồn rùm là tại tụi tao...nói dóc
cho cố, rồi giờ đụng chuyện, hỏng dám làm,
nên phải bỏ xứ ra đi...cho khỏi đội quần…hì
hì...
- ...hí hí...
Tư Rèn liền cười, rồi nói:
- Bác Ba trốn hồi nào...tính nói dóc
hả ???
- ...hỏng nói dóc...Ba Phi trả lời tỉnh
rụi luôn.
- Trốn mất sao tui hỏng thấy «bác ba gái»
khóc lóc gì ráo?
- Khóc hả? Khóc càng thêm mắc cở…hén!!! Bà
Sáu Mập nói. Ba Phi tiếp :
- Bởi bị...bỏ xó chó chê, nên tụi tao…mất
tích khoẻ ru bà rù!
- …$%^%$#*& ??? …Úi chời chời mất tích
mà…phẻ ru???
- Phẻ ru...vì tụi tao «mất tích» để đi ăn
ong...nên hỏng sợ ai tranh giành...
- Úi chà...quả là mưu sâu kế độc nhứt thế
gian..
- Đó là “bí mật tuyệt đối“ nhen, được cái
nửa là thiên hạ tứ phương tìm hỏng ra, nên
không bị quấy rầy chuyện…bắt voi trời ơi đất
hởi nửa…
- ...???...
Bác Ba Phi kể tiếp chuyện ổng mất tích mà
khỏe ru như sau :
- Ông Tiều cho hay: Khi ổng vô rừng kiếm
cây thuốc, gặp lúc Ong Hội (?) không biết
bao nhiêu ổ ong nó làm chùm nhum trên khuỷnh
đất nho nhỏ (?!) ổ nó làm từ trên cây…kéo
dài tới mặt đất, ở dưới đất, ổ này kề ổ kia,
ổ nào ổ nấy bự chảng!
- Úi chà chà...
- Nói đến hai tiếng “bự chảng“ làm tao nhớ
đến con Bạch Tượng 1 ngà…
- Con voi mà ông Sáu Hên nói ổng kinh hải
nhứt hả Bác Ba?
- Ông thầy Hên…có kể rồi hả bây?
- Ổng kể hà rầm…con Bạch Tượng gảy ngà...bự
hết biết luôn!
Bác Ba Phi nghe nói Con Bạch Tượng thầy Hên
kể rồi, bổng…lấy tay gải ót lia lịa, sau đó
lấy ngón trỏ…gải ngứa gò má, con mắt leo
nheo nhìn trời, đám nhỏ thấy vậy ngó
theo…lên nóc nhà, rồi kinh ngạc:
- Có cái gì ở trển…mà ngó dử vậy Bác Ba?!!
Bác Ba Phi vẩn nín thinh, vì ổng đang…bí rị,
nghĩ mãi chưa ra cái gì để nói tiếp và tự
nhiên...đang kể rào rào…nhè quên lửng câu
chuyện, bèn hỏi:
- Tới đâu rồi cà?
- Cái gì…tới?
- … ạ…ạ… tao kể tới đâu rồi bây?
- Tới con voi 1 ngà...
Bác Ba Phi định “ráp“ con voi vô, nhưng
không hiểu sao, ổng nói tiếp:
- Tụi tao thấy mật ong chảy đầy đất, chảy
tụ lại thành vũng, uổng quá! Tao lấy ống tre
đục mắt chế thành máng, dẩn mật chảy về đàng
kia.
- Chổ cái ao đó hả Bác Ba?
-
Đúng! Mật chảy tràn ao, tao đào thêm ao
để…đựng! Một ao không đủ, phải đào 3 cái hào
lớn chà bá…Ba
Phi kể, tất cả con nít nghe say sưa:
- Ghe vô lấy mật đậu nghẹt Vàm! Ba thằng
tao phải dùng gàu-dai…để tát mật …xuống ghe
mới kịp giao hàng!
- … Lấy gàu tát mật…??<>?!
- Ghe đầy khẩm chạy ra, ghe khác vô, mới
bán có mấy tháng mà tụi tao giàu quá trời,
ăn toàn cao lương mỹ vị! Ăn “cao-lâu” riết,
muốn…ói luôn đó Tư Rèn…
- Bác Ba nói nghe thèm quá! Bác Ba ăn tòn–là
đồ bổ không hả?
- …>>>…Tư Rèn…có ăn món “khô lân chả phụng“
chưa con?
- Nghe nói chớ hỏng có ăn! Bác Ba…ăn hả?
- Tao ăn ngán luôn đó…Khô Lân nó từa tựa
khô bò (?!) ăn vô nghe thơm thơm dai dai…
còn Chả Phụng thì dở òm!
- Chả phụng mà dở òm?!
- Chớ tụi bây hỏng thấy ghê hả?
- Sao…ghê???
- Bắt con Phụng nhổ lông như nhổ lông…gà,
xong xuôi bỏ toàn bộ nó vô cối giả gạo, giả
riết, con Phụng nhừ, đem gói chả bằng lá sen
trắng, khi hầm chín, bỏ thêm xí tiêu hột…cứ
thế mà “cháp“ no nê…
- …???...cối giả…>?>?...
- Để nguyên bầu diều, mề, ruột mà giả lộn
chung với thịt? Í ẹ thấy ớn luôn…
- Bởi vậy, tao nói chả phụng ăn vô mắc “lợm
giọng“…cho nên, tao nói nó hỏng ngon bằng
chả giò(sic)(?)
- Chả vậy…có cho, tui cũng hỏng ăn!
- Tụi tao bán mật ong, tao giàu đến nổi
tiền hỏng chổ cất, để trên giường, giường…
sập, đành bỏ chồng chồng dưới đất, tối tối
leo lên đống tiền mà ngủ!!!
- …Qu…a.aá…!!!
- ….Đùng một cái…con voi về.
- Con Bạch Tượng hả?
- Con voi đen thường, chớ hỏng trắng, nó
đánh hơi, rồi mò tới ao mật…
- Nó hút mật?
- Không phải, nó…tắm mật!!!
- Chèn ơi…
- Tắm mật cho đã, con voi mắc dịch đó…lên
bờ ngủ!
- Tời ơi tời…
- Ao nào nó cũng tắm, tao…sợ voi quá xá,
núp trong nhà dòm ra, hỏng dám ho, còn ông
Tiều nói dóc cho dử, ổng cũng sợ voi…y như
tao, nhưng thầy Hên đang tìm cách trị nó.
- Thầy Sáu ra tay thì phải biết nha…hehehe…Tư
Rèn khen thầy Hên đó đa.
- Ba thằng đang lúp ló trong nhà, ông Hên
ngồi ló đầu dòm nó, nó nhè thấy ổng, nó hút
một vòi mật…nó bèn hướng vòi ngay mặt ổng,
nó xịt một phát, nhè…trúng bụng, ông Sáu Hên
văng ra sau hè, rồi ổng co giò…chạy mất luôn!!!
- Khửa khửa khửa…
- Tao nhờ…có tí vỏ phòng thân, tao né vòi
mật, né riết mỏi cẳng, chịu hỏng thấu, rồi
tao cũng…ngon trớn vọt thẳng…
- Hehehe…rồi sao nửa…?
- Tao chạy theo Sáu Hên đứng tóc, ông Tiều
chạy dính sau lưng tao, tao mệt muốn xì khói
lổ tai, thầy Sáu Hên nhà mình, chạy như gió
bão đàng trước…ta nói, ta la…tao chạy theo
sau…như bị chó rượt, tóc trán dựng ngược!!!
Ứ hự bà hư luôn…
- Ủa??? Ông Sáu Hên là thợ trị voi mà!?
Sao lại sợ…dị kỳ ôn vậy chớ???
Nghe Tư Rèn hỏi ngược bất tử, Bác Ba Phi
muốn cứng họng, nghĩ thầm:
- Thấy bà rồi, nói làm sao thằng mắc dịch
Tư Rèn nghe cho suông đây ta, lảo Hên có bùa,
thợ gòng, chơi ngải, trị tà, nuôi con nít…rồi
còn là thợ bắt voi, thế mà con voi mới xịt
một phát đã chạy…cơi đầu, thế thì thấy ống
cố rồi…kẹt quá ta…
- Sao Bác Ba nín khe vậy…giỏi nói coi, hì
hì…Tư Rèn hỏi “bắt bí” Ba Phi.
- Tụi bây biết tại sao thầy Hên chạy hôn?
Ổng chơi kế dử đó nhen, kế này độc lắm.
- Ông Hên sợ, ổng chạy…toé khói mà kế với
kống gì trời!?
- Sáu Hên chạy là ổng dụng kế “tẩu vi
thượng sách“ của Tôn Tử đó đa…
- Ối chời chời…
- …nếu voi rượt theo là voi dính kế “điệu
hổ ly sơn“ liền hà…(?!)
- Ối trời…má ơi…
- Ra đồng trống, thầy bùa Hên “bắt ấn“…là
10 con cũng chết!
- Voi chạy theo?
- Voi nó khôn, nó biết thầy Hên có bùa lổ
ban, nên nó đâu có rượt theo…(?<>!)
Khi nghe tới…nào là Binh Pháp Tôn Tử, rồi
Bùa Lổ Ban, rồi Bắt Ấn tùm lum tà la…đám con
nít với Tư Rèn hết hồn, ngồi im ru, Ba
Phi…an tâm, nói tiếp:
- Đợi mấy ngày sau, tụi tao mò tới ao,
tiền bạc cất giấu kỷ, bị…mối ăn hết ráo!
- Mối ăn sạch bách luôn???
- Mối ăn tiền hết sạch!!! Nên tụi tao
nghèo luôn, cho nên…ở toàn nhà lá!!!
- He he he…
- …ở vậy cho mát bây ơi…
- Còn ông Chín Tiều?
- Ổng bị vợ rượt chạy giáp xóm…
- Rồi ông thầy bùa Sáu Hên?
- Ổng sanh bịnh, bỏ ăn…cả năm…
- Ối ối…
- …cho nên ông bị ốm tông ốm teo…
- …ờ ờ…
- …chớ tụi bây hỏng thấy thầy Hên ốm nhách
hả??!!
- …thấy…
- ...vậy đó…khà khà khà…
- Khửa khửa khửa…