Tập Truyện CHUYỆN QUÂN TRƯỜNG

 

 

 

 

    Mùa Xuân Năm Ấy

Tập Truyện CHUYỆN QUÂN TRƯỜNG

 

     
….<<<>>>…Nhắc xí chuyện xưa xưa, để nói dóc trong 3 Ngày Xuân…>>>…
Đó là “cái hồi” ở tại ngả ba đường Tô Hiến Thành-Lê Văn Duyệt, trước chợ Hòa Hưng, ở xéo bên kia đường có quán Cơm Tấm, để bà con “điểm tâm” sáng!
Khách khứa ăn cơm tấm cho đã, rồi còn bài đặt nhiều chuyện! Thiệt tình…
Là tại vì ở quán cơm, có “con nhỏ” (đẹp đẹp) bưng cơm tới bàn cho khách ăn, rồi…nó kiêm luôn chuyện lấy tiền, lại là con gái-rụ của chủ quán, thế…mới ra nông nổi!!!
Lúc ấy, có mấy khứa “thiếu tá lổ”…trẻ trẻ, vô ăn cơm tấm, rồi còn bài đặt “lấy tay che miệng” bàn tán âm thầm, xì xào nho nhỏ với nhau:
-   Tao “công nhận” cơm tấm quán nầy ngon hết biết…
-   Tao cũng…công nhận, cô con gái của chủ quán, cũng…ngon luôn!
-   Kết-lựn, cộng 2 cái ngon lại, thì quán cơm đông nghẹt, là phải rồi…
-    …<>?!<>…xời…tao có “thấy xi nhê” gì đâu bây!?!
-   …>>>> =>…aaaa>aaa>aa>…(mất hứng)
Buổi sáng ở quán nầy, vô điểm tâm, thì: Dân thường có, công chức cũng vô, còn “dân nhà binh” thì có cả đống, từ lính tráng tới mấy ông thần “thiếu tá lổ” đổ lên…hì hì…
Mấy tay “thiếu tá lổ” nhà mình, hảy còn tre trẻ, lại…hơi đẹp-chai và hình như chưa (thằng nào) có vợ (<!?>) đang “me ai đó” (???) và đương ngồi lủ khủ ở đây…
Có thằng má biểu, nó lo “cưới vợ gấp”, nó hỏng lo, mà lo ăn cơm tấm tại quán nầy, với ý định cao siêu, là chờ…giờ hên, rồi khi thời cơ tới, có tới, nó mới dám phất:
…???>>>…là bởi…<<<>=>>>…người xưa…có dặn rồi, nên tụi nó nhớ rỏ:
           1 là  =  Trai khôn tìm vợ chợ đông.
           2 là  =  Gái khôn tìm chồng giữa chốn ba quân…
Nếu…(>>@<<)…nghe dặn rồi, mà ai không “dựa” theo lời dặn, là ngu hết số (?!)
Tại sao…???
Trước nhứt, nói vô câu số 1: Trai khôn tìm vợ chợ đông.
Nói “trai khôn tìm vợ” là “đụng chạm” tới mấy thằng đang ngự ở quán cơm nầy:
Trai khôn (thì) tìm vợ (ở chổ) chợ đông? Ông bà dặn vậy…
…>>>…Ý ẹ…ở quán nầy có mỗi 1 cô, thì đông là đông “cái khổ” nào…?>?>???
Thằng nào…khờ, mong “tìm vợ” ở quán cơm chỉ có 1 con nhỏ, thì quả là hỏng thấy cái “trai khôn” của nó hiện hình trên bản mặt rồi, vậy là nó khờ câm!!!
Kế đến nói câu số 2: Gái khôn tìm chồng giữa chốn ba quân.
“Ba Quân”  >>>   1  Quân…là Lính (?)
                             2  Quân…là Hạ Sỉ Quan (?!)
                             3  Quân…là Sỉ Quan (?!?)…(ối chời^%^%^hì hì)
Vậy là có đủ “ba quân” ở đây rồi đó. “Nó” nè, tìm đi em Hồng…!!! Hehehe…
Thế là, giữa chốn “ba quân” (có sẳn đây) thì, Gái Khôn tìm chồng...dể ẹt, hén?!
Bởi vì rằng thì là, có cả 100%...tụi nó ngồi ngóng mỏ đây nè, lựa đại đi em…
Cơ khổ…lựa cái gì cho kịp nè??? Bởi…
Khách ăn xong, kêu tính tiền, con nhỏ lấy tiền rồi đi qua bàn khác tính tiếp…
Còn mấy “ảnh” trả tiền, chưa kịp nói (nhưng nói cái gì) là em đi mất tiêu, rối thiệt!
Hỏng lẻ, cứ “ăn rồi chờ thời” trong câm nín miết miết he…?!
                      >>>(mấy ảnh nói nhỏ với nhau)<<<
-         Con nhỏ Hồng nầy…con bà nó, làm sao gù…?!
-         Chắc nó muốn ở giá, hử???
-         …???...!!!...Đẹp vầy, ở giá…là bậy bạ quá nha…
-         Kiểu nầy…trớt quớt đó bây…(?!)
Trong khi “ba quân” có cả đống, trong “đống” đó, có…bổn mổ, ngồi chình ình đây nè, cho nên Gái Khôn “rất dể tìm chồng”…thiệt là chí lý!
Tóm lại, Gái tìm chồng ở đây, là khôn bà cố…!!!
     Chả chả, còn trái lại, Trai tìm vợ, là ngu như trâu…!!!...(?!)
Bởi vậy thằng nào ngồi đây cũng…ợ, rồi “tự vấn an” như sau đây:
-   1…Mình vô đây, trước được ăn ngon, giá rẻ “chớ hỏng có gì” mà lo (?!)
-   2…Vừa ăn, vừa nghía con Hồng…để rồi “từ từ” tính tới…(?!)
-   3…Hy vọng, nó tìm “ba quân”, mình ở “hạng ba”…là chắc như bắp (?!)
-   4…/*/*/*/*…..(hỏng dịch được)
-   5…<><><>…(hỏng dám đoán mò)
Nhưng…lại tóm lại:
 Thằng nào ăn cơm tấm ở đây, cũng hy vọng “âm thầm”, rồi sau đó, tính tới…
Trước và sau, nói cho có trời…
Ăn ở đây chỉ “nghĩ đơn giản” như…đang giởn vậy thôi.
Chớ hỏng có gì to tát và ồn ào, mà nhè thằng nào…ngu ngu nói ra miệng, lở tụi nó nghi ngờ, nó cười…thì thúi oắt, thúi luôn KBC thì mắc cở “thí mồ” đi bà tám ơi…
Tụi nó, cái tụi thiếu tá lổ (thằng nào nhớ câu dặn xưa) thì hy vọng nàng chọn…nó nhiều hơn là chọn anh một, anh hai…
-         Sao vậy bây???
-         Bởi quan một, quan hai thì…hơi già, nên “nó nghi” mấy chả có vợ…(?!)
-         Thậm chí lý…
-         Hì hì…còn mình “thiếu tá lổ” trẻ măng, có vẻ xứng với cô Hồng hơn hé…?>???
-         Đúng bon, ý mầy…chánh hạp y tao, đó nha…  
Nhưng mà…
Cô Hồng lo bưng cơm cho khách, rồi còn lấy tiền, thối tiền, thì còn thì giờ đâu mà quởn để “nói-chiện” chớ? Thiệt là….khổ ghế - ghế dấu sắc…
Cả đám đang rầu thúi ruột thì…đùng một cái, có thằng khoe:
-         Nè…tao quen con Hồng rồi nè bây…
-         Mầy ra trường rồi về “gác kho đạn” hả con?
-         Hỏng dám gác đâu…
-         Chứng minh coi…
Ăn cơm tấm xong, nó kêu tính tiền để “chứng minh” liền, để nó còn phải về đơn vị…gấp, bởi ông thẩm quyền của nó ”mới-đổi-về” nên khó như quỉ…
-         Tính tiền cơm lẹ lẹ…cô chủ nhỏ ơi…
Cô chủ nhỏ tên Hồng, thấy tụi nó bửa nay “ăn cơm tấm mở hành” (giá rẻ nhứt) lại hút Bastos xanh…rẻ rề, thì biết “tỏng” của mấy anh chàng quá rồi.
Chứ bình thường…dể hôn, ”đầu tháng lảnh lương” mấy ảnh hút…nhiển-nhiển thuốc PallMall (dịch ra Phải Anh Là Lính Mời Anh Lên Lầu) rồi còn chơi sang: Sáng cháp cơm sườn nướng còn…đèo thêm 2 hột gà ốp la…cho le lói cuộc đời.
Bởi…biết sách của mấy ảnh hết ráo, cho nên, bửa nay gần cuối tháng…>>><ó>>…
Cô chủ nhỏ biết rỏ vấn nạn “lính nghèo cuối tháng” nên nói thiệt, hỏng lo ai buồn:
-         Hì hì…hút Bastos hả?!
-         Xời…thấy còn hỏi đố…
-         Ăn-cơm-mở-hành, hỉ?
-         ...hỏng thấy hả,,,?>???...
-         …Cơm Mở Hành, tui tính “mai-chò-gải”…(25)
-         Úi chà…chơi lóng hả em…
-         Rồi sao nè…
-         Sư Đoàn 5 kêu là…nói coi!
-         SĐ ”nóc”.
-         Còn SĐ 25…
-         Kêu là…”mai chò gải”…đó nha.
-         Má ơi…cô chủ rành quá he…
-         …trả 25 đồng…mau đi ông…
Bốn thằng ăn cơm tấm, cô Hồng lấy tiền…có 3 thằng là 75 đồng, rồi đi luôn.
-         Ê ê…Hồng Hồng còn sót 1 thằng chưa trả tiền…
-         …”thôi khỏi”…
Cô Hồng nói thôi khỏi, rồi đi mất, làm cho 3 ông cố kia tá hỏa:
-         Sao sao…nó hỏng lấy tiền mầy…???
-         Kỳ vậy má…>>>…nói coi…
-         Tao nói rồi…
-         Nói lại coi…
-         …”thôi khỏi”…
-         Ê ê…cà chớn hả…
-         Mầy hỏng thấy nó hỏng lấy tiền tao hay sao, còn hỏi…
-         Ừ…nhỉỉỉ…
-         …(???)+(!!!)+(?!) =>>>)))…?!?
Tụi nó tá hỏa, há hóc miệng…chới với là phải quá rồi!!!
-         Ăn hỏng lấy tiền là nó gù em Hồng được rồi, bây ơi…hu hu hu…
-         Ông cố nội mầy…vậy mà dấu tao…hu hu…
Nhưng thưa Quí đọc giả, cái sự đời “thấy vậy mà hỏng phải vậy” đâu nha…
Sự thật thì như vầy, Tết Nhứt vui miệng kể luôn…hỏng thèm dấu nửa!!!
Là anh chàng đó, là cái thằng “ăn mà hỏng trả tiền”…đó đó:
Nó đã âm thầm vô nhà con nhỏ Hồng…nan nỉ thiếu điều gảy lưởi để con Hồng chịu cách thức trả tiền…“thôi khỏi” đó, ý là để nó “khè” bạn bè, với mánh lới như sau:
Nó lảnh lương 22 ngàn 200 mấy, nó đưa…trước cho con Hồng 200 đồng, rồi dặn rõ:
-   Mỗi bửa ăn sáng, cô Hồng trừ tiền cơm vô 200…tiền đóng hụi chết của tui!!!
-   Vậy sao…?!
-  Cứ trừ từ từ, khi nào hết 200 thì…tui đóng tiền tiếp…
-  Chơi mánh gì kỵ cục, vậy tía non???
-  …hí hí…hồi sau sẻ rỏ…nên kín miệng dùm “qua” đi em…hì hì…
Chuyện “giữa hai người” do bị dặn kỷ, nên kín như bưng!!!
Do đó, đâu có thằng mắc dịch nào biết cái mánh khóe…khổng minh còn tè đó, cho nên tụi nó hết hồn là phải rồi, quả là nó mánh mung cũng khá, đã đíu thiệt nhen…
Lúc đầu bè bạn hết hồn, phục sát đất, coi nó như thánh như thần…>>>…cái ông thần nước mặn (mà) cũng có số đào-huê…bẩm sinh, nửa ta!!!(?!)
Cho nên có thằng, còn muốn “nhờ vả” nó nửa, thì mới “ác-đạn”…không nè?!
Rồi sau đó, tụi nó…nghi nghi về cái vụ “ăn hỏng lấy tiền” có gì đó không ổn…
Sau đó nửa, tụi nó lật tẩy bài cào:
-         Mầy phải chở con Hồng cho tụi tao thấy…mới tin mầy…
-         Dể ẹt…
Miệng nói “dể ẹt”, nhưng trong bụng anh chàng…rối như gà mắc tóc…
Chở con Hồng cho tụi nó thấy, còn khó hơn…bắt thang lên hỏi ông trời nửa…hu hu…
Chơi dại, còn cà chớn chống xâm lăng…tầm phào, thấy mụ nội rồi. Nó nghĩ vậy.
Anh chàng về đơn vị, đêm đó nằm vắt tay lên trán, lục trong trí, để nhớ hết ráo “binh pháp tôn ngô” rồi nhớ qua chuyện khương tử nha…câu cá, để tìm chiêu!!!
Thức gần tới sáng, hút hết gói PallMall, anh chàng bổng nghĩ ra 1 chiêu, mà thần phải sầu, còn quỉ thì khóc…cạn nước mắt.
Sau đó, anh chàng hẹn liền…
-         Sáng 11 giờ ngày mốt, tụi bây đợi chổ tượng Phù Đổng, ắt thấy tao chở em Hồng.
-         Thiệt giả vậy ông cố…?!
-         Tao nói dóc, tao thua 1 tháng lương “cơm tấm mở hành”
-         Còn tao thấy mầy chở nó, tao thua 1 tuần “cơm sườn”…ok salem???
-         Chơi luôn!!! Bịnh gì cử…
Sau đó anh chàng liền vận dụng “hạ sách” bên ngoài…binh pháp tôn-ngô(?!)
Tưởng gì…lớn lao, ai dè:
Nó vô nhà cô Hồng năn nỉ muốn thấy mồ tổ…<><>>>>…
Rồi phải nói thiệt với Má của Hồng về chuyện “cá cơm tấm” với bạn bè, rồi nhờ “má giúp dùm” để con “thắng cơm” tụi nó…con cám ơn…hỏng hết!!!
Má cô Hồng cũng…ngon, đồng ý liền, nó hoan hô, hoan hô…{}{}{}(?!) lớn họng.
Thế là tụi nó thấy anh chàng chở con Hồng rỏ ràng như…ban ngày!!!
Sau đó, liền ngay buổi sáng bửa sau:
-         Trả tiền cơm sườn cho tao, mau coi…hehehe…
-         …từ từ…
-         Em Hồng ớ ơ…lấy tiền nè…
-         La gì dử vậy mấy ông?
-         Cô chủ lại đây coi nè…
-         Gì đó…
-         Thằng nầy thua 1 tuần cơm sườn nè, trả tiền đi mầy…
-         Giờ vầy, Hồng nói, tui lấy tiền trước 1 tuần, rồi trừ từ từ…
-         Gì kỳ vậy???<><?>?>???
-         Sao kỳ…???
-         Bổn củ soạn lại, sao mà kỳ??? Hồng nói thiệt.
-         …bổn củ…gì trời???<><><<<???
-         Ông nầy nè, đã từng đưa trước 200…ăn trừ từng dỉa…
-         >>>>*&*<<<…ủa ủa…cái cái ca…cái…mà ủa ủa…
-         Mấy ông dính “hạ-sách”…kế của ông nầy rồi…hehehe…
-         Mắc dịch mầy, hại bồ không hà…ứ hự bà hư…huhu…
-         …%%%%%...(sướng rên mé đìu hiu- chử của Duyên Anh)
MÙA XUÂN NĂM ẤY…1972+2x…
Bốn thằng, cả 4 thằng, đều…=>>>…chưa thằng nào có vợ.
Bốn thằng nó, “đã từng” ăn cơm tấm mở hành, hút bách-tô-xanh cuối tháng.
Tới mùa xuân + x…chỉ có…3 thằng =>>> từ Đơn Vị Tác Chiến trở về.
Trời xui đất khiến, tụi nó gặp nhau tại quán cơm tấm “năm xưa”.
Cô chủ nhỏ Hồng giờ…đà dạn dỉ, vui vẻ hỏi:
-         …?!...”đi-đâu-lâu-quá”…vậy mấy ông???
Người ta hỏi, tụi nó hỏng lo trả lời, mà lo hỏi chuyện “người ta”:
-         Em có chồng chưa Hồng…(má ơi, thằng âm binh nầy bạo thiệt)
-         Có rồi…
-         …?<>?...lấy ai…???
-         …lấy “giữa chốn ba quân”
-         …nó ở đâu…
-         …ảnh ở 49///mai chò gải…(TrĐ49/SĐ25)
-         Ối chơi chời, em quả là Gái Khôn…
-         Chớ sao nè…hé hé…ông có vợ chưa đó?
-         Chưa…
-         Còn ông nầy, vợ chửa…
-         Chửa…
-         Còn ông “ghi sổ”…vợ con thế nào?
-         Đang mồ côi, đó bà…hehehe…
-         Còn ông nửa đâu…
-         Nó bị thương, nằm viện rồi…
-         Ông đó có vợ chưa?
-         Nó làm gì dám nè…hehehe…
-         Nghĩa…gà =>>>…4 ông chưa ai có vợ…hỉ???
-         …hỏi hoài…??!!
-         Hì hì…vậy là mấy ông…=>>> trai…khỏng biết khôn!!!
-         Sao sao…???
-         Trai Khôn tìm vợ “chợ đông”, đúng hôn?
-         Đúng…5///5…
-         …có một mình tui, chợ-đông-chổ-nào, mà tìm???
-         Tời tời…
-         Tụi mình…ngu quá bây ơi…huhu…
Một thằng…nóng gà, đổ quạu bất tử, hét:
-         Tao nói…thậm ngu!!!
-         Hu hu và hu hu…
-         …?!...


                                   
Chàng Hiu 374

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngoc341