….Vào những năm 1 ngàn 900… 2, 3, 4 năm
mươi… gì đó…=>>>
….=>>>….Ở miền thôn giả miền nam VN chưa
có ai… cất nhà lầu!
Những người có tiền thì cất nhà ngói 3 căn
(gian) 2 chái hay “kha-khá” một tí, thì
cất nhà ngói chữ Đinh vách ván =>>> gọi là
“Ván Tắp” (ván đóng chừa khe hở 1 phân tây).
Thế còn ai ở vào thế…cnghèo-nghèo hay
nghèo rớt-mồng-tơi…cthì sao đây???
Hỏng lẽ nghèo, rồi “sống vô gia cư”, tới
chừng… ra gò, thì ”tử vô địa táng”???
Xưa nay… hỏng ai sống mà hỏng có nhà, còn
chết… lại đem phơi khô…?!
Dù nghèo cỡ nào, thì cũng phải “làm sao”
cho có cái nhà, để trú nắng trú mưa chớ?
Và… nói lòng vòng… cho có chuyện nói...
rồi nói như sau:
… Trời sanh, tùy theo “thổ địa” mà nhân
loại… tùy cơ ứng biến!
Như bên Châu Phi, đồng khô cỏ cháy… hỏng
có tre, lại ít cây cối, muốn cất nhà, thì
dân bản địa liền… ứng biến là chung tay…
chặt cây nhỏ, cắm xuống đất, lấy đất nhão
nhồi cỏ, để làm vách cho căn nhà…
Nhưng mà “nhè” làm vách đất hình tròn và
mái nhà, dĩ nhiên cũng tròn giống cái nón
lá úp… Bởi vậy thấy nguyên xóm nhà… tròn
ròn, ngó cũng hơi… ngộ ngộ!!!
Nhà đó, vì hỏng có tranh hay lá dừa, nên
“bà con” rải… bậy bạ mớ cỏ khô lên đó…
Coi đơn sơ vậy, nhưng loại nhà nầy… mát
lạnh nhen, hỏng bở đâu…(?!)
Thế là có cái nhà… để chun vô chun ra… phẻ
re như ai, đó nha!!!
Còn ở miệt Ả rập, đất đai khô khốc, nắng
nóng phỏng da lưng, người ta bèn cất nhà
vách đất, mái nhà cũng bằng đất, làm vậy
mới mát…
Dân những xứ đó, tính vậy… cũng hay thiệt
nhen…
Còn ở miền quê Việt Nam xa xưa…
…. Xóm riềng ở chùm nhum sau lũy tre xanh,
nghĩa là trong xóm… tòn-là bà con cật ruột
với nhau không hà…
Rồi tới cái thời “khần hoang lập ấp”… có
chuyện ra đi tìm đất mới.
Nếu bà con… nào gan, thì đi… lẻ tẻ, đơn
phương “mình ên” di tản phương Nam, để tìm
nguồn sống, do đó, dù lạ huơ lạ hoắc, khi
“tới chỗ” cũng phải sống chùm nhum lại để
nương tựa lẩn nhau và cũng là “để”…đề
phòng hùm beo tai tượng hay những bất trắc
trong cuộc sống, “để” rồi trở thành “láng
giềng” thân thiết…”để” tối lửa tắt đèn có
nhau, “để” cùng giúp đỡ lẩn nhau, “để”
chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống…
Và ”để” đủ thứ… mới sống ngon lành được…
Do đó, cũng vậy, bà con tha phương cũng
phải cất nhà… để tá túc…
Khi ấy, đất rộng người thưa và sẵn “cây
nhà lá vườn”… vậy muốn cất nhà, thì tiện
nhứt là cất “nhà tranh vách đất”… (bởi ”ăn
nhiều… chớ ở bi nhiu”… mà lo...!?!)
Sao lại là cất “nhà tranh” (mái nhà lợp lá
tranh) mà hỏng là… lá cây khác???
Vì rằng thì là, nhà phải cất chỗ cao ráo,
mà chổ cao ráo, thì chỉ có tranh nó mọc…
Như vậy… siêng siêng, chịu khó cắt tranh
phơi khô để lợp nhà…là khỏe re…!!!
Ngoài ra còn có Nhà Đưng (lá Đưng) Nhà Lá
(lá dừa nước)… hai loại cây nầy mọc chổ
nước nôi sình bùn ven sông, ven rạch -
Phần lớn ở miền Tây và miền Đông - nên ai
muốn lấy lá cất nhà…thì phải lội sình, lội
như vậy, nếu ai làm biếng… cảm thấy mệt
lắm, hỏng kham nổi!(?!)
Ở đây chỉ nói “Nhà Tranh” cho gia chủ…
khỏi lội sình…(#$#@@@)…!!!)
Lúc xưa đó, ai muốn cất nhà thì cất, cất
nhà… dể ẹt luôn nha…
Trước tiên đi Cắt Lá Tranh, nhưng coi
chừng “ngó tranh” đâm lủng cẳng…
(Nhớ hồi xưa đi lính, nếu đế giày bốt nào…
mòn mòn, khi hành quân vô đám tranh… phải
coi chừng “ngó” tranh… lú lên trắng hếu,
nhưng nó đâm lủng giày…)
Khi lá tranh được cát về, gia chủ cột
thành bó, rồi chẻ lạt “đánh tranh” thành
từng Tấm dài cả thước để lợp nhà, còn cây
cho sườn nhà là tầm vong, cột nhà thì bằng
tre gai già và để cho nhà lá khỏi… rung
rinh khi có gió, thì chôn cột tre xuống
đất… là an tâm!
Ấy vậy, mặc dù là “Nhà Lá” nhưng cũng có 2
loại nhà nữa nhen:
Đó là… “nhà cột chôn” => ….Và… “nhà đứng
tán” =>…
Nhà đứng tán là cây cột (gổ) đứng trên cục
Tán (cục tán hình tròn, bằng đá xanh)…
…..=…@@@ =.>>>…thời ấy…muốn cất nhà hả…???...Dể
lắm nha, nhưng…
…Cất nhà…hỏng có gì rờm rà…nhưng mà lo sợ
sự “đơn chiếc”…của mình…
Còn bà con ruột thịt…thì còn ở ngoải…hết
ráo…giờ làm sao đây…?!
Bi giờ muốn cất nhà thì…=>>>
…Thì phải “cậy”(nhờ)…bà con láng giềng ở
gần, giúp mình…một tay…
Do đó…”Bà Con Xa, Hỏng Bằng Láng Giềng Gần”
là vậy đó!
(chớ hỏng ai nói “Bán bà con xa Mua láng
giềng gần”. Vì nói “bán + mua” làm vậy…là
nói tầm phào. Nói vậy, là nói “sai câu”
của ông bà xưa, cho nên…tối nghĩa, khó
hiểu…rồi đâm ra cải cọ…hỏng giống ai).
Lúc đó, ai muốn cất nhà tranh vách đất,
thì…hê một tiếng, bà con láng giềng xung
quanh…ráp vô phụ ào ào liền…
Vì chòm xóm với nhau, nên kẻ phụ…một tay,
người phụ…một chưn…(?!)
Gọi là…”chòm xóm tối lửa tắt đèn”…có nhau,
phụ chút xí…nhầm nhò gì…!!!
Bà con chòm xóm, phụ chừng hai ba ngày là
xong cái nhà tranh vách đất…
Cất Nhà Tranh Vách Đất…đại khái như vầy:
Trước đó, gia chủ “đánh tấm tranh” đã được
phơi khô, vậy là xong cái vụ “mái”.
Còn lại là, bửa đó, bà con ai chặt tre thì
chặt, ai cưa, đục họng cột…thì làm, mỗi
người một việc, hỏng có chuyện “sanh nạnh”
hay “lánh nặng tìm nhẹ” gì ráo nha…
Con nít cũng phụ được luôn, tụi nó, đứa
róc mắt tre, còn đứa thì bị sai đi chặt
“cây nhỏ nhỏ” bằng ngón chưn, ngón tay mọc
trong hàng rào đem về, đóng xuống đất một
hàng, để làm “sườn” của cái vách đất…
Cả bầy…bị sai đi lòng vòng, vậy mà…hỏng
thằng nào buồn gì hết…
(vì…nhất gia cất nhà, bá gia phụ
=>$####....đó mà…hì hì…)
Trong ngày đó…áp nhau “phụ” là xong cái
Sườn Nhà và sáng mai sẻ dựng lên…
…Rồi Láng Giềng Gần…ăn bửa cơm do gia
chủ…khoản-đải, rồi vui vẻ ra về…
Sáng sớm hôm sau:
Khi tụ “đủ người” thì “dựng (sườn) nhà”
lên, kẻ kéo, người đở mấy cây cột tre để
chôn gốc cột, khi…dựng đứng cái sườn
nhà…hơi “trật vuột”…rồi vì sợ bị sập, cùng
nhau….la hét rùm trời, la cả buổi…thì cái
nhà cũng đã dựng xong…!!!
Rồi còn phải…la hét tiếp…cái vụ đưa tranh
lên mái để lợp nhà…
Phải la ó sóc là vì…có gió, khi đưa tấm
tranh hỏng tới, người ngồi trên mái
nhà…phải khòm lưng vói lấy…rồi muốn té…vậy
hỏng…la sao được nè…???
Tới trưa là Lợp Nhà xong…bởi cái
nhà…4x4…nên dòm…nó nhỏ có chút xí…!!!
Dù là…4x4…nhưng hỏng thành vấn đề…
Gia chủ chấp hai tay sau đít, đi lòng
vòng…tỏ ra hài lòng, khi dòm cái nhà tranh
mới tính, cất rất…cứng cáp…thấy đã thiệt…
Buổi chiều làm vách đất.
Kế bên hông nhà, đào cái hố để lấy đất làm
nền nhà và cái hố nầy dùng dậm rơm.
Đấy là lúc bỏ rơm xuống hố, đào đất, đổ
nước, áp nhau “đạp đất” cho…thành sình…
Đất sình trộn rơm bị cả chục bàn cẳng dậm
nhừ tử…thì từ từ…dẻo…là được.
Thế là hô một tiếng, tất cả ra tay…hốt
sình trét vách đất…
Trước đó, xung quanh nền nhà, canh
“ni”…lấy 4 cây cột chôn làm 4 góc vuông,
đóng những “cây nhỏ nhỏ” mà tụi nhỏ chặt
hôm qua ở hàng rào, được cắm cứng xuống
đất, rồi còn cột cây nhỏ, thành ô vuông,
cách khoảng hơn gan tay…
Người lớn xuống hố, móc rơm trộn đem lên,
mấy tay lớn “vắt rơm” vô song ngang của ô
vuông, con nít phụ trét…thế là cùng nhau
“trét vách đất” ngon ơ…
Rơm trộn sình, khi mềm, vắt vô vách cây…tự
nhiên nó “hít cứng”…
Lấy sình trét thêm bên ngoài, nếu khéo tay
thì vách đất láng o giống y…vách tường…
Thế là có mái Nhà Tranh Với Quả Tim
Vàng…như trong tiểu thuyết, cải lương…
…=>>>…Khi gia chủ…thất cơ lở vận…cũng phải
cất nhà tranh…(chớ sao?)
Nhà tranh mới…nó thơm mùi tranh, mùi rơm,
mùi đất mới…
Thế là gia chủ “có cái” để chun vô chun ra,
trú mưa trú nắng rồi đó…
Vợ chồng con cái vô ở…nhà mới, khi nền đất
vừa khô…
Gia chủ nằm bật ngữa trên chỏng tre, tay
rờ vách đất, mắt ngó mái tranh, cười hì hì…
((((?#$$#@@@@...úi chà chà…lương tâm hỏi,
cười gì đó ông cố…???))))
Lảo chủ nhà…im re hỏng trả lời…
Một hồi lâu sau…lảo chủ gia nghĩ bụng...###...
…..=>>> …một mái nhà tranh với quả…3 quả
tim vàng…???!!!...=>>>
…è>>……là
đây nè…=>>>…chớ hỏng phải ở trong
“tiểu-thiết” gì ráo nha!!!
Đây là một thực tế phơi bày…trắng trợn
giữa thanh thiên bạch nhật hẳn hoi…
Cũng bởi do gia chủ…=>>>~~///o~o~o~o…”hết
tiền”…nên ở nhà tranh…
Và rồi phải lo…mần ăn chí cốt…để kiếm chén
cơm nuôi vợ nuôi con…
Hehehe…..hồi đi học…thì lảo ta…thuộc dân
xóm…Nhà Lá…
Khò khò…khi sa cơ…..thì lảo…… “chịu phép”
ở… Nhà Tranh…
Rồi nghỉ lảo bụng…hỏng chừng tại cái số
“có lúc”…nó vậy…
Rỏ chán mớ đời…
Chàng Hiu 374
