Tiếng
ta (Việt, Châu Á) là tiếng “đơn âm”…là nói rời
từng tiếng một…
Tiếng tây (chỉ
các nước hướng tây) là tiếng “đa âm”… là nói…
tía lia “một dây” dài!
Tiếng tây nhiều
âm, nên khi “ta” nói… dóc, gặp tiếng tây, cái
miệng hơi bị… trẹo!
Thí dụ:
Afghanistan, khi nói Áp-ga-nít… ssstan nghe
cái miệng nó hơi… bị mỏi !
Còn nếu “Việt
Hóa” thành “đơn âm” là: A-Phú-Hãn thì, khi nói
dóc… nói nghe re re
Tiếng tây còn…
bất tiện ở cái vụ “Má Kêu Con” (?!)
Thí dụ: Nếu Má
có thằng con tên đa âm…Binladen thì Má “ta”
kêu… làm sao?
Má phải… chống
nhạnh, hả họng kêu :
-
Quớ… Binnn… Laaa…. Đen … !!!
Má kêu hơi 3 âm,
thì chắc chắn Má hết hơi nên… tới hơi Đen thì
kêu... nhỏ híu…!
Kêu
một lần 3 âm như vậy thì sao… lớn họng… bằng 1
âm của tiếng “ta” ???
Nè…
Thằng Tèo mải chơi, quên cơm trưa, má nó kêu:
-
Quớ… Tèèèèeooooooooo ….!!!
Đó là một tiếng
“Tèo”… kéo dài, lớn muốn bể làng bể xóm…!!!
Do đó, tiếng “đa
âm” làm sao… lớn chát chúa bằng tiếng kêu “đơn
âm” chớ? Hehehe…
Bởi tiếng ta, dễ
la “chát-chúa” như vậy… nên mới có câu nầy:
-
Tao gây lộn chưa… đúng buổi mà… muốn rát bảng
họng !!! (Úy mèn!)
Tóm lại, vì đơn
âm, nên “tiếng ta” có “khuynh hướng” nói tắt…
để nói cho gọn !
Ví dụ: Lon sữa
bột Guigoz (hai âm) làm bằng nhôm tốt, nên khi
uống hết sữa, còn cái lon không, nói tắt là
Cái Gô, bà con dùng nó để đựng cơm, nước… hay
đựng vàng!!!
Một câu “nói tắt”
nghe… nín thở mè :
-
Tao “dành dụm bậy bạ”… vậy mà cũng được một
“GÔ” vàng !!! (Úi cha cha)
Nếu đựng cơm thì
nói Gô Cơm, đựng nước là Gô Nước, rượu thì nói
Gô-Rụ…
Ở đây có sự “nói
tắt” hai tiếng Gui-Gô …
Nhưng sao lại
“bỏ đầu” Gui, đi…“lấy đuôi” Gô?
Mà hỏng thèm
chơi… ngược lại… là “lấy đầu bỏ đuôi” ? Kêu là
“Cái Gui”???
Thí dụ:
-
Tao cày… nháng lửa, nhưng “khoẻn” đựng chưa
tráng đít cái GUI?
Giữa 2 âm: Cái
Gô và cái Gui thì âm Gô nghe… ngon hơn….
Nếu nói “ngang
xương” cho “có chuyện để nói dóc” thì như vầy
:
Nói “Cái Gui Cơm”
thì hơi... kỳ, vì nghe nó giống “Cái Gùi Cơm”,
mà Gùi thì… đó là “Cái Gùi” của mấy cha Thượng
trên Cao Nguyên Trung Phần đề gùi hàng trên
lưng… Nói vậy nghe… hơi “Trùng Tên” cái Gùi
nên hỏng thấy hay, nên… hỏng xài tên Gùi Cơm…
Cho nên xài tên Gô Cơm… nghe “trơn tru” hơn
chăng, hay còn lý do khác ?
Hãy lộn ngược
thời gian, tìm coi… thử thế nào chớ ???
Lúc đó… lúc đó
cỡ năm 60… sáu mấy, tiếng Anh thịnh hành và
còn là “Sinh ngữ chánh” của học trò Trung Học…
nên tiếng GO ai cũng hiểu nghĩa GO là ĐI… vậy
nên GÔ Cơm có… hàm ý là “cơm (đem) đi” để ăn
trưa …???
Bởi vậy… cho nên
xài “Gô cơm” là…có lý !!! (?!)
Bi–giờ nói tiếp
chuyện “nói tắt” chữ tây, đó là xe Lambretta,
xe Lambro 550…
Bây giờ, ở đây…
lại có cái chuyện Bỏ đuôi… lấy Đầu: Ví dụ XE
LAM… Tại sao ?
Cũng bởi vì… nêu
lấy cái Đuôi của chử Lambetta thì phải kêu là
Xe TA…mà cái…cái…xe Ta là cái xe Bù Ệch!
Xe nầy đẩy bộ,
ngó thấy… bần cùng thô kệch thấy bà !!!…
Với lại
“tên-tuổi” gì mà nghe hỏng thấy “văn-hoa” gì
ráo…!!!
Xe Bù Ệch là xe
1 bánh 2 càng, còn có thùng xe nằm trên hai
cái chưn chống…
Riêng hai chữ Bù
Ệch nghe hơi… nhột nhột kỳ kỳ, xe nầy còn đi
chận như rùa!
Bù Ệch còn tên
nữa là xe Cút kít…
Kỳ nầy, tự nhiên…
hỏng lấy Đuôi, mà… Phá Lệ lấy Đầu !!! Đó là
chữ LAM…
Xe Lambetta… lấy
chữ Lam… cũng còn bởi… do tính nghệ thuật…!!!
Đó là chữ LAM
nghe hây hây… êm êm như 3 tiếng Khói Lam Chiều…
(???!!!)
Vậy là tên XE
LAM ra đời…khà khà…
Như vậy “xét
rằng” Xe Lam là danh từ riêng để kêu xe Lam
chở khách chở hàng… nghe rất mát lỗ tai! Nghe
“lịch sự” muôn phần !!!
Trong lúc đó: Xe
“Lam chở khách” có hiệu Vespa…cũng kêu là Xe
Lam luôn!
(Chớ ai mà đi
kêu xe Vespa chở khách là xe Vét… đâu nà! Chử
Vét nghe nghịch nhĩ quá… như Vét sòng bài, Vét
sạnh túi… lại còn “mất công” sửa… miệng, vì âm
cái Vê …
Nếu hỏng sửa
miệng, kêu là xe Dét thì còn nghe còn… tệ hơn
nữa !!!)
Chiếc Lambretta
“đời đầu” không có thùng bao quanh Bác Tài,
nên Bác Tài ngồi phơi mình trong nắng mưa rất
khổ… Loại “đời đầu” nầy xe còn yếu máy, khi
chở 8 mạng trên xe, nếu xe cũ, Bác Tài cứ phải
trả số, rồ ga… khách ngồi bị… tê giò hết ráo!!!
Sau
đó tiếp tới “đời Lam-rô 550” xe có “đầu xe”
bao Bác Tài khỏi nắng mưa…
Nên ai có tiền
cũng mua, để chạy… Xe Lam kiếm sống! Một thời
huy hoàng đó đa!
Thời đó, ai có
chiếc Xe Lam là ngon lành, mặc dầu “cái bô quỉ
sứ” nó nổ nghe nhức đầu bể óc, còn xăng thì
pha nhớt, vì xe hai thì, nên khói phun trắng
trời trắng đất!!!
Nửa đêm Xe Lam…
cũ chạy ngoài đường, cái bô nó nổ om sòm… như
xe tăng!!!
Tự nhiên… trong
cuộc sống “xe hàng” có sự “chia ra” bất thành
văn:
Xe Ba Gác chuyên
chở đồ… vì cái thùng xe trống hoát…
Xe Lam chở khách…
vì có 2 băng ghế 2 bên cho khách ngồi…
Sau đó, cỡ năm
bảy hai 73… Có Xe Nhựt hiệu Daihatsu và Xe
Honda bốn bánh nhập về… Mà hồi đó, một số báo
chí “nói nhẹ” xe Daihtasu thành xe Đại-Hao-Xu…!!!
Xe hơi Honda và
Daihatsu bốn bánh nầy nhỏ, trọng tải cỡ 500 ký…
Sau đó, hỏng
hiểu sao, xe hơi Honda 4 bánh không nhập thêm
và… tiêu mất luôn!
Nên chỉ còn xe
ĐA-SU là sống dai… tới gần nửa thế kỷ !!!
Nhưng cũng rõ
ràng: Xe nào chở Hành Khách là chỉ chở Khách,
còn xe nào chở Hàng thì chở Hàng…Hỏng ai chở
lộn xộn tranh giành, vì người đàng hoàng ai đi
làm chuyện đó ?
Cũng bởi… cái
tật nói tắt “hỏng bỏ” nên Xe Daihatsu, bà con
bỏ “chữ giữa”, chữ Hat .
Thế là xe
ĐA-SU… ra đời!!!
Ở đây không “bỏ
đầu bỏ đuôi” là nhè “bỏ giữa” thế mới…chết một
cửa tứ !!!
Sao kỳ vậy cà ?
Ta thử… bàn ra tán vô coi sao:
Nếu “bỏ đầu” thì
kêu xe Hát-Su… (A)
Nếu “bỏ đuôi”
thì kêu xe Đai-Hat … (B)
A * --- xe Hát-Su:
Kêu là xe Hat-Su nghe… kỳ kỳ sượng sượng… Rồi
còn… vì nó “bỏ âm đầu” vậy… trật đi… cái trật
tự là “lấy âm đầu” theo lệ… nên hỏng xài !
(?!)
B
* ---xe Đai-Hát: Kêu là xe Đai-Hát…
nghe cũng được, ngặt cái, tiếng Anh “đai” có
nghĩa là.. tử !!! Mà “tử” là… thác, mà thác là
chết !!! Xe mà... chết là tối kỵ nhen!!!
C
* ---Cuối cùng, kêu
là xe Đai-Su: Cũng được nhưng… hỏng ổn, cho dù
đúng “tật” là lấy chữ đầu!
Nhưng vì “đai”
tiếng Anh là chết !!! Chết là kỵ rơ rồi, đi xe…
chết chóc thấy ghê quá…
Vậy, cuối cùng,
người ta “lượt” bỏ chữ I “ở giữa” (theo đúng
lệ)…
Nên gọi là xe ĐA–SU…
tới bây giờ !!!
…. và Đa Su…
nghe êm ru nhẹ re…nhỏ nhỏ tròn tròn như trái
su–su…hehehe
Viết tới đây,
coi như xong, nhưng khi đọc lại thấy… rất tầm
phào !!!
Nhưng “công tình”
lui cui gõ cả chục ngày ròng… nếu bỏ đi thì
uổng quá…
Thôi thì… hỏng
bỏ… tới đâu thì tới… nói dóc cho vui… bà con
ơi!!!
Chàng Hiu 374