Chuyện Lặt Vặt

 

 

    Số Đội Sổ

Chuyện LẶT VẶT   -   Cốc Chủ

 

 Nhà văn Thanh Tịnh có Ngày Khai Trường như sau :
”Hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc…
Buổi mai hôm ấy …vv ...”
Còn tui, tui có Ngày Khai Trường (vô Đệ Thất trường Trung Học Hồ ngọc Cẩn năm 1963) như vầy: (Xin ông Thanh Tịnh, cho tui vài chử ...)
      Buổi mai hôm ấy...một buổi mai, trời quang mây tạnh, có gió hiu hiu...
      Má ở nhà ...nấu cơm, tui đơn thân độc mã, cười ha hả ...Sau đó :
Tui “thót“ lên chiếc ”xế điếc” sườn đầm củ, màu xanh hiệu Suppe F.B => giá   1.002 đồng, có cặp vỏ đỏ chạy chỉ trắng, mới...cáu xèn, tui đạp èo ẹo từ vùng ven Gò Vấp tới số 1 Lê quang Định - Bà Chiểu để đi học ngày tựu trường...
Trường xa cở 10 cây số ngàn...mà tui hỏng thấy ”hề chi”...Bởi vậy...
 Miệng tui hút gió véo von, bởi nhận thấy, tâm hồn bửa nay sao thơ thới, phẻ re, hân hoan lạ kỳ...!!!
Không thơ thới sao được...khi học trò Tiểu Học cả xóm, thi vô Đệ Thất Trường Công...đều rớt hết ráo ?!
      Không hân hoan sao được...khi “mấy nhỏ”  thi rớt Đệ Thất Trường Lê văn Duyệt, nghe tui đậu, tới thăm, ”tụi nó” đều nhìn tui với cặp mắt…lé xẹ (?!)
     Nè, bửa đó tui ngồi chồm hổm ở...nhà mình, tui “nổ“ muốn banh…nhà lồng chợ nha :
            -   Bộ mấy…bà tưởng, vô Đệ Thất dể ăn lắm hả ? Quá khó nhe ...
      -   Ừ…thì khó…chớ ai nói dể...đâu nà !!!
Thấy mấy nhỏ...thi rớt nói xụi lơ, tui...nổ tiếp, rồi...khè luôn:
      -   Nè, tui nói mấy bà nghe nè : tên tui vần Y nên số báo danh xếp chót cùng…
      -   Vậy sao ?... số báo danh, số mấy ?
      -   Số...xỉu xỉu ...2.544…chớ nhiu !
      -  Ối chà...số lớn quá hén ?!
     -   Tui tưởng mình đội sổ, nhưng khi thi, mới hay còn một thằng vần Z nó có số báo  danh là 2.545, nó nằm sau tui, đó là ”số – báo – danh – đèn – đỏ” ...đó mấy bà !!!(!?)
      -    Vần Z ?!  Vậy tên gì ?
      -    Nó tên là Ziệc - Củ - Zìn ! Có lẻ sống ở Chợ lớn!
      -    Zìn đậu hôn ?
      -    Rớt ! Nó rớt ...như mấy bà đó ! (tui nói ”rớt” hoài, thiệt là ngu nhu bò)
Mấy nhỏ đang lé con mắt, tui ...phình bụng “nổ“ tiếp:
      -   Nè, năm 1963 nầy, trường Hồ ngọc Cẩn chỉ lấy có 255 đứa vô Đệ Thất, mà học trò thi tới 2.545 thằng ...Vậy mấy bà biết tỉ lệ ...mấy hôn đó?
      -   Lệ gì ?
      -   Tỉ lệ 1 chọi 10 ...
      -   …??%%1/10..???%?!!...(im ru ...chắc hỏng hiểu)
      -    Xời ! Mấy bà có nghe “người xưa“ nói hôn ?
      -   Nói sao ?
      -   Hai chọi một, hỏng chột cũng què!
      -   …?!?!...í  ẹ... nói nhìu quá !!! (ý là chê tui...ba - đía đó nha, bể thiệt)
Bị mấy nhỏ chê ”nói nhìu”, tui hơi bị...quê, bèn gở gạc chút chút:
     -   Tui nói vậy, mà ... nhìììu ?...Xời !!! (?!)
     -   ...???!!!...
…Cũng buổi mai hôm ấy, tui chơi ”cái quởn” Kaki xanh mới, áo trắng dài tay (là bộ đồng phục nhà trường) ủi hồ láng cón, bỏ áo vô…thùng hẳn hẹ, túi dắt cây Alpha mới tinh giá 70 $, cẳng mang giày Bata trắng hếu, lưng đeo dây nịch da đen hù…
Chạy xe đạp tà tà trên con đường cái quang, gió mai hiu hắt thổi mát rượi, văng vẳng có tiếng chó la, gà cục tác om sòm...
Chạy xe chẳng mấy chốc, tới ngã tư Bình Hoà, xe đổ dốc ...tui bèn rút cặp giò lên, không đạp, để xe thả dốc ro ro…thấy trong bụng, nó ... phẻ cách gì!!!
Xe dừng trước cổng, có một ông quơ quơ tay, chỉ chỏ :
      -   Mấy cháu xuống xe, dắt vô sân lẹ đi…
Đó là ông Tám, ngày 20 – 11 – 2003 gặp lại ổng, ổng vẩn cười hì hì, móm xọm!
Tui đẩy xe vô sân, sắp xe vô hàng, tay xách cái “bồi“ da, chất bên trong 20 cuốn tập 100 trang mới cắt chỉ, cái bồi da, sao mà nó nặng, như ... ba lô lính...vậy cà!!!
Đang bơ ngơ báo ngáo, lạ hoắc lạ huơ, bổng có “mấy anh lớn lớn“ đi tới, ra vẻ đạo mạo, mặt khó ... như quỉ, hai tay chắp sau mông, hất hàm, rất trịnh trong:
      -   Tụi bây mới đậu Đệ Thất hả ?
      -   Dà …
      -   Cho tụi bây hay, đây là ”Trường Công” nghe, vô đây mà cà chớn, ba trợn, cà giựt cà bật ...là đuổi sạch nhách, nghe chưa ?
      -   Dà … (tui cảm sợ mất hồn)
Tiếp đến là một anh “lớn lớn“ khác, ông này nói năng có vẻ bậm trợn hơn:
      -   Tao báo cho tụi bây biết trước để mà chán, ông Tổng Đen rất ghét những thằng làm biếng, lêu lỏng, trốn học…nếu ổng bắt được thằng nào, ổng cho “đi cồng siiing“ là đời tụi bây sẻ tàn trong…ngỏ hẹp, liệu cái thần hồn !?
“Lên lớp“ mấy câu, mấy Sư Huynh đi mất, để lại trong lòng bọn Đệ Thất tò te tụi tui... một mối sầu vạn cổ!
Cổ họng tui, tư nhiên ... nghe thấy khô rang!!!
Thằng Đệ Thất này hỏi thằng Đệ Thất kia :
      -   “Cồng siiing“ là gì vậy bây ? (lính mới, chưa biết tên nhau)
      -   Ai biết !?
Một thằng lùn, sún răng cửa, nó cũng ôm cái cặp mới tinh, nặng trĩu, tài lanh:
      -   Chớ tụi bây hỏng biết hả ?
      -   Chớ hề !
      -   Xời ! Cồng Sing mà cũng hỏng biết !
      -   … giảng nghe chơi ta …
      -   Nè, Cồng Sing là cái...cồng số tám !
      -  Trời đất...cơi...?!$##$#$><>/)(*...(tá hỏa tam tinh)
      -  Là cái cồng...để cồng tay...thúc ké tụi bây, hiểu chưa ? (Úi trời)
      -   Má ơi !!! ..%$%%#.....kỳ vậy ??!!
      -  Kỳ gì ? Tụi bây không cần hiểu nhiều, chỉ cần hiểu, khi bị cồng tay là “mụ nậu cũng đậu chuối khô...đi bán cà rem cây“…(?!)
      -   Hả ...???*o*o*o.... (mấy thằng Đệ Thất tụi tui ...sợ xám hồn)
Tụi tui đang chới với, thì thằng mắc dịch sún răng đó, nó ..hỏng tha...khè tiếp:
      -  …khi tay tụi bây bị cồng, nhúc nhích là cái cồng nó xiết vô, xiết vô tới lòi xương, rồi thì coi như ...đời tụi bây...hỏng xí lắc léo, thì cũng ngũm cù đèo!
Nghe thằng mắc dịch nầy “nổ“ (không biết nó học lớp mấy hay mới vô như mình) làm tụi tui bải hoải tâm hồn, xanh xương, rồi bổng “nổi gió hột“ cùng mình...=>?>>
...>>=>...vô trường học gì, mà nghe nó nói, y như vô ... tù ! Thấy ngán quá!!!
Nhờ chuyện “cái cồng“ tự  nhiên mấy thằng Đệ Thất lạ hoắc bổng quen nhau…
Trong bụng còn đánh lô tô chuyện cái cồng, thì một ông già già, mặc áo trắng cụt tay, nước da đen đen, ốm nhom, coi bộ hơi ...khó tánh, ngoắc lại:
     -   Các trò biết học chổ nào chưa ?
     -   Dạ thưa chưa …
     -   Cứ lại cửa lớp Đệ Thất dò tên trên danh sách, có tên thì vào, không được ồn ào, chạy giởn nghe chưa ?
      -   Dà dà…
Bảy tám thằng vội vả bước đi, vừa đi, tui vừa...đoán mò với mấy thằng kia:
      -   Tao nghe mấy cha lớp lớn, nói ông Tổng Đen ...chắc là ông này ?
      -   Sao mầy biết ?!
      -   Tại da ổng đen ! (xin Thầy Tổng Giám Thị tha lổi cho em)
Cả đám bảy tám thằng...mừng húm, ba chớp ba nháng, mắt nhắm mắt mở, tuần tự, kéo ùn ùn kéo thẳng tới cửa lớp Đệ Thất A3...dòm tên, một thằng có tên, nó vô, kéo qua Đệ Thất A2, 2 thằng vô, sang Đệ Thất A1, một thằng vô, lại vọt qua Đệ Thất P1 rồi Thất P2, tụi nó có tên dán ở cửa lớp, đều vô lớp hết ráo…
Bấy giờ chỉ còn một mình tui...hỏng có tên, đứng trơ vơ ngoài cửa lớp...nè trời!
Thiệt là quá kinh hải, tui ngó dáo dác, mặt xanh lè, tự nhủ:
      -   Ủa ? Đâu còn lớp Đệ Thất nào, hỏng lẻ mình...rớt??? Kỳ cục vậy trời!!!
Lúc ấy, nếu xương ức của tui...hơn bị yếu, có lẻ trái tim nhảy bung ra ngoài!
Má ơi....mình thi...rớt, hả trời??? Tui nói thầm trong bụng:
-   Mình dò tên rất kỷ ở danh sách cửa lớp, tên mình vần Y ở chót bên dưới, rất dể tìm, vậy mà bây giờ...hỏng có là sao, hả...thánh thần thiên địa...hu hu hu...
Tui bổng...tá hoả tam tinh, mặt mày xanh lét...thôi rồi...bà hú...mình rồi!!!.
Tự nhiên, tui cảm thấy mình sầu, sầu thảm thiết, không còn lòng dạ nào...nhớ tên nhớ tuổi mình nửa...Hởi ơi....
....=>>>%%%??!!>>>...mà tui lại nhớ tới mấy “con nhỏ“ gần nhà, vì nó đã thi đậu Đệ Thất trường Lê Văn Duyệt...y như mình...vậy mà...%$%$>>>=<<...
Úi cha cha... mình đã nói chắc như bắp, là cũng đậu, thế mà giờ ”lại rớt”...
Má ơi …khó ăn khó nói với ”tụi nó”...thôi rồi...khó trăm bề đây nhen!!!
Bây giờ, mình mà vác cái mặt mo...thi rớt, mò về nhà, gặp tụi nó...thì có nước, làm Thổ Hành Tôn...độn thổ đi luôn!
Tui bổng nhiên buồn hiu, lổ tai nghe chan chát như sấm nổ chiều đông, cẳng chưn muốn xụi, tui nhè nhẹ lết ra...ngồi lại cột cờ !
Thở không muốn ra hơi, nghẹn ứ cổ họng, tui có cảm giác, cái càm của tui, nó dài như càm…ngựa , trong lòng nghẹn ngào uất ức…
Tui nhìn bâng quơ, thấy cửa lớp Đệ Thất nào cũng có cả chục thằng tới coi tên, có thằng vô lớp để cặp, lại xí xọn, chạy ra dòm tên lần nửa, thằng đó lại có vẻ…chảnh chảnh, làm tui bực...cái mình, tui muốn…đổ quạu bất tử nha ! Tui rủa liền :
-  Cái thứ gì mà cà chớn ! Mắc dịch mầy nhe ...Dòm tên hoài!!!
Bỗng trong đầu tui, như có “ông bà“ mách bảo, là coi chừng dò tên chưa đủ, còn sót lớp sao đó, tui lẩm bẩm như...bị khùng :
-         Còn lớp nào mà mình chưa dò tên cà ? Lạ kỳ thật tình, sót là sao???
Tui quyết định là dò lại lần nửa, tui dò ngược tua, bắt đầu từ Lớp Đệ Thất P2 rồi P1, qua Thất A1 sang A2 vọt qua A3...cũng không thấy vần Y chót bản có tên tui...
Thôi rồi...xí lắc léo...bò hố chắc rồi nè...huhuhu...
Hai cẳng tui...muốn xụm bà chè, bước không muốn nổi, gần xỉu tới nơi!!!
Khi đứng ngoài cửa lớp Đệ Thất A3 dòm qua trái, vì vướng cây cột bự, nên tui hỏng thấy cái bảng danh sách Lớp Đệ Thất A4 !!!
Lớp Đệ Thất A4...tục gọi là lớp ”cầu tiêu”...hehehe...
(lớp nầy ở...hóc bà tó, sát gốc cầu thang lên lầu và sau lớp là...câu tiêu của học trò)
Cơ khổ hong nè, nếu không có mấy thằng lố nhố, xí xọn, chảnh, chỉ chỏ, thì tui không biết...là còn 1 lớp Đệ Thất A4 nửa...mà mình chưa dò tên!!!
Tự nhiên tui...cứng gân, mạnh như thần, ôm bồi da, chạy vọt tới như gióóó…
Khỏi cần lấy tay rà từ trên xuống, tôi dòm ngay dưới...đít bảng danh sách, thấy hàng chử Trần Long Yên...chói rực như đèn pha, bự tổ chảng, nó nằm chình ình một đống, hàng chử nầy...sao mà nó bự chà bá lửa...đây nè !!!
Quá mừng...cái mừng nầy, nó còn to lớn hơn cái mừng...khi dò dưới đáy danh sách đậu vô Đệ Thất Hồ Ngọc Cẩn ...cái mừng nầy bự gấp vạn lần, đó nhen !!!
Thế là, tui đang ngoắc ngoải, thê lương, bổng ... Đùng Đùng Đùng...như kẻ chết đi sống lại, y như lên Thiên đàng, y như về cỏi Phật, bay bổng chín tầng mây…
Ngày Khai Trường của Thanh Tịnh nó nhẹ nhàng, thanh thoát, bồng bềnh…
Còn Ngày Khai Trường Của Tui, sao nó…nháng lửa, phập phều, lụn bại, nặng nề như đá đeo lưng, nó làm tui rúm ró, teo lại, như…ngôi sao lùn...rớt vô lổ đen, rồi bổng nổ ầm ầm như big bang...trời long đất lở !!!
Tui nhớ chuyện Ngày Tựu Trường hoài...nên viết để...bà con đọc chơi...
&&&&&&&&
Viết thêm...
Nếu thằng Zìn thi đậu Đệ Thất năm 1963 thì...hehehe...biết đâu...nó vô Thủ Đức...rồi nhè...là SVSQ của An Lộc...
...hehehe...thì tui Vần Y "số đội sổ" sẽ...chuyển cho thằng Zìn vần Z...hé hé hé...

* Hóa Đơn Xe Đạp

 
                                   
Chàng Hiu 374 

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngoc341