Chuyện Lặt Vặt

 

   Thiến Bò 

Chuyện LẶT VẶT   -   Cốc Chủ
 
 
Ngẫm mà coi…
(…<o>…)… hễ “con gì” thuộc loại “đực” là dữ tợn… rất lộ liễu… ở cái bản mặt!(?!)
Nhưng mà… nói đi, rồi nói lại cho đỡ… kỳ cục, là  “con người”cũng có “con đực”…
Nhưng mà… cái bản mặt con người… dòm kỹ, thấy… hiền khô hà…(?!$$$?!)…
Do đó, do cái… hiền (hiền) đó… vì vậy, cho nên, mới được gọi là "Đờn Ông" đó nha!
Chớ hỏng ai nói Người Đực bao giờ nà… hì hì…
Còn “con đực” có “bộ mặt”… lộ liễu thấy ghê như Voi Đực, Sư Tử Đực, Gấu Đực, Heo Đực… thì… thì…
… Thì ai yếu bóng vía… dòm thấy mặt là… mất hồn, nhứt là con heo rừng, cái miệng nó chỉa lên 2 cái nanh cong vòng, còn cái bản mặt nó, hỏng hiểu… ##$#$... trời sanh có… nanh có gút, có u có nần sần sượng… thấy sơ qua là… muốn lạnh xương sống!
Đã vậy, nó còn lăn sình, cho nên “bị mang tiếng” là “ở dơ như heo”… Xời… #$#$#!!!
Đã là “đực” thì con nào con nấy… phải có cái mặt bậm trợn, tướng tá kịch-cợm… như “tướng đấu bò”!
Đại diện là con Sư Tử Đực và hỏng ai… điên điên, dám vuốt bờm Sư Tử!!!
Nhưng nghĩ cũng lạ… là, cũng thì… là “đực với nhau”... nhưng Gà, Cá, Chim…
Hỏng ai gọi là Gà Đực, Cá Đực, Chim Đực… mà gọi là Gà Trống, Cá Trống, Chim Trống… thế mới ngộ chớ!!!
Rồi cũng… ngộ quá xá là con Cá Ngựa Đực… lại mang bầu dùm… cho má bù trẻ, thế là “má nó”… cứ nhởn nhơ sướng như tiên luôn, thế… là, mới ú ớ… cà lăm…(?!)
Nhưng rồi cũng… hỏng có gì lạ…
Và rồi “thấy thêm” thế này… “hễ là” Trống, thì thân hình Con Trống, luôn luôn có lông lá màu mè xanh đỏ vàng… mướt rượt… lại khoái “đá lộn” cò can…
Còn Con Mái… thì có… lông (lá) đen đen (xám xám)… dòm thấy xấu quắc…?!
Nhưng Đờn Bà… thì đẹp… như mơ luôn đó… nha mấy cha nội tui… hehehe… Bởi vậy mới gọi là "người đẹp"
Úi chà... còn Con Đực thì… có bộ da xấu quắc… dòm thấy… muốn ý ẹ luôn.
…???=>>>… như Da Voi thì đẹp đẽ… cái gì chớ, nó xù xì, dầy cui hà… hì hì…
Khi Con Đực “đủ tuổi”… thì dữ dằn, quạo quọ… như trâu, dữ như cọp.
Còn Đờn Ông… tới tuổi, thì biết… o mèo, có khi còn “dại gái”… mới thấy bà nó!!!
Mở bài có vẻ… dữ tợn, nói một hơi, rồi bỗng nhiên nói… xệ xuống, lây qua… nói trâu với bò… thì vô cái đề Thiến Bò rồi đó…
Con “bò giống” là con Bò Đực, nó có cái gu bự chảng, hung hăng, dự tợn… suốt ngày đêm nó cừ hằm nè, báo hại, ông chủ của nó... cũng phải e dè với nó…
Còn Bò Thiến để dùng kéo xe hay đi cày thì hiền khô, con nít… tiểu học, cầm roi oánh nó… nó cũng im re… hỏng nói gì…
Nó im re là vì nó bị thiến (dái) rồi…
Chuyện Thiến Bò (hỏng ai nói “thiến dái bò”) thì Ông Tò Le Thiến Heo… bó tay…
Chỉ có những tay nhà nghề người Việt, ở miệt trên (Củ Chi, Đức Hòa… gì đó) thì mới đủ kinh nghiệm Thiến Bò và những ông lão thiện nghệ như vầy không nhiều…
Những lão ông nuôi bò đực để Kéo Xe hay Đi Cày thường nuôi hai con đực gọi là “cặp bò đực”…
Chứ hỏng ai cho đi cày hay kéo xe mà “cặp bò” là con cái đi chung với con đực…
Gia chủ nuôi 2 con bò đực con để thiến, phải lựa loại “bò bô”, loại nầy lông trắng, rất bự con, ăn tạp, cũng có khi là “bò khướu” (giống Ấn Độ) lông vàng pha đen, loại nầy bò đực có cái gu rất lớn, nhưng ít ai chuộng vì nó hay… trở chứng bất tử…
Khi nuôi cặp bò bô con, được 1 năm rưỡi hay 2 (năm) tuổi thì thiến được rồi…
Vì người “thợ thiến chuyên môn” rất ít, cho nên, muốn Thiến Bò, chủ nhà phải “cậy”(nhờ) người quen đi…cầu thầy…
Tới ngày Thiến Bò…
Sáng hôm đó, chủ bò làm “mâm cơm canh” để cúng Ông Chuồng Bà Chuồng để xin phép thiến bò…
“Chuồng” ở đây là “chuồng bò”. Là chỗ để nhốt bò hàng ngày…
Điều phải làm trước tiên là dắt con bò chưa thiến… đi chổ khác, đừng cho nó thấy cái cảnh thiến… dế bạn bè chí cốt kéo cày (của nó)…???#####!!!
Khi thiến bò, phải có năm bảy người hè nhau… cột cẳng, dật con bò đực cho té xuống, rồi áp nhau dùng dây cột cẳng…
Vì là con bò tơ, nên nó mạnh như thần, cả chục mạng xô đè… muốn ná thở, rồi còn phải dùng cây hèo xỏ cẳng, đè bẹ sường… thì con bò mới chịu thua.
Tên cử chữ đọc, nên Dái Bò nói dái bò, chớ hỏng nói “trớ” được, cáo lỗi trước…
Con bò tơ có hòn dái rất to, nghĩa là hai hòn… gộp lại, nó bự cỡ bắp chuối và… xẹp xẹp, dài hơn một gang tay… dòm sơ, nó giống hột cà phê khô…#$#$#...
Tả cảnh thiến bò… hồi đó, để nghe chơi cho biết…
Khi con bò đực mập ù nu, bị cột cẳng nằm nghiêng, thì kẹp giữa hai đùi sau của con bò… thò ra tòn ten cặp Trứng dái… bự kềnh…
Ông thợ thiến… trước nhứt, lấy vải mềm bao quanh “cuốn dái” mấy vòng cho… êm ái, khỏi thốn… tới óc o con bò…(?!)
Kế là lấy dây dù loại bẹ cỡ 3 ngón tay, loại mềm, cuốn thêm ba bốn vòng đè lên lớp vải mềm bên trong, phải cuốn dây dù cho chặt…
Úi chà chà… sau khi “ông thầy thiến” (có tên riêng, nghe rất hay, để gọi người chuyên môn thiến bò, giờ quên rồi, khổ ghế=>>>ghế dấu sắc)… thò tay nắn bóp coi thử cái mớ dây cột cuống dái bò có chắc chắn chưa, thì người khác, ngay sau đó… kê vô dưới hòn dái bò… cái tấm thớt bự, loại dầy cui…
Đám con nít, thấy “cảnh đó”… rên nho nhỏ:
-         Má ơi…”dái nằm trên thớt”…
-         …$$$###@@@!!!.... tao thấy ghê quá nha…
Sau đó, từ trong nhà, một người nữa, vác thêm ra… cái chày giã gạo bự tổ kềnh…
Đám coi nít đứng coi… xanh hồn bạt vía, nói nhỏ:
-         Thấy bà…(OO)… con bò rồi…
-         Cái chày giã vô tấm thớt… thì í ẹ… cái hòn dái bò…
-         Tao nói… thế nào cũng dập…
-         Đây mới gọi là Dập Dái nè bây…
Tụi con nít thấy tấm thớt kê dưới dái bò, rồi thấy cái chày thì bàn tán xôn xao, làm mấy ông già nạt lớn:
-         Đám con nít im coi…
-         Tụi bây không được nói tầm bậy, nghe chưa… Hả…?!?
Thế là… con nít im họng liền nha, tụi nó thấy mấy ổng… ngó ngó, có thằng sợ… bị thiến, liền… chạy-u về nhà trốn mất… thằng nào gan thì… im ru mà dòm!
Tụi con nít… dù gan cùng mình, dù dám leo cây hái trộm xoài… hỏng ngán Bà Năm, dám ăn thịt heo luộc trên bè “tống quái”, dám… nắm đuôi rắn để nhát tụi con gái, dám đủ thứ… nghĩa là tụi nó “hỏng sợ cái gì”…
Thế mà thấy tấm thớt và cái chày giả gạo… thì thằng nào thằng nấy… kinh hãi luôn…
Là bởi tụi nó nghĩ bụng…
=>>>… búng nhẹ…(OO)… còn chịu hỏng thấu, vậy mà… kê vô tấm thớt, rồi… đập bằng chày, thì… mụ nậu cũng đậu chuối chiên đi bán cà rem cây...(?@!)
Tới giờ phút nầy, tụi nó mới thấy (cảnh)…“dập dái” (là gì)… nè bà tám…$#$#$?!
…<><>???... Cứ tưởng chỉ có tấm thớt và cái chày, như vậy là đủ... Chưa đâu…
Ông thầy thiến lại vô nhà, lấy ra cái bao, ông ta rất cẩn trọng, lặng lẽ, nhẹ nhàng gỡ ra hai ba lớp giấy, mới lòi ra Cây Nêm, nó cụt, nhưng bự bằng cây căm bánh xe bò…
Trời đất ơi… tụi đực rựa… láu háo lon con… hết hồn… hỏng hiểu gì ráo…
***[Bánh xe đạp có cây “căm” bằng sắt, gọi là “căm xe đạp”, còn bánh xe bò cũng có cây căm, gọi là “căm xe bò”. Cây Căm Xe Bò nầy được tiện công phu từ loại cây rừng cứng như thép, cứng mà dẻo, cây hỏng tét ngang, đó là 1 loại thiết mộc…
(có lẽ)… Loại cây nầy chỉ làm “căm xe bò”… nên cây đó, có tên là Cây Căm Xe***
Cây Nêm này cụt, dài cỡ 4 tấc, cưa ra từ cây căm của bánh xe bò, lấy phần dính vô Niền Xe bò, nên Cây Nêm có đầu dẹp giống đầu cây vít xẹp, còn vít pa-ke là vít đầu có 4 khía…
Cây Nêm nầy bóng lưỡng, tụi con nít… chạy lại rờ thử, hỏng ai cho rờ!!!
Ông thầy ôm 2 tay, để Cây Nêm lên cuống dái, chổ có dây dù xẹp bao quanh cuống…
Ông thứ hai, hai tay cầm chày giả gạo… thủ thế… là hơi khom lưng, tay mặt cầm mút cán chày, tay trái cầm ở giữa cán, cánh chỏ tay mặt tì vô đầu gối, cho nên đầu chày cách đầu cây nêm chừng 4 tấc…
Ông ta… cầm chày ở… đúng thế thủ… thủ thế, dòm thấy… găng quá xá.
Với cái giọng-điệu… nhấp nhấp do cái chày nặng kí lô, ông cầm chày… im lặng gồng mình… để chờ lịnh “mổ chày”…. Ai nấy đều nín thở và “lo sợ” dùm con bò?!
Sau khi ông thầy kê cái nêm vô cuống dái, ổng ngồi chồm hổm kế đó, ổng thò tay sửa lại tấm thớt cho ngay ngắn đàng hoàng, rồi ổng cầm Cây Nêm… xoay qua xoay lại cho “đúng chỗ”… cách làm của “thầy” dòm thấy… rất là trịnh trọng… như câu giờ, làm cho không khí… hồi hộp càng thêm căng thẳng… quá mức cần thiết… $$%$%$%...
Rồi bất thình lình, ông ta hô 1 tiếng “rồi”…
… Tức tốc, ai cũng thấy cái chày… giả vô Cây Nêm… nghe cái bụp… rỏ to!!!
Tụi con nít nhắm mắt, tưởng tượng cây nêm… xắn xuống, làm đứt tiện hòn dái bò và cái dái bò… văng xa, ít nhứt là… ba thước, máu chảy từa lưa…(!?)
Lúc đó, con bò… hết hồn, rùng mình, liền rống 1 tiếng “o” thật lớn, toàn thân bò như bị điện giựt, cẳng co lên, bụng thóp…. con mắt trợn trắng, hả họng… rồi năm im ru…
Dám con nít… xanh hồn, cầm lòng hỏng đặng, tụi nó la lên:
-         Thấy mẹ… con bò chết rồi…
-         Má ơi… con bò hả họng kìa…
-         Nó chết thiệt hả bây…
-         .… Tao nói… chết là chết…
-         …???///… hòn dái… còn nguyên bây ơi…
Mặc kệ cho đám con nít bàn tán, chày thứ hai lại bổ xuống, rồi bổ thêm cái thứ ba…
Thằng con nít nhỏ nào coi… cũng lên ruột non… có cuộn có cuộn… luôn…!!!
Ông thầy thiến lấy cây nêm bỏ xuống đất, bước tới đầu bò, banh họng, lấy hai ngón tay… lắc thử răng bò…thấy nó “lung-lơ” 2 cái răng giữa ở hàm dưới.(bò 1 hàm răng)
Ông ta không nói tiếng nào, bước liền ra sau, cầm cây nêm lên, kê vô… chổ cũ… và ông nội kia… dộng thêm 1 chày…
Lúc nầy, không khí… không thời gian… 3 & 4D… vắng lặng như tờ…
Ông thầy thiến lại tới miệng bò… thử răng lần nữa, con nít… hoàn hồn, bi giờ… bu vô, thò đầu, nghiêng cổ… coi răng bò… lung lai… thế nào…
Cuối cùng… răng bò lung lơ thêm 1 cái nữa, vậy là lung lơ tất cả 3 cái răng hàm…
Thế là thiến xong rồi…
[bò (con)… già tuổi... là “cỡ trên 2 tuổi” thì khi thiến, phải cho lung-lơ 4 cái răng cửa.
Con bò tơ đang thiến nầy… hơi hơi già, cho nên chỉ cho lung lay 3 cái… Cũng hỏng hiểu sao, con bò thiến, bị lung lơ răng cửa… hỏng lẻ… do đau quá, nó… cắn răng chịu đựng… tới dộ lung lơ vài cái răng…???!!!$$$$....???]
Con bò thiến “đúng tuổi” khi thiến… cho lung lơ 2 cái răng thôi…
Thiến xong, tháo dây cột 4 chưn ra… con bò năm im một chút, rồi từ từ… đứng dậy… đi, nhưng tướng đi…hơi bị yếu chút xí…
Ông chủ nhà liền đó, cho bò uống một ống (đựng trong lóng) tre nước Đường Tán pha loãng… để cho nó mau lợi nghỉnh…
Thiến Bò vậy là…
… hỏng có cắt da rồi… nặn hòn… như heo đực…
… nghĩa là thiến xong, dái bò còn nguyên xi… như cũ…
… chỉ “dập cuống dái” mà thôi…
Sau đó, dái bò sưng bự bằng bắp vế, một tháng sau hết sưng và dái bò… xọp lại, teo nhách còn là miếng da… treo tòn ten…
Lúc nầy con bò đực… nhưng mà hiền khô, nó chỉ lo kéo xe, cày ruộng chí cốt… như... trâu!!!
Hỏng (thấy tận mắt) hay nghe nói… ai Thiến Bò Cái bao giờ…
Còn Thiến Trâu… thì sao…?
Khà khà khà…
Thiến Trâu thì… hỏng thấy, chỉ “nghe nói” thôi…
Nghe nói như vầy:
Muốn Thiến Trâu (đực) thì dắt nó qua đường bờ cao - như Đường Bờ Xa - chẳng hạn,
Khi con trâu đực bự kềnh vừa… ráng qua bờ, khi 2 cẳng trước qua bờ rồi, thì cái bụng bự còn kẹt cái bờ, trâu ta đang ráng hết mức để bước 2 cẳng sau  qua… thì người thiến phải nhanh tay, cầm dao bén… lẻo đứt cái Cụt-U bằng ngón tay, cái U nầy thò ra ở hòn dái trâu… thế là xong…
Nghe vậy, nhưng hỏng thấy, cũng viết lại mấy câu… nhưng thêm dấu hỏi(?)…
Không ai thiến trâu cái…
Viết đại khái vài hàng…


                                   
Chàng Hiu 374 

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngoc341