Chuyện Lặt Vặt

 

 

 Thợ Lặn (Cúp Cua)

Chuyện LẶT VẶT   -   Cốc Chủ
 
 

(Thân tặng những Anh (Chị) đã từng Cúp Cua…đều đều-đều đều…)

 

Nói trước để tránh…hiểu lầm về danh từ Thợ Lặn:

Thợ Lặn là “tên gọi” mà học trò cúp cua… tự gọi… để né 2 tiếng Trốn Học!
-         Tụi tao “vô nhái” để làm “thợ lặn” đó mầy ơi… (nhái là người nhái)
“Sách có câu” => Đồng thanh tương ứng.
                             Đồng bệnh tương cầu.
Cho nên… lên tiếng “bênh vực”… là là… Cúp Cua chớ hỏng phải Trốn Học (?!)
Cúp Cua là…”hỏng có học” 1 hay 2 giờ… của buổi học 4 giờ hôm đó!
Còn Trốn Học là tới trường (tụi nó) hỏng vô, để “ôm bình hơi” đi mất tăm luôn…
Như vậy Trốn Học…hỏng giống… với Cúp Cua nha bà con…{(?!)###<><>???}
Vậy Cúp-Cua là gì ?
Muốn… xì…“thiên cơ bất khả lậu”… thì phải… nói từ “cái thủ”…
…. .= >>> cho “có thủ có vĩ” => có đầu có đuôi…
…..Học Trò Tiểu Học khi vô học lớp Đệ Thất (Lớp 6) là lớp đầu của 7 năm ở cấp Trung Học, bất luận Trường Công Lập hay trường Tư Thục…rồi thi Tú Tài.
Học trò Đệ Thất còn… khờ nghịch hà… đã vậy còn “nhát hít” nữa nha…
Do đó, học trò Đệ Thất… rất “thỏ đế”… hỏng đứa nào dám hó hé nghỉ học bậy bạ…
Lên Đệ Lục, vì đã học được 1 năm Trung Học, nghĩa là thêm 1 năm… kinh nghiệm học trò, nên tụi Đệ Lục… bắt đầu hơi… lanh lanh, nhưng còn nhát gan lắm…
Lên Đệ Ngũ thì… quen nước quen cái, cho nên… gan từ từ, vì đã học Trung Học được 2 năm rồi…=>>>…chớ bộ bở à?!
Bởi vậy, lúc nầy “tụi nó” cảm thấy mình… hơi lớn lớn rồi nè…
Hơi “lớn lớn” là bởi vì… đi lòng vòng Saigon Chợ Lớn… cũng biết đường về nhà!
Cho nên hỏng sợ… ba má đăng báo “tìm trẻ lạc”…(?)
Do đó, tụi Đệ Ngũ… mới bắt “uống thuốc liều” (mạng) và bắt đầu gan!!!
“Gan” là do… mấy ông cố nhỏ bàn nhau, phải “hùn tiền” mua bản đồ Đường Phố Sàigòn, để coi Saigòn…có bao nhiêu Rạp Ciné Chiếu Bóng…
Coi xong, phải… ráng nhớ rõ chỗ… để đề phòng, khi “con nhỏ quen” nó nhè hỏi tên rạp hát bất tử, để biết đường mà trả lời… cho khỏi bị “xệ”…hì hì…
Ngoài ra, tụi nó còn có ý để “lý le” với mấy “nàng” khác, bởi có khi, tụi nó bỗng… bị bà hành… ứng khẩu kể vanh vách tên rạp chiếu bóng… cho mấy “con nhỏ kia” hết hồn chơi… có thằng còn chơi “độc” là “kể chuyện phim” cho mấy nhỏ nghe nữa, chớ sự thật thì nó coi tờ “bò gam” chớ đâu có tiền vô rạp coi phim…!
Rồi nếu… rủi và lỡ… có “lúi” trong túi, thì dẩn “1 hay 2 con nhỏ” đi coi chiếu bóng một lần cho biết, để chứng tỏ “anh đây” cũng “biết ga lăng bà cố nè”…
Vì nhờ… cách tìm đường tới Rạp Chiếu Bóng, tụi nó mới khám phá ra rằng:
Tất cả đường phố Saigon “chung qui”… đều bắt nguồn từ hai con đường lớn:
Đó là Đường Hai Bà Trưng =>>> bắt nguồn từ Bến Bạch Đằng đi “băng qua” Saigon ra ngoại ô Gò Vấp Thủ Đức…
Và Đường Lê Văn Duyệt bắt nguồn từ Ngã Sáu Phù Đổng cũng… xẻ Saigon làm hai và cũng chạy ra ngoại ô luôn…
Do vậy, nếu… bị lạc đường, thì cứ đạp xe đi dài dài, gặp 1 trong 2 con Đường Cái trên, đạp xe dọc theo nó… thì rẽ về nhà… quả là dể ẹt, chớ khó khiếc gì mà lo nè…
Tụi nó “nhứt định” khi lạc đường thì… không thèm hỏi ai, hỏi vậy chạm “tự ái” sao?
Khi đã “thuộc đường” thì thằng nào gan… cúp cua một hai lần… để chạy một vòng… thử coi “phải vậy hôn” và những thằng ông cố nhỏ “tiên phong” đó, trở thành… chủ chốt của dân cúp cua và được… dân nhái… gắn lon “trưởng ban thợ lặn”!
Tụi Đệ Ngũ “khám phá” Saigon như vậy…
Còn những thằng “ở Saigon” nhưng ba má tụi nó cũng đâu có cho tụi nó “còn nhỏ đi bậy bạ”, cho nên tụi đó…. cũng hỏng dám đi lòng vòng một mình, thành ra… cũng hỏng rành Saigon, chớ đâu phải “đẻ ra” ở Saigon mà biết Saigon từ trong bụng mẹ?!
Tới khi coi bản đồ đường phố và cả bầy… biết tới Chợ Lớn luôn… đó bà tám…!!!
Bởi đường phố Chợ Lớn, đi lớ quớ dể bị lạc lắm, vì có thằng “quên”, đi lạc tới trưa…
-    Úi chà… tụi mình học … tới Đệ Ngũ rồi…nhéééé…
Tiếng “nhé” tụi nó… kéo dài, là… có hàm ý… Hỏng Còn Nhỏ…
Nhưng mà… tụi nó đâu có ngờ là … nó “hỏng còn nhỏ” nhưng mà… Lớn Cũng Chưa Lớn… như thế… mới thấy mồ cả lũ đó đa…
Đây là thứ “ba rọi học trò”… thiệt quả là…??%%%%??... khó nói quá…!!!
Đây là độ tuổi… trời ơi đất hởi, ba trợn, cà giựt, anh hùng rơm… rất dể bị “thúi hẻo”!
Trong đời… cái gì xảy ra cũng có nguyên nhân…
Làm Thợ Lặn… cũng có nguyên nhân, mà muốn cái “hiệu-quả” của nguyên nhân… được tăng lên… thì phải có cái nấc như nấc thang… để bò theo từ từ…(?!)
3 năm đầu của trường trung học…
Thỉnh thoảng trường thông báo cho học trò lớp nào đó, nghỉ 1 giờ hoặc 2 giờ (tùy môn học) vì lý do Giáo Sư bịnh hay sao đó… không tới trường dạy học được…
Thế là học trò… hỏng ai cho ngồi trong lớp chờ tới giờ kế, vì tụi nó sẽ la hét, nói chuyện om sòm, lớp kế bên sao học được, hoặc tụi nó… đứng lúp ló ở cửa dòm vô… để nói chuyện với thằng đang học… thì ai chịu cho thấu????
Vì vậy mà bị “đuổi” ra đường hay ra sân ngồi chơi… chờ tới hết giờ…
Chờ giờ sau, để tới học môn học kế… thì vô lớp học…
…. Tự nhiên “bị” cho nghỉ 1 giờ; ngồi nói dóc… hay đi lang thang ngoài đường, tự nhiên tụi nó…. thấy “đã” cách gì… đó bà con…(?!)
Có thằng “còn thấy”… lâu lâu được nghỉ học 1, 2 giờ như vậy… cũng là hay hay, tụi nó nói… giống như…cuốc cày… nghỉ “xả hơi” vậy…
Khi học lên Tứ Tam Nhị Nhứt “gặp” lúc, trường… cũng lai rai cho nghỉ như vậy.
Vả hỏng hiểu tại sao, lúc nầy mới có Đệ Ngũ mà có đứa “sanh tật”:
-         Tao chán học giờ Sử Địa quá à ơi…
-         Còn tao, tao chán Thầy X quá xá… (vì Thầy truy bài nó tới tấp)
-         Còn tao, tao thấy nghỉ 1 giờ môn Hóa Học cũng… bình thường…
-         Sao bình thường…?!
-         Trong sách có bài… cả đống cả đống… về nhà học cũng được mà…
-         Hehehe… tao mầy cùng phe… hé…???
Tụi nó “bàn tán” như vậy là… mấy ông cố đó… ghi danh vô Thợ Lặn rồi nhen…
Thế thế… thế thì… chỉ có “cúp” một hai giờ đồng hồ…=>>>
….=>>> thì dân thợ lặn… lặn đi đâu ở cái đất Sài Ghềnh nầy…???<><>???... để còn kịp giờ trở… vô lớp học?!
Ở Sài Ghềnh… hỏng có nhiều chổ lặn, chỉ có “lèo tèo” mấy chổ như sau:
1 -  Lăng Ông Bà Chiểu.
2 -  Sở Thú hay còn gọi là Vườn Bách Thảo.
3 -  Vườn Tao Đàn.
4 -  Rạp Chiếu Bóng, loại rạp chiếu bẹc-ma-năng một lèo từ sáng tới 10 đêm.
5 -  Thằng nào có xe gắn máy, thì xách xe chạy… thả bộ… lòng vòng Sàigòn, chạy xe “nghễu nghếnh” như vậy còn gọi là Đi Dạo Phố… trên xe…(?!)
Còn nếu… dụ được “con nhỏ” đi bộ chung thì gọi là Đi Bát Phố…
Tụi Đệ Ngũ “trộ” những thằng Đi Bát (Phố) với “ghệ”… nhưng mà… nó giống mấy ông thầy bưng bát…”Đi Bát” xin đồ ăn…(???)
Trong “cái nghĩa” đi bát… tụi nó còn “hàm ý” nói tới tướng đi… Xà Bát, nhưng mà… không thằng nào nói cho trôi “đi thế nào là đi xà-bát” nhưng hay nói:
-   Thằng mắc dịch đó… đi xà bát với con nhỏ… thấy thương luôn! (?!###???)
Và rồi, cũng… hỏng biết “do trời sanh” hay… do duyên số… bị sắp đặt hay sao ấy, mà mấy cái trường trung học nam nữ đều…=>>>
…= >>>>… cất lên gần gần…”5 cái chổ trừ 1 còn 4”… kể trên…=>>???<=…
Như trường Vỏ Trường Toản (mí lỵ trường Trưng Vương) cất gần Thảo Cầm Viên.
Trường Hồ Ngọc Cẩn có “bà con láng giềng gần” là Lê Văn Duyệt =>>> học trò 2 trường nầy, nếu… đi 3 bước… là vô Lăng Ông Bà Chiểu… để nói dóc được rồi…
Vườn Tao Đàn gần Lasan Taberd và Gia Long…vv…
Cũng vì “cái vụ” Nam Nữ Thọ Thọ Bất Thân (?!) cho nên hai trường nam nữ cất gần cái chổ… cây xanh bóng mát… như vậy…
Cho nên có (rất nhiều) thằng bị “rơi” vô… thảm cảnh… sầu riêng:
….=>>> nó học Đệ Ngũ… mà bày đặt có “đào”… rồi dụ “con nhỏ”… cúp cua “đi bát phố” lòng vòng… để giết thời giờ…(?!) (sạo quá nha mấy ông)
Nhưng mà Hai Đứa vừa đi vừa… ngậm câm cái miệng, vì “hỏng biết nói chuyện gì” nhưng vẩn đi bộ “bên nhau” cho tới giờ sau… rồi thì trường ai nấy về…
Để khi… về già, gặp lại… bà đó, bả nói:
-    …. hồi nhỏ… ông “khờ” bỏ mẹ…(?####?)
-   Ối chời chời… hehehe…
-   Dạ thưa chị… bổn tánh tui vậy đó mà… hì hì…
-   Thôi đi cha nội… tui bể ông quá…(?!)
-   Hehehe…
Còn thằng nào… có “lúi” thì dắt em tới Chè Hiển Khánh ở ngã tư Đa Kao ăn mỗi đứa một ly, nói vài ba câu… gì đó… rồi cũng lo về…
Ngồi ăn chè mà…”chỉ ăn hỏng nói”… thì gọi là “ngồi cốt”…
Tụi Đệ Ngũ… khổ lắm… mấy bà ơi…=>>>
…=>>> Má cho tiền ăn sáng, tụi nó chỉ ăn nửa ổ bánh mì không, hồi xưa bánh mì “cắt xéo” làm hai, để…gom tiền cả tuần, rồi… canh me… cúp cua… bao (mấy bà) ăn đó đa!!!
Chớ tụi nó có “làm cái cù loi” gì mà ra tiền chớ ? Khổ ghế !!! Ghế dấu sắc…
Còn trăm phương ngàn cách để cúp cua…
Nói bấy nhiêu… đủ rồi… nói nhiều hỏng nên thuốc…
Như vậy, Ba Má Anh Chị tới trường đón tụi nó về, đều thấy “mấy tểnh” ở trường ra cổng y như mọi lần, chớ đâu có dè…=>>>$<<<= … nó vừa “hao pin” ở Hiển Khánh.
Còn thằng nào là “dân thợ lặn” mà có Honda, Suzuki, Kawasaki … vv… thì cố gắng đi học “đúng giờ” và về nhà “đúng giờ răng rắc răng rắc”… thì Má biết đâu mà nghi…
Do đó, Má thường khoe:
-   Thằng con trai tui… siêng năng lo học, hỏng thấy nó đi chơi…
Bởi vậy, dân thợ lặn… ít bị lộ… hehehe…

 
                                   
Chàng Hiu 374 

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngoc341