Miền Nam VN có một số Củ như: Củ Khoai
Lang, Củ Từ, Củ Môn, Củ Sắn, Củ Khoai Mì,
Củ Hoành Tinh (làm bột mì tinh - khuấy hồ
dán… diều), Củ Huệ Chuối (làm bún tàu)…vv…
những loại củ nầy được trồng vài giồng
quanh nhà ở nông thôn trong mùa mưa, cuối
mưa là có thể đào lên dùng được…
Cây Mì (cho củ khoai mì) có 2 thứ: Đọt
Trắng và Đọt Đỏ.
Mì đọt trắng củ hơi đắng (gọi là mì ấn độ?)
không luộc ăn, chỉ “rấm” để làm bột.
Mì đọt đỏ là loại mì “hiền”, luộc củ ăn…
hỏng sợ “độc”…
Mì là cây một thân thẳng đứng, ngoài ra
còn có loại Mì thân cây có 3 chia (ba ngọn)
loại nầy thân cây rất lớn, bà con xưa… lợi
dụng cây mì 3 chia, cây bự, cứng, sống dai,
bà con chặt khúc có chẻn 3 đem trồng trước
nhà và để cái lu nước uống trên đó, cây
mọc rể, nhảy nhánh thành cây mì sống… để
đội cái lu nước dùm bà con…
Cây Mì hữu dụng toàn cây, từ lá, thân, rể
(củ)…
Ở đây chỉ nói về Lá Mì và xin nhắc lại
chút xí “kỷ niệm”… vui vui…
Kỷ Niệm về cái “thắc ngặc” hồi đó:
“Lúc đó”dân ghiền thuốc lá… bỗng nhiên,
thấy hỏng còn thuốc lá để hút!!!
Thời thế gì thiệt là “kỳ cục”, nhưng hỏng
ai thèm thắc mắc... (cho mệt gà).
Mới… vắng hút có… 2 ngày, cái miệng dân
ghiền… chua lè đắng nghét, cau có… giận
hờn đủ chuyện, kẻ khó tánh thì… quạu quọ
như trâu, đá chó mắng mèo…
Và rồi mấy “ổng” bị chứng bịnh “tam sầu
bạch xác” nên… đi lòng vòng…(?!)
Rồi bỗng… nảy ý tìm tàn thuốc (gọi hoa hòe
là Dế Nhủi) mốc meo… từ thuở… cái thuở, dư
ăn dư để… hút xả láng… hút nửa bỏ nửa…
Bấy giờ… đang ghiền tận cùng bằng số, mấy
ông cố đó, ráng nặn óc nhớ… để mò cho ra,
để “bắt” cho hết “dế nhũi” trong hốc kẹt…
Mấy ổng lọ mọ, âm thầm… đi bắt dế từ trong
nhà ra tới ngoài sân…
Đó là những “tàn thuốc” khi ỷ có tiền, hút
“hủy của” … bị bỏ trước đó.
Bi giờ… nó ỉ èm, méo mó, xẹp lép… bình
thường dòm thấy là… mắc gớm chết…
Ấy vậy mà “lụm” dỡ vài ba tàn… thì mừng
húm, liền cẩn thận, quấn bậy 1 điếu!
Lúc nầy… mới thấy giá trị to tát của … con
dế nhũi nhen…
(Tệ lậu)… Nhứt là làm bộ lân la… vác cái
miệng “lạt nhách”… tới nhà mấy ông lão
thuốc rê, nói khào vài ba câu cho có lệ… ý
là để “kênh” lên đầu cột… Nhưng mấy ông
lão thuốc rê cũng… lụm hết đuôi thuốc dán
trên cột… lâu gồi…hehehe…
Thiệt là thiên nan vạn nan… cho cái nạn
ghiền thuốc lá (?!)
Rồi thì… chuyện gì tới thì… nó tới…
Đó dế nhũi cũng… cạn kiệt… =>100% > = O
=>o<… hê… hê hết ráo…!!!
Báo hại… mấy ổng “đâm ra”… cau có khó khăn…
nhằn vợ la con… làm cho vợ con... chới với…
hỏng biết đâu mà lần…
Hỏng hút thuốc, cái miệng… cảm thấy trống
trơn, rồi ngón tay hỏng cầm điếu thuốc, tự
nhiên thấy… tay chưn dài nhằng thừa thãi…
thiệt là “khó chịu” vô cùng…(?!)
Mấy ổng ra vô, miệng lẩm bẩm, đầu óc… rối
loạn những toan tính ”phải làm gì???”
Xưa nay, hỏng ai thèm thuốc… thất sở thân
sơ… tới độ mắc bịnh khùng…
Nhưng mà khi dòm mấy ổng… thiếu thuốc, lại
giống… khùng thiệt!
Tình trạng nầy, nếu kéo dài lâu lâu chút
xí nửa… thì hỏng biết “sự thể” sẽ ra sao?!
Nhưng mà, trời sanh… trong cái khó, nó
“ló” cái hay… (để cứu bồ).
…. Nó ló như vầy…=>>>>
…. oo))>>>… “mấy ông vựa thuốc nát” từ
trước đó… rất lâu, đã mua “thuốc nát” từ
nhà máy thuốc lá Saigon thải ra, để bán
cho bà con làm phân bón cho rau cải…
Nhưng ngay lúc đó, cái lúc … +>=<$/////=>oooo…
lúc bấy giờ…
Mấy ông vựa thuốc nát, nghe tin “hết thuốc
hút”, mấy ông đó…”ló cái sáng kiến” thần
sầu quỉ khóc, có một không hai trên thế
gian… (?!)
Đó là lấy thuốc nát làm phân đã mốc meo,
hôi rình trong vựa, đem… sàng lại, lấy cái
thứ thuốc to to (to hơn bụi nhuyễn) còn
nằm trên sàng, phơi khô… rồi đem bán cho
mấy “lò” quấn thuốc điếu… để chữa cháy!!!
Đây là… quả là, một cách “cứu-bồ” cho “bạn
hiền” một cách vô tiền khoáng hậu (?!)
Ở những Lò Quấn nầy, người ta quấn thuốc
điếu bằng tay, gọi là Quấn Cờ, bằng cách
thức, lấy giấy ciment… size 10 x 20cm… có
cột thêm chiếc đũa như cán cờ, trên lá cờ,
bỏ vô miếng Giấy Huyến, trên giấy rải sợi
thuốc nát… to to, rải cho đều… sau đó lấy
tay… se tròn chiếc đũa… và hỏng hiểu sao….
=>>>…
Phép Thần… xuất hiện, đó là một điếu thuốc
láng o… hình thù nó giống y như điếu thuốc
thơm… hiện hình, thoa tí bột mì tinh ở rìa
miếng giấy huyến cho dính mép, lấy cái kéo
bén… tề sơ những sợi thuốc lú đầu…
Thế là có điếu thuốc rồi đó… bà con ơi,
hay thiệt nha…
Người ta cứ quấn cái thứ sợi thuốc… trời
ơi nầy thành điếu thuốc, nhưng vì là thuốc
nát nhuyển nhừ, nên điếu thuốc không xốp,
nó… cứng ngắt như khúc củi khô…
Khi mấy… ảnh mua về hút, phải “nắn bóp”
điếu thuốc một hồi, cho… mềm mềm...
Rồi khi hút, phải chu mỏ già… mấp mấp móp
môi… mới có tí khói…
Sau đó… vì thấy điếu thuốc cứ còn… cứng
ngắt, nên đặt là Thuốc Củi.
Ý cha cha… khi được hút xả ghiền, mới chịu
nghĩ tới “kẻ nào” mưu lược thần sầu…
Kẻ đó là… khổng minh phá trận giải vây,
đúng lúc… dân ghiền sấp chết hết ráo!!!
Thuốc Củi… phá lệ thông thường chỉ
có 20 điếu… vì nó có tới 50 điếu và bó
thành… một bó…
Sau đó, để cho… lịch sự chút xí, lò quấn
“chơi diệu” bỏ 50 điếu vô bịch giấy!
Bịch… nầy xếp tay, dán hồ, hỏng có nắp,
bịch lùn xịt, nên phân nửa điếu lú lên…
Dân ghiền dòm thấy bịch thuốc bự tổ chảng
tới 50 điếu, gấp đội thiên hạ, thì mê liền!
Trên bịch giấy, lò quấn, để tỏ ra ta có “nhãn
hiệu” riêng… cũng bày đặt… đóng dấu 2 chữ
AC xanh…bằng mực xanh học trò…
Độc địa nhứt… là giấy bịch là giấy tập học
trò… trắng-phếu láng lẩy, mới tinh!
Trong khi mua tập cho con đi học, giấy tập
lại vàng khè nhám xàm, lem mực…
Người hút là “con ma” ghiền… tình thương
mến thương với nhựa "nicôtin"… khám phá ra
rằng, trên cõi đời ô trọc nầy, chết bỏ,
chứ… còn sống là còn hút thuốc… (???)
Nên nhứt định… trung thành chí cốt, rồi hè
nhau mua “thầy củi” nầy về hút…
Nghe ở tiệm nào có bán thuốc hút, dù xa
cách mấy, thân chủ cũng ráng xách xe đạp…
tới thăm tấp nập…để “tó” cho được bó thuốc
về hút… cho đỡ nhão…
Có thuốc rồi, nhưng lại còn gặp cảnh… khốn
cùng là “chẹt hộp quẹt nhôm”…
Hộp quẹt nhôm cũ mèm… lại chế dầu hôi, nên
chẹt muốn phỏng ngón tay cái, mà hộp quẹt
chưa chịu cháy, vì nó “yếu đá”. Đó là do
cái lò xo bị… thun lại…
Miệng ngậm điếu thuốc, hai tay phải gòng
để “rút hộp quẹt” ra, rồi phải vặn con ốc
chận đã lờn răng, sau đó, lấy tay… kéo
nhẳn cái lò xo ôn hoàng… cho dãn ra thêm
chút xí, để cho nó “đẩy” cục đá cho mạnh…
Chẹt vài cái, lửa hỏng nháng, nghe kêu
“rẹt rẹt”… coi lại, con bà nó… “hết đá”
rồi!!!
Khổ Chủ phải “rút hộp quẹt ra” thay cục đá
mới, nếu xui xẻo, mua… gặp cục đá “căm xe
honda” thì mụ nội ngón tay… cũng đội chuối
khô… Khổ thiệt nhen… (?!!!)
Căm Xe honda mà nói là “đá chẹt hộp quẹt”
nè trời… hehehe… ậy ậy…. Ấy vậy…
Nhưng rồi, trời xui đất khiến, cái hộp
quẹt nhôm… 3x7=21… thương tình cũng cháy!
Khi lửa cháy, kê điếu thuốc củi vô ngọn
lửa đỏ lòm… đầy khói đen, bập lia lịa…
Nhưng “cây củi thuốc” cứng… như củi khô…
hỏng chịu cháy…
Thế là “tắt thuốc”…
Báo hại “thân chủ” ngậm điếu thuốc ướt mem…
rủa một hơi dài… rồi chẹt tiếp!
Ây da da… khổ sở vậy đó, nhưng mà hỏng bỏ,
cũng cứ hút đều đều, đều đều…
Hút Thuốc Củi… thì đã là ở hoàn cảnh
“bi-đát” khốn cùng rồi…
Thế nhưng…
Tình thế… tệ lậu cỡ đó… vậy mà thuốc nát
cũng hỏng đủ… để quấn Thuốc Củi!
Quả là… thiên nan vạn nan luôn!!!
Bên trên đã viết “cái khó nó ló cái hay”
còn bi giờ thì quả là “túng thì làm càn”…
Đây là cái việc “làm càn”… nghĩ lại, thấy
thất kinh hồn vía rồi… mô phật luôn!
Túng thì làm càn… Ừ…!!! =><><…!!!
Nhưng làm càn kiểu nầy thì… mụ nậu cũng
chầu tổ luôn…
Tới bi giờ vẩn còn… mắc mứu cái chuyện…
Làm Càn:
Hỏng biết ai làm càn “giúp dân ghiền” bằng
cách nghĩ ra cái vụ xắt Lá Mì thay thuốc
lá, rồi còn… tài lanh, trộn vô thuốc nát
để quấn thuốc điếu… bán cho bà con hút???
Và bà con… hỏng có con đường nào khác,
đành Hút Thuốc Lá Mì… một cách khơi khơi….
Thằng cha bán thuốc Lá Mì, có lẽ ôm khẳm
tiền… rồi cười hí hí…(?!)
Thuốc Lá Mì, hút vô nghe “nhẹ hửng, khét
nghẹt, nhưng hỏng thấy… ghé vào đâu”…
nhưng hơi hơi… rát cổ họng, ai hút cũng
nói vậy.
Bỗng có tin đồn là thằng nào hút lá mì…
thế nào cũng bị “bể phổi”! (?!)
Thế là ai ghiền thuốc, mà… nhát gan, liền
từ biệt … thuốc lá mì…
Còn thằng nào… gan, hút “theo” tiếp… một
thời gian ngắn…
Hỏng hiểu sao, cũng vẩy khăn bái bai… ông
thần lá mì…
Và cũng hỏng biết, nếu “hút vậy”…. có ai
bịnh hoạn gì hôn???
Vì hỏng nghe nói… thằng mắc dịch nào đó,
tại “hút lá mì”… nên đi nhà thương(?!)
… Rồi thì mọi chuyện xa xưa cũng đi vô dĩ
vãng… của Làng Cười…
Nhắc lại sơ sơ… nhằm mua vui bạn đọc xa
gần trong lúc trà dư tữu hậu….
Chàng Hiu 374