Nhắc sơ câu chuyện Bác Ba Phi, nói…hạo đầu
tuồng…bửa đó:
…Hồi ấy, đâu chừng…năm 1000 chín 100…gì đó,
lâu lắm rồi…
Ở thủ đô Nam Vang, bên Miên, có mở cuộc “thí
võ đài“.
Đó là chổ, để cho ai có võ…mà gan, còn khoái
oánh lộn, lên oánh lộn…cho đã nư.
Nếu oánh chết ai, thì…cho miển tử, hỏng ở tù!!!
Cuộc tỉ thí…chết bỏ nầy, không phân biệt
tuổi tác, đờn ông hay đờn bà…
Đặt biệt nhứt, là ai sử dụng võ gì cũng được,
kể cả “võ rừng”…
oOo
Bác Ba Phi ngồi uống cà-phe trong quán Bà
Sáu, nói om sòm cho đã cái họng…
Bây giờ…Bác Ba Phi nói thẳng vô chuyện thầy
Sáu Hên, như sau:
- Tư Rèn, thầy Sáu Hên…của mình, cũng học
võ đàng hoàng nghe mậy…
- Ổng học lò võ nào đó…
- Lò – liếc gì mầy ơi…
Thấy Tư Rèn hỏi lòng vòng, Bà Sáu nóng ruột…chờ
nghe, nạt:
- Dẹp…dẹp mầy đi Tư Rèn, Ba Phi nói đi…
Thấy vậy, Bác Ba Phi nói tiếp:
- Khi biết tin có “thí võ đài” bên đó,
ông thầy già của lảo Sáu Hên, bèn cử Sáu Hên
đi đấu…để thử tài cao thấp.
-
Ông Hên có võ hôn, mà đòi quýnh lộn…hả chời…???<><>???
-
Có nhe Tư Rèn.
-
Lảo Sáu Hên có võ gì nè…hehehe…
-
Võ Rừng.
-
Í í…Võ gì nghe lạ lạ…sao gọi là Võ
Rừng nè…hehehe…
-
Vì ông thầy võ của Sáu Hên dạy Sáu
Hên trong rừng, nên gọi là Võ Rừng(?!)
-
Úi chời chời…hehehe!!!
- Do đó, Sáu Hên…hân hạnh là đại diện cho
phe Võ Rừng!!! Khà khà khà…
Bà Sáu mập, chủ quán cháo-cà-phê, cũng tham
gia, nói:
- Thầy bùa Hên có học võ rừng…thiệt hôn
đó?
-
Thầy Hên rành 6 câu nha! Ba Phi
nói.
-
Xời xời…
-
Ở đó mà xời…2 tiếng, thầy Hên đã
từng “thượng võ đài” đó nha…
-
Vậy chú Ba nó, nói cái vụ “thầy
Hên thượng đài” coi…
-
…Lúc đó, trận đấu vỏ bên Nam Vang
quảng bá ì xèo, Sáu Hên cùng mấy ông thầy
của ổng, đâu chịu bỏ qua, cùng nhau qua bển
thử tài cao thấp!
-
Trời! Ông Hên cũng “thượng võ đài“
thiệt…hả trời? Tư Rèn ngạc nhiên.
-
Chứ sao? Cuộc đấu võ đó dành cho
toàn vùng châu Á, ai muốn thượng đài thì ghi
danh, không cần biết lớn nhỏ trẻ già trai
gái, đã đánh, là đánh chết bỏ…
-
Bác Ba kể đi, nói vòng vo tam quốc
hoài…
-
Bửa đó 1 võ sỉ lên võ đài, diệu võ
vươn oai, thách ai muốn đấu thì lên!
-
Đơn giản vậy he…
-
Ờ…không cần cân ký lô, để coi có
xứng cặp hôn…
-
Bác Ba “nói vô” đi…
-
Sau mấy ngày đi bộ băng rừng, cuối
cùng thầy trò ông Hên cũng tới nơi, thiên hạ
đi coi đen nghẹt…
-
Tui kêu “nói vô”…đi mà…
-
Thầy trò Sáu Hên thấy một cha trên
võ đài bự con, da đen hu, ở trần, lấy tay
gòng gòng, con chuột ở bắp tay chạy lên chạy
xuống, thấy ngán ngược, chả uên - oan, lấy
tay chỉ xuống khán giả, rồi chỉ lên võ đài,
ý nói ai dám thì lên đây…
-
…?!...
-
…lâu lắm không thấy ai nhúc nhích,
chả cười hô hố…Khán giả la ó vang trời, cha
đó, lấy tay chỉ vô ngực chả, sau đó đưa một
ngón trỏ lên trời, chả phun nước miếng cái
phèo, ý nói chả là số một, còn cái đám võ sỉ
nhác gan ở dưới, hỏng dám lên là đáng phỉ
nhổ!
-
Úi trời trời…?>?>?!!!
Liền khi đó, thầy ông Hên hỏi:
- Sao mậy Hên? Lên…mần thịt nó đi con…Ông
Hên mặt xanh lè nói:
- Thằng đó bự con thấy ghê, tui ốm
nhom…Ông Thầy nói:
- Mầy không lo, ráng chịu đòn, chỉ cần
mầy xáp vô nắm giò nó, rồi…vuốt một cái, là
xương cẳng nó lòi ra là xong, tao dạy mầy
chiêu nầy rồi mà, lo gì con?!
- …?!...Thưa thầy…Hên nầy hỏng dám…!!!
- Mầy không lên, tao đem mầy về rừng, cho
mầy học võ qua giai…đạn-ba…là thấy mẹ đó,
nghe hong?
Tư Rèn hết hồn:
-
Hỏng dám quánh…thầy dạy võ tiếp hả
thầy?!
-
Chớ sao…
-
Nếu oánh nó, nhè tui…bị chết…thì
sao???
-
…chết thì thôi, nhưng ban tổ chức
cho tiền làm đám ma…
-
…hu hu…còn thắng nó…
-
…thì chia tiền thưởng…ít nhiều hên
xui may rủi…
-
…$$$=> O <=…Oooooo…???
-
Khi tay võ sỉ đó, đứng cả giờ đồng
hồ trên sàn đấu, thách đấu, Ba Phi tiếp,
thấy hỏng ai dám lên, chả buồn hiu, vì nếu
không ai đấu, chả xuống, thì chả không có
một xu tiền thưởng, mà khán giả thì coi đông
nghẹt…Chết hong?
-
Cũng ngặt quá!
-
Bởi vậy, khi thấy ông Hên lòm
còm…bò lên sàn võ đài, thiên hạ khán giả la
hét, ủng hộ thiếu điều sập trời:
-
Hoan hô ông…nghề vỏ…nhỏ con mà
gan!!!
-
Hoan hô thằng ròm, gan hùm…dám mó
dái ngựa…(?!)
-
Khi ông Hên “đứng sửng” trên võ
đài, thì người ta mới té ngữa, la…=>>>
-
…ối ối…võ sỉ gì mà ốm nhom, tướng
tá có chúc chéo, cái ngử nầy mà đánh đấm gì
hở trời…tao mô phật cho nó….hehehe…
Bà con la tiếp, la quá xá:
-
Thằng vỏ sỉ, mầy đui hả, nó mập
thù lù, nặng cả trăm ký, còn mầy ốm nhom,
nặng tới…bốn mươi tám ký chưa con???
-
Đúng là “một trời một vực”!!!
-
Sáu Hên khùng! Bà Sáu nói, Hỏng
ai…ngu như ông Hên, ổng đui chắc?
-
Ông Hên nói với tui, Ba Phi nói,
ổng sợ chết…muốn chết, nhưng ỷ vô “bài
thuốc“ của thầy đã đem theo, là nếu có gì,
uống vô là hỏng chết…
-
Chắc hôn đó…?!
-
Vì nếu ổng có chết…là chết bà nó
rồi, chết từ hồi còn học thầy…giai-đạn hai!
-
Hehehe….
-
Vậy nên, Ông Hên vửng tâm, hùng
dũng bước lên, khòm lưng chun qua dây võ
đài, cha trọng tài bước lên theo, tay võ sỉ
kia, chỉ vô bụng Sáu Hên, rồi chả nằm xuống
sàn, vừa giải giụa cặp dò, vừa cười hô hố, y
như anh hai Joe của tứ quái Danton trong
truyện Lucky…thấy mà bực cái mình!
-
Trời trời…
-
Còn “ông ngoại” trọng tài cười khi
dể, chả đi lại võ sỉ kia, đọ chiều cao với
chả, rồi đo chả với Sáu Hên, xong chả cười,
mà miệng méo xẹo, chả quay xuống khán giả,
chả lấy tay chả, chỉ ngang bụng chả, rồi chả
lấy tay đó, chỉ vô trán chả …=>>>…Ý chả nói
là, thằng thì lùn quá cở, thằng thì cao quá
hớp! Hỏng chắc ăn đâu, mầy lên đây là…ngu
như bò!!!
-
Hehehe…đúng là ngu thiệt…
-
Sau đó trọng tài, chỉ Sáu Hên, rồi
chỉ qua vỏ sỉ kia, ông Hên cười cười, lấy
tay quơ lên trời, ý nói: Nhầm nhò gì…
-
Ý cha cha…ông Hên “gân” thiệt
nhen…
-
Khi chuông đấu gỏ cái Beng, trận
đấu…so le bắt đầu…
-
Nghe cũng hơi hơi…hấp dẩn, tiếp
tục kể đi Bác Ba…
-
Ở dưới, khán giả bắt đầu “bắt cá”.
Bắt tay bự con kia…1000 ăn 1…
-
Úy mèn…
-
Sáu Hên thua là chắc cú, thua
100/100…
-
…###%%%000…
-
Mấy ông thầy của Sáu Hên, vì…nuôi
gà, nên bắt…gà nhà, Sáu Hên thắng…2 ăn
10.000…Người ta thấy vậy, bắt cá rần
rần…nhưng bắt thằng bự, vì thằng ốm nhom nhỏ
con mà thắng ai, thế mới khổ nổi…cho 6 Hên
nè…
-
Hồi hộp quá. Kể lẹ Bác Ba…
-
Tao kể Sáu Hên xử dụng “võ rừng“
nghen. Khi tiếng kẻng báo hiệu bắt đầu, Sáu
Hên vọt thẳng tới tay võ sỉ kia, với thế
“rồng bay phượng múa”(?///!)
-
Dử dội he…
-
Tay võ sỉ kia bình tỉnh, quất cho
ông Hên một đá như trời giáng!!!
-
Trời trời…
-
Nhưng…>>>…ông Hên…hụp xuống né cú
đá, rồi ổng lăng tròn trên sàn đấu, với thế
võ “long cuộn” danh bất hư truyền, đó
nha…hehehe…
-
…ôi trời…thầy Hên…hí hí
-
Cha kia chạy tới, ông Hên lăng
lung tung, tay kia rượt theo…muốn ná thở,
rượt hoài muốn hỏng kịp, khán giả…mê quá,
đồng thanh la ó…ta nói, ta la, ta hô…khán
giả la…thiếu điều muốn sập khán đài…
-
Ông Hên đánh võ gì kỳ vậy trời?
-
Thằng Tư Rèn ngu quá, ổng chơi “võ
rừng“ !? Bà Sáu nói.
-
Đúng rồi…“võ rừng” là phải chơi
như vậy…mới trúng thế chớ!!!
-
Khửa khửa khửa…
-
…/)~~~/)~~~/)~~~???
-
Bởi “rồng cuộn” cho nên ổng lăng
như bay, làm bất ngờ tay kia, có lẻ chả hỏng
ngờ, trên cỏi đời ô trọc nầy, lại có thế “võ
lăng”…trời gầm đó!
-
Hehehe….
-
Ông Hên lăn theo…sát cẳng trọng
tài, làm cha trọng tài chạy né rẹt rẹt…
-
…???...
-
Tay
võ sỉ kia rượt theo ông Hên, nhưng bị kẹt
lảo trọng tài…ở giữa!!!
-
Có lý quá hé…ai oánh trọng tài
nè…?!
-
Ông Hên đang nằm ngữa, nhân đó,
lảo Hên thò cẳng đá vô ống quyển tay võ sỉ
kia một đá…>>>…nháng lửa đỏ lòm…
-
Đó là “thế” gì vậy Bác
Ba…?>?<?><>???
-
Trời…sao mầy cứ hỏi “thế” hoài vậy
mậy…
-
…hì hì…thằng cha võ sĩ kia…sụm
xuống sàn…
-
Chời chời…hehehe…
-
Rồi chả vội ôm cẳng vò líu, mặt
nhăn như khỉ! Sáu Hên vội đứng dậy, bước
tới, rồi khòm xuống coi tay kia chết chưa…
-
Trời đất…!!!
-
Trọng tài xô Sáu Hên ra, đếm 1, 2,
3…khán giả la quá trời, ông Hên nói với tao
là, lúc đó, ổng hỏng biết, khán giả…la ai?
-
…???!!!...
-
Đột nhiên, tay võ sỉ kia bung dậy,
Sáu Hên sợ quá…bỏ chạy lòng vòng, tay kia
chợt chơi một cú đá song phi như gió bảo,
nhè trúng bẹ sườn, ông Hên văng vô dây bao,
dội lại trúng vô trọng tài, làm dả…nằm dài
trên sàn!
-
Y như trong kinh…
-
Ở dưới khán đài, ông thầy nhắc Sáu
Hên: Vuốt!!! Vuốt nó…Vuốt!!!
-
Vậy là chơi ”thế vuốt” hả…Tư Rèn
hỏi, Ba Phi nín thinh, nói tiếp:
-
Trọng tài lồm cồm ngồi dậy, tay
kia nhào tới, Sáu Hên lòn qua chưn chả, rồi
vội đứng dậy, lấy tay phải, quàu lên…lưng võ
sỉ kia…
-
Thế võ gì…???
-
Thế Long Trảo Công…hì hì…
-
Là sao…???
-
Đó biến thế, của thế Ưng Trảo
Công…đó mầy.
-
Rồi sau đó…
-
Ông Hên quàu một cái nhẹ, vậy mà
lưng chả tróc một mảng da…lột dài từ bả vai
tới lưng quần!
-
Quỉ thần ơi, tay thầy Hên…có móng
như mèo?!
-
…Sáu Hên quăng miếng thịt lưng đó
xuống sàn…nghe cái phẹp!
-
Má ơi…thấy ghê quá nha…
-
Vì Sáu Hên quàu mau quá, máu chưa
chảy, tay võ sỉ kia cũng chưa hay biết gì,
chả vừa khòm xuống, định coi…thịt gì mà rớt
ở đây, thì tức khắc, nhanh như chớp (viết
thì lâu, chớ chuyện xảy ra lẹ hết biết) Sáu
Hên bay vô ôm cẳng chả, rồi vuốt cái rẹt,
thịt bắp vế của chả, tức thì, tách ra một
tảng bự chần dần, lòi xương trắng hếu ! Dòm
thấy lạnh xương sống!!!
-
Trời!!! Bàn tay Thầy Sáu Hên…sao
dử vậy???!!!
-
Sáu Hên chơi “võ gòng” đó…
-
Hehehe…
-
Tới giờ nầy, máu ở lưng mới tuôn
xuống sàn đỏ lòm! Trọng tài chưa kịp ngăn,
tay kia đang đứng chới với…
-
…=>>>>>>>>…+>>>>….
-
Sáu Hên bay vô, vuốt tiếp bên cẳng
kia, làm xương ống quyển lòi hẳn ra ngoài,
thịt lòng thòng tòn ten lủng lẳng!!!
-
Kể nghe mắc ói…
-
Lảo võ sỉ bự con kia, bèn quỳ
xuống…lạy ông Hên lia lịa, xin đầu hàng!!!
-
Khà khà khà…
-
Lúc bấy giờ, lảo trọng tài mới kịp
hoàn hồn, miệng la Tóp Tóp, lảo dăng tay ra,
cản ông Hên!!! Kẻng thắng cuộc vang lên keng
keng om sòm…
-
Ông Hên thắng…tui hỏng ngờ luôn!
Bà Sáu ngạc nhiên.
-
Sau đó, ban tổ chức khiêng tay võ
sỉ bự con kia xuống, chả khóc hu hu…
-
Khà khà khà…vậy là thầy ông Hên
thắng độ “ngựa về ngược”???
Tư Rèn nghe 6 Hên thắng trận, nên nó khoái
chí tử…nói như trên.
-
Sáu Hên lảnh tiền thưởng thắng
trận quá đậm…Mấy ông thầy của ổng, thắng cá
độ cũng khẵm xuồng…
-
…$$$$<>$$$$x100$$$...
-
nhưng có một số người không chịu
chung tiền, vì thua đau quá: 2 ăn 10.000…cho
nên…tính quỵt tiền độ, Sáu Hên bắt một thằng
thua độ mà hỏng chung tiền…quăng lên võ đài,
nắm tay vuốt một phát, thịt rơi lả tả, xương
tay trơ ra, tòn ten trắng hếu…
-
Làm gì kỳ vậy???
-
Đó là tấm gương! Bởi vậy, những
tay thua độ, móc tiền riu ríu, chung đủ cho
mấy ông thầy…Thầy trò Sáu Hên cỏng tiền bơi
qua sông về quê nhà…
-
Cha cha…
-
Ông Hên có tiền, rồi bắt đầu ăn
chơi xả láng…
Ba Phi đang kể tới đây, bổng có tiếng tằng
hắng, rồi làm bộ ho khan, Sáu Hên bước vô,
miệng nói “bô bô” liền:
-
Sao mậy? Ông Hên có tiền, ăn chơi
xả láng ra sao, mầy kể tiếp tao nghe…cho đã
lổ tai tao coi, Ba Phi?
-
Ông Hên có tiền bắt đầu ăn chơi xả
láng, áo quần bảnh bao, ăn diện tưng bừng,
nhậu nhẹt bí tỉ, tiền vung như nước, khách
khứa kéo bè kéo lủ…sau lưng.
-
…?!...>>>$$$..???(sáu hên…nói
trong bụng, 6 hên ngon vậy đó nha)
-
Tui nói vậy mà có hôn anh Sáu?
Sáu Hên nín khe, Ba Phi tiếp:
- Ông Hên suốt ngày rong chơi, chỉ lo ăn
nhậu, hỏng lo ăn cơm, nên thân hình ốm nhom,
tiền bạc sạch bách…nên…và nên nên…
-
Nên…3 lần...là sao? Ông Hên thắc mắc. Ba Phi
tiếp:
-
Nè Tư Rèn, Ông Hên chỉ lo ăn nhậu, nên nghèo
rách mòng tơi, rồi…
-
Rồi…nghèo tới bây giờ chứ gì, biết mà? Bà
Sáu nói.
-
Câu nầy, tao nghe mầy nói hoài, mệt quá…Sáu
Hên nói.
-
Vậy chớ…đúng hong ông Sáu? Tư Rèn hỏi.
-
Đúng…ông nội mầy!!!
…?<?<?>?>?...
-
Hé hé…hé…
Chàng Hiu
374