Buổi sáng bữa đó, trời mưa lất
phất, có gió riu riu nghe mát
mát...
Bác Ba Phi kể chuyện ở quán
cà-phê-cháo-lòng của Bà Sáu mập
như vầy:
-
Có lần thằng Năm Cá Trê
nó cỏng con cá trê cở em-em 80
ký...ngoài, tao thấy đuôi con
cá...kéo lết dưới đất, tao hết hồn
luôn đó Tư Rèn!
-
...???(ooo))))...Tư Rèn
im re, Ba Phi bình tỉnh nói tiếp:
-
Con cá trê đó,
tao...’nói-hỏng-phải-nói’...chớ
nó dài hơn 2 sảy tay(!?)
-
...( ?!)<>( !?)<<< ???)...(vậy
là con rắn, chớ ở đó mà cá trê...xời)...!!!
Bác Ba Phi nói cá trê dài cở đó,
làm cho ai nghe, cũng hỏng dám
tin đó là sự thật...
Bác Ba Phi thấy hỏng ai nói gì,
ổng hỏng nhột, lại nói thêm cho
dử hơn:
-
Cái nầy mới ớn: Nội cái
đuôi cá thôi, thì 8 thằng nhậu
cũng oằn oại, lết bánh...
-
...?!...ooo>>>...
Thấy bà con ngồi trong quán áp
nhau im re nửa, Ba Phi nói luôn cho
ai cũng ớn:
-
Còn cái ngạnh của nó, tao
làm...cây xà ben đào giếng...
-
...(((&+$=!?)))...(mô phật)
-
Dài nhiu mà làm xà ben?!
Tư Rèn bây giờ mới thắc mắc. Ba
Phi trả lời ngọt xớt.
-
...dài đúng 1 thước 8
mư-phân 8...
-
Úi chời...
Thằng Tư Rèn nghe xong, nó giựt
thịt...như mọi lần và hỏi liền:
-
Con cá 80 ký, cần câu nào
chịu nổi nè...he, Bác Ba con khổ
quá nha...hí hí?!
-
Ờ ờ...sao câu được...í ẹ...
tao cũng khổ như mầy...hìhì...Bà
Sáu chêm vô.
Bác Ba Phi trả lời gọn bân:
-
Xời, sao lại câu???=>>>...thằng
Năm...>>>...Phóng Chỉa đó chớ!?
-
Úi chà chà...quá dử!!!
-
Nè Tư con, mầy thấy cây
roi «cặ...ặc bò» treo trên vách
nhà tao hong?
-
Thấy...>>>...rồi sao...
-
Cây roi quỉ sứ đó,
là...râu con cá trê 80 ký đó
nhe...hehehe...
-
...>>><<<...quỉ thần
ơi...nó đó he!?!
Bác Ba Phi, bửa đó, nói chuyện về
tay Năm Cá Trê bắt cá trê lớn, rồi
vui miệng kể thêm chuyện cá trê
sống ở cái Đầm Cùng, là cái đầm...bí
mật, chỉ có Năm Trê và Bác Ba
Phi biết được mà thôi, Bác Ba
Phi kể như sau :
Đó là, chiều chật–vật-tối, cá
trê đi “ăn tía” = ăn tía là cá
trê…rủ nhau tụ tập cả bầy rồi nổi
đầu trên mặt nước, hả họng...hớp
nước, nơi rìa mép nước cạn, làm
sôi động...cả một góc trời chiều
sụp tối, nơi miền thôn dã xa xưa!!!
Rồi Bác Ba Phi cho biết rỏ thêm,
ổng gặp cảnh cá trê ăn-tía hà rầm...(?!)
Gặp cảnh đó, Ba Phi cho biết rỏ,
là mình, chỉ cần...nghiêng mình,
rồi phóng đại 1 chỉa...vô đám cá
ô-hợp đó, khỏi cần nhắm nhía gì
ráo, cứ phóng...làm sao, cho cây
chỉa bay xà xà xớt ngang mặt nước,
thì cây chỉa ghim...tệ lắm cũng
5, 6 con, mổi con nặng vài ba ký,
đó là chuyện dể dàng như quấn điếu
thuốc rê…
Bửa sáng đó...bà hành, Bác Ba
Phi kể thêm chuyện đá banh, rồi
trái banh bay trúng trụ
gôn...làm sập cầu môn, rồi…đè thằng
Năm bán đậu phọng rang…>>>...
Thằng Tư Rèn ngồi nghe hết sạch
mấy câu chuyện của Bác Ba Phi
vừa kể, nó nghe hỏng sót con đỏ
nào, rồi nó ghim trong bụng...để
nó đía tại lò rèn...
Và rồi, sau đó hỏng lâu...
Năm Cá Trê đến lò, nhờ Tư Rèn
nắn lại răng chỉa bị cong, rồi
Năm Trê còn dặn nó là phải mài
kỷ lại mủi chỉa bị tà đầu! Còn
chỉa mà bị tà mủi, là do lảo đâm
trúng đầu con cá trê chúa(?!)
Năm Trê nói nghe dử tợn như vậy
đó...(ý dả là để khoe tài)
Nhưng Tư Rèn hỏng thèm...đếm xỉa
gì về chuyện cây chỉa bị tà đầu
do con cá trê chúa, nó cứ im
lìm, lui cui làm và hỏng nói câu
nào...cho chắc ăn!!! Là bởi:
Năm Cá Trê có tật lớn là khi tới
lò rèn, thường la Tư Rèn nói
nhiều, nói tới độ...miệng nó
hỏng lành da non, đã vậy, rồi
còn sanh tật làm biếng nhớt
thây, nên bửa nay nó...biết
thân, nó âm thầm làm>>>nhưng Năm
Trê...lại thắc mắc, hỏi:
-
Sao mậy...nói coi...
-
Nói...??? >>>...nói cái
gì...???
-
Về cây chỉa tà đầu của
tao..
-
Úi chà...có gì đâu...
-
... ?!...có-gì-đâu...hả,
nè...mủi chỉa bị tà, là do...con
cá nó táp tay tao...
-
Má ơi...cá táp tay chú,
mà răng chỉa bị tà...híhí...thôi
mà chú, để im tui làm...
- Ê ê, do tao có nghề nên nó táp
trật, nhân đó tao phóng chỉa
trúng đầu con cá trê
chúa...>>>...vậy đó nha mậy,
nghề vỏ tao ngon hong Tư Rèn,
ngon hong...hử???
Nghe xong, Tư Rèn vẩn im ru và
nó bắt đầu bán tính bán nghi, về
chuyện (ở trên đời nầy, mà có)
con-cá-trê-chúa (nó táp) mà táp
hụt...?<>?>>>...còn lâu!
Bửa đó, Tư Rèn nghĩ vậy, nhưng
cứ im ru, hỏng cải, lo làm, vì
nó sợ Năm Cá Trê lại chê
nó...nhiều chuyện, nó bị chê
riết, nó phát mệt Năm Cá Trê
luôn hà.
Rồi sau đó nửa...
Khi Năm Cá Trê lại cầm cây
chỉa...mới sửa bửa hổm, tới lò
rèn để sửa nửa, Tư Rèn thắc mắc,
hỏi:
-
Sao tới lò sửa chỉa hoài
vậy chú Năm...
-
Mầy rèn dở ẹt...
-
Tui mà dở ẹt...
-
Bác Ba Phi nói, mầy rèn
dở, tao hỏng tin, giờ tao
tin...hehehe...
Tư Rèn im ru, bởi bụng nó...nghi
nghi, là có con cá trê chúa...có
thiệt, thì cây chỉa Năm Cá Trê
mới hư liền liền...được chớ?!
Còn Tư Rèn khi bắt cá trê...thì
10 lần bị cá chém hết 9...nên nó
sợ cá trê, cho nên...bất chợt,
Tư Rèn hỏi:
-
Nè chú Năm, tui hỏi
chuyện nầy, ổn hong???
-
Gì đó mậy!?
-
Chú bị cá-trê-chúa chém
lần nào chưa?
-
Xời, tưởng gì...con nào
dám chém tao, tao cùi liền???
-
Xạo đi...tui hỏng tin...
Tư Rèn hỏng tin, là bởi
nó...nghía qua, thấy cái thẹo
tròn tròn trên mu bàn tay của
Năm Trê, cái thẹo nầy, sao giống
in-hịt cái thẹo của cá trê...đã
chém Tư Rèn lúc trước, nên nó
ngờ ngợ, hồi lâu...
...Lâu cở 5 giây đồng hồ...và
rồi...
Tư Rèn bất ngờ bỏ lò, đi tới gần
Năm Trê, nó cứ dòm chằm chằm vô
mu bàn tay Năm Cá trê, làm cho
Năm ta...hỏng biết chuyện gì mà
nó dòm kỷ bàn tay. Tư ta dòm vậy
rồi, nhưng Tư Rèn...hình như
thấy coi bộ chưa rỏ, Tư Rèn tới
sát bên Năm Trê, rồi bất thình
lình, nó nắm bàn tay của lảo Năm
đưa lên tận mí mắt, rồi lật bàn
tay qua lại, làm Năm Trê...giựt
mình hỏi:
-
Làm gì kỳ vậy mậy?
Tư Rèn im ru hỏng trả lời, nó
còn lấy ngón trỏ, gỏ gỏ vô mu
bàn tay của Năm ta, rồi nó nắn
nhè nhẹ coi xương cốt thế nào.
Năm Cá Trê thấy...hiện tượng lạ,
hết hồn:
-
Làm gì kỳ vậy Tư???
-
Coi cái…thẹo!!!
-
Trời…thẹo gì chớ?
Tư Rèn chỉ ngay cái thẹo phình 1
cục ở mu bàn tay, bự cở... hột
đậu phọng:
-
Nó đây rồi, hết chối rồi
nhe...hé hé...
-
Chuyện gì vậy Tư Rèn…
-
Cá trê chém chú còn thẹo
đây nè...ê ê...tui bắt gặp quả
tang đây nhe…hehehe…
-
…!!###??... Hả hả hả???
Năm Cá Trê...xám hồn vì hỏng
biết cái gì kỳ cục!
-
Nè...>>>cái thẹo này, do
cá trê chém phải hôn, chú đừng
dấu tui, hỏng nên.
-
Hỏng phải cá chém nha
mậy...
-
Vậy cớ sao chú có cái
thẹo nầy, nói tui nghe thử...Năm
Trê khai thiệt :
-
Úi chời...cái thẹo
nầy...là tao bị té ở sân banh...
-
... ?!...<<chú té sân
banh>>... ?!...
-
Hỏng lẻ tao té ở lò rèn
mầy, ngộ he...
Bất chợt Tư Rèn ngó lên nóc lò,
lấy tay gảy ót...và vổ tay nghe
cái bốp, nói liền :
-
Úi chà...thôi rồi...bà
hú...Bác Ba Phi nói đúng y chang
rồi, quá đã !!!(?!)
-
Ông thần Ba Phi nói gì đó
Tư...?!...
-
Bác Ba nói với
tui>>>nên...tui biết lai lịch
cái thẹo ở tay chú rồi...híhí...
-
Trời đất ???>>>ổng nói
sao, mầy nói tao coi?
-
Hì hì...tui hỏi chú, cái
thẹo nầy...do trái banh nổ, phải
hôn?
-
???...)))o((((=>>>banh
nào nổ…hả trời?! Năm Cá Trê té
ngửa.
- Bác Ba Phi nói hồi
đó, Chú Năm bán đậu phọng rang ở
sân banh?
- Đúng rồi…mầy hỏi
chuyện xưa làm chi chớ?
Tư Rèn chứng tỏ ta đây biết hết,
nó kể lại vanh vách chuyện Bác
Ba Phi làm cầu thủ đá banh, ổng
đá trái banh, banh nổ, bay…trúng
thằng bán đậu phọng...
Nghe giọng thằng Tư Rèn kể, Năm
Cá Trê cười ngất, hiểu hết cớ sự
và thấy hình như Bác Ba Phi cố
tình kể chuyện cho…tệ lậu, để Tư
Rèn thấy ớn chơi...>>>...
Tư Rèn nghe Bác Ba Phi kể rồi,
nhưng chưa làm thằng Tư Rèn thỏa
mản, nên bây giờ nó hỏi cho ra
lẻ, nó mới chịu. Năm Cá Trê biết
ý Tư Rèn, bèn…vẻ thêm:
- Ê…Tư Rèn…Bác Ba Phi
kể, nhưng còn dấu bớt đó mày…
- Ủa, vậy he, đâu chú
kể «cái bớt» đó coi?
- Ba Phi đá banh trúng tay tao,
đậu phọng văng>>>làm bể hơn 200
bóng đèn...
- Hả...ca ca cái cái, mà
cái...cái...Thấy Tư Rèn cà lăm,
Năm Trê...tới luôn bác tài:
- Ổng bỏ tiền đền muốn
sặt–gạch...
-
Úi chời chời...
-
Nè Tư...ổng
sợ...bác-ba-gái biết, nên ổng
dấu mầy(?!)
- …???... !!!>>><>???
Thấy Tư Rèn đơ mặt ra, Năm
Trê...dập tiếp:
- Cho mầy hay, khi Bác Ba Phi
đá, trái banh nổ, nên xẹp lép,
nó bay trúng tay tao, làm tao té
từ khán đài, té lộn cù mèo xuống
đất...
- Trời đất cơi, ý cha cha...Bác
Ba Phi đá mạnh tới nổ trái banh
he ??<> !!
-
Ừ vậy đó Tư...híhí...
-
Rồi sau đó>>>...
- Cú té...thần sầu đó, làm tao
gảy 8 cái bẹ sườn, rồi tay tao
có thẹo nầy nè, mầy dòm kỷ đi,
nè Tư, bửa đó…tao bị thương tùm
lum luôn, nha mậy...hì hì...
- Chà chà...rồi sao???
- Tao...chơi độc, tao biểu Tía
tao làm khó Bác Ba Phi...đó Tư.
-
Ối chời chời...<>!?<>
-
Nghe lời tao, Tía
tao...bắt ổng đền nhơn mạng, rồi
phải bồi thường tiền cơm thuốc,
tao chơi vậy, mầy thấy đã-chỉ
hong Tư Rèn?
-
Ối ối…$$$$...<o>…
-
…rồi...tao buộc cha Ba
Phi phải nuôi tao với Tía…như
nuôi cưởng đó Tư!
-
Má ơi…chú Năm chơi...sao
chơi ác dử vậy chời...
-
Bác Ba Phi nói dóc, tao
chịu hỏng thấu...là tao ra tay
hạ thủ, hỏng tha...hìhì.
-
...huhu...chết Bác Ba
Phi...gòi chời !!!
-
Do Ba Phi nuôi tao, nên
ổng nghèo muốn thắc họng, nha
mầy! Hì hì...nè Tư, Chú Năm Cá
Trê...của mầy, mà chịu ra tay,
thì phải biết nhe...hehe...ò ý
e...
-
...>>>(o)(///)...<=>...(...)...
-
Cho mầy hay, Bác Ba Phi
rầu quá, cạo đầu trọc lóc, ổng
ốm như cò ma, còn mông đít
thì...beo ngắt, tao dòm, tao mắc
ớn luôn!!!
- ….hehehe…Thấy Tư Rèn
chỉ cười hehe, Năm Cá Trên nói
hỏng ngại miệng :
-
Lúa bồ của ổng, cha con
tao vét sạch, lúc đó Bác Ba Phi
khóc như ma rên…
- …!!!...><>< ?///??...
- Một ngày đôi bận, tao
biểu ổng cỏng tao chạy...xả hơi
giáp xóm, vậy là Ba Bác Phi rét
tao đó nha, ổng hỏng dám ho
he...đó mầy, mầy thấy...đả-đíu
hong chớ, hẻ?!
-
….///)))?>>>…(???)...
Năm Cá Trê thấy Tư Rèn...im ru,
lảo Năm Trê mừng thầm,
liền...tới luôn bác tài:
-
Tao làm bộ kén ăn, Bác Ba
Phi phải đút cơm từng muổng cho
tao nửa đó!
-
Chú Năm chơi ác quá!!!
-
Ác hả >>>??? Bác Ba Phi
nói dóc...bà cố, nên tao chơi
vậy, hé hé...
-
…. ?!*****<**>…rồi sao
nửa, kể luôn tui nghe...
-
Ba cây tầm vong làm ‘trụ
gôn xả’ là của tao, tao bán, ổng
chê mắc, rồi ổng còn ký đầu tao,
nên tao ghét, bửa đó...tao trù,
nên ổng đá banh thua sặc gạch
luôn!!!
Năm Cá Trê đía một hơi, Tư Rèn
ngồi nghe tới độ «nghệt» cha nó
mặt, nước dải ở khoé
miệng...chảy lòng thòng, nhưng
ruột nó nóng như hơ. Năm Trê
cười thầm:
-
Mình nói dóc mà Tư Rèn
tưởng thiệt, nhìn bản mặt, thấy
nó ngu trời can luôn!
Bổng thằng Tư Rèn lên tiếng:
-
Chú Năm nói hết chưa?
-
Hết ráo!
-
Công nhận (?!) những
điều chú nói nảy giờ, y chang
Bác Ba kể với tui bửa hổm.
-
Thiệt vậy hả...
Nghe Tư Rèn khen, Năm ta khoái
chí, nhưng còn làm bộ hỏi đố, Tư
Rèn đáp liền:
-
Thiệt mà...
-
Hả và hả
hả...hehehe...tao kể y chang Bác
Ba Phi...hỉ...???
-
Đúng vậy...
-
...hí hí...quá đã, mầy thấy
chưa Tư, tao đâu có nói dóc...Tư
Rèn nói:
-
... ?!...Ờ ờ...hồi nảy,
tui đã kể chú nghe, chuyện trái
banh nổ...trúng chú.
Năm Trê nghe Tư Rèn nói vậy, nói
luôn:
-
Xí...kể chuyện banh nổ
hoài, chán thấy bà...mầy kể chuyện
khác đi.
-
Nè Chú Năm, tui kể chú
nghe hồi nảy, mà tui...còn dấu bớt
đó nha...
-
Gỉỉiỉỉ...mầy dấu bớt, vậy
kể tiếp cho tao nghe...cho đã lổ
tai coi, kể đi...
-
...()()///(*=>>>()///()(...Tư
Rèn im re vì nó đang...suy tính.
-
Đó…thấy hôn Tư, tao đâu
có nói dóc...hì hì, có sao tao kể
vậy…người ơi !!!
Thấy Năm Cá Trê “chịu đèn“. Thằng
Tư Rèn “đóng đinh“ luôn:
-
Công nhận trí nhớ của
chú với Bác Ba còn tốt, kể y hệt
nhau, hỏng sai một tí…
-
Khà khà…mầy thấy tao hôn
Tư, tao là =>> ‘năm cá trê’ nè,
nó nè...hè hè...
- Tui kể tiếp nghen?
- …???...Hỏi đố hoài mậy, kể
coi...Tư Rèn kể liền :
- Bác Ba Phi kể tui nghe là, khi
ổng nuôi chú như cưởng, bởi chú
kén ăn, nên chú ốm nhom, mình xẹp
như con khô hố, cả tháng hỏng tắm,
mình mẩy đầy hờm thúi hoắc, ổng
cỏng chú mà ổng nghẹt mủi!
-
Hả…??? Năm Cá Trê hết hồn,
Tư Rèn áo ào kể tiếp:
- …Ý ẹ...Chú làm biếng đi, nên cẳng
teo còn chút chéo, chú khóc riết,
cái miệng rộng tới mép tai, đã
đái dầm thầy chạy, lại ở dơ trời
can, mười mấy tuổi…mà còn ở truồng
tắm mưa, ý cha cha, tui nói thiệt,
chú đừng buồn, tui...ợ chú Năm
chua lét luôn đó…hehehe!!!
Nghe xong, Năm Cá Trê nóng mặt,
nạt ngang:
- Thôi đi mày!!!
Thằng Tư Rèn hỏng thương tình
Năm Cá Trê, Tư còn muốn kể tiếp
nửa nè trời:
-
…hehehe…Bác Ba còn nói với
tui, là chú…còn và vưởn còn còn…
-
Tao nói mầy thôi đi>>>vưởn
còn>>>là còn ông nội mầy...
-
A….cái>>>vưởn còn
còn...cái, cái mà…cái nầy nửa nè...
-
…mầy còn…vưởn nửa, là tao
đục phù mỏ, nghe con…
-
Nhưng, tui chưa kể hết...
-
Tao chọt vô họng mầy…dẹp!!!
-
He he he...
-
Con bà nó...vậy mà thầy
Hên nói mầy «lù khù»
-
Lù khù...tui vác cái
lu...héhé...
Năm Trê gở gạt:
-
…?!...tao công nhận Tư
Rèn lỳ thiệt...
-
...khửa khửa khửa...chú
Năm nói dóc bị Tổ Trác...héhé...
-
...?!...trác ông vải nầy...
-
...hìhì...