Tập Truyện BÁC BA PHI

 

 

 

 

    Treo Đầu Cọp, Bán Thịt Dê  

Tập Truyện BÁC BA PHI
 
Hai Hùm là thợ hớt tóc, ở gần nhà Bác Ba Phi, chả đem cái kéo hớt tóc tới lò rèn nhờ thằng Tư làm lại cái cốt giữa, vì chả hay “nhấp” kéo lia lịa khi hớt tóc (ai cũng than trời vì điếc lổ tai) nên cây cốt, mòn lỏng hột … hỏa tốc!
Bởi vậy cho nên, chỉ trong vòng vài ba ngày…chịu khó hớt tóc là…y như rằng, cái kéo “banh“ tè le, lỏng huỵt…phải làm cốt lại cho “bót”, để nhấp cho ngon…
Mấy ngày nay, không hiểu sao, lò thằng Tư tự nhiên ế khách quá xá, ế nhệ luôn hà, hóa cho nên, bửa nay gặp lúc có khách, thằng Tư lo làm để bù “sở hụi“ mấy rày.
Bởi vậy Hai Hùm tới lò mà thằng Tư cứ lui cui thổi ống bể, xách búa đập lia lịa…làm không hở tay…rồi im ru, không nói một tiếng, chớ mọi khi đắc khách, nó mừng, nó nói huyên – thuyên nghe mệt lổ tại… mà cũng hỏng hết chuyện của nó!
Và cũng hỏng biết sao kỳ, có lúc…nó sanh tật làm biếng, khách đem đồ tới, nó hay èo ẹo nhẩn nha thấy ghét, tìm cách…câu giờ, hỏng làm, để nói chuyện tào lao, chớ dể gì nó câm họng được …như hôm nay đâu…lạ thiệt nhen…
Hai Hùm, lúc đó, liền cự nự nó về cái chuyện …nói hỏng liền da non, nó la liền :
-         Kỳ cục nha, miệng tui nói, nhưng tay tui làm, giao hàng đúng hẹn, hỏng mắc mớ gì chú nhe ?! Tui nói kệ tía tui !!!
 Nhưng hôm nay nó làm, nhưng không nói một tiếng…thì lại… cũng làm cho lảo Hai Hùm thắc mắc :
-         Sao bửa nay làm việc mà êm ru cái họng, không nói gì vậy mậy ?
-        …!!! … #$%^&*<<?>> …(hỏng mắc mớ gì nha)
-        Sao vậy Tư…kỳ vậy mậy ?!
-        Công nhận, bửa nay chú Hai … ồn ào thiệt tình !!!
-        Chớ mầy không nói tiếng nào, là tao phải hỏi…chớ ụa ?!
-        Tui vừa làm vừa nói…chú la, rồi im re làm…chú cũng la, là sao ??!!
-        Thì thì …ừ …?!%$%???....<+=>….
-         …?!?%$%...tui đang suy nghĩ, chú đừng … cắt dòng suy nghĩ của tui !
-        Ối trời trời…má ơi…mô phật !!! Mầy nghĩ cái gì vậy Tư Rèn !?
-        …<>Oo$%$???=>>>???...
-        ….ê ê…. cho tao biết chút xí được chớ ? Nghĩ gì vậy mậy ?
-        Có người nói : Làm thì làm tà tà, ăn thì ăn…sơ sịa, mà…vưỡn sống phẻ re, cứ sống dài dài bền bền…hehehe…như vậy…cũng chưa siêu phàm lắm!
-        Trời đất cơi…???!!!
-        Tui nghĩ, không làm mà cũng có ăn, vậy…mới là “trên một râu“ chớ!
-        A..iii…ậy …??? Ai nói làm tà tà mà sống … vưỡn phẻ ?!
-        Ông thầy bùa Sáu Hên chớ ai ?
-        Thầy Hên hả…tao mô phật ổng luôn !!!
-        Ổng nói…ổng từng ăn cơm…năm sáu ngày …một lần, mà một lần ăn … hỏng tới nửa chén !
-        Mầy nghe ông cố đó, chết nhen Tư…
-        Vậy mà ổng vẫn sống phẻ ru bà rù, mặc dù có … hơi bị ốm một chút, nhưng ổng nói, ốm o nhỏ con…hỏng nhầm nhò gì, đã vậy, còn có cái lợi là…ít tốn vải may đồ, rồi vì nhẹ cân, nên…guốc mang khó mòn, ba bốn năm chưa thay đôi mới ! Có lợi tứ bề …
-        Mầy lại đi nghe ông nội trời gầm đó ??!!
-        Chứ nghe ai ? Hỏng kẻ nghe chú ? Chú ngon bằng ổng hong mà làm bộ ?
Nghe Tư Rèn nói vậy, Hai Hùm nóng mặt, dằn lòng hỏng đặng, liền nói:
-         Ông Sáu…ít ăn như vậy là xoàng, quá xoàng …
-         Hả …=>>???%$%####....
-         Cho mầy hay, là tao…từng ở trên cây cả…mấy tháng trời, hỏng ăn một hột cơm, tao cũng sống nhăn…(?!) Còn ổng sống ở dưới đất, mà nhịn ăn hả…ối chà … là đồ bỏ! Bỏ đi tám! Sao bì tao được?
-        Chú làm gì mà ở trên cây tới mấy tháng trời ??? Nói dóc hả ?
-        Ủa ủa…chớ tao chưa kể mầy nghe cái vụ “ghê hồn“ đó ?
-        Chưa …####...?!
-        Chưa kể cho mầy nghe chuyện động trời đó…là tao bậy quá! Chuyện là vầy, lúc còn “hưng thời”, tao săn cọp, nhưng tao chỉ để nhổ bậy…mấy cọng râu cọp để làm thuốc thôi nhe…
-        Chuyện nầy, tui nghe chú kể quá nhiều rồi, tui nghe thuộc lòng luôn …
-        Vậy sao ???
-        Chuyện nầy chú kể hàng trăm hàng ngàn lần là thổi thuốc mê, con cọp té xỉu, rồi chú bay vô nhổ râu, rút móng, bẻ nanh…chuyện kể gì mà dở òm, có gì gọi là “ghê hồn“ đâu . Thôi đi…bà tám ơi…tui hỏng có quởn nha…
-        Đúng là tao kể như vậy, nhưng mà tao kể…tao còn dấu mầy nhiều điều…
-        Sao lại dấu tui, dấu cái gì, tại sao dấu ???
-        Dấu mầy vì đó là chuyện làm ăn riêng tư, phải dấu nghề, còn vì chén cơm manh áo, nhưng giờ giải nghệ rồi, tao kể tanh banh, nghe xong mầy … muốn ói luôn …có cho mầy học nghề đó, tao hỏng lấy tiền, mầy cũng hỏng thèm …
-        Gì vậy trời ?
-        Mầy có nghe người ta nói “treo đầu dê mà bán thịt chó“ chưa ?
-        Nghe hoài … rồi sao ??!!
-        Còn tao, tao giúp mấy cha nội…bán thịt dê, mà nói là thịt cọp !
-        Trời đất quỉ thần ơi !!!
-        ….Nè …thịt dê, khi tao làm bùa xong…chó nghe hơi, chó tưởng thịt cọp, chó chạy bỏ nhà, chó chạy sặc máu luôn…
-        Chắc chú bán thịt dê với cái giá…trên trời ?
-        Chớ sao …“thịt cọp“ mà mậy ! Bởi vậy tao giàu khẫm địa, giàu nứt đố…
-        He he he ….giờ chú có thể xì tí bí mật nhà nghề cho tui biết được chớ ?
-        Ừ, mầy thì tao xì, nhưng đừng cho cha Ba Phi biết, chịu hong ?
-        Sao không cho Bác Ba Phi biết ?
-        Cho ổng biết mánh, ổng sẻ đi “nổ“ tứ tung, rồi còn thêm tật nói dóc…ổng nói dóc cò can, ai chịu cho thấu !
-        Rồi kể nghe, làm sao biến thịt dê thành thịt cọp ?
-        Quá dể, tao lấy…nước đái cọp…trộn vô thịt dê…hehehe…(?!)
-        Cha chả …nghe mắc ói !
-         Dân nhậu thịt dê…sẻ nghe mùi cọp, nên cho là cọp, đó là nhậu tại quán…
-        Trời...hởi trời…ê ê…sanh tật nói dóc hả cha ???
-        ….còn mua về nhà, nếu ai chơi cắc cớ, thử coi thịt cọp thiệt giả, bèn cho chó hửi hơi, chó nghe mùi nước đái cọp, chó chạy … rớt dép ! (??!!)
-        Í ẹ…mắc ớn, muốn ói luôn…
-        He he he …
-        Ê , ê … nói dóc hả, chú làm sao…lấy nước đái cọp…hehehe…
-        …=>+<=…?(*)…
-        Hé hé…cọp đái làm sao…hứng, cọp đâu phải con bò mà…lấy tô hứng nước đái…hả chú Hai … hẻ hẻ hẻ …bài đặt nói dóc bà cố nhe…??!!
-        Đó đó “hứng nước đái cọp“…đó là chuyện mà tao nói là “ghê hồn“ …
-        Ủa ủa…chú chưa kể “cái ghê hồn“ nầy cho tui nghe, kể đi chú Hai, dấu tui làm chi, mạng…tội lút đầu chết nha !!!
-        Tao nên bắt đầu kể…từ đâu đây Tư ?
-        Trời đất… ai biết !!!
-        … Ứ hự bà hư…hỏng lẻ kể cái…khúc, tao bị cọp rượt, tao chạy không nổi, tao leo lên cây ?
-        Nhưng mà…khổ quá nha…chú đi đâu để bị cọp rượt chớ ?
-        …thì tao xách thùng…đi hứng nước đái cọp…(???)
-        Uý trời !!?? He he he….thiện tai…thiện tai…chú luôn…
-        Ờ ờ…để coi…tao treo cái thùng trên cây, tay cầm cái lon sửa bò, thòng xuống, chờ cọp đi ngang, đứng lại đái…tao rề cái lon vô hứng…là xong ngay!!!
-        Trời !!! Nghe “thấy ghê” quá nha …(?!)
-        …hứng đầy thùng, tao quãy về chợ “bỏ mối“ cho quán…thịt cọp phe ta, để tẩm vô thịt dê….hé hé…thế là tao lượm bạc ! Dể ẹt hà …
-        Như vậy, chú đâu có nhịn đói, để rồi chú lại chê chuyện ông Sáu Hên nhịn đói là xoàng ? Thôi…mệt quá, đừng kể nửa…dẹp đi, tui nói dẹp là dẹp…
-        Tao hỏng dẹp, tao…kể tiếp…mầy làm gì tao ???
-        Thì …ừ…thì thì…kể coi…
-        ….tao ở…trên cây, hứng nước đái cọp, cọp thấy không có nước đái hôi thúi…tụi nó cho rằng gốc cây đó là sạch sẻ…
-        Ờ ờ….
-        …nên rủ nhau, tới ăn ngủ cả bầy…rồi đóng đô luôn tại gốc cây…
-        Chú ở đâu =>???
-        … trong khi đó…tao cứ ngồi trên cây…hứng nước đái tỉnh rụi nha…
-        Úy mèn….
-        …ban đầu vài chục con, sau đó là cả trăm rồi tới…cả ngàn con, tụi nó tụ đông nghẹt mặt đất, bu đầy gốc cây…
-        Gồi gồi…chú tính sao ???
-        … mầy coi, ông nội tao có biểu, tao cũng hỏng dám…đi về nhà ăn cơm!!!
-        Trời…vậy là chú chịu đói ?
-        Chớ sao ? Tuần đầu đói, tao còn chịu nổi, tuần kế…tao chịu hết xiết…
-        Rồi chú làm sao ???
-        …tao bắt đầu ăn lá cây…
-        He he he….
-        …. tao ăn trụi lá của cây tao trèo, tao ăn sạch nhách luôn nhe…hehehe!
-        Rồi nước đâu chú uống ? Khé khé …lòi tẩy he…
-        Tối tối tao hả họng…hứng sương, uống đở ghiền, được chớ...???
-        Kể tiếp coi…
-        Tuần nửa kế tiếp, cây không còn lá, tao bắt đầu ăn tới đọt non …
-        Rồi…hehehe =>3x7=21 ngày…chú ăn ròng lá cây như con khỉ già, sức lực chú còn…phẻ hôn ? Hé hé…cho tui hỏi thăm… chú phẻ hôn chú Hai ???
-        Phẻ re luôn !!!
-        Rồi …=>4x7=> 28 ngày => rồi => một tháng, chắc chắn, chú phải ăn…hết ráo đọt non…phải hôn…?!
-        Sao mầy biết, hây quá he…
-        …chớ nếu còn đọt non trên cây…là chú nói dóc ! Phải hôn ta ??!!
-        Sao mầy biết chắc là tao…phải ăn hết đọt non ? Mầy hây quá he …
-        Chớ chú ở không…ngồi chơi trên cây, không làm gì, lại đói sặc máu, rồi cứ ăn miết thì cái gì còn ?! Đúng hông ?
-        Đúng…
-        Chú chắn chắn…phải ăn hết đọt non…
-        Ừ….
-        …. rồi chú ăn tiếp cái gì cho…phẻ nè ?
-        …???##$#=>>>
-        Hỏng lẻ chú chết đói … sớm vậy, mới đói có…một tháng mà ?!
-        Tao ăn hết đọt non, rồi ăn tới nhánh nhỏ, cành tơ…tao cạp phẻ re luôn …
-        Khe khe khe …tiếp coi….
-        Hỏng biết cây nầy là cây gì mà nhánh nó cứng bà cố luôn, tao ăn tới…nhánh bự bằng cườm tay…là tao chịu thua, ê răng quá…cắn muốn hết nổi…
-        Úi chà…tui nói chơi…mà chú ăn thiệt hả???
-        Ê Tư, tao mới ăn có hai tháng, mà cây nầy…dở ẹc, nó muốn rụm nụ mậy !
-        Chú Hai, cho hỏi nhỏ nè, hai tháng trời chú không ăn hột cơm nào vô bụng, chú cảm thấy cái bụng…ra sao ?
-        Ối xời…nếu bầy cọp đi hết và nếu…tao làm biết xuống, thì tao sẻ ăn sạch sẻ cây nầy…sát gốc luôn cho mầy…biết mặt bù cua…
-        Vậy là chú…cạp còn chừa cái gốc một khúc?
-        Ừa….
-        Sao lại ngưng cạp…ngang xương vậy cha ?
-        Nếu tao cạp xuống tới đất, cọp chụp bể mỏ tao sao, tao canh tới chổ cao cao, cọp không nhảy tới thì dừng, tao ngồi chơi trên đó…phẻ ru bà rù…
-        Rồi sau đó, chú ăn cái gì mà sống ?
-        Mầy ngu thiệt, chổ tao ngồi giờ còn gì nửa mà ăn, chỉ còn nước…hớp nắng cho no, để sống qua ngày…giống như ông Tô Đông Pha bị đì xuống đảo Hải Nam bên tàu…
-        Ê ê …hớp nắng không no niết gì đâu, tui bắt chước rồi…(?!)
-        Thì tao đành nhịn đói…
-        Vậy mới…đúng “y như trong kinh” chớ…hehehe…
-        Khi cây cối trong bụng tiêu hoá hết, cái bụng tao trống trơn, ý cha cha cha…cái đói nó ập tới tức thì…
-        Thì vậy….+>>=$$$=<$>….
-        Cái đói nó tới như giông như bão, đã vậy, cái bụng teo nhách, tóp vạt còn bày đặt… sôi ruột, nó kêu ọt ẹt suốt ngày…
-        …???thảm%%%quá???=>>>
-        Đêm hôm thanh vắng, bụng sôi rền trời, báo hại đám cọp đang ngủ dưới đất… giựt mình, cả bầy liếm mép, ngồi dưới ngó lên, tao trên cây dòm xuống, tao … tao…cái cái…mà tè quá xá …
-        Chuyện đói mà chú nói như chuyện chơi …
-        Tao nhịn đói ròng rả …hai ba tháng trời, mà mầy nói là tao nói như chơi, nó đói tanh bành té bẹ, tay còn xương dính da, má hóp, cẳng rung, bẹ xường lòi ra thấy ngán … Đói quá, hàng ngày, tao trông mông cho mau mau tới buổi chiều…
-        Trông gì…buổi chiều ???
-        … để chờ chuồn chuồn bay qua…đặng bắt ăn, trừ cơm…(?!)
-        Chú còn bắt được chuồn chuồn bay hả ? Đói rả rời mà còn…lẹ dử he ???
-        Không lẹ nổi đâu Tư, tao chỉ chờ con nào đậu vô chóp…lổ mủi là coi như xong, nè mầy…đậu vô đó là mười con chết đủ !
-        Tời tời…<>$<>=>>>
-        Mầy tin hôn Tư Rèn, nó vừa đậu vô là tao táp cái phập, tao táp lẹ nhấp nhái, không con nào thoát, dù vậy…cũng đói thê lương đó mầy…
-        Ăn tới chuồn chuồn mà cũng còn đói thê lương ?! Rồi sau đó…làm sao chú về, Bác Ba Phi…có tới giãi vây hong ?
-        Tao dấu nghề, tao đi bí mật…cho nên ai biết mà cứu mầy ơi…
-        Tội nghiệp chú thiệt nhen…
-        … cái thùng nước tiểu của cọp, do tao tiếc của đời, tao đeo sau lưng, lâu ngày nó thúi…nó thúi tới nổi…cọp còn bỏ xứ ra đi, chồn cheo trốn biệt…
-        Úi chà chà….
-        Lợi dụng đêm hôm tăm tối tao tuột xuống gốc cây, bỏ cái thùng thúi lại…
-        …?$$$...<=<=….
-        Tao xuống tới đất, tao đi không nổi, tao bò, xương nó kêu lạo xạo thấy ghê… Bò đi mười thước, tao ngó lại gốc cây, tao thấy tao cạp cụt đọt cái cây tao ngồi, tao hỏng ngờ, tao…dử quá chừng, tao muốn chấp tay…tao lạy tao luôn…
-        He he he…
-        … cái lò rèn lon con của mầy, bây giờ tao chịu cạp, hỏng mấy lát là … mất dấu luôn…nghen Tư !
Thằng Tư làm xong cái kéo, nó tắt lò, Hai Hùm say sưa nói dóc, bọt nước miếng dính 2 mép miệng 2 cục tròn tròn nhưng vẩn còn nói…vì chả lo tìm cách nói…cho trôi câu chuyện, thằng Tư nghe cho đã, rồi giờ hỏi đố:
-         Tui lập lại câu hỏi . Ai giải vây cho chú, để chú về ?
-        Tao trả lời câu hỏi của mầy là không có ma nào cứu, tao tự bò về, tao bò một đoạn khá xa, chợt nhận ra là không có con cọp nào nửa và tự nhiên tao thấy phẻ gà, rồi a lê hấp, vội vàng đứng dậy đi “sâng sẩng“ liền hà !
-        Đói 3 tháng mà còn đứng sâng sẩng…hé ?! 
-        Nhưng đi vài bước, tao tự nhiên … sụm bà chè trở…
-        … ? …
-        Tao đành nằm nghỉ lấy sức một xí…rồi tao bèn…kiếm gì ăn bậy…
-        Ăn gì gọi là …ăn bậy ?
-        Trong lúc nằm nghỉ lấy hơi, mắt ngó lên trời, tao thấy mấy trái sung đang chín trên cây, nói mầy đừng cười, tao yếu quá, tay đưa không lên, cẳng cựa không nổi, đành há miệng …chờ sung rụng !!!
-        Ối trời…có thiệt vậy he…$$$=>>>
-        Tao mong có trái sung nào…rụng thẳng vô miệng, thì …cám ơn luôn !
-        Rụng hôn ?
-        Nhờ ông trời thương, sung rụng cả rổ luôn ! Nhờ vậy nên tao mạnh…hẳn, hùng dũng đứng dậy, đi về te te một nước tới nhà …
-        Rồi chú…tiếp tục hớt tóc, để nhấp kéo…vô lổ tai thiên hạ chơi ?
-        Mầy cứ nói cái vụ nhấp kéo hoài, tao về chưa tới quê củ là bị bịnh kiết lỵ, nó tháo tỏng tao đi không nổi … Đã ốm mà còn bị ỉa chảy nè trời ! Khổ quá !
-        Sao lại bị bịnh ?
-        Ăn sung, ăn bậy ăn bạ…ăn cho cố ! Nhưng tao cũng ráng lết về xóm củ làng xưa…Nhưng hởi ơi, xóm vắng hoe, bà con dọn đi không sót một người…
-        Sao vậy cà ?
-        Vì cọp…biết chuyện tao hứng nước đái cọp đem bán, để xí gạt thiên hạ, tụi…nó giận, liền…vô xóm, tao để “me” tao, bởi vậy …người ta sợ cọp nên dọn xóm bỏ đi hết ráo…nhưng, tao chợt thấy tấm bảng viết mấy chử…
-        Ai viết vậy trời ?!
-        Thầy Sáu Hên dọn nhà xuống khém , nhớ đi vòng thì là tới – KÝ TÊN . 6 hên .
-        Ủa ??? Ông Hên cũng bày đặt viết bảng hả ? Rồi chú kiếm ra hôn ?
-        Ông nội tao cũng kiếm không ra !
-        Sao vậy ? Ổng còn dặn “đi vòng…thì là tới“ ?
-        Có tới cả chục cái khém (khém là ngã ba, chổ sông nhỏ đổ vô sông lớn) biết ổng ở khém nào mà tìm, tao đành chịu chết…
-        Đành chịu chết là…không làm gì động móng tay, phải hôn ?
-        Đúng là không nên làm gì, nhưng đói quá, tao cũng ráng kiếm…cóc nhái chàng hiu ểnh ương…nướng ăn bậy bạ cho vui…
-        Ý ẹ….
-        Ăn như vậy cả tháng, ông Sáu Hên hết sợ cọp, lảo về xóm thăm nhà…
-        Chà chà…
-        …ổng thấy tao nằm chèo queo, tưởng tao chết, ổng khóc như mưa bất, ổng khóc như bị đỉa đeo, mầy coi, ổng khóc mà còn rống…tiếng rống của thầy bùa Sáu Hên…nghe nhức lổ tai thấy mồ thấy tổ !
-        He he he…
-        Tao làm bộ ngáp, ổng mừng quá xá !
-        Rồi sao nửa…
-        Ổng kêu tao dậy, hỏi vì sao nên nổi, tao nói cho ổng biết chuyện nhịn đói của tao …Ổng nghe cho đã, rồi ổng đi…nói dóc với mầy…
-        Hả ???
-        …. chớ ổng suốt năm tháng, quanh quẩn trong xóm kiếm ăn, chớ đi đâu xa mà đói với khát, mầy ơi !
Chợt có tiếng ho, rồi tiếng tằng hắn, rồi lại ho . Thằng Tư hỏi :
-         Ai ho ? Lò rèn không cửa, cứ vô…
Bác Ba Phi bước vô .
-        Ủa, thằng Hùm đây nè, báo hại, tao với ông Sáu Hên kiếm mầy muốn chết …mầy làm cái giống gì mà nói chuyện lớn quá, cả cây số còn nghe ?
-        Kiếm tui chi vậy Bác Ba ?
-        Một là hớt tóc, hai là nhậu…mầy ưng cái nào ?
-        Ưng theo thứ tự : một rồi hai ! Tư, mầy đưa kéo cho tao, để tao về, tao nhấp vô lổ tai Bác Ba Phi coi Tư ! Tao ngứa tay quá, sáng giờ chưa nhấp cái nào !!!
-        Chú về trước đi, Bác Ba ở lại cho con nói xí chuyện nầy…
Hai Hùm rút lui trở về hớt tóc, thằng Tư nói nhỏ với Bác Ba Phi :
-         Công nhận chú Hai Hùm nói dóc cò can…
-        Nó nói dóc về chuyện gì mà…cò phải can ?
-        Chú nói chú từng nhịn đói thê thảm !
-        Trời ! Thằng Hùm nhịn đói sao bằng tao, tao kể nghen ?
-        Ý ẹ… thâu, thâu…nhờ ông bà…khi khác !!!
Tư Rèn…đang ợ Bác Ba Phi chua lè nè, bà con ơi !


                                   
Chàng Hiu 374

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design  Ngoc 341