Chuyện Lặt Vặt

 

 Trò Chơi Con Nít Thời Xưa

Chuyện LẶT VẶT   -   Cốc Chủ
 

Phần 1

 

Con nít thời xưa, cũng có những Trò Chơi… của riêng tụi nó…
Trong năm, tùy theo “mùa” mà tụi nó có những trò chơi cái nọ nối tiếp cái kia…
Như vậy, quanh năm, đều có “đồ chơi” để con nít… bận rộn lo toan, như ai!
Bi giờ, ta bắt đầu “nói chuyện xưa” từ đầu năm…vào lúc sau khi ăn Tết…
Hỏng hiểu sao, lúc lúa còn trên đồng ruộng, chưa cắt, thì Gió (hướng) Nam, còn gọi là Gió Nồm thổi…rất nhẹ, gió hiu hiu…vậy, chắc là do thời tiết đang chuyển mùa…
Khi lúa vừa cắt xong, đồng ruộng trống trơn, thì…bất ngờ Gió Nồm thổi ì xèo…
Do có gió thổi lồng lộng như vậy thì (chơi) Thả Diều…chớ còn đợi gì nửa…?!
Ra ngoài Tết, từ thành thị cho chí nông thôn, đi đâu, dòm lên bầu trời cũng gặp diều…là diều, diều bay giăng giăng…thấy mà nôn ruột luôn… 
Thế là thằng con nít nào cũng canh me dán diều để rủ nhau thả diều…
Cũng bởi “thả diều” là chuyện xưa nay gì…cũng còn chơi, nên…hỏng viết bài(?!)
…=>>>…oooo….Bây giờ chỉ viết những trò chơi của con nít xưa, mà bây giờ hỏng thấy tụi nó chơi, để gọi là…nhắc lại chuyện xưa cái còn cái mất…
…Với “cái ý”…là “cái còn hỏng nói, nói cái hỏng còn”…!!!
…Vậy là…nói vô chuyện đời xưa, có bà bán dưa…<><><>…(oOo)…rồi nè…
                                        oOo
Hồi xưa, hồi năm 1000…900…5 mấy…60…của thế kỷ trước!!!
Lúc học Lớp Nhì 2…
Dù học sáng hay chiều…
…”những” thằng học trò đực rựa…ưa rủ nhau đi học sớm sớm.
Ba Má tụi nó “thấy vậy”…khoe khoang rùm trời, nào là:
-         Thằng con trai tui siêng học quá xá, nó lo “đi sớm” không hà…
-         Con trai tui cũng vậy, còn sớm, mà nó hối…cho tiền đi học như giặc tới…
-         Thấy “sắp nhỏ”…ham học, tui cho tiền học…tui hỏng tiếc nha…
-         Thấy tụi nó ham học…ai hỏng mừng nè…
Tía Má ơi…=>>>…
Bây giờ…(@@@)...xì ra nè…
Tía Má…lầm to rồi, lầm “những” thằng con trai ham học của Má rồi…
Đi học “sớm” hỏng phải tụi nó “ham học” mà là do…ham Đánh Đáo…đó Tía!!!
Tía Má đâu có biết…rằng, có bửa…gặp xui…“bà hỏng độ”…
Cho nên con của Tía…thua sặc gạch, sạch túi, nhịn cà-lem cây đó, Tía ơi..huhu…
Còn bửa nào…chó dắt, ăn được một mớ, cũng rủ nhau ăn hủ tiếu sạch nhách thì… thì…@?!...thì sao…mà hỏng èo ẹo “xin tiền đi học”…<$$$>…cho được nè…
Tóm lại “những” thằng con trai của Tía Má…hồi nhỏ tệ thiệt…
Ăn học ít “lo”…những thằng đó…tụi nó “lo” chơi không hà…
Nó chơi những thứ…nầy nè…
                                         oOo
ĐÁNH ĐÁO
Đánh Đáo là trò chơi ăn tiền, tiền đây là Bạc Cắc 1 xu, 2 xu…bằng bạc gì đó…
Tiền Xu nó có hình thù giống như tiền xu…của những nước đang còn xài xu, như vậy, ở đây…khỏi tả hình dáng Đồng Xu…(!!!)
Chơi Đánh Đáo càng nhiều thằng chơi, càng nhiều tiền “đậu”…thì ăn càng nhiều!
Trước khi chơi đánh đáo, phải kiếm chổ trống ở sân trường, rồi vẻ 2 Cái Lụn, đó là 2 cái vạch vẻ ngang mặt đất, Lụn (lằn, làn) nầy cách Lụn kia cở 3 thước…
Kế đến là “đậu tiền”…nghĩa là chơi bàn nầy, mỗi thằng phải “đậu” mấy cắt, ví dụ 3 cắc, thì 4 thằng đậu là 12 cắc =>>> 12 đồng xu loại 1 cắc (10 cắc = 1 đồng)
Đậu tiền xong là “thi” coi thằng nào “đi tiên”…là đi trước nhứt.
Thi là dùng Đồng Chì (làm bằng chì) hay Đồng Đồng (làm bằng đồng) đứng Lụn nầy “thẩy lên” Lụn kia…để “biết” thằng nào…đi kế thằng nào…
Đồng của thằng nào gần Cái Lụn nhứt, là thằng đó…ôm 12 cắc đi trước tiên…
(Đồng Chì hay Đồng Đồng có đường kính cở 4 phân tây, dầy gần 1 phân, giống…tấm thớt nhỏ, Đồng Chì thì “tự làm cho vừa ý” như sau:
Nấu Chì trong lon sửa bò cho chảy ra, vì chì rất “yếu lửa”, cho nên đốt…lâu lâu là nó chảy thành nước…Khoét dưới đất một cái lổ sâu và lớn cở Đồng Chì…rồi đổ “chì nước” vô đó, chờ vài phút cho nó nguội, đào lên, thế là có Đồng Chì để chơi Đánh Đáo liền, nếu nó sần sùi chưa láng mặt, thì mài vô xi măng…dể ẹt hà…)
Thằng đi trước gọi là Đi Tiên, nó nắm một cọc 12 cắc trong tay, cố tình “xòe” ngang…như xòe bài Tí Sắc (tứ sắc) trong 2 ngón tay, để khi “thẩy” qua Lụn Trên, 12 cắc nằm rải đều thành một hàng ngang…nằm dài trên lụn trên…
Nếu nó thấy thẩy tiền xa Lụn, khó chọi trúng, nó thẩy gần Lụn, nhưng nếu có cắc nào dính vô lụn, thì nó…tử, đi ra, ngồi chờ tới phiên, cũng…hơi khó chơi đó…
Còn nếu, nếu thẩy tiền cắc dính chùm 2,3,4 cắc…nó phải ráng mà lấy Đồng Chì…chọi cho trúng mấy đồng dính chùm…
Nếu chọi trúng và mấy đồng chùm văng ra mà không đụng những đồng khác….thì nó “ăn” hết những đồng chùm, nghĩa chọi xong, nó lên lượm bỏ túi những đồng đó…
Nếu…gặp bửa xui…bà hỏng độ nó…nó chọi hụt hay chọi trúng…nhưng mà còn dính hoặc…trúng đồng cắc rời kề bên, thì nó Tử…nghĩa là đi ra, đợi tới phiên…
Khi thằng Tử đi ra là thằng đi kế…bước vô chơi tiếp.
Bấy giờ, nếu muốn “hỏng tử”…vì nó thấy “đồng chùm” nhiều quá, nó sợ Tử, nó hỏng chọi…thì nó phải la lên “tao bỏ”…
Lúc nầy những thằng khác sẻ “chỉ” cho nó đồng cắc khác trên Lụn, chỉ đồng nào nó phải chọi đồng đó…nếu chọi trúng thì…nó lụm tiền…
Còn nếu chọi trật…có nghĩa là Tử…thì phải “lui ra cho thằng khác chơi”
Tụi nó chơi ác lắm…
Khi “chỉ” thì tụi nó “chỉ” như vầy…mới thắt họng bạn bè…
…Tụi nó chỉ “đồng giữa”.
Đồng Giữa là khi…ba đồng cắc…nằm gần nhau hay kề rất sát nhau, kề gần đụng…thế mà, nhè chỉ “đồng giữa”..thì thiệt là “chơi gắt củ kiệu” bạn bè rồi nha…
Bạn bè chơi vậy, nhưng hỏng buồn nhau vì…bạn là bạn, tiền là tiền, hồn ai nấy giử!
Nếu thằng nầy…hỏng dám chọi, Chọi là cầm đồng chì theo thế tròn (diện tích lớn) …chọi thẳng vô, thì “đồng giữa” hỏng trúng nhè ”đồng bìa” thì Tử, cho nên nó cầm Đồng Chì vô 2 ngón trỏ và cái….Cách (động tác) chọi nầy gọi là Mổ…
Nếu nó Mổ trúng “đồng chỉ” (đồng giữa) đó, thì nó lên lượm bỏ túi, rồi…mổ tiếp, nếu mổ trật…thì Tử và đi ra cho thằng kế vô…chọi tiếp…cái hàng ngang tiền cắc còn nằm lềnh khênh trên lụng…
Chọi tới khi nào ăn hết tiền trên lụng thì “đậu tiền” chơi bàn khác tiếp theo…
Chơi Đánh Đáo rất…khó thua, bởi nó…khó ăn, có khi tới phiên chọi mấy lần…mà tiền vẩn còn lủ khủ trên lụng…thì tới giờ vô lớp, một thằng gom tiền cất, để tới giờ ra chơi ”gầy-bàn” chơi lại…theo thứ tự mà thằng nào cũng nhớ rỏ, nên hỏng cải…
Tóm lại chơi Đánh Đáo…nếu thua, hỏng thua lớn, còn ăn…ăn cũng hỏng nhiều…
Tụi con trai “khoái đánh đáo” vì ham vui, ham la…như sau:
-         Tao chỉ “đồng kề” nầy…hehehe…
-         Mầy mổ “đồng giữa” là thấy bà mầy nha…khụ khụ khụ…
-         …mầy giỏi…mổ nó đi con…hé hé…
-         …khè khè…tao chấp mầy mổ…hai tay đó…
Hoặc là:
-         Ê ê…tao chỉ “đồng biệt”…nè…
-         …ừ ừ…đồng biệt nầy…nó xa mút tí tè nè con, chọi đi…kiếm ăn…
-         Thấy mẹ mầy rồi, tụi nó chỉ “đồng chùm”...đó con…
-         …khà khà khà…mổ vô…lấy thẹo…đi con…
Cứ thế, cứ thế…chơi riết tới giờ vô lớp, trống đánh thùng thùng…mới thôi…
THẢY LỔ
Thẩy Lổ cũng “đậu tiền” như Đánh Đáo…
Thẩy Lổ chỉ có 1 cái Lụn, còn cách Lụn 3 thước bên trên…là cái lổ.
(lổ cách lụn 3 hay 4 thước còn tùy giao ước riêng, dân…càng ngon...lổ càng xa)
Cái Lổ nầy được tụi nó lấy đồng chì…ngoái xuống nền đất cho có cái lổ sâu, sâu cở…còn lú đồng chì…
Bắt đầu chơi cũng “thi” là đứng dưới lụng, thảy đồng chì hay đồng đồng hay tiền cắc…Đồng tiền thằng nào gần lổ nhứt là nó Đi Tiên, rồi tới thằng khác Đi Kế…rồi thẳng thứ ba, thứ tư…tiền cắc thằng nào xa nhứt thì nó Đi Bét…sau cùng.
Thằng Đi Tiên cầm trong tay một cọc 12 cắc, nó cầm bằng 2 ngón trỏ và cái…
Nó cầm cọc tiền cắc ở tay phải và phải đứng dưới lụn…(hỏng cho đạp lụn)…
Con mắt nó…nhắm vô cái Lổ trên kia, lưng nó…hơi xệ xuống bên phải, nó bậm môi, nheo mắt, sửa bàn tay…làm sao cho…khi thảy cọc tiền cắc vô cái lổ…mà cọc tiền nằm trong lổ còn…dính xà nẹo ra ngoài, là “ăn tiền”.
Thằng nào thẩy lổ “dính một xâu” như vậy…là thằng “thẩy lổ giỏi”
Thằng Thẩy Lổ Giỏi là thằng…từng thua sặc gạch, khi thua tới độ “sặc”…để cho sặc gạch sặc máu…là do nó chơi nhiều, chơi nhiều thì…thua nhiều…
Vì nó thua dài dài, nghĩa là chơi nhiều, nên nó mới “luyện” được như vậy…
Chớ hỏng có hoa tay hoa tiếc hay bùa ngải gì ráo nha…
Khi thảy xong, tụi nó bu vô…coi thằng nầy thẩy dính vô lổ mấy cắc…
Dính cắc nào, thằng đó lấy lên bỏ túi cắc đó…rồi cười hí hí…khoái chí tử…
Sau đó nó “về lụn” đợi tụi khác chỉ đồng cắc nào thì “chọi” hay “mổ”…
Nếu trúng thì ăn, trật thì thằng khác vô chơi tiếp…
Thằng vô chơi tiếp…là thằng mắc dịch, vì nó “thẩy lổ giỏi” quá xá…nha!!!
Nên thằng “Thẩy Lổ Giỏi” ăn hoài hoài, thì…tụi nó nghi nghi “chắc nó có bùa”?!
Vì…bởi, tụi nó thấy rỏ ràng rằng…nó thẩy nghe…cái rụp…
….??!!<O>O<>O<>….Hu hu…
…Thì mười mấy cắc…dính một nùi từ lổ dính ra…nè trời!!!
Cho nên thằng “thẩy lổ giỏi”…(((((o)))))=>>> Nó “quự” hết ráo…hu hu và hu hu.
BẮN ĐẠN
Đạn đây là Đạn Chai, loại đạn nầy, trong ruột có nhiều màu xanh đỏ rất đẹp và vì nó làm bằng chai nên gọi là Đạn Chai…
Chơi Bắn Đạn…ăn đạn, ít thua, vì dể…thủ huề, nhưng cũng vui…đáo-để, như sau:
Chơi mấy thằng cũng được, tùy theo thằng nào…gan là “nhào vô kiếm ăn”($$#$#$)
Chơi Bắn Đạn cũng có 2 cái Lụn để Thi coi thằng nào…xa lụn nhứt là thằng nó “làm mồi” trước tiên…
Làm mồi…giống như làm bia cho người ta…nã đạn, ngẩm thấy mà phát rầu…(?!)
Còn thằng nào “gần Lụn nhứt” là thằng…bắn trước tiên, rồi thằng nào đi kế nó thì được phân định xa gần khi Thi…rồi cứ thế mà tính tới tới…
Thằng xa lụn nhứt, bây giờ “làm mồi”…(hay kêu tên gì đó…quên rồi)
Lúc nầy, thằng làm mồi, nó tỳ ngón cái xuống cái lụn, gồng hết cở, búng mạnh hai ngón tay giữa…để bắn cục đạn chai của mình lên khỏi cái lụn trên…
Nó phải cố ý…bắn đạn đi càng xa lụn bao nhiêu, thì nó càng…dể sống bấy nhiêu…
Khi bắn xong, thì nó đứng dậy…lo niệm nam mô a di đà phật đi…là vừa…
Là bởi vì thằng đi tiên, đang ngồi chồm hổm ở lụn dưới, sửa sửa ngón tay, con mắt nheo nheo (thấy ghét)…đang nhắm cục đạn của nó…bắn liền, hỏng tha!
Thì nó hỏng lo niệm phật…thì lo cái gì nửa chớ…??//%%%%!!....(///)???.
Nên nhớ cái nầy…Nếu thằng đi tiên bắn trúng đạn thằng “làm bia”, thì nó lượm đạn đó bỏ vô túi nó, gọi là “bắn đạn ăn đạn”, còn cục đạn của nó…cứ để đó…
Nhưng mà…trời sanh voi sanh cỏ, bây giờ…chính nó, lại làm mồi cho thằng bắn kế, chơi bắn đạn…nó lắc léo…ác nghiệt hết chổ luôn…
Nếu nó bắn trật…thì tới thằng kế lên bắn, rồi tới thằng kế khác lên bắn…
Lúc nầy trên lụn có vài cục đạn nằm sẳn rồi, cho nên thằng sau, có thể sẻ bắn cục đạn thằng đi tiên hay bắn đạn thằng nào cũng được, nếu thấy…dể ăn…
Do đó, bấy giờ, thằng đi tiên hay thằng bắn kế…bớt lo, vì bây giờ…tụi muốn bắn ai thì bắn, bắn tự do, nếu thấy dể ăn là…”chấn”…hỏng nể nang bạn bè gì ráo…
Lưu ý, khi bắn phải tính toán, so đo…trong bụng…
Bắn mạnh hay yếu, là còn tùy hoàn cảnh…để khỏi hoảnh càn…(?oOo!)
Nếu thấy dể ăn thì bắn nhẹ, để khi ăn, đạn mình…gần thằng kia…thì “quự” nó luôn.
Rồi còn phải lo…rối ruột…là bắn làm sao…để nếu lở trật, thì cục đạn của mình…sẻ đi xa mút tí tè, để né tụi nó, chớ đâu có ngu…đưa mặt cho tụi nó thói…hì hì.
Do vậy, thằng bắn trước hay thằng bắn kế, thằng nào cũng lo thấy mồ thấy tổ, trong bụng…nam mô lia lịa, chớ hỏng dám…ọ ẹ…khua chiên gióng trống gì ráo nha…
Cách xa năm bảy thước, bắn cục đạn trên kia…cũng khó trúng, trừ khi “chó dắt”…
Là bởi sân trường cát là cát, còn lồi lỏm gồ ghề, bắn thẳng hay bắn xà…rất khó trúng. Còn nếu “bắn nhỉu” (nhễu) còn gọi là “bắn câu” (đạn pháo)…cũng rất khó ăn…
Nhỉu lớ quớ…cục đạn chạy có chút xì…thì ngừng…thì cha cũng chết, lo lắm đó…
Cho nên, thằng nào nhác tay…nhắm riết, hỏng biết bắn cục nào thì…có mách nước:
-         Tao biểu mầy bắn (đạn) thằng Ớt, sau mầy bắn thằng Sang, ngu vậy?!?
-         Bắn nhỉu…tao kêu bắn nhỉu…
-         Thằng ngu quá, mầy bắn thẳng, nên đạn mầy…chạy vô gốc cây…hehehe…
-         Hì hì…tới phiên tao bắn, tao “lích” mày ra…thì thấy mẹ rồi con ơi…
-         Hé hé…nam mô đi con…
-         Ê ê…chuối nè cưởng…(???)…khe khe khe…
(Lích là danh từ “của trò bắn đạn”…Được dùng cho…trạng thái, khi “cục đạn thằng nào bị kẹt bị khuất”…hỏng thấy đường bắn, tụi nó Có Quyền Lích, nghĩa là lấy cục đạn đó ra khỏi chổ kẹt đó, rồi…lích cho cục đạn từ chổ kẹt đó ra nằm song song với cái Lụn, nghĩa là phơi mình cho tụi nó bắn…thì mụ nậu cũng đậu chuối khô, chớ ở đó mà nói hỏng sợ nhen)
Chơi bắn đạn hay đánh đáo, thẩy lổ…hai tay học trò…đen hu, dơ hầy…
Tuy dơ dáy như vậy, nhưng hỏng chơi…hỏng được, vì tụi nó rủ…đó bà con ơi…
ĐÁ CẦU…
Đá Cầu hồi đó…y đá như bây giờ, khỏi viết…><><><><…
U BẮT MỌI
Trò chơi nầy, ưa bị tét túi áo hay rách vạt áo…xê qua một bên…về nhà Má quýnh.
Nên tụi nó…khôn, ít chơi ở trường, mà khoái chơi ở nhà, để cởi áo ở trần trụi lủi…cho mồ hôi tha hồ tuôn rơi…nhớt lầy…dòm thấy phát ớn…
Chơi U Bắt Mọi…là chơi như sau:
Chơi trò nầy phải chia 2 phe, mỗi phe số lượng tùy ý, có thể ba bốn thằng hay hơn, đề làm thành một phe, phe kia ít hơn cũng hỏng sao…
Miển trong phe mình có thằng…có cái “hơi” dài, gan, hỏng sợ dơ…là khoái rồi…
Chia giữa 2 phe là Cái Mức (trò nầy hỏng kêu cái lụn)…
Và phải oánh-từ-tì coi…phe nào thắng thì U trước…
U là gì…?...U là nín hơi, chạy qua Mức (lụn) để qua bên phần đất của “tụi kia”…
Lúc đó, miệng vừa phát ra tiếng Uuuuu…thật lớn để cho tụi kia nghe, đồng thời thằng U phải rượt để đụng vô thân thể thằng nào của phe kia…là thằng đó tử, tức đi ra ngoài ngồi ngó vô, nghĩa là phe kia mất đi một thằng…
Phe kia luôn dàn hàng ngang trên cái mức khi thằng U chạy qua, cho nên tay thằng U quơ…thì tụi kia né, sợ trúng, tụi nó dạt hàng ngang, nhưng khi thằng U chạy qua đầu kia thì hàng ngang sẻ…bu vô bắt giò thằng U cho té xuống đất, nếu nó “tắt hơi” là tử.
Khi thằng U bị hốt giò té xuống, miệng nó phải còn phát ra tiếng uuuu…nghe được.
Nếu miệng nó còn U mà tay nó quàu đụng Cái Mức…là huề, nó về, rồi qua U lại…
Nếu trường hợp thằng U…hết hơi, U hỏng ra tiếng, nhưng tay nó cũng chưa đụng cái Mức…là nó tử, phải đi ra ngoài, lúc nầy, phe kia sẻ chạy qua Mức để U tiếp…
U qua U lại tới khi nào…tử hết ráo, thì…bắt đầu lại từ đầu…
Bên nào hết người U là thua, mà thua là Cỏng phe bên kia chạy 1 hai vòng sân…
Trò U Bắt Mọi chỉ có vậy, thế mà con nít đêm nào cũng chơi…
Chơi riết….phát ghiền luôn…
ĐÁ LON
Chơi Đá Lon phải chơi cho đông, càng đông càng vui…
Trò nầy chơi…phải lựa đêm trăng rằm, để thấy đường chạy trốn…cũng là để cho thằng Giử Lon thấy rỏ thằng nào trốn để bắt cho nó Tử…
Trò nầy tới bây giờ…(nó mất cái lon để giử)…mà tụi nhỏ chỉ úp mặt vô tường và miệng đếm …năm-mừ-15…20…om sòm trời đất…
Đó là trò chơi Trốn Tìm của con cháu Quí Vị…mà Quí Vì la như giặc…vì sợ tụi nó chạy…té bể TV hay sập bàn ông Địa trong nhà…!!!
Đó là những trò chơi con nít khi xưa…
Giờ nhớ lại…hỏng đủ, nhớ nhiu ghi nhiu…để mua vui Độc Giả…vậy mà…


                                   
Chàng Hiu 374 

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngoc341