Tiệm
hớt tóc của Hai Hùm vừa mới cất lại ở chợ
ngã ba Vàm, cách nhà Bác Ba Phi một quãng
ngắn và bên kia tiệm là quán cháo lòng của
bà Sáu Mập.
Tiệm mới khai trương hôm qua, căn nhà còn
thơm mùi lá dừa, bày biện đồ đạc trong nhà
đơn giản nhưng… không đơn sơ, có ngăn có nắp
hẳn hoi…
Đứng ngoài dòm vô, thấy ngay bên trái, sát
vách, cận thềm trước là chiếc ghế hớt tóc
làm bằng cây gõ đỏ, ba cẳng chạm ba con kỳ
lân ôm trái châu, xoay đầu ra ba hướng, nét
chạm sắc sảo, bởi lâu năm, nên ghế lên nước
bóng ngời, ba con kỳ lân đâu đít vô cây cốt
giữa, trên cây cốt, có mâm xoay dính liền
với cái ghế cho khách ngồi khi hớt tóc.
Do đó, Hai Hùm chỉ đứng một chỗ, muốn hớt
chỗ nào, cứ việc xoay ghế là xong, bước đi
lòng vòng chi cho mệt, lão Hùm nói vậy!
Bên phải, là cái ghế bố xếp dùng để ngủ,
được xếp gọn vô vách, sát vách là cái kệ
chia làm ba ngăn, chứa độ dăm bảy chục cuốn
truyện tàu, có những pho dầy cui, có pho vài
ba cuốn, sách gồm: Tam Quốc Chí Diển Nghĩa,
Thuyết Đường, Tiết Nhơn Quí Chinh Đông, Thủy
Hử, Tây Du ký… v.v…
Tất cả sách đều được bao bìa bằng giấy
“ciment“ nên bìa sách rất dai và chắc; tất
cả bìa, trang, đều rất cũ, nên… nhuốm bụi
phong trần, đen nhẻm vàng khè, bóng mượt dấu
dơ, đó là dấu… dơ của thời gian!
Khi ế khách, Hai Hùm chỉ “coi truyện tàu“…
để giết thời giờ!!!
Ấy vậy mà, khi “nói truyện tàu“ với khách,
Hai Hùm thường nói lộn tùng phèo, không nhớ
đúng tên nhân vật, có khi… nói thêm và nói
bất kể quân thần … trúng trật đúng sai,
khách hớt tóc cứ nghe… ít ai thèm cãi với
Hai Hùm!
Bên trong, nhà trống hoắc, chỉ có cái bếp
nằm kề gốc phải căn nhà, trên cây xiên ngang,
nằm giữa nhà, có cái “kệ“ dùng để quần áo
mùng mền chiếu gối và nếu có “ngọc ngà châu
báu“… có lẽ, Hai Hùm cũng cất dấu nơi đây và
muốn lên đó lấy đồ, phải có cái thang, mà
thang thì Hai Hùm cho nằm dài dưới đất và
được cột cứng vô gốc cột một cách cẩn thận…
Muốn lấy thang hỏng dễ, phải mở mối dây tùm
lum xà nùi, hỏng dễ ăn đâu nha, Hai Hùm nói
vậy, khi khách tỏ ý… lo sợ cho… gia tài của
lão…(?!)
Ngay bếp có cái “cửa ngạch“ trổ ra giàn rửa
chén bên hông nhà, nếu đi tiếp nửa… là ra
luôn bờ sông…Hết!
Hôm nay là ngày thứ hai của tiệm hớt tóc…
mới khai trương hôm qua!
Khi chiếc đồng hồ kiểng xưa, có quả lắc, gõ
lên 11 tiếng ồ ề… trên kệ sách
(đồng hồ… ve chai này mua từ ông Chín Tiều)…
thì ghế hớt tóc… vẩn trống trơn trống hoác!
Sau đó, theo… lệ hàng ngày, Hai Hùm lấy
truyện tàu, ngồi đọc trên ghế hớt tóc, khi
đọc tới đoạn “tay thầy chùa Lỗ Trí Thâm ăn
thịt chó“ thì ông Chín Tiều bước vô, vì lịch
sự, ổng lấy tay bụm miệng, tằng hắng hai ba
phát:
- A ... ha ha … ha ha
...
Hai Hùm ngó ra... rất lễ phép mời khách vô,
rồi... hỏi một câu ... nghe trớt quớt :
-
Mời quí khách vô nhà.. .=>>>... ông đi đâu
vậy chớ ?!
- Trời trời !!! Tao tới
hớt tóc... hỏi ngộ mậy, mầy
coi chi đó ?
Ông Chín Tiều là “khách ruột chí cốt lâu năm”
nên… tự động ngồi lên chiếc “ghế một” sát
vách lá, chẳng nói chẳng rằng, móc thuốc rê,
quấn một điếu bự kềnh và Hai Hùm …. vẫn còn
ngồi trên ghế hớt tóc, nói luôn:
- Tui đương coi truyện
Thủy Hử, “công nhận“ thầy chùa mà đi ăn thịt
chó, thì trên thế gian nầy… còn trời đất nào
nữa ?
- Tay thầy chùa Lỗ Trí
Thâm đó hả ?
- Đúng đó !!! Xời …
thầy chùa mà ăn thịt chó, tui… mô phật chả
luôn!!!
- Nè … biết đâu, thằng
chả ăn thịt “Chó Cỏ“ thì sao?
( Chó Cỏ là giống chó “địa phương bản quán“
=>… vì nhỏ con, nên gọi Chó Cỏ, như người ta
hay gọi: Heo Cỏ, Bò Cỏ, Vịt Cỏ, Muổi Cỏ…)
- …???+/+=>>???... Chó
Cỏ thì … cũng là chó!
Ông Chín Tiều…sợ giải nghĩa kỹ… thì kẹt quá,
bèn lấn lướt thầy Hai Hùm:
- Cũng gì? “Cỏ là cỏ”
mà cỏ thì… có máu hong? Không có! Đúng hong
Hùm?
- Cái mà mà … ừ … thì …
thì …=>>>>…
- Thì … gì mầy ? Chó cỏ…
ăn cỏ, mà cỏ thì không… có máu, mà “không
máu“ thì thầy tu … được phép… (..???...)…(ối
trời, đúng là… ăn nói bừa bãi)
-
…. ^&%$ =>5,10,15,20…)(*&???%%$$.<<ó.>>....
nói nghe kỳ quá…
- Kỳ … gì? Tu thì cái
gì “không máu“ cứ ăn!!!
Ông Chín cãi chầy cãi cối, cãi … táp vô mặt,
cãi lấy được với Hai Hùm, ông tiếp:
- Như bò - ăn - cỏ, gà -
ăn - lúa, mà cỏ với lúa… có máu hong mậy, có
hong???
- …(((o)))=>>> (cứng
họng)
- …. cỏ với lúa chắc là
“có máu“ hả Hai Hùm??!!
- Thì thì … à à … ờ ờ …
- … đi tu, ăn thịt gà
mí lị thịt bò… đều tốt cho sức khỏe! (bó tay
ông Chín luôn)
- Ý cha cha… chịu thua
!!! Thôi lên ghế đi “Ông Ngoại“… tui oải ông
quá!
- He he he …
&*&^%$$%$%,,,!!!
Hai Hùm hỏng thèm “nói chiện” nữa, lấy cây
nẹp chận ngang trang sách làm dấu, bước
xuống ghế hớt tóc, ông Chín vừa leo lên ngồi
thế chỗ, thì Hai Hùm chụp ngay cái kéo hớt
tóc…“nhấp chóc chóc“ tức
khắc!
Ông Tiều, đang “hưa
miệng”… nói luôn:
- … e… hèm… còn chuyện
nầy nữa, tao nói ra “sợ mầy chửi cha tao” .
- Hỏng chửi… nói nghe…
Miệng nói, nhưng tay Hai Hùm vẫn nhấp kéo
lia lịa .
- Có tay đó uống rượu…
huỷnh xà lai, hết biết đường về…
- Vậy …“có gì đâu” mà
sợ… (tui)… chửi ?
- Ờ… ờ… ông ta… đứng
đái, dòm xuống sông… thấy bóng trăng trời
tròn vạnh, nên nhảy xuống… ôm, rồi nhè… hụt
giò, ngủm củ tỏi…!
- Chà , chà…
- Thì bởi…
- Hết rồi hả?
- Tao nói… tiếp nhen…
- Tui hớt kệ tui, ông
cứ nói…
- Nói tới rượu, tao
thấy cha nầy… mới ly kỳ…
- Chả… ở đâu ?
- …. ở bển, bên xứ tao…
- Ai đó ?
- Đó là cha Lưu Linh.
- Cha nầy (trong truyện
tàu nói)… chả uống rượu kinh hồn…
- Đúng! Tui coi sách,
tui biết …
- …. nhưng có chuyện
nầy, mầy nghe chưa ?
- Nói nghe.
- Cha Lưu Linh đi đâu,
cũng có hai đứa tiểu đồng đi theo sát nút,
đứa đi trước, ôm bình rượu, đứa sau lưng…
cầm cái xẻng…
- …???///…. Kỳ cục quá…
- Kỳ … gì mầy? Đang đi,
muốn uống rượu, ổng… tằng hắn, đứa đi trước…
chuyền ngược bình rượu ra sau…
- Còn đứa cầm xẻng???
- Như vầy, lão nói, nếu
tao say rượu… chết bất tử, sẵn có xẻng, hai
đứa… nhớ đào lỗ chôn tại chỗ….
- Ối chà chà…
- …. phải nhớ… chôn
ngồi!!!
- Tời ơi tời… sao hỏng
chôn nằm ???
-
Mầy ngu quá… nằm… làm sao nhậu ?!
-
Ờ ờ… he he he….
-
Khà khà…
-
Úi chà chà! Nhưng còn cái nầy… ông biết hôn
?
- Nói nghe .
- Trong truyện Tam Quốc,
tại sao những cái chết của những ông danh
tiếng như: Quan Công, Chu Du, Trương Phi…
vân vân… đều là những cái chết… tầm phào,
đơn giản, không lấy gì làm ồn ào, hỏng đáng
giá… là tại sao vậy?
- Tao nói ra mầy… có
phiền muộn… rồi cãi róng… lại tao hông?
- Ông nói, chỉ có tui
với ông biết, người thứ ba hỏng có ở đây,
ông đừng lo, đó là Chuyện Chúng Mình Hai Đứa
mà… hehehe… Nói coi…
- Như vầy, trong Tam
Quốc, mới đầu những tay tướng chết trận,
được tác giả tả rất xôm, nghe đã… con mắt,
trên đời nầy, có bao nhiêu cái chết bi hùng
tác giả tả ráo, tả riết rồi… cạn nguồn, tới
hồi sau, tới lúc mấy ông tướng danh oai lừng
lẩy… phải chết, thì tác giả… đuối nguồn, rồi
bèn tả những cái chết trận đó… thật “sơ sịa“
như mầy thắc mắc!
- ??!!<=> … cũng có lý
!
- Những tay tướng
“soàng“ chết lẫy lừng, coi truyện mới khoái,
còn những ông vang danh tài nghệ cái thế,
thì dù có chết soàng cách mấy cũng không… hề
hấn gì.
- Ờ ờ… Nè, những “tay“
vang lừng trong truyện tàu, ông khoái “tay“
nào nhứt?
- Mầy mê… tay nào ? Ông
Chín hỏi ngược Hai Hùm .
- Tui hả ? Để coi… tui
khoái ông Hạng Võ Sở Bá Vương!
- Mầy mê ổng… ở chỗ nào
?
- Ông Hạng Võ mạnh kinh
hồn!
Ông Chín Tiều… chắc rành chuyện tàu, nói
luôn:
- Ừ, cây đao của ổng
bự và nặng phải… tám thằng khiêng! Còn mài
cây đao đó, thì để nó trên cục đá, phải cần
12 thằng đẩy, mới mài nổi đó nha!
- …??...
- Cục đá mài đó, hiện
còn ở… quê tao nghe mậy, nó… còn nguyên luôn!
-
…!!!...>>####<<<???....
- Nước Sở của Hạng Võ …
ở gần… chỗ tỉnh Vân Nam chớ đâu !(!?)
-
… ??? … Nhưng ông là người Tiều mà…
- Thằng ngu, bà Tổ, vợ…
ông Bành Cố Tổ của tao là người xứ đó, cục
đá mài đó, giờ vẫn còn tại chỗ hồi xưa, cục
đá bị mài… mòn vẹt một bên đó mầy !(?!)
- Hả …???....
- Mấy thằng lính mài cây
đại đao xong, phải thử đao coi bén chưa, nếu
tao nói nó “bén” tới độ… chắc mầy hỏng tin!
(chuẩn bị “nổ” đó nghen)
- Bén cỡ nào?
- …mài xong, lính nhổ
cọng tóc, gác ngang lưỡi đao, chu mỏ thổi
nhẹ, lưỡi đao… khứa sợi tóc… ra làm hai khúc!
Bén cỡ vậy đó Hùm! (?!)
- Hehehe… quaaa… còn
ông, truyện tàu, ông mê tay nào, nói tui
nghe thử?
- Tao mê tay Trương Phi!
- Sao vậy ???
- Quân lính Tào Tháo, vì…
sợ Trượng Phi, nên tên lính nào cũng viết
sẵn tên Trương Phi ở vạt áo… để dành… hộ
thân!!!
- Chi vậy trời ???
- Để khi ra trận, hễ
nghe (ba chớp ba nháng) tên Trương Phi là bỏ
chạy cho ấm tấm thân!!!
- Hehehe….
- Bởi vậy, tại cầu
Trường Bản, Trương Phi chỉ cần hét… một
tiếng thôi, cũng có cả ngàn quân lính Tào
Tháo… tán đởm, trào máu họng chết sạch !(?)
- Trời …??? Thiệt hôn
ông ???
- … nè Hai Hùm, tao nói
thì nói, còn mầy hớt thì hớt, tại sao mầy
ngưng hớt, để nghe, đã vậy, sao cứ nhấp kéo
chóc chóc sát lỗ tai tao hoài???
- Ờ ờ…. hehehe…
- Mầy hớt tóc mà không
nhấp kéo…hỏng được hả?!
- Hì hì… quen tay rồi!
Bây giờ ông Chín làm ơn xuống ghế để tui
“cơi“ ông lên chút xíu, lưng ông khòm, báo
hại tui phải khom xuống hớt, đau lưng tui
quá!
-
…\~|`/~|`~||\|…???...????...
- Mà tại sao lưng ông
“lùn“ dữ vậy, hay chắc tại hồi nhỏ, ông hay
leo cây, phá làng phá xóm, rồi bị té… cong
xương sống chớ gì?
- Bậy mậy, lưng tao
khòm là do… ông thần Ba Phi chớ ai vô đây!
- Trời hỡi ! Cũng “ông
nội“ Ba Phi nữa hà! Nói nghe…
- Ta nói (cũng như tao
nói) hồi đó, tao làm cầu thủ trong đội banh
xã, trong xã, chỉ…có Ba Phi với tao là hai
cầu thủ gạo… cậu (cội), bữa đá nào, không có
hai thằng tao tham dự… là y như… gằng, đội
nhà thua te tua, có lúc thua với tỉ số… xấu
hổ là 12-0 !!! Mầy chịu…
nẩu hong Hùm ?
- …?!...
- Tao hỏi mầy nghe Hùm
.
- Nghe…
- Tóc tao mầy… hớt xong
chưa ?
- Chưa !
- Vậy tại sao mầy ngưng
tay… ngang xương vậy ?!
- Ờ … ờ … thì hớt đây,
ông Chín nói tiếp đi…
- Trận nầy là trận
“phục thù“ trận thua 12-0 của tháng trước!
Còn đúng một phút nữa là tan trận, đang huề
0-0, tao vô thế chỗ Ba Phi, tao vừa nhận
banh, chỉ mình tao, tao nhắc lại là… chỉ
mình tao thôi nha Hùm…
- Một mình ông… thiệt hả
???
- Ừ … vậy đó, tao dắt
banh từ giữa sân, tụi nó chạy theo bảy tám
thằng để cản tao, vì muốn cản nổi tao là
phải… tám thằng, ít hơn là… không xong !
- Tời tời … ông Chín dữ
quá he…
Hai Hùm khen vậy, nhưng ông Tiều… cho qua,
tiếp tục kể.
- … tao lại thuận cẳng
trái, nên tụi nó bu vô cẳng trái, nhưng tụi
nó đâu ngờ rằng… tao luyện cẳng phải còn
“nhuyễn” hơn cẳng trái gấp bội…
- ???=><=///=>>>…
- …. tao lừa banh bằng
cẳng trái, thằng gôn đối phương cũng lo… coi
chừng cẳng trái của tao, còn đúng 18 thước…
tới vòng cấm địa, tao chuyển banh qua cẳng
phải, tao sút một “búa“ theo cách… cho mũi
giày đi chìm 3/4 xuống đáy trái banh, trái
banh xỉa lên trời, bay cong vòng, thằng giữ
gôn bay theo, trái banh bèn…uốn xuống… rồi
cuộn vô góc cao khung thành, đụng trụ gôn,
dội xuống đất…
- Trời … y như trong
kinh !!!
- …. banh tưng lên, văng
ra ngoài… tao liền bay lên… đá song phi với
cú “móc” trời giáng, banh dội xuống đất lần
nữa… rồi banh lưng-tưng… vô lưới luôn!!!
- Úi chà … hehehe…
- Đúng ngay lúc đó, có
tiếng tu huýt tan trận !
- Tui hỏng ngờ, ông đá
giỏi thiệt !!!
- Khán giả hoan hô tao
thiếu điều sập khán đài, mấy đồng đội a thần
phù chạy lại, nhảy lên cổ tao để ăn mừng,
tao nhè… sụm cẳng, tụi nó nhảy lên đè cả
chục mạng ... làm tao nghẹt thở… tưởng chết
tới nơi!!!
- Hehehe…
- Khi tao la om sòm,
tụi nó đứng dậy… thằng Ba Phi cà chớn…
- Gì nữa đó ?!
- … nó biểu tao ngồi
trên tay nó, để nó… hoan hô quăng tao lên…
- Ờ ờ …
- … tao ngu, tao nghe
lời thằng ôn vật đó…
- Sao vậy ???
- …. lần đầu, quăng cao
4 thước, tao rớt xuống, tụi nó… chụp được,
lần sau, nó quăng… 8 thước, khi tao rớt
xuống, tụi nó… bắt hụt!!!
- Trời đất… cơi…!!!
- … tao rớt xuống đất…
chết giấc… rồi khi tỉnh dậy trong nhà thương…
- ….???...
- … cha Bác sĩ nói tao…
hơi bị “đùn xương sống”, không chết, nhưng
tướng đi của tao sẽ… có hơi khòm, ngó thấy…
xấu xấu chút xí!!!
- Rồi… sau đó…
- Tao bị… hơi khòm lưng
luôn tới bây giờ !!!
- …???...
- Rồi tới hớt tóc, mầy
lại chê tao... lùn !
- Cái cái… mà cái… hỏ
hỏ… hỏng dám chê đâu… Hai Hùm hoảng vía .
- Chớ sao mầy đòi… kê
tao lên ?
- Thì thì… cái mà cái…
- Giờ tao có điều kiện
nầy, mầy chọn một, để khỏi đau lưng .
- Xong ngay… điều kiện
gì ?
- Điều kiện 1=> Là mầy
“kê“ tao lên…
- …/??//##...
- Điều kiện 2 => Là mầy
bỏ đôi guốc dong… cao tấc rưỡi của mầy…
- Tui… bỏ guốc!!!
- Ê ê, sao guốc mầy làm
cao… quá cỡ thợ mộc vậy?
- Tui tính… tám năm mới
thay đôi khác!
- Trời trời… mô phật
luôn!!!
- He he he…
Chàng Hiu
374