Tập Truyện BÁC BA PHI

 

 

 

 

    Vác Chài

Tập Truyện BÁC BA PHI
 
  
 
Bác Ba gái là… phu nhân của Bác Ba Phi.
Bác gái đang vo cơm trưa ở giàn chén sau hè…
… Bỗng nghe có tiếng ai la văng vẳng tận bìa rừng, chỗ lùm dừa nước, Bác gái vội che tay, nheo mắt, thấy một người vác cái gì trên vai, có vẻ nặng, vừa chạy vừa la om sòm… như bị chó điên rượt, Bác Ba gái lẩm bẩm:
           - Rồi rồi… đầu năm đầu tháng, cha nào ăn ong, bị ong rượt rồi, thiệt là tệ…
 Tiếng la càng ngày càng lớn… mà lại nghe quen quen, Bác gái chống nạnh...
           -  Mà… ủa ủa, hình như tiếng la của cha Ba Phi đây mà!
 Bác gái bỏ dở nồi cơm vo, chạy vòng ra trước sân, thì lúc đó, Bác Ba Phi vác chài… nhảy hàng rào, vọt từ sau hè vọt tới, miệng la… thíu đìu… bể làng:
- Bà ơi !!! Chận “nó“ lại dùm tui, mau lêêênn….!!!
Bác gái ngạc nhiên :
- …???<?><?!><???>… chận cái gì mới được chớ?
- Còn hỏi dàng lân nữa, bà chận con sấu lại!
  Bác Ba gái té ngửa, bởi…bhỏng thấy con sấu nào hết, liền hét:
- Con sấu nào sau lưng??? Ngộ he…bông hết chỗ giỡn rồi hả!!!
Nghe nói hỏng có sấu, lúc này Bác Ba Phi mới hoàn hồn, ngó lại:
- Ủa !! Ủa!!!... Con sấu đâu rồi bà?
  Bác Gái giận muốn sôi gan, gắt:
- Hôm nay mắc chứng gì mà ông hối tui nấu cơm gấp, lua ba hột, rồi vác chài… bọc gốc bần khô, chạy về, còn la om sòm là sao, khùng hả…!?
Bác gái giận run, nói một hơi hỏng kịp thở, Bác Ba Phi nhìn lại cái chài sau lưng, dội ngửa :
- Ủa ! Kỳ vậy ta ???
- Bị… bà nhập hả ông ???<>O<>O>>>…Xờờờiiii…..
Bị vợ chê bà nhập, Bác Ba Phi quê độ, ngẩn tò te vô nhà quấn điếu thuốc rê, ngồi… suy nghĩ, trong khi Bác gái lo nấu cơm… Sau đó…
- Để tui kể đầu đuôi bà nghe, chuyện hi hữu… cực kỳ.
- Kể tui nghe coi…
- Hồi sáng, tui hối bà nấu cơm như giặc…
-  Sao lại hối vậy chớ…?!
-  … vì tui biết con nước này cá sẽ về, tui ra vàm, quả là đúng…
-  Thấy cá… sao ông chạy…???...###$$$%%%...=>>>… bị mắc dịch hả???
-  Từ từ… tui đi dọc mé sông, rải một chài, cá dính nghẹt chài luôn.
-  Rồi ông… la ló sóc vậy hả… quởn thiệt…>>>()()()…????
-  Bà để tui kể mà… tui “dan cu lỳ“ định kéo chài, xảy đâu nghe cái xổn bên mé sông, tui nghi… có con sấu đang… me tui!
-  Dỉỉỉỉ…???... con sấu “me” ông…?!
-  Thiệt mà…
-  …(??>??)… sao biết nó me ông…???
-  …#####... Tui… chập chờn, thấy cặp mắt… nó bự bằng trái dừa khô…
-  Ối chời chời…
-  Nó xé nước chạy tới chỗ tui…
-  Hả hả hả…???... thiệt hả…?!
-  …tui liền “vác chài” bỏ chạy…
-  Rồi sau đó…???
- … tui nghe hình như con sấu… bay sát sau lưng!(?!)
-  Nè ! Sao ông biết nó “bay“ sau lưng, tính… nổ với tui hả, khó nhe!!!
-  …ờ ờ… thì thì…
-  … ờ ờ… gì nữa… tính nói dóc hả…???
- Thì thì… tui chạy, nghe nó bay ào ào đàng sau…
-  ???<>>>///<<<>???.... vậy sao… khửa khửa khửa…(???)
- … thiệt mà, tui càng chạy, nó càng rượt nà…
-  …???...
-  … báo hại tui nhảy hai ba con mương, mệt muốn đứt hơi…
- ….”Con sấu“ nó rượt ông là phải quá rồi!
-  Sao mà phải…??? Ngộ he…
-  Bởi gốc bần, nó… quàu nguyên chùm cỏ, nó dính lỏng nhỏng đàng sau, cho nên “ông bay tới đâu, nó bay tới  đó“… í ẹ… mắc ói luôn…(?$?)
-  Thì bởi… Bà ơi tui thở bằng hai lỗ tai(?)
- … xời…
- … tui cứ sợ nó táp… bứt cặp dò quấc…
-  … Mệt ông quá…
-  … lâu lâu bụi cỏ mắc toi, còn… liếm vô gót chưn…
-  … he he he…
-  Bởi vậy… tui tưởng con sấu nó cạp!!! 
-  Khửa khửa khửa…!!!
-  Ứ hự… À mà nè, tui hỏng ngờ, tui vác nổi gốc bần nha…(?!)
-  Bác Ba Phi giỏi quá mà…
- … Bà ơi, tui mạnh như lực sĩ, chắc tui, tui phải… lạy tui quá (?!)
- Không đâu ! Tui lạy ông mới đúng chớ!
- Ối ối…!!! Thôi mà bà.... hehehe…
- Chuyện này cũng nên viết báo, để đăng cho người ta biết, hén…??? 
- Thôi thôi, tui thấy… nhột quá nha…
-  Sao mà nhột chớ…???
-  …>>>(((ooo…. vậy là… bà biểu nó viết thiệt hả…???
-  … Ờ… tụi biểu thằng… cột đột… viết 1 bài nhen…
-  Thôi… kỳ quá mà…
-  …?!...###...??...
Mấy ngày sau…(((@)))… nhận cái thư… chỉ có một câu duy nhứt:
   “Mầy viết bài Vác Chài, như tao kể… hôm Tết, coi na”
Ngay sau đó…=>>>… thư trả lời, chỉ có… 2 chữ:
   “Viết nè”
… Hì hì… Hỏng biết Bác gái nhận được thư trả lời chưa nữa…???


                                   
Chàng Hiu 374

     

TRANG CHÍNH

Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design  Ngoc 341