9
giờ 30 sáng bên tao, bên mày là 9 giờ 30 phút tối.
Tao gọi điện thoại cho mày. Bình thường giọng mày "rổn
rảng" lắm, sao hôm nay tao nghe nó nhè nhẹ. Mày nói:
- Tao về dưới thăm bà già. Bả mêt...
Nói tới đây mày nín ngang. Tao nghe lành lạnh mặc
dầu Atlanta giờ này đang ấm.
Tao hiểu chữ "Bả mệt" của mày muốn nói lên cái gì.
Tao không nói được gì nữa, hay đúng hơn là tao không
biết nói gì khi biết Mẹ của thằng bạn mình đang hấp
hối mà thằng bạn mình chỉ buông xuôi nhè nhẹ hai chữ
"Bả mệt"
Hôm qua gọi lại mày, mày nói:
- Khuya nay tao về dưới sớm.
Hôm nay check mail, An Lộc chia buồn cùng mày.
Tao chưng hửng. Mới đây mà Châu.
Bạn
mày.
Atlanta 23-4-2016
- o O o -
Tất cả đều mới đây
Thượng đế ơi có thấu
Đã đến thế giới nầy
Cho dân Việt Nam! Nầy
Là sanh lão bệnh tử
Chết từng ngày từng
Ai khong qua cửa nầy?
Trong nhọc nhằn khổ đau
Mới đây, ừ, mới đây
Bạn,
Điện thoai còn trên tay
còn nỗi đau nào hơn!
Tao đi thăm "bả mệt"
Tôi đang lần mất mẹ
Tao về dưới sáng nay.
Mẹ Việt Nam bạn ơi
Quỳ xuống lạy đất trời
Tất cả điều như thế
Quỳ xuống lạy đất trời
Chết được gọi là "về"
Trời ở xa xa lắm
Chết được gọi là "mất"
Có chăng...trời ơi!
Được gọi là passed away.
Báng. 30-4