LÊ BÌNH VỚI 471 SG. Aug.-2011

Sông Quê

Ta đã đến Sông Quê chiều nay có mưa bay lất phất
Đất chợ Cầu tấp nập người và xe
Bên kia đường là Vườn Tao Ngộ dấu yêu
Có phải đã một lần từ giả.

Sông quê bên lở, bên bồi
Có cây Mù U để cho con bướm vàng đến đậu.
Quán Sông Quê có những túp lều tranh
Có anh em, đứa cụt, đứa mù
Đứa bỏ cành mù u, như con bướm vàng không đậu
Gặp nhau, bia ngập bờ mờ môi, bia có vị của đồng quê
Sảng khoái nâng ly uống tràn, và leo dốc ngược
Trở về sao khó khăn quá thế nầy!
Nhớ sông quê, ai đặt chi tình đất, tình người!
Gặp mặt nhau rất thật tay bắt mặt mừng
Nhưng mà sao lạ vậy, trong người dâng lên rưng rưng
Nắm bàn tay bạn thấy không còn đủ
Kẹp điếu thuốc vào đâu?
Còn bạn này...dường như chân giả khó phân

Trang chính

Đã có hai ống quần phủ kín
Còn bạn?
Bạn còn nghe, còn biết mùi biết vị, biết hương trời
Bạn chê màu và sắc, không thấy nụ cười
không cần biết sáng tối đêm ngày

Là một thiền sư? Không! Không phải thế đâu. Đừng hỏi.
Ngồi nghe bạn kể bể dâu,
giọng đều đều như kể chuyện người
Trái tim chai đá? Không! Không phải thế đâu. Đừng nghĩ.
Bạn nuốt nỗi xót xa.
Từng giọng nói quyện vào nhau ồn ào lắm
Ta vẫn nhận ra từng nhịp.

Chiều nay về bến sông xưa ta gặp lại
chuyện bên lở bên bồi
Chuyện nhánh mù u có con bướm vàng không đậu
Chuyện cũ bao nhiêu năm đất lở, đất bồi.
Tha thiết.
Ta nắm tay bạn, ta nghe bạn nói.
Chiếc bàn dài không xa cách bạn đâu.
Chiếc khăn màu xanh lấp chuyện bể dâu
Trải lên màu hy vọng.
Ta cùng bạn chiều nay nghe tre trúc, mưa rơi, uống rượu

Uống cạn, và không còn rưng rưng
Nuốt tất cả ưu phiền, cùng ngâm câu "hữu tửu"
Tình bạn, hề! Tứ phương
Nhân sinh, hề! An Lộc
Cùng một chiếc xuồng ta đến sông quê.

Bángiùi20220823