Xin Lỗi


Bài thơ tôi viết cho bạn nghe trúc trắc
Nó xọc xạch như tháo ráp khẩu M 16
Như viên đạn M 60 nhảy lên ṇng
Như tiếng M 72 nổ tại mục tiêu
Xọc xạch v́ lựu đạn đeo trên “ba-chạc”
Khi thằng lính bên tôi ngă gục.
Thơ của tôi khó nghe khó đọc
Khi đồng đội tôi tiến chiếm mục tiêu
Trong tiếng rú F5, tiếng pháo 175 nổ chụp
Rất khó nghe khi tiếng xích
Chiếc M 48 đang kề bên.
Thơ tôi thật khó đọc v́ ba lô nặng nhọc
Mang trên vai 3 ngày lương khô và 4 cấp số đạn
Thơ tôi không êm như vần lục bát
Như câu ḥ trên ḍng Cửu Long Giang
Khi làng xóm tôi rách nát tan hoang

Th́ thơ của tôi trúc trắc.
Chữ Việt của tôi bây giờ khó đọc
Bàn tay tôi không đủ năm ngón tay
Bàn chân tôi khập khểnh không giày
Khi tôi viết trên chiếc xe lăn xọc xạch


 

 

 

 

 

 

 

 

 

Và bạn ơi, đứng trách,
Sao thơ tôi trúc trắc trục trặc không vần.
Bài thơ tôi không có vần lục bát
Gịng sông quê tôi màu đỏ máu thay phù sa
Bài thơ tôi khóc cho em bé không cha
Người ngă xuống trên chiến trường xa lắc.
Bài thơ trúc trắc v́ tiếng nấc của vợ hiền
Ngày cưới không có đủ giờ b́nh yên
Chiếc áo trận thay cho áo cưới.
Bài thơ nầy cho cha
Câu nầy xin gửi mẹ
Và những chữ này dành cho đồng đội
Tôi sống giữa quê hương chiến tranh.
Tôi muốn quê hương yên lành
Nên cầm súng thay cây viết.
Tôi hứa sẽ làm thơ lục bát
Viết những câu thơ Đường
Khi đọc sẽ du dương
Và có thể phổ thành nhạc
Nào điệu Rumba, Chachacha
Điệu slow cho bước nhảy chan ḥa
Cho ánh đèn vũ trường xanh xanh đo đỏ.
C̣n bây giờ thơ vẫn là những vần bỏ ngỏ
Vẫn trúc trắc trục trặc khó nghe
Cho tôi xin lỗi.

Bángiùi

 

 

 

 

 

Home

____________

Những mẩu chuyện đời thường

_______________

Thơ

 

  1. Bạn và ta
  2. Viết cho em và những ḍng sông
  3. Bận rộn
  4. Trật nhịp
  5. Xin lỗi
  6. giữa quê người ta uống rượu
  7. Phu nhân&giai nhân