40 Năm,
Một Thời Chinh Chiến
Khoá 4/71 SQTB Thủ Đức “An Lộc” và binh chủng Thủy Quân Lục
Chiến
MX Phan Văn Đuông
Khóa 4/71 SVSQ/TBTĐ
chính thức khai giảng ngày 7/2/1972 quy tụ 1517 TKS, sau 10 tuần
thụ huấn căn bản Quân-Sự tại TTHL Quang Trung và nhập Trường Bộ
Binh Thủ Đức ngày 1/2/1972.
Ngay từ đầu, khóa 4/71 đă có nhiều điều kém may mắn so với hầu
hết các khóa SQTB khác. Điển h́nh nhất là ở cả Quang Trung lẫn
Thủ Đức, Khóa 4/71 không hề có phép cuối tuần. Ngay cả phép 48
tiếng sau lễ gắn Alpha cũng bị rút xuống c̣n 36 tiếng (khóa sinh
đang đi phép ở Sàig̣n th́ nghe lệnh đọc trên đài truyền thanh,
truyền h́nh phải tập trung trở về trường gấp v́ t́nh h́nh khẩn
trương!) Thời gian khóa 4/71 có mặt ở Sàig̣n lâu nhất là 15 ngày
ứng chiến tại Sài G̣n. T́nh h́nh lúc bấy giờ rất là sôi động ở
các mặt trận An Lộc, Ban Mê Thuột, KomTum và nhất là Quảng Trị.
Các đơn vị đều bị khiếm khuyết lớn đang cần bổ sung, và 1517 tân
sĩ quan của khóa 4/71 là một đáp ứng kịp thời cho nhu cầu thiếu
hụt sĩ quan đó.
Lễ măn khóa 4/71 SQTB được tổ chức vào ngày 29/7/1972 và được
đặt tên là khóa An Lộc. Ngay sau lễ măn khóa, các tân SQ vừa
chia tay gia đ́nh và bạn bè xong là được từng đoàn xe GMC của
các đơn vị nối đuôi đến tiếp đón đưa về thẳng đơn vị chứ không
có phép măn khóa.
100 tân sĩ quan khóa 4/71 t́nh nguyện về binh chủng TQLC được
tiếp nhận và đưa về Trung Tâm Huấn Luyện Rừng Cấm để được huấn
luyện căn bản TQLC về kỹ thuật leo lưới, đổ bộ. Ngay sau đó toàn
bộ 100 anh em chúng tôi lên đường ngay ra chiến trường bổ sung
cho các đơn vị đang chiến đấu tại Quảng Trị, với lời hứa “sẽ
được đi phép măn khoá sau, khi t́nh h́nh cho phép”.
Nếu tính đến ngày cuối cùng 30/4/1975 th́ khóa 4/71 là khóa có
số sĩ quan về binh chủng TQLC đông nhất từ ngày thành lập Sư
Đoàn, được chia đều cho các tiểu đoàn và các Đại đội Viễn Thám,
trung b́nh 10 người cho mỗi TĐ, đông nhất là TĐ3 Sói Biển được
16 người, và Viễn Thám nhận 14 người (dù chưa qua khóa Viễn Thám
ngày nào).
Số anh em chúng tôi về TĐ 5 Hắc Long có 10 người được đưa ra
tŕnh diện Tiểu Đoàn Trưởng Trung tá Hồ Quang Lịch ngay tại ngă
ba Long Hưng (đường vào thị xă Quảng Trị). Thủ tục tŕnh diện
chưa xong, 10 anh Chuẩn Úy mới c̣n đang ngơ ngác, chưa nh́n rơ
TĐT v́ ông chỉ mặc quần đùi và áo thun màu kaki, không thấy cấp
bậc (v́ đang là mùa hè) th́ đạn đại bác 130 ly của VC ồ ạt pháo
xuống địa điểm BCH/TĐ. Tiểu Đoàn Trưởng ra lệnh vào hầm trú ẩn,
cả bọn chạy theo. Sau đợt pháo kích khi t́nh h́nh yên lặng, anh
em chúng tôi được chia về các Đại Đội (tôi c̣n nhớ ĐĐ3 cần 4
người, c̣n lại chia đều cho các ĐĐ 1, 2 và 4).
Với t́nh h́nh cuộc chiến hết sức sôi động lúc đó, các tiểu đoàn
thay phiên quần thảo với địch ngày đêm, ngay trong những ngày
đầu về đơn vị, khi chưa kịp quen với gạo sấy, thịt hộp nơi hành
quân th́ một số anh em đă hy sinh. Như Nguyễn Văn B́nh, Tô Ngọc
Khánh (ĐĐ3/TĐ5) hy sinh cùng lúc tại ngă ba Long Hưng, như Quách
Cao Khiêm (TĐ1), Nguyễn Quang Thu (TĐ2), Đỗ Hữu Đôn, Nguyễn Văn
Phương, Phan Thanh Xuyên, Nguyễn Văn Hiếu (TĐ3); Đức (TĐ4)
không nhớ họ tên, Thượng Văn Bảnh (được anh em đặt cho biệt danh
Thượng sĩ Bảnh), Trần Ngọc Dân (TĐ8), Phạm Gia Tuấn, Nguyễn Văn
Bảo, Nguyễn Văn Niên, Ngô Quốc Cường (TĐ9) Vĩnh Lộc, Lê Văn Nuôi
(Viễn Thám).
Sau khi đơn vị tái chiếm Cổ Thành Quảng Trị ngày 16/9/1972, rồi
Cửa Việt ngày 27/1/1973, tưởng rằng hoà b́nh đă đến nhưng cuộc
chiến vẫn tiếp tục và trong hoàn cảnh ngặt nghèo hơn (không được
yểm trợ hỏa lực của KQ và PB) nên một số sĩ quan khóa 4/71 là
Trung đội trưởng tiếp tục hy sinh vào đầu năm 1973 như Lê Minh
Châu (TĐ4) tại Cửa Việt, Nguyễn Hoàng (TĐ5) tại Gia Đẳng. Tiếp
theo đó, Nguyễn Thái Bạch (TĐ8) hy sinh tại mặt trận Phong Điền,
Thừa Thiên (tháng 8/1974).
Vào những ngày tháng nghiệt ngă cuối cùng của đơn vị, một số SQ
khóa 4/71 khác lại ngă xuống cho màu áo như Phùng Minh Mẫn (TĐ7)
tại Thuận An, ngày 24/3/1975 và ngay tại cửa ngơ Sài G̣n, Lê Văn
Hoà (TĐ16) hy sinh ngày 28/4/1975 tại Long B́nh, Sài G̣n. Một số
bị thương giải ngũ như Trần Trọng Hồng, TĐ2 cụt hai chân, Nguyễn
Văn Sinh, Nguyễn Đức Phùng và c̣n rất nhiều anh em bị thương và
tử trận sau ngày ngưng chiến nhưng chúng tôi không nhớ được hết.
Trong số các SQ khóa 4/71 về SĐTQLC có thể nói Nguyễn Hoàng
(TĐ5) ra đi trong hoàn cảnh cay đắng nhất. Anh chết chỉ 2 ngày
trước khi nhận phép đặc biệt về Sài G̣n cưới vợ (trước đó anh đă
nhận thư của anh em bạn bè trong đơn vị đem về Sài G̣n gửi hộ).
Hay như Nguyễn Thái Bạch (TĐ8) hy sinh tại đồi 21 Phong Điền,
trong khi huy chương và lon đặc cách Trung Úy tại mặt trận đang
trên đường đến. Bạch là người thăng cấp sớm nhất khoá 4/71. Như
vậy theo lẽ thường th́ Bạch phải được truy thăng là “cố đại úy”!
Khi bị CSBV bắt làm tù binh và tập trung cải tạo, Lê Đ́nh Lời
(TĐ3) chết v́ cuốc đất và gỡ ḿn tại trại tù Cồn Tiên, Ái Tử,
nơi ḿn và lựu đạn được gài trước đó c̣n lại rất nhiều. Mỗi ngày
người tù bị giao cho 25m² đất để cuốc và…. gỡ ḿn, anh em chúng
tôi đùa với nhau “sống sót qua cơn đó không chết là chuyện phi
thường”. Chuyện này c̣n căng thẳng hơn cả lúc c̣n đánh nhau ở Cổ
Thành. “Quận trưởng Triệu Phong” Lê Đ́nh Lời suốt mùa chiến
tranh không sứt mẻ v́ đạn VC nhưng chết v́ ḿn khi cuốc đất ở
Cồn Tiên! (biệt danh do anh em đặt cho Lời v́ anh được lệnh dẫn
trung đội chiếm quận đường Triệu Phong trước giờ ngưng bắn, anh
đă hoàn thành nhiệm vụ trước 8 giờ sáng ngày 27/1/1973 dẫn quân
vào quận đường đầy xác VC mà không một bóng người. Từ đó Lời có
tên là “Quận Trưởng Triệu Phong”). Một cái chết đau thương khác
là Mai Xuân Cương (TĐ5) khi phải phá những công sự cũ đă bị sập
hầm đất đè đến chết.
Một trường hợp may mắn không chết nhưng không kém khốn khó là
Phạm Gia Thuỵ (VT) bị thương nhẹ nơi mắt tại cửa biển Thuận An.
Sau khi bị bắt làm tù binh, v́ nhiễm trùng, mắt bị thương làm
độc. Anh “được” (?) mổ mắt không thuốc tê, chẳng thuốc mê, thiếu
dụng cụ y khoa, y công VC dùng chiếc th́a không khử trùng múc bỏ
con mắt làm độc nhưng may mắn không chết, chỉ bỏ 1 con ngươi lại
nơi núi rừng.

Khóa 4/71 ngoài binh
chủng TQLC, phục vụ các đơn vị bạn cũng làm rạng danh cho khóa
như :
- Phạm Lê Phong (ND), hy sinh sớm nhất tại Quảng Trị và tên anh
được đặt cho khóa 1/72 SQTB là khóa Phạm Lê Phong.
- Dương Tùng Lâm (CSDC) cuối cùng cấp bậc Thiếu Tá (cũng là cấp
bậc cao nhất khóa trước năm 1975), hiện cư ngụ tại Washington
DC.
- Pham Khánh Hoài (TG) cũng là trường hợp khó t́m thấy trong
QLVNCH. Tháng 3-1974 trên chiến trường Pleiku, anh được ân thưởng Đệ
Ngũ Đẳng Bảo Quốc Huân Chương và danh hiệu Chiến Sĩ Xuất Sắc,
hiện cư ngụ tại Atlanta, GA.
Có thể nói những SQ khóa 4/71 hy sinh trong những ngày mùa Hè đỏ
lửa tại Quảng Trị là những người thiệt tḥi nhất. Chưa được đi
phép măn khóa và có những người vĩnh viễn ra đi mà chưa mặc
được bộ quân phục “rằn ri”, chưa được đội chiếc mũ xanh của binh
chủng họ hằng yêu thích. Lư do v́ thật sự họ chưa có được một
ngày phép (dù chỉ vỏn vẹn 24 tiếng ở Huế), chưa có một ngày
lương để mua chiếc beret xanh và bộ quân phục màu sóng biển (ngày
đầu về đơn vị chỉ được cấp quân phục ngụy trang màu hoa rừng của
BĐQ).
Nổi trôi theo vận nước, anh em khóa 4/71 bị bắt làm tù binh hoặc
bị lùa đi tập trung cải tạo nhưng vẫn sống hiên ngang, không
khuất phục, vẫn cố gắng đoàn kết che chở cho nhau trong những
hoàn cảnh khó khăn nhất ở các trại tù CS. Khóa 4/71 có Trần
Văn Khoẻ vượt trại tù CS ở Phước Long, vượt biển đến trại tỵ nạn
Pulau Bidong, Phan Văn Đuông vượt trại ở Ái Tử, B́nh Điền, về
Sài G̣n lang thang một thời gian rồi vượt biển đến trại tỵ nạn
Pulau Galang. Một số khác vượt trại nhưng không vượt biên, vượt
biển được đành ở lại Việt Nam rồi sau đó lại không thể đi tỵ nạn
chính trị qua chương tŕnh HO (xin dấu tên), v́ không có giấy ra
trại tù!
Sau 40 năm nh́n lại, số SQ khóa 4/71 An Lộc chúng tôi về TQLC
nay sống tản mác khắp nơi trên thế giới, Mỹ, Canada, Úc, Đức và
một số c̣n ở lại VN, đều hiểu rằng khi t́nh nguyện về binh chủng
TQLC là chấp nhận hy sinh (v́ chiến sự đang lúc có những trận
đánh khốc liệt nhất), chấp nhận thiệt tḥi (v́ binh chủng đất
hẹp người đông) nhưng anh em vẫn hănh diện đă một thời được phục
vụ trong Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến. T́nh đoàn kết gắn bó, thân
thiện của anh em trong đơn vị vẫn như ngày nào khi nhập khóa rồi
măn khóa.
Một bằng chứng thực tế là cho đến hôm nay, mỗi lần tổ chức đại
hội khóa 4/71 SQTB anh em khắp nơi trên thế giới về rất đông đủ,
có người đầy bệnh tật, có kẻ đau yếu v́ tuổi già, v́ thương tật
cũ thời chiến để lại nhưng vẫn cố gắng về tham dự. Có người đến
với đại hội phải bán chiếc xe cũ vừa đủ tiền mua vé phi cơ, có
anh phải dùng xe lăn nạng gỗ đến hợp mặt chia sẻ những niềm vui
nơi quê người và những nỗi buồn nơi quê nhà, nơi c̣n nhiều
thương phế binh sống cuộc đời sương gió, cơ cực trong đó có cả
anh em 4/71 TQLC!
Với trí nhớ kém cỏi cùn mằn của tuổi “mới già”, xin ghi lại
những điều vụn vặt c̣n nhớ và xin được mượn câu “Một ngày TQLC,
một đời TQLC” để nhớ đến tất cả những anh em TQLC khóa 4/71 đă
hy sinh và c̣n sống, dù ở quê nhà hay nơi quê người.
MX Phan Văn Đuông
TĐ 5 Hắc Long

*****
Vào lúc 6:00pm ngày thứ Bảy 10/3/2012 có khoảng gần 100 cựu SVSQ
khóa 4/71 An Lộc về họp khóa tại Santa Ana, California. Các cựu
SVSQ khóa nầy hiện nay đă trên 60 tuổi, họ đến HK theo nhiều
đường khác nhau, vượt biên, vượt biển, HO, đoàn tụ gia đ́nh. Dù
với hoàn cảnh nào, các cựu SVSQ của khoá An Lộc 4/71 vẫn giữ ǵn
danh dự của một sĩ quan QL/VNCH sống và chết với 3 chữ Tổ
Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm. Nhân ngày họp khóa tại Nam California,
chúng tôi xin giới thiệu bài hồi ức của một cựu SVSQ của khóa
nầy-Mũ Xanh Phan Văn Đuông, hiện đang định cư tại Nam
California, Little Sài G̣n-để nh́n thấy sự thật về cuộc sống
thật của một sĩ quan trong giai đoạn khó khăn của cuộc chiến
tranh Việt nam. Nó thật đến trần trụi, trần trụi đến nỗi thấy
được cả đường tơ kẽ “tóc”. Có ai ứa nước mắt khi đọc những “điều
vụn vặt” này của Phan Văn Đuông hay không? Có bao nhiêu quân
nhân, cấp chỉ huy biết đến hoàn cảnh bi hùng tráng của thuộc cấp,
đồng đội, cấp chỉ huy K4/71 này và cả những khóa khác nữa? Có
biết bao gương chiến đấu và hy sinh như thế này mà các anh không
viết! Không biết!
Nhất tướng công thành vạn cốt khô.
Lê B́nh
*****
Kính gửi GĐMX và Cọp
Biển.
Đây là bài viết của Hắc Long Phan Văn Đuông gửi cho đặc san Sóng
Thần 2012.
Sau khi đọc xong, dù đêm CA không lạnh lại có máy sưởi vậy mà
tôi nổi da gà, phải đi t́m áo ấm mặc vào để đọc lại lần thứ 2,
thứ 3 xem đây là chuyện thật hay giả tưởng?Nếu người ngoài binh
chủng TQLC hay chính các TQLC không trực tiếp cầm súng tại chiến
trường QT th́ có thể nghĩ, có thể cho đây là chuyện tưởng tượng.
Nó thật đến trần trụi, trần trụi đến nỗi thấy được cả đường tơ
kẽ “tóc”. Có ai ứa nước mắt khi đọc những “điều vụn vặt” này của
Phan Văn Đuông hay không? Có bao nhiêu TQLC biết đến hoàn cảnh
bi hùng tráng của thuộc cấp, đồng đội, cấp chỉ huy K4/71 này và
cả những K khác nữa?
Có biết bao gương chiến đấu và hy sinh như thế này mà các anh
không viết! BBT Sóng Thần đă nhiều lần yêu cầu Đuông viết nhưng
anh cứ khiêm nhường “em không biết viết”. Với tôi, người đọc và
chọn bài cho đặc san Sóng Thần TQLC th́ đây là bài viết... không
lả lướt, không văn hoa, không cầu kỳ, không dao to búa lớn,
không C4, không TNT, không 130 ly, không bi thảm hóa, không nâng
không bóp v.v… Nhưng bất cứ một TQLC nào “bóp c̣” cũng nhận ra
đây là sự thật và c̣n nhiều sự thật như thế này nữa mà các anh
không chịu ghi lại? Các anh không viết cho các anh mà các anh có
bổn phận viết cho người anh em đă nằm xuống. “Tôi viết tên anh
trên đá trên hoa”. Nếu Phan Văn Đuông không viết làm sao tôi
biết có anh hy sinh khi vừa tŕnh diện, có TQLC tử trận khi
“Tổng Tư Lệnh Quân Đội” đă đầu hàng.
Dù viết cho Sóng Thần, nhưng c̣n mấy tháng nữa ST mới có mà tôi
th́ mong ước (chứ không phải MUỐN) có nhiều tài liệu như thế này,
có nhiều bài viết đáng đọc và phải đọc như thế này nên xin được
phổ biến ngay lên các diễn đàn.
Viết đi, nhắc đến tên đồng đội ḿnh nằm xuống tại chiến trường
để người ..hậu phương biết mà dâng lên các anh linh một nén
nhang muộn màng, Viết để tô đậm sự hy sinh nhưng thiệt tḥi của
các anh linh và các “anh lính TQLC.
Trân
trọng giới thiệu.
Tô
Văn Cấp
*****
Chào các bác các chú!
Con là 1 người của thể hệ sau, đang ở VN, t́nh cờ con có đọc
được nhứng bài viết trên trang web
anloc471.com
Con rất cám ơn v́ các bài rất hay và cảm động. Cho con gởi lời
đến bác Phan Văn Đuông, tác giả bài viết
40 Năm, Một Thời
Chinh Chiến
Khoá 4/71 SQTB Thủ Đức “An Lộc” và binh chủng Thủy Quân Lục
Chiến
Một lần nữa con cám ơn các bác các chú
rất nhiều

Khóa
4/71 về Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến
Trương Phước
Dĩnh
Ngay từ đầu, đă có những
điều thiếu may mắn xảy đến với khóa chúng tôi . Suốt thời gian
huấn luyện hầu như không có phép cuối tuần. 48 giờ phép hôm lễ
gắn Alpha cũng rút lại c̣n có 36 tiếng. Đang phè phởn ở Sài G̣n
th́ nghe đài phát thanh và truyền h́nh gọi tập trung trở về
trường gấp v́ t́nh h́nh khẩn trương. Bù lại, nguyên khóa được
điều động về Sài G̣n ứng chiến 15 ngày.
T́nh h́nh lúc bấy giời rất là sôi động ở các mặt trận An Lộc,
Ban Mê Thuột, KomTum và nhất là Quảng trị. Các đơn vị đều bị
khiếm khuyết lớn đang cần bổ sung, cho nên khóa chúng tôi 4/71
Sĩ Quan Trừ Bị Thường Xuyên gồm 1517 SVSQ như một đáp ứng kịp
thời cho nhu cầu thiếu hụt đó.
Khoá 4/71/SQTB/THU DUC chúng tôi chinh thức khai giảng ngày
7/2/1972 sau khi đă trải qua giai đoạn một 10 tuần lễ tại TRUNG
TÂM HUẤN LUYỆN QUANG TRUNG.
Lễ măn khóa được tổ chức vào ngày 29 tháng 7 năm 1972. Sau lễ
măn khóa từng đoàn xe GMC của các đơn vị nối đuôi đến tiếp đón
các Tân Sĩ Quan. Không có phép mản khóa như thường lệ, tất cả
các Tân Sĩ Quan đều về thẳng đơn vị. Riêng đơn vị TQLC, với 100
Tân Sĩ Quan tất cả đều t́nh nguyện được đưa thẳng về Trung Tâm
Huấn Luyện Rừng Cấm Thủ Đức để được huấn luyện về TQLC.
Trong 10 ngày, chúng tôi làm quen với kỹ thuật leo lưới, đổ bộ,
với thời gian quá ngắn như vậy chúng tôi chưa kịp quen thân với
nhau nhiều, để rồi sau đó chúng tôi được bổ sung thẳng về các
Tiểu Đoàn tác chiến.