PHẠM LÊ PHONG 361      4/71 TQLC      4/71 CỦA TÔI-ĐĐ/C CỦA TÔI      TRẬN ĐÁNH CUỐI CÙNG

LÊ HỮU LƯỢNG 362      LÂM VĂN DIỆP 363      DELO TẠ VĂN ĐỨC      CHIẾN TRẬN B̀NH SƠN

THỊ XĂ AN-LỘC      TẢN MẠN DAKSONG

 

 

 

 Lời một người vợ trẻ Mũ Đỏ 4/71 sau khi đọc bài "Mũ Đỏ 4/71 và PLP đă ghi lại trong mục 'Nhắn tin, Góp ư...':

"Qua bài viết 'Mũ đỏ 471 và PLP' hôm nay tôi thật sự mới biết rơ những thống khổ của chồng tôi và những thanh niên trai trẻ thời bấy giờ.  Anh ấy cùng khóa với các anh , anh ấy đă không trở về nhà nữa trên đường lui quân cùng tiểu đoàn 9 Nhảy Dù trong những ngày cuối của cuộc chiến.....
Một bài viết quá đủ cho tôi hôm nay để biết thêm hơn về anh ấy .
Cám ơn tác giả đă viết bài này, cám ơn Anh đă cho em và con cuộc đời c̣n lại."

Josephine Le
Email:   ton_viel_ami@yahoo.com

 

*************

Mũ đỏ 4/71 phúc đáp lời chia sẻ của chị Josephine Le

Chị Josephine Le quư mến,
Chúng tôi thực sự xúc động khi đọc những ḍng thư ngắn ngủi của chị. Trước hết xin chị cho phép chúng tôi được nghiêng ḿnh trước anh linh của "Anh Ấy", một người bạn đồng khóa, một chiến hữu cùng màu áo với chúng tôi. Cũng như chị thấy đó, anh em chúng tôi vừa ra trường là bị cuốn hút vào biển lửa mênh mông của cuộc chiến. Anh em chúng tôi đă có quá nhiều mất mát, thiệt tḥi. Mà cái mất mát lớn nhất là những người như chị , các cháu và gia đ́nh. Chúng tôi cảm nhận được nỗi khổ đau, thua thiệt mà chị đă gánh vác, chịu đựng trong mấy mươi năn qua sau khi "Anh Ấy" đă vĩnh viễn nằm xuống cho Quê Mẹ ngàn đời dấu yêu. Mong rằng chị và gia đỉnh hảy trân quư và hănh diện về những hy sinh cao cả, quư giá mà "Anh Ấy" cũng như bao nhiêu đồng đội, chiến hữu khác đă hiến dâng cho Tổ Quốc.
Mặc dù ngắn ngủi, đơn sơ, nhưng chị đă cho chúng tôi sống lại, thấy lại được h́nh ảnh của đoàn Quân Mũ Đỏ của Lữ Đoàn I Nhảy Dù trong những ngày của Tháng Tư oan nghiệt năm nào... sau khi tăng phái cho mặt trận Long Khánh... Và đă hoàn thành trách nhiệm giao phó, chúng tôi được lệnh di chuyễn về Phước Tuy, Vũng Tàu. Trên đường chuyễn quân, LĐIND đă nhiều lần tao ngộ chiến với với quân Cộng Sản Bắc Việt, và chúng tôi đă mất mát thêm một số chiến hữu, đồng đội... trong số đó có "Anh Ấy" của chị.
Mặc dầu t́nh cờ và muộn màng, nhưng cũng xin chị cho phép anh em chúng tôi đốt nén hương ḷng trước anh linh của "Anh Ấy" và một bó hoa tươi thắm xin trao về chị và các cháu như một bày tỏ của ḷng quư mến và tri ân.
Cũng xin cám ơn chị đă ghé thăm "căn nhà" của khóa 4/71 An Lộc chúng tôi.
Thay mặt anh em,
Lê Mậu Sức, 314 & TĐ8ND

 



 

VIẾT VỀ LÊ HỮU LƯỢNG (3621)

     Ngày 21 tháng 8 năm 2009, Nghĩa trang Quân Đội Biên Ḥa thật buồn! Một sự vô t́nh mà thằng Đức đă t́m gặp mộ mày. Thế là tao đă được thắp hương vào ngày giỗ của mày được 3 lần rồi Lê Hữu Lượng ơi!. Thằng bạn từ thời học chung trường Trung-Học Phan Sào Nam ở ngă bảy. Cùng đi Khóa 4/71 SQTB Thủ-Đức, cùng chung ĐĐ36. Ra trường cùng về Nhẩy Dù...!

     Đúng 5 giờ sáng 30-7-1972, Lê Hữu Lượng và Hồ Thành Phi lên máy bay ra TĐ6ND. C̣n tôi vác balô về TĐ7ND. Chiến trường Quảng Trị năm 72 thật ác liệt, đến năm 1973 tôi và Lượng cùng về TĐ9ND và đă có được 2 chiến thương làm vốn! Cái tên ĐĐ93ND không mấy thiện cảm với giới Sĩ Quan Lữ Đoàn I ND, v́ truyền thuyết sát Sĩ Quan. Đào Bá Kế từ TĐ1ND chuyển sang TĐ9ND, nhất định không chịu về ĐĐ93 nên được chuyển về ĐĐ94. Tôi lên Đại Đội th́ bất ngờ gặp TrS/I Hiệp, người anh họ từ lâu không gặp: - "Mày đi đâu đây?" - "Tôi về 93". Hiệp nói nhỏ với tôi: - "Đại đội trưởng tốt lắm, nhưng ĐĐ sát Sĩ Quan lắm, mày xin đi ĐĐ khác đi." Tôi lớn họng nói: - "Tôi cũng sát Đại đội trưởng lắm, tôi đi là ĐĐT đi theo à!" - "Chào anh, tôi là Trung Úy Hoàng Thế Tựu, ĐĐT93, xin hân hạnh chào đón anh về với Đại Đội."  Tôi thật bất ngờ và muốn nói lời xin lỗi nhưng lại thôi. Tính cách ngông nghênh của thời trai trẻ. Và rồi Tôi với Lượng cùng cày cuốc vất vả ở ĐĐ93 mà chẳng hề bận tâm ǵ về cái truyền thuyết ấy.

     Ngày 16-8-1974, vừa di chuyển từ Sàig̣n ra Đà Nẵng.  Đại Úy Tựu gọi tôi với Lượng lên họp và thông báo cho nó quyết định được điều về pḥng 3 Liên Đoàn. Đại Úy Tựu lại lên tiếng: - "Chẳng lẽ giờ này anh nỡ bỏ anh Dũng một ḿnh sao?"  Tôi đạp chân Lượng không kịp, nó đă nói: - "Tôi không bỏ bạn bè, được rồi tôi t́nh nguyện ở lại với bạn bè tôi." Thế là Đại úy Tựu cầm máy gọi ngay về cho BCH/TĐ thông báo quyết định Lượng t́nh nguyện ở lại đơn vị hành quân.

     Ngày 19-8-1974, TĐ9ND tiến vào Quận Thường Đức dưới cơn mưa pháo,  cánh quân tiền phong ĐĐ93ND cứ lầm lũi vừa đi vừa nằm tránh pháo.  - "1, anh đă thấy 475 ở hướng Bắc của anh chưa?" - "Tôi thấy rồi Đích thân." - "Vậy trực chỉ zulu." - "Nghe rơ Đích thân". Thế là tôi dẫn Trung đội 1 ḅ lên dốc núi, Trung đội 3 của Lượng bám sát theo sau. Đêm đó phải tạm dừng quân, dưới chân hướng Nam của Động Lâm 475. Sáng hôm sau, tôi đựơc lệnh lục soát mở rộng bên cánh trái dưới sự yểm trợ của trung đội Lượng. Trung đội 1 của tôi cứ như thằn lằn ḅ săn mồi áp sát mục tiêu, nhóm khinh binh ra dấu có địch phía trước. Tôi phất tay ra lịnh tấn công, tiếng lựu đạn đồng loạt nổ ḍn trong tuyến địch một cách bất ngờ. Tiếng Lượng la trong máy: - "Tụi nó bỏ chạy hết rồi, nhào lên hốt Dũng ơi." Vừa tràn lên tuyến, địch đă pháo hủy diệt Trung đội 1 của tôi. Kết quả địch 4 bỏ xác, c̣n Trung đội tôi có 8 bị thương. Củng cố vị trí và giao lại cho 1 Tiểu đội đóng chốt, tôi trở lại vị trí cũ để tiếp tục yểm trợ cánh trái cho Lượng lên cao điểm 475. Chiều đó, Trung đội 3 của Lượng chiếm  được mỏm phía nam 475, được Trung đội tôi tiếp tế nước và nhận chiến lợi phẩm của Lượng để chuyển về ĐĐ. 3giờ sáng ngày 21-8, tôi giật ḿnh thức giấc v́ tiếng lựu đạn nổ trên vị trí của Lượng đóng quân. Hết máy của ĐĐ đến máy của tôi gọi, không có tiếng trả lời của Lượng. 5giờ 30 tôi được lệnh lên tiếp ứng vị trí của Lượng. Di chuyển với đội h́nh sẵn sàng chiến đấu. Một giờ sau tôi tiếp cận được vị trí của Lượng. Xác thằng bạn thân của tôi đă được bó gọn trong tấm poncho, kế bên là xác người em mang máy cho Lượng! Tôi chưa kịp bớt nỗi xúc động cho cái chết của người bạn thân th́ được lệnh hướng 475 thẳng tiến! Lại một ngày vất vả đánh nhau dành giật cao điểm! 3 giờ sáng 22-8, địch tấn công vị trí của tôi tới tấp. - "Mẹ kiếp, nó bắn ḿnh bằng 12l.7 ly không Đích thân ơi!" - "Kệ mẹ nó, cứ nói anh em cẩn thận  coi chừng bộ binh nó ḅ vô th́ ḿnh chơi lựu đạn chứ đừng bắn." Quần thảo nhau đến 6 giờ sáng tôi chẳng biêt ḿnh bị thương từ lúc nào! Đại Úy Tựu yểm trợ pháo binh và ra lịnh cho tôi phải rút về ĐĐ: - "T́nh h́nh rất khó khăn cho hướng tiến của ĐĐ, thôi anh di tản đi."  Giọng Đại Úy Tựu buồn buồn nói với tôi. Thế là tôi đi ra điểm tập trung tản thương trong trận địa sơn pháo 85 của địch. Quả là tôi được ơn trên che chở trong trận pháo trực xạ đó, hay có thể nói "mẹ kiếp bọn nó bắn dở quá".

     Tôi được đưa về Quân y viện Duy Tân. Hôm sau ngày 23-8-1974, Đại Úy Tựu được trực thăng tản thương ra với vết thương găy nát đùi phải. Nằm trên  băng ca, Đại Úy Tựu rưng rưng nước mắt nói với tôi: - "Xem như Đại Đội ḿnh tan hàng rồi!" Sau 4 ngày tham chiến mặt trận Thường Đức, Đại Đội 93ND đă mất 6 Sĩ Quan: 3 tử trận, 3 bị thương; trong đó có 1 SQ/ĐĐT. Rồi đến cuối trận Thường Đức có thêm 4 Sĩ Quan nữa hy sinh. Cái truyền thuyết ĐĐ93ND "SÁT SĨ QUAN" thực hư ra sao đến nay tôi vẫn phân vân?!?!...

       Lượng ơi bây giờ mày nằm đây, cũng may là có thằng Trung đệ tử của mày nằm gần. Tao vẫn nhớ bọn ḿnh được may mắn về học dù. Mày đă nhảy 2 sô của khóa 320 rồi. Nhưng nghe tao được về học dù mày đă bỏ khóa 320 để chung khóa 321 nhảy dù với tao,được nhảy chung toán, hạnh phúc lắm. Chứ thằng Hồ Thành Phi nó rất mê nhảy dù nhưng nó có được học nhảy dù đâu! Nó đă hy sinh năm 72 tại mặt trận Quảng Trị ở TĐ6ND rồi c̣n ǵ! Và rất nhiều, rất nhiều bạn bè khóa AN LỘC của ḿnh chưa thỏa măn "đi mây về gió", đă găy cánh ước mơ Thiên Thần Mũ Đỏ.

     Thôi hăy yên nghỉ Lượng ơi, bạn bè AN LỘC sẽ không bao giờ quên mày! Một thằng bạn không bao giờ bỏ bạn!

Nhớ bạn và nhớ một truyền thuyết

Dũng 364

 

 

 Copyright by anloc471.com 2009. All Rights Reserved. Design Ngan Nguyen 323

Trở về